Điểm giống nhau giữa các nhân vật và điểm khác nhau giữa các nhân vật Thánh gióng, Bạn Nào Giúp Mình Với, Mình Cần Gắp
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ngày xửa ngày xưa, mặt đất trần trụi, chưa hề có dáng cây, ngọn cỏ, cả thế giới chỉ có một màu đen. Trời bèn sinh ra trẻ con để đem lại niềm vui cho nhân gian. Hàng vạn trẻ con ra đời. Đặc biệt ắt trẻ con sáng như sao nhưng lúc đầu chưa nhìn thấy gì bởi bóng tối vây quanh. Vì vậy mặt trời liền xuất hiện nhô cao, toả ánh sáng rực rỡ để trẻ con nhìn rõ vạn vật trên đời. Nhưng trẻ con cần có tình yêu và lời ru mới lớn lên được. Trời đã ban cho mỗi đứa trẻ một người mẹ hiền từ để chăm sóc. Muốn cho trẻ thông minh, Trời lại lại ban cho mỗi bé một người bố hiểu biết. Bố dạy bé rằng biển thì rộng, núi thì cao, con đường đi xa tắp, trái đất thì tròn... Trẻ con lại mau nhớ, nhanh quên. Trời sinh ra cái chữ để ghi lại những điều bố nói. Tiếp sau đó, lớp học, trường học và thầy giáo cũng được sinh ra. Trẻ em được cắp sách đến trường trong niềm vui hân hoan. Thầy giáo cầm viên phấn trắng tinh, nắn nót viết từng chữ: "Chuyện cổ tích về loài người."
Mọi người ơi cho mình hỏi 23dam vuông 6m vuông bằng bao nhiêu dam vuông vậy
MB:
Trong mấy tháng hè về quê ngoại chơi, em thích nhất là cảnh cánh đồng lúa chín.
TB:
Bầu trời hè trong xanh,không một gợn mây làm nổi bật lên hình ảnh đồng lúa chín trước mắt em.Chà, toàn là một màu vàng óng ả làm sao ! Biển lúa mênh mông xa tít tận chân trời.Từ xa nhìn lại, cánh đồng như một tấm thảm vàng trải rộng. Thoang thoảng đâu đây mùi lúa chín. Hương lúa ngọt ngào,man mác quyện vào trong gió mát.
Bước qua chiếc cầu nhỏ nối giữa dòng kênh, đến gần,cánh đồng hiện ra rõ hơn.Những bông lúa vàng mượt mà nặng trĩu bông.Những hạt lúa tròn căng đang đung đưa trước gió.Thân lúa ngày nào còn xanh thì con gái nay uốn cong thành hình mũi câu như báo hiệu trước về một vụ mùa bội thu.
Tiếng sáo diều từ đâu vọng lại nghe thật vui tai,làm bừng lên không khí trên đồng. Những cánh diều vờn gió chao lượn trên không như muốn vui đùa cùng chú chim đang tung cánh giữa trời xanh. Xa xa thấp thoáng những chiếc nón của những người nông dân nhấp nhô trong biển lúa làm em liên tưởng tới những cái nấm xinh xinh mọc giữa cánh đồng. Em sung sướng mải miết ngắm nhìn.
Mặt trời trên cao vẫn chói chang. Ánh nắng rực rỡ chảy xuống cánh đồng như muốn chia cho lúa chút màu vàng của mình.Trên con đường thơm mùi lúa chín, những con trâu thong thả bước từng bước nặng nề theo những em bé chăn trâu tinh nghịch. Các bác nông dân vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ.
KB:
Em rất thích hình ảnh cánh đồng lúa chín. Dù đã về đén nhà mà dường như hương lúa dịu ngọt vẫn vương theo mãi trong em.
Bài làm:
Thu về, hãy quay trở lại! Quay trở lại với vùng đất mênh mang. Trời thu đã nhanh chóng thay đổi, ánh nắng vàng bắt đầu ôm trọn không gian, những đám mây trắng bàng bạc trên bầu trời làm tim ta lay động. Mùa thu đến, tiếng trống khai trường tùng tùng vang vọng khắp nơi, như một lời nhắc nhở về những kỷ niệm đáng nhớ, ngày bước chân vào trường học.
Tiếng ca líu lo của các loài chim rộn ràng từng ngả, tạo nên bản nhạc đầy sắc màu cho cuộc sống trên những con đường thôn quê và thành phố. Bầu trời cao xanh, không khí trong lành, những hàng cây cổ thụ nghiêng ngả trong ánh nắng vàng tạo nên bức tranh tuyệt đẹp khắp nẻo đường của Hà Nội, nơi mà ta trân quý và yêu thương. Mùa thu ơi! Trái tim ta đắm chìm trong tình yêu vô bờ bến đối với bạn.
