K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 1 2019

Kết bài không mở rộng: Mỗi lúc hình dung ra hình dáng thân thương bà. đôi mắt hiền từ, nước da màu hạt dẻ nhăn nheo của bà, tôi luôn tự nhủ thầm: “Hãy làm điều tốt để bà vui”.

   - Kết bài mở rộng: Bà em đã khoẻ lại. Mọi người đều vui mừng nhưng em là người sung sướng nhất. Sau trận ốm, bà em vẫn làm việc, vẫn nấu cơm, dọn nhà cửa và dạy em học. Ôi có lẽ trên đời này, bà em là người tốt với em. Bà là người mà em yêu nhất. Em mong sao bà sống trăm tuổi vui vầy với con cháu.



 

24 tháng 1 2019

Kết bài ko mở rộng : 

Tôi rất yêu quý em gái tôi !!

Kết bài có mở rộng : 

Tôi yêu em gái tôi ! Yêu cái tính nhân hậu! Hết mình vì mõi người ! Đó là em gái tôi 

Như câu ca dao " Anh em như thể tay , chân

                             Rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần "

                  

Yêu nhau từ thuở trong nôi

Em nằm em khóc, anh ngồi anh ru



 

                            

24 tháng 1 2019

trăm hay không bằng tay quen

24 tháng 1 2019

Trăm hay không bằng tay quen T.I.C.K cho mình vs ^.^

24 tháng 1 2019

OH YEAH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

_________________________________________________________________________________________________________________________

24 tháng 1 2019

Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch
Việt Nam vô địch

24 tháng 1 2019

Hôm thứ 7 vừa rồi em được xem ca nhạc cùng với bố mẹ, buổi biểu diễn này có rất nhiều ca sỹ nổi tiếng trong đó có Ca sỹ Noo Phước Thịnh – một trong những ca sỹ đang được nhiều bạn trẻ yêu thích.

Khung cảnh phía trước sân khấu rất sôi động, ánh đèn màu lấp lánh soi rọi những bạn trẻ đang tụ tập cùng nhau, cũng có những gia đình đi với nhau. Ca sĩ Noo Phước Thịnh xuất hiện trước sân khấu trong sự chào đón của nhiều người hâm mộ, anh ấy khoảng chừng hai mươi lăm tuổi, ăn mặc trẻ trung đúng phong cách của giới trẻ hiện nay. Khuôn mặt đầy đặn, đôi lông mày thẳng và đen nhánh. Tóc của anh gọn gàng, chải ngược lên trên với lớp keo bên ngoài sáng bóng. Hàm răng trắng sáng, lúc nào cũng nở nụ cười thật tươi với khán giả.

Dưới ánh đèn chiếu sáng soi rọi anh hát rất nhiều bài nổi tiếng và liên tục, mỗi bài hát được cất lên đều được khán giả hát theo, không có gì lạ bởi đây là những bài “hit” được nhiều bạn trẻ biết đến. Mỗi bài hát đều có nhóm nhảy phụ họa và những điệu nhảy trẻ trung cũng xuất hiện, nhất là những bài hát nhạc nhanh động tác vũ đạo càng dứt khoát, mạnh mẽ. Ca sĩ Noo Phước Thịnh cũng giới thiệu đến khán giả những bài hát mới của mình, hi vọng được mọi người đón nhận trong thời gian đến.

Kết thúc buổi biểu diễn nhiều khán giả cũng nán lại để được xin chữ ký và chụp hình cùng thần tượng. Ca sỹ Noo Phước Thịnh dù mệt nhưng rất vui vẻ ký tặng, hôm đó em cũng nhận được chữ ký của ca sỹ mà mình yêu thích.

Đây là buổi biểu diễn rất đáng nhớ khi em đã xin được chữ ký của thần tượng mà mình yêu mến. Mong rằng anh luôn được khán giả và công chúng đón nhận.

24 tháng 1 2019

Bn tham khảo a~ 

Chương trình sinh nhật VTV3 tròn 10 tuổi được tổ chức tại trường quay S9. Sân khấu được trang hoàng thật đẹp. Ánh sáng lung linh vừa làm cho khung cảnh vừa kì ảo vừa lộng lẫy. Chương trình sinh nhật VTV3 có rất nhiều ca sĩ biểu diễn, nhưng em thích nhất là chị Mỹ Tâm và bài hát chị thể hiện.

