K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 12 2024

Olm chào em, để làm đúng được bài thì em cần nắm vững kiến thức nền tảng, vận dụng tốt, làm cẩn thận khi thực hành các bài tập em nhé. Như vậy khi làm bài em mới không bị sai sót. 

Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm. 

13 tháng 12 2024

`->` BPTT: Nhân hóa `(` Ngọn tháp trở nên trầm tư, lặng lẽ uy nghiêm. `)`

`->` Tác dụng:

`+` Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt

`+` Làm cho những ngọn tháp trở nên sống động, có cảm xúc và tính cách như con người. 

`+` Tạo ấn tượng , cảm xúc cho người đọc , người nghe

10 tháng 12 2024
 

Trong văn bản "Thi nói khoác" , nhân vật bác thứ hai nổi bật với tài năng phóng đại một cách sáng tạo và hài hước. Bác che kể rằng mình đã chặt cây tre để bắt sao trên trời, cây tre dài đến đẳng phải kết hàng cháy đốt, nhưng khi chặt xuống, ngọn tre lại làm hoàng cả trời. Câu chuyện không gây cười bởi sự phi lý mà còn có thể hiện lên ý tưởng phong phú của vật chất. Bằng cách sử dụng hoàng nói đại, bác sĩ thứ hai tạo nên hình ảnh phi thường, không thể xảy ra trong thực tế. Điều này phản ánh tài năng ăn nói khéo léo, sự trí tuệ nhanh trong việc sáng tạo câu chuyện. Đồng thời, câu chuyện của bác cũng mang tính châm biếm nhẹ nhàng nhẹ nhàng, nhấn mạnh rằng lời nói nên có mức độ nhẹ nhàng, không vượt quá giới hạn của sự thật. Qua nhân vật bác sĩ thứ hai, tác phẩm gửi bài học về chế độ tiết kiệm trong giao tiếp tiếp theo và nhắc nhở rằng đôi khi cường độ hóa quá trình có thể mang lại sự hài hước, nhưng cũng có thể phản ứng tác dụng nếu không biết điểm dừng. Từ đó, văn bản trở nên ý nghĩa hơn và gây ấn tượng sâu sắc .

11 tháng 12 2024

Dgg k oh

11 tháng 12 2024
  Kỉ niệm sâu sắc về mẹ đối với tôi là những điều thật nhẹ nhàng, đơn giản mà vui vẻ, hạnh phúc. Những món đồ chơi mẹ cho tôi không phải những con búp bê, những món đồ chơi bằng nhựa có sẵn bán đầy trong siêu thị dù mẹ có đủ khả năng mua những thứ ấy mà là những chiếc vỏ sò, vỏ ốc, những chiếc lá… đơn giản. Mẹ dạy tôi biết sáng tạo qua những thứ đồ chơi ấy. Nhờ mẹ tôi tìm ra cách lấy vỏ sò làm nồi, niêu, xoong, chảo và cả chén, đũa nhỏ xíu trắng muốt mà mẹ con tôi đùa rằng chúng nó được làm từ chất liệu bền và đẹp nhất thế giới này để mẹ con tôi chơi nấu ăn. Tôi biết nhặt những chiếc lá xếp thành bất cứ gì tôi muốn chẳng hạn như chú cào cào nhỏ xinh hay chiếc nón bé tẹo duyên dáng để mẹ con tôi có thể chơi bán hàng. Tôi thấy được sự hấp dẫn khi tự mình làm món đồ chơi tôi thích và nghĩ ra. Tôi cũng biết được rằng những thứ đơn giản quanh ta cũng là những thứ cần thiết và thú vị mà đôi khi ta không hiểu hết được giá trị của nó. Cũng giống như mẹ tôi - bằng những cách đơn giản mẹ quan tâm đến tôi nhưng ẩn sâu trong đó là những tình cảm chan chứa mà có khi cả đời cũng chẳng hiểu hết được…
12 tháng 12 2024

Trong nền văn học Việt Nam, có không ít tác phẩm ca ngợi tình mẫu tử, nhưng những vần thơ về cha lại thường hiếm hoi và ít được nhắc đến. Tuy nhiên, "Ngày của cha" của Phan Thanh Tùng đã làm dày thêm những trang văn học đầy cảm xúc, giúp chúng ta thấu hiểu sâu sắc hơn về những hi sinh thầm lặng và tình yêu bao la mà người cha dành cho gia đình và con cái.

Với sáu câu thơ ngắn gọn, bài thơ đã khắc họa rõ nét hình ảnh người cha lặng lẽ, kiên cường đối mặt với những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Đời cha vốn đã nặng gánh lo toan, nhưng khi có con, những gánh nặng ấy lại càng thêm chồng chất. Tuy vậy, cha chưa bao giờ thở than, chưa từng để lộ nỗi mệt mỏi hay buồn phiền trước mặt con cái. Cha âm thầm chịu đựng, chở che và dẫn dắt con qua những chặng đường gian nan của cuộc sống, giống như chiếc đò nặng nề vượt qua muôn trùng sóng gió để đưa con đến bến bờ hạnh phúc. Người cha ấy luôn mong mỏi con mình khỏe mạnh, ngoan ngoãn, và hạnh phúc. Tình yêu và sự hy sinh của cha không chỉ lớn lao như núi Thái Sơn mà còn mênh mông như biển cả và cao rộng như trời xanh. Dù con có trưởng thành, có đi xa đến đâu, tình cảm và công lao của cha vẫn là một món nợ lớn mà có lẽ cả đời con cũng khó lòng đền đáp.