-Từ tượng hình: Bàng bạc; Mênh mang
- Từ tượng thanh: Líu lo; Tùng....Tùng.
Bài làm:
Tình bạn là một mối quan hệ tinh tế, giống như những bông hoa nở trong vườn đầy màu sắc và hương thơm. Nó không cần sự đánh đổi hay kỳ vọng lớn, nhưng luôn có sự ủng hộ và quan tâm sâu sắc từ đằng sau những nụ cười và lời nói hàng ngày. Đôi khi, bạn có thể có được những khoảnh khắc tuyệt vời, những kỷ niệm không thể nào quên, nhưng đó chỉ là một phần nhỏ của toàn bộ bức tranh. Tình bạn thực sự thì luôn tồn tại trong những điều tinh tế, không cần phải thể hiện nhiều, mà chỉ cần cảm nhận từ sâu bên trong.
Cuộc sống không bao giờ là một đại dương sóng yên biển lặng mà ở đó luôn ẩn chứa những giông tố bất ngờ có thể hạ gục con người bất cứ lúc nào. Vì vậy sống giữa cuộc đời này, dù là một người mạnh mẽ đến mức nào cũng cần một nơi dựa mỗi lúc cảm thấy mệt mỏi và đau khổ. Nơi dựa là nơi để mỗi người nương tựa, là nơi tiếp cho họ sức mạnh, niềm tin, động lực sống, nơi mang lại cảm giác ấm áp, bình yên… Nơi dựa giống như một bến đỗ tinh thần cho những ai đang gặp bế tắc, mắc kẹt trong những cảm xúc tiêu cực tìm đến sự an ủi, vỗ về trong tinh thần. Từ đó, những thất bại, rủi ro vấp phải sẽ không còn là trở ngại. Ta sẽ nhanh chóng được vượt qua và có thêm tự tin để bước tiếp trong cuộc sống. Nhưng tôi cho rằng điểm tựa không phải thứ để chúng ta ỷ lại, dựa dẫm vào cả đời. Con người chỉ có thể dựa vào bản thân mới là bền vững nhất. Ta tìm cho mình một điểm tựa để bản thân luôn được chữa lành sau những vết thương chứ không phải nơi để chúng ta coi là "vùng an toàn" mãi trú ngụ trong đó mà không dám bước ra. Nhà vật lý học vĩ đại Acsimet từng nói “Hãy cho tôi một điểm tựa. Tôi sẽ nâng bổng cả Trái Đất lên”. Đừng ngần ngại tìm kiếm cho mình những điểm tựa ... ( bạn có thể phát triển thêm ý nha)
Bài làm:
Nơi dựa đối với mỗi con người trong cuộc sống có thể thay đổi theo thời gian và tình huống. Ban đầu, gia đình thường là nơi dựa đầu tiên, nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên. Gia đình cung cấp cho chúng ta tình yêu, ấm áp và sự bảo vệ. Đó là nơi chúng ta học được những giá trị và kỹ năng đầu tiên trong cuộc sống.
Khi trưởng thành, bạn bè cũng trở thành một nơi dựa quan trọng. Họ là những người chúng ta chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, và những kỷ niệm đáng nhớ. Bạn bè thường mang lại sự hỗ trợ tinh thần và giúp chúng ta xây dựng mối quan hệ xã hội khỏe mạnh.
Nơi làm việc cũng có thể trở thành nơi dựa quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Đây là nơi chúng ta kiếm tiền để tự nuôi sống bản thân và gia đình. Nơi này cũng thường mang lại cơ hội phát triển sự nghiệp và xây dựng kỹ năng.
Cuộc sống còn có thể đưa chúng ta đến những nơi mới, như một thành phố hoặc quốc gia khác. Trải nghiệm này có thể mở ra một cơ hội mới để phát triển và học hỏi. Nơi dựa ở đây có thể là cộng đồng mới, những người bạn mới, và những trải nghiệm độc đáo.
Cuối cùng, nơi dựa quan trọng nhất là bản thân mình. Khả năng tự tin, sự độc lập và lòng kiên nhẫn là những yếu tố quan trọng giúp mỗi người đối mặt với cuộc sống và vượt qua khó khăn. Nếu bạn tin tưởng và đặt niềm tin vào bản thân, bạn có thể tự tạo nơi dựa mạnh mẽ trong mọi tình huống.
Tham khảo :Vì tiếng gà là âm thanh rất bình dị, quen thuộc của làng quê bao đời nay. Với người lính, âm thanh quen thuộc ấy gây cho anh bao xúc động. Nó làm xao động cái nắng trưa trên đường hành quân. Âm thanh ấy làm cho anh như đang sống lại thời thơ ấu đẹp đẽ của mình, nó như tiếp thêm sức mạnh cho đôi chân anh bớt mỏi, cho lòng anh xúc động dạt dào.