Sau lời giới thiệu của chú Lại Văn Sâm, chị Mỹ Tâm tươi tắn bước ra sân khấu trong những tràng pháo tay giòn giã. Năm nay chị khoảng 25 tuổi. Dáng người chị cao dong dỏng. Chiếc váy màu hồng ôm lấy thân hình thon thả của chị. Ánh đèn sân khấu làm cho chị thêm xinh đẹp. Đến giữa sân khấu, chị cuối chào khán giả. Một tràng pháo tay nữa lại vang lên. Chị Mỹ Tâm khẽ nhún nhảy, đầu lắc lư theo điệu nhạc. Chị đưa tay lên vuốt mái tóc màu hạt dẻ. Mỹ Tâm cất tiếng hát. Giọng hát của chị vút cao. Cả trường quay chìm trong im lặng. Ánh đèn sân khấu hắt lên làm khuôn mặt chị rạng ngời. Hai má ửng hồng, chị mỉm cười với khán giả. Có lúc chị đưa tay lên, nháy mắt một cái rất điệu. Trông chị như một chú chim họa mi đáng yêu. Rồi chị xoay một vòng, mái tóc tung bay: “Họa mi, họa mi hót giữa bầu trời xanh…”. Giọng hát của chị vút lên hòa cùng điệu nhạc sôi động. Tiếng đàn, tiếng hát vừa ngừng, cả trường quay như muốn nổ tung bởi tiếng vỗ tay nồng nhiệt của khán giả.

Nhạc vừa dứt, chị Mỹ Tâm cúi chào khán giả rồi đi vào. Hình ảnh chị Mỹ tâm với bài hát Họa mi tóc nâu đã làm em nhớ mãi. Em mong sao sẽ được xem chị Mỹ Tâm biểu diễn nhiều tiết mục hay hơn nữa.

Nguồn: Mạng Oppa

24 tháng 1 2019

VIỆC HỌC

Lúc bé, nghỉ học là chuyện lạ. Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học.


Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được ngủ.


Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết, sau thi còn có thi lại.


Lúc bé , tưởng điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 5 thôi đã quý lắm rồi.


Lúc bé, tưởng càng học càng giỏi....


Lớn lên mới biết, càng học càng dốt

24 tháng 1 2019

                                                                               Bài làm 

Năm đó mưa lớn, ngập hết cả làng, đi đứng vất vả. Sáng hôm nọ, người mẹ phải lội nước, trên vai cõng cô con gái bé bỏng đi học. Cô con gái hỏi mẹ:

- Mẹ ơi mẹ, sau này con lớn rồi, không còn nhỏ bé thế này thì mẹ sẽ thương con chứ?

- Con gái ngốc của mẹ! Dù con không xinh, không đẹp, không giỏi giang thì mẹ vẫn yêu con, thương con như thế này . - Người mẹ đáp lại với giọng ấm áp trìu mến.

Chiều đó về, cô con gái khóc nức nở. Người mẹ chạy ra, dỗ dành con. Khuôn mặt của người mẹ hiện rõ lên sự âu tư, lo lắng :

- Con làm sao mà khóc thế, bạn nào bắt nạt con à? - Người con không nói gì, vẫn nức nở. Người mẹ dỗ dành mãi, người con nói:

- Mẹ ơi...con buồn lắm. Hôm nay...hức hức...cô giáo bảo bọn con là hãy kể về người bố của em. Con không có nên không kể được, các bạn...bảo con là đứa mồ côi mất bố...không đáng để học với các bạn ấy.Mẹ ơi, hay là mẹ kiếm bố cho con đi!

 Người mẹ đau lòng nhìn con:

- Con à, bố con đã mất rồi, sao có thể tìm được nữa. Con ngoan, nghe lời mẹ, không sợ mấy lời nói đó nữa nha con !

Cô con gái gật đầu, mỉm cười rồi ôm chầm lấy mẹ.

Mười mấy năm sau, cô con gái đã hai mươi. Ai cũng bảo cô xinh giống mẹ, ngoan ngoãn, hiền lành. Một hôm, cô con gái chạy về kêu lớn:

- Mẹ, mẹ ơi! 

- Gì thế con? - Người mẹ từ bếp bước ra. 

- Mẹ, con được nhận vào làm việc rồi này! Họ còn đánh giá con vào hạng xuất sắc nữa đấy !

- Con gái mẹ giỏi thật! 

Cô con gái đi làm được một năm thì thay đổi dần. Không còn về ăn cơm thường xuyên, lúc nào cũng đi shopping, làm điệu,...

