Viết đoạn văn nêu cảm xúc của em về bài thơ sau:
TRĂNG SÁNG
(Nhược Thuỷ)
Sân nhà em sáng quá,
Nhờ ánh trăng sáng ngời,
Trăng tròn như quả bóng.
Lơ lửng mà không rơi.
Những đêm nào trăng khuyết
Trông giống con thuyền trôi.
Em đi trăng theo bước,
Như muốn cùng đi chơi.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài 1:
a.
Thật nhiều cây quá.
Những chiếc bút.
Những mái nhà.
Rặng tre xanh.
b.
Cố che đi.
Tự gánh.
Những giọng hát hay.
Cố lấy được.
c.
Quá đẹp.
Thật cao quá.
Hơi xa.
Khá xinh.
Bài 2:
Cụm danh từ: bóng tre của ngàn xưa, mái chùa cổ kính, dưới bóng xe tranh, một nền văn hóa, người dân Việt Nam, hàng nghìn công việc.
Cụm động từ: trùm lên.
Theo em thì Thạch Sanh vừa là nhân vật chính và vừa là nhân vật trung tâm bởi ngay từ nhan đề đã là tên nhân vật này - một tín hiệu cho thấy Thạch Sanh sẽ là trung tâm để xây dựng cốt truyện xoay quanh chàng. Đồng thời chàng là nhân vật chính bởi từng sự kiện diễn ra trong truyện đều có sự xuất hiện và chàng là người tác động trực tiếp làm các sự việc xảy ra.
2. Các chiến công của Thạch Sanh là: giết chằn tinh, giết đại bàng, cứu công chúa, cứu con trai thủy tề, đuổi giặc 18 nước chư hầu
=> mức độ khó khăn ngày càng tăng tiến sau mỗi thử thách
tham khảo ạ : https://vndoc.com/van-mau-lop-2-ke-ve-mot-viec-lam-tot-cua-em-126881
Bạn có thể nghe lại các bài giảng và làm thêm một vài bài tập về phần tiếng để hiểu rõ hơn về bản chất của tiếng. Quan trọng nhất là thực hành nhiều bạn sẽ hiểu phần tiếng kĩ hơn và sẽ có phản xạ nhanh hơn với vấn đề này
a. Bốn từ ghép gần nghĩa với từ "đất nước": tổ quốc, non nước, quê hương, lãnh thổ.
b. Giải nghĩa từ "biển lúa": chỉ đến cánh đồng lúa vàng rộng bao la mênh mông.
Đặt một câu với từ "biển lúa":
Quê hương em có nhiều biển lúa bao la bát ngát.
Nhân vật Vũ Nương trong tác phẩm "Người con gái Nam Xương" nha:")
Có những câu chuyện chỉ tồn tại trong tưởng tượng của người thi sĩ, nhưng cũng có những câu chuyện lại được lấy cảm hứng từ cuộc sống thực. (Câu ghép) Và vào thế kỉ 16, thiên truyện "Truyền kì mạn lục" của nhà văn Nguyễn Dữ được ra đời nói về số phận khắc khổ của người phụ nữ thời phong kiến. Một trong truyện ấy là "Chuyện người con gái Nam Xương". Người con gái ấy mang tên Vũ Nương, tài sắc vẹn toàn: "tính đã thùy mị, nết na, lại thêm tư dung tốt đẹp". Khi ấy, trong làng có Trương Sinh - một chàng trai vô học lại có tính đa nghi mến dung hạnh của nàng xin mẹ trăm lạng vàng cưới về. Biết thế, nàng vẫn luôn đoan trang giữ phép không ngày nào để vợ chồng bất hòa. Làm một người vợ thương chồng, thảo với mẹ; 4 chữ "công", "dung", "ngôn", "hạnh" nàng đều có không sót gì. Khi chồng buộc phải đi lính đầu 3 năm, nàng rằng chẳng dám mong đeo ấn phong hầu, mặc áo gấm và lo lắng cho chồng hết mực bằng cả tấm lòng chân thành thủy chung của mình: "tiện thiếp băn khoăn ... nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trong liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú!...". Nàng đặt mình ở thế dưới cũng lại đặt hết tình thương mình dành cho chồng. Rồi khi ngày qua tháng lại, mẹ Trương Sinh bệnh tình trầm trọng nàng hết lòng chăm sóc rồi cả hết sức thuốc thang lễ bái thần phật. Không chỉ chăm về sức khỏe nàng còn ngọt ngào khuyên lơn mẹ chồng. Khi bà cụ mất, nàng hết lòng thương xót tế lễ lo liệu vô cùng đủ đầy và tử tế. Từ đây ta thấy rằng Vũ Nương thực là một người vợ thương chồng con, có hiếu với mẹ chồng. Quả là một người phụ tài sắc toàn vẹn!
✿TLam☕
Em không đồng ý với ý kiến đó. Vì ý nghĩa của câu truyện sự tích Hồ Gươm còn là thể hiện nên lòng đoàn kết khởi nghĩa đánh giặc của ông cha ta, dân tộc ta ai ai cũng có một tinh thần yêu nước nồng nàn mãnh liệt đồng thời ca ngợi nên tính khởi nghĩa Lam Sơn và suy tôn vua Lê Lợi.
Em nghĩ ý kiến trên có phần đúng nhưng về bản chất sâu xa hơn thì sự tích Hồ Gươm không đơn thuần là như vậy bởi:
+ Chiếc gươm thần góp phần giúp nhân dân ta chiến thắng trong cuộc chiến đấu vì chính nghĩa với giặc Minh xâm lược. Sau khi giặc đã bị dẹp tan, lịch sử dân tộc bước sang một trang mới. Lúc này, nhà vua cần trị vì đất nước bằng luật pháp, đạo đức chứ không phải bằng vũ lực. Chính vì vậy gươm thần là thứ vũ khí đã không còn cần thiết.Nó phải trả về với đúng chủ nhân của nó sau khi đã hoàn thành sứ mệnh của mình
+ Hành động trả gươm của vua cũng thể hiện khát vọng hoà bình của nhân dân ta mong đất nước ta mãi về sau được sống trong ấm no hạnh phúc