Bài thơ "Ngày của cha" với những ngôn từ giản dị, gần gũi nhưng chứa đựng đầy ắp tình cảm đã khiến em xúc động và cảm nhận được sự vĩ đại của tình cha. Những khoảnh khắc bên cha càng trở nên quý giá hơn, và em tự hứa sẽ luôn cố gắng học hành, sống tốt để không phụ lòng mong mỏi và những hy sinh thầm lặng của cha mẹ.

12 tháng 12 2024

Trong bài thơ "Mẹ" của Trần Quốc Minh, hình ảnh người mẹ hiện lên thật hiền hậu và giàu tình yêu thương. Mẹ là người chăm lo cho con từng bữa ăn, giấc ngủ và luôn dành cho con những điều tốt đẹp nhất. Mỗi khi con buồn hay gặp khó khăn, mẹ luôn ở bên, an ủi và giúp con vượt qua. Sự hy sinh của mẹ được thể hiện qua những vất vả hằng ngày mà mẹ không bao giờ than phiền. Tình yêu của mẹ giống như dòng suối mát lành, nuôi dưỡng tâm hồn con thêm trưởng thành. Qua bài thơ, em cảm nhận được lòng biết ơn sâu sắc đối với mẹ và muốn cố gắng học giỏi để mẹ vui lòng.

12 tháng 12 2024
Establish mentorship program - explore male mentoring female, gender sensitization dịch đê
Đọc kĩ văn bản sau: Người bạn mới Buổi học hôm nay có chuyện hay quá! Vừa về đến nhà Tú khoe ngay với mẹ: - Mẹ ơi! Lớp con có một thằng Mẹ ngẩng lên: - Sao lại thằng? Tú vẫn hớn hở: - Vâng! Một thằng mới vào học mẹ ạ! Buồn cười lắm! Mẹ nhìn em: - Buồn cười làm sao? - Hí hí! Nó mặc áo con gái, mẹ ạ! Mẹ hỏi: - Áo con gái thế nào? Tú vừa cười vừa kể rằng: Cái thằng ấy...
Đọc tiếp
Đọc kĩ văn bản sau: Người bạn mới Buổi học hôm nay có chuyện hay quá! Vừa về đến nhà Tú khoe ngay với mẹ: - Mẹ ơi! Lớp con có một thằng Mẹ ngẩng lên: - Sao lại thằng? Tú vẫn hớn hở: - Vâng! Một thằng mới vào học mẹ ạ! Buồn cười lắm! Mẹ nhìn em: - Buồn cười làm sao? - Hí hí! Nó mặc áo con gái, mẹ ạ! Mẹ hỏi: - Áo con gái thế nào? Tú vừa cười vừa kể rằng: Cái thằng ấy mới xin chuyển về, vào lớp 5C của con, nó mặc cái quần ngắn ơi là ngắn và cái áo sơ mi ở trong chiếc áo len thì lại cổ lá sen. Kiểu cổ áo của con gái. Thế có buồn cười không? - Cái thằng ấy, mẹ ạ Mẹ lắc đầu: - Sao con cứ gọi bạn là thằng thế nhỉ? Nói chuyện với mẹ, với bố, con không được gọi bạn là thằng nọ thằng kia. Bạn ấy tốt hay xấu mà con lại gọi thế? Tú lúng túng: - Con con cũng chưa biết ạ! - Không biết một tí gì hết? Tú ngần ngừ, rồi thưa: - Nó dát lắm mẹ ạ. Chúng con chế là mặc áo con gái, nó chỉ im lặng rồi đứng một mình thôi. Nghe Tú nói, vẻ mặt mẹ vẫn không vui. Mẹ nhìn em có ý trách: - Hết gọi bạn là thằng, rồi lại gọi là nó. Sao con không gọi hẳn tên bạn ra hoặc là: bạn ấy, bạn con được nhỉ? Tên bạn ấy là gì? - Là Nam. Phó Văn Nam mẹ ạ. Buồn cười quá cơ! - Thế thì đến mai, con hãy chơi với Nam và hỏi sao Nam lại mặc áo con gái nhé! Cậu Nam ấy, hóa ra là một học sinh giỏi. Ngay bài toán tập đầu tiên làm ở lớp mới, không cần phải hỏi bạn ngồi bên cạnh, không xem bài của ai, cậu ấy đã được hẳn mười điểm. Mà chữ viết nữa chứ, rất đẹp. Tú làm quen và biết được rằng nhà Nam nghèo thôi. Đến cái ti vi, bố mẹ cậu ấy cũng không có tiền để mua. Nam phải chuyển trường đi theo bố mẹ, vì mãi đến bây giờ cơ quan mới chia nhà cho. Trước đây là đi ở nhờ. Bố mẹ Nam có hai con. Chị Nam là con gái, áo quần mặc chật từ lúc bé, có cái nào mẹ lại mặc cho Nam. Mặc ở nhà và mặc ở trong cũng được. Mẹ Nam bảo Nam là: Bộ mặc ở ngoài thì cần phải đúng là của con trai. Lớn hơn nữa, thì thôi. Giờ còn bé thì mặc tạm. Mẹ sẽ dành tiền may cho Nam. Thương mẹ vất vả, nên Nam đã vâng lời. Tú nghe bạn kể mà thương bạn. Mặc áo thừa của chị, mà vẫn học giỏi, lại biết thương mẹ, chứ không đua đòi, thấy ai có cái gì cũng muốn có theo. Ngay hôm đó, về nhà Tú khoe: - Mẹ ơi! Bạn Nam ấy, hay lắm mẹ ạ! Mẹ hỏi: - Hay làm sao? - Bạn ấy là học sinh giỏi và ngoan, mẹ ạ! Mẹ nhìn em. Ánh mắt mẹ cười vui (Phong Thu - Những truyện hay viết cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng)
Phần II : viết : hãy phân tích đặc điểm nhân vật Nam trong câu chuyện trên?

 

0