Hôm đó là sinh nhật mẹ cô, cô cũng không về. Mẹ cô gọi điện:

- Alo, con đấy à Phương? Con có về ăn cơm không? Hôm nay là một ngày đặc biệt đấy con!

Cô con gái đáp lại:

- Xì, đặc biệt gì chứ, về nhà tính sau! Con đang đi nhậu với tổ, mẹ đừng làm phiền con nữa nhé ! - Nói xong, cô con gái tắt máy.

Một hôm, cô đang làm việc thì thấy mẹ gọi nhưng tắt máy luôn. Cô chẳng bận tâm gì, cứ thế làm việc tiếp. Nhưng mẹ cô vẫn cứ nháy máy như thế . Cô bực mình, phóng xe về nhà ngay lập tức. Về nhà, cô thấy nhà tối om. Hàng xóm nói cho cô bảo mẹ cô đang trong bệnh viện. Cô tốc tức phi đến bệnh viện. Cô ôm chầm lấy mẹ, khóc nức nở :

- Mẹ ơi, con xin lỗi!

Thế là từ đó , hai mẹ con hòa thuận bên nhau.

MK tự viết nên không hay, bn thông cảm nhé

24 tháng 1 2019

giạc đói giạc dốt giặc ngoại xâm

24 tháng 1 2019

Ba loại "giặc " cách mạng nước ta phải đương đầu từ cuối năm 1945 là :

+) Giặc ngoại xâm 

+) Giặc đói

+) Giặc dốt

          CHÚC MAY MẮN  NHA !!

24 tháng 1 2019

 Truyện j cũng đc miễn ko phải truyện...

24 tháng 1 2019

câu hỏi của bạn hơi sai sai tại sao tự sáng tác truyện mà ko phải truyện?????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????

24 tháng 1 2019

“lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào”câu hát đó đã ngấm mãi trong lòng em không bao giờ phai nhạt .Mỗi
người chúng ta ai cũng có người yêu thương,chăm sóc ,tâm sự với mình những lúc buồn ,vui.Và em cũng vậy,người đã
nuôi em bằng chính vòng tay đầy tình yêu thương không ai khác chính là người mẹ tuyệt vời của em.
     Mẹ em năm nay đã ngoài 40 tuổi .mẹ có một mái tóc mượt ,óng ả dài ngang lưng he he màu hạt dẻ  mà em luôn ao
ước .làn da của mẹ không còn trắng mịn mà đã chai sạm đi hơn so với lúc đang còn trẻ.đôi mắt mẹ luôn nhìn em bằng 
một ánh mắt trìu mến yêu thương .Với đôi môi đỏ thắm,hàm răng trắng và đều như bắp đã giúp nụ cười của mẹ luôn
tươi tắn ,dịu dàng.Vì không đẹp được như bao cô gái khác nên em biết được mẹ đã phải mệt mỏi như thế nào để em
được như bây giờ .đối với em một con người không đẹp ở ngoại hình mà đẹp ở chính tâm hồn.
Mẹ là một người giáo viên dạy ở trường tiểu học công thành 2.vì là một giáo viên nên mẹ rất bận rộn,buổi tối mẹ phải
thức khuya miệt mài với trang giáo án để ngày mai đến lớp dạy hoc.sáng dậy lại còn phải dậy thật sớm để chuẩn bị
bữa ăn sang cho cả gia đình.
Ngoài công việc là giáo viên ra,mẹ còn là một người nội trợ đảm đang.mẹ nấu ăn rất ngon và phù hợp với khẩu vị của
từng người trong gia đình.
Tuy là một người rất hiền dịu nhưng cũng đã có những lần mẹ đánh em vì những lỗi lầm mà em đã làm.những lúc đó
thì em chỉ đứng ngây ra và khóc òa lên ,khi đó em đã rất giận mẹ.nhưng bây giờ em mới hiểu ra rằng mẹ đánh em
không phải vì ghét em mà là muốn day em trở thành một người có ích cho xã hội , và thành công trong cuộc sống.
   Dù rất bận rộn nhưng mẹ vẫn luôn dành nhiều thời gian để trò chuyện với em,để giảng cho em những bài toán
khó.em còn nhớ có những lúc đi học về em đã khóc vì bị các bạn ở trường trêu đùa nhưng mẹ đã làm cho em vui lên
bằng những lời tâm sự , cử chỉ ngọt ngào mà không phải ai cũng làm được
   Những bài thơ ,câu ca dao ,tục ngữ ,những bài hát đều ca ngợi về người mẹ vĩ đại .Như câu thơ : “những ngôi sao
thức ngoài kia
                                          Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con”
     Đúng vậy,những ngôi sao thức ngoài kia không thể so sánh được với người mẹ luôn thức khuya ,dậy sớm để chăm lo
cho con cái của mình
Nếu có ai hỏi “cháu thích gì ở mẹ nhất”thì em sẽ không ngại ngùng mà nói đó chính là bàn tay mẹ.Vì chính bàn tay mẹ
đã chăm lo cho em những lúc ốm đau,bệnh tật,cho ta những giấc ngủ ngon lành . bế chúng ta những lúc còn nhỏ.
       Em mong rằng lớn lên em sẽ kiếm thật nhiều tiền để có thể chăm sóc mẹ như mẹ đã chăm sóc em bây giờ.Em sẽ học
thật giỏi để không phụ lòng mẹ đã dạy dỗ em . em chỉ muốn nói với mẹ rằng “mẹ ơi!hãy chờ đến khi con thành công
,trưởng thành trong cuộc sống ,mẹ nhé”
ai thấy hay thì k dùm mk nha

