Tìm câu chủ đề (nếu có) trong các đoạn văn sau:
Bài ca có thể là lời của cô gái. Nhân buổi sáng đi thăm đồng, lòng phơi phới ngắm nhìn cảnh đồng quê tràn đẩy sức sống, cô thấy chính cô cũng tươi trẻ, tràn đẩy sức sống như những “chẽn lúa đòng đòng", "phất phơ dướii ngọn nắng hồng ban mai” kia. Phải chăng, đó là một lời tự khen thầm kín và hồn nhiên?
(Bùi Mạnh...
Đọc tiếp
Tìm câu chủ đề (nếu có) trong các đoạn văn sau:
Bài ca có thể là lời của cô gái. Nhân buổi sáng đi thăm đồng, lòng phơi phới ngắm nhìn cảnh đồng quê tràn đẩy sức sống, cô thấy chính cô cũng tươi trẻ, tràn đẩy sức sống như những “chẽn lúa đòng đòng", "phất phơ dướii ngọn nắng hồng ban mai” kia. Phải chăng, đó là một lời tự khen thầm kín và hồn nhiên?
(Bùi Mạnh Nhị, Về bài ca đao “Đứng bên ni đồng, ngó bên tê đồng...")
Không phải ngày phiên, nên chợ vằng không. Mấy cái quán chơ vơ lộng gió, rác bẩn rải rác lẫn với lá rụng của cây đề. Gió thổi mạnh làm Sơn thấy lạnh, và cay mắt. Nhưng chân trời trong hơn mọi hôm, những làng ở xa, Sơn thấy rõ như ở gần. Mặt đất rắn lại và nứt nẻ những đường nho nhỏ, kêu vang lên lanh tanh dưới nhịp guốc của hai chị em.
(Thạch Lam, Gió lạnh đâu mùa)
ko chép mạng nha mọi người
Bài làm
Trong vườn hoa nhỏ xinh của ngôi nhà nọ,vườn của họ trồng rất nhiều loại hoa xinh đẹp nhưng nổi bật nhất phải kể đến cây hoa hồng nhungỏ trồng ở bên cạnh hàng rào.
Tôi là cây hoa dại ở chân cây hồng,tôi chỉ vừa nở được vài hôm thì hồng nhung xuất hiện.khi tôi mới nhú và ló những cánh hoa hồng nhạt thì ai cũng khen tôi xinh xắn, ngây thơ mà hôm nay tất cả các ánh mắt đã dổ dồn về chị ta.mặc dù xinh đẹp , quyến rũ , nhiều nười mong ước nhưng vì vừa sinh ra đã được nhiều người khen ngợi nên chị ta sinh tính kiêu căng, tự cao tự đại cho mình là nhất. Thay vì nói những lời cảm ơn lịch sự như tôi thì chị ta lại tỏ vẻ kiêu căng thô lỗ,sau rồi chẳng ai muốn nói chuyện với chị . Một hôm tôi có góp ý với cô ta 1 chút thì chị ấy cáu kỉnh nói: sao cô phiền thế?Thấy tôi xinh đẹp hơn nên ghen tị chứ gì
Tôi trả lời ngay: ơ..
Chưa nói hết câu ,chị ta nói’ thôi im đi những người xấu xí như cô không thể nói chuyện với tôi được . Xong chị ta quay đi bỏ mặc tôi còn ngơ ngác
Một hôm, trời đang trong xanh bỗng mây đen ùn ùn kéo tới sấm chớp ‘’ầm ,ầm’’như 1 cơn bão đang đến.mưa bắt đầu rơi, ngày 1 nặng hạt.các cây hoa khác đều bị cơn bão vùi dập, cành lá tơi tả , anh sấu mơi trồng còn bật cả gốc.chỉ có tôi với thân hình dẻo dai vẫn đứng hiên ngang đón nhận cơn bão.chợt nhớ ra vẫn còn chị hoa hồng, tôi cố gắng vươn lên che chắn cho chị, chị cũng không còn đẹp như xưa. Nhìn thấy tôi, chị òa khóc nức nở và cảm ơn tôi.chị không ngờ tôi vẫn đối xử tốt với chị như vậy.mưa tạnh, vô số người bạn của tôi đã bị cơn bão làm rách nát, tôi thấy chị hồng gọi tôi lại rồi ngại ngùng nói ‘’ tôi xin lỗi!’’