24 tháng 1 2019

“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”

Hai câu thơ trên quả không sai một chút nào. Trong gia đình, người mà tôi yêu nhất và kính trọng nhất chính là mẹ.

Mẹ tôi năm nay đã gần năm mươi tuổi, cái tuổi của một thời xuân sắc đã trôi qua. Mẹ có dáng người gầy nhỏ và nước da nâu vì sương gió. Mẹ tôi không có làn da trắng hồng và đôi bàn tay thon dài với những ngón tay tháp bút. Đôi bàn tay của mẹ xương xương với những ngón tay chai sạn và gầy guộc vì nhiều năm cầm cuốc. Vậy mà khi đôi bàn tay ấy dịu dàng vuốt ve gò má tôi hay xoa nhẹ mái tóc tôi, tôi lại cảm thấy bình yên đến lạ, bởi vì nó truyền cho tôi cảm nhận được hơi ấm của tình mẫu tử thiêng liêng cao đẹp.

Mẹ tôi có mái tóc đen đã điểm bạc dù tuổi chưa đến năm mươi, có lẽ là vì sự vất vả mà mẹ tôi đã già trước tuổi. Mẹ tôi có đôi mắt biết nói, đôi mắt ấy tràn ngập tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho những đứa con yêu của mẹ. Mẹ tôi là một người phụ nữ cần cù và chăm chỉ, dịu dàng và tâm lí, bởi mẹ luôn biết cách quản lí và quán xuyến mọi việc trong gia đình, biết cách thể hiện tình yêu và sự quan tâm cho cả ba anh em chúng tôi.

Có lẽ thứ mà tôi nhớ nhất chính là nụ cười và giọng nói của mẹ. Những lúc mẹ cười trông mẹ trẻ ra nhiều lắm, trông tươi vui và hạnh phúc vô cùng. Còn giọng nói của mẹ tôi, nó trầm ấm và vô cùng dịu dàng. Tôi còn nhớ rõ lúc mẹ kể chuyện cho chúng tôi nghe, giọng nói của mẹ như nhẹ nhàng êm dịu như dòng nước đưa chúng tôi vào giấc ngủ. và chẳng biết từ bao giờ giờ giọng nói ấy đã khắc sâu vào trong tâm trí chúng tôi nhẹ nhàng mà mãnh liệt như những đóa hoa dại không tên.

Tôi yêu mẹ tôi nhiều lắm, yêu bằng cả tâm hồn và trái tim của một đứa con thấu hiểu nỗi vất vả của mẹ nó. Tôi chỉ mong mẹ luôn vui tươi và hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình.

24 tháng 1 2019

MOI NGUOI KHONG CHEP MANG NHA

24 tháng 1 2019
ĐOÀN ANH MẪN
Thứ 4, ngày 02/01/2019 18:45:09

Doraemon là một cậu mèo máy vui tính, khá nhanh trí nhưng đôi lúc lại lẩm cẩm. Cậu ta mắc chứng ám ảnh sợ chuột (musophobia), đặc biệt là chuột nhắt. Đó là do khi ở thế kỉ XXII, khi ngủ quên, cậu đã bị một con chuột gặm cụt mất đôi tai. Mỗi khi gặp chuột nhắt, cậu đều chạy trốn với tốc độ rất nhanh (129,3 km/giờ), nhiều khi sợ quá và bất tỉnh. Đặc điểm này của Doraemon đã gây ra nhiều điều rắc rối cho mọi người và Nobita cũng lợi dụng điều này để vòi vĩnh những bảo bối trong chiếc túi thần kỳ. Hàng ngày, Doraemon phải chăm sóc suốt ngày suốt đêm cho Nobita, không rời khỏi nhà dù là ai đó rủ cậu đi chơi, đến khi nào Nobita đi đâu đó không có ở nhà thì cậu mới được tự do, trong thời gian đó thì Mèo Ú sẽ tận dụng thời gian đi mua bánh rán hay đi trò chuyện với các cậu mèo hàng xóm và cậu cũng chăm sóc mấy bạn mèo hàng xóm, người làm cậu tốn công nhất là Nobita. Tuy tên của Doraemon không xuất phát từ bánh dorayaki nhưng loạt truyện đã dựa trên sự giống nhau phát âm (dora-), thứ bánh này (các bản dịch tiếng Việt gọi là bánh rán) đã trở thành thức ăn mà Doraemon thích nhất. Bánh rán mà Doraemon thích là từ khi cô bạn gái Noramyako của cậu cho cậu ăn để an ủi, động viên, xua tan chuyện buồn điểm kém thời thế kỷ 22 Doraemon ra đời. Đây là thứ bánh truyền thống của Nhật Bản. Doraemon từng nói rằng nếu không được ăn bánh rán quá 3 ngày thì cậu sẽ không sống nổi, thường hay bức rứt không yên. Chính vì thích bánh rán nên cậu thường được mời ăn để thuyết phục cậu mượn bảo bối nhất là Nobita. Trong các tập truyện tranh Doraemon, ban đầu cậu thường từ chối Nobita khi cậu mượn bảo bối. Nhưng sau đó cậu đều đồng tình và cho mượn. Có điều là các bảo bối đều được Nobita sử dụng không đúng mục đích và thường có những cảnh như khoe Shizuka hay bị Jaian, Suneo tịch thu, sau đó gây ra các tình huống trớ trêu khiến cho truyện Doraemon trở nên hấp dẫn.Trong những cuộc phiêu lưu,Doraemon luôn là vị cứu tinh của chúng bạn nhờ chiếc túi thần kì chứa đủ các bảo bối của thế kỉ 22 nhưng hơn cả đó là cậu có một tấm lòng nhân hậu,dũng cảm,luôn giúp đỡ bạn bè khi khó khăn. Vì là một Robot cao cấp của tương lai, nên Doraemon vẫn bị muỗi đốt, bỏng, cảm lạnh, buồn ngủ, đổ mồ hôi như con người thật để tiện chăm sóc và sống cùng trẻ nhỏ, Doraemon rất ghét mùa đông vì sợ lạnh và không thể chịu nổi thời tiết lạnh giá, hay cuộn tròn bên bàn sưởi, ôm lò sưởi và đắp chăn kín người.
Doraemon còn có một cô bạn gái (mèo thật) là Tama hay Mimi, cậu đã từng vất vả để chinh phục cô nàng đỏng đảnh này. Bên cạnh đó cậu cũng làm quen với nhiều mèo khác và có cả nhóm mèo bạn thân của Doraemon. Thỉnh thoảng ta thấy cô và Doraemon cùng đi picnic (các tập truyện ngắn), Nobita rất bực mình vì đôi khi Doraemon đi chơi với Mimi mà không cho cậu mượn bảo bối. Ở thế kỷ 22, Doraemon cũng có một cô em gái là Dorami. Cậu ta từng có một cô bạn gái là mèo máy tên là Noramyako (ノラミャー子) những đã chia tay vì cô cảm thấy Doraemon quá lùn so với cô và một lý do khác nữa là do khi Doraemon mất tai phải băng bó nên bị Noramyako chế nhạo. Doraemon cũng xuất hiện trong truyện Đội quân Doraemon với vai trò là một trong bảy thành viên của đội quân cùng tên. Trong truyện Doraemon bóng chày với số áo 10 ở vị trí giao bóng nhưng ném bóng khá tệ. Cuộc sống thực sự của Doraemon thường không được phản ánh đầy đủ mà chủ yếu là qua những tình huống liên quan đến Nobita. Những món bảo bối mà Doraemon mua được xuất phát từ việc bán tiền cổ mà hàng tháng mẹ Nobita cho (500 yên/tháng) với giá cao để lấy tiền hơn 100 năm sau mà thời Sewashi sử dụng nên mọi bảo bối trong tay Doraemon đều được mua từ cửa hàng bách hóa tương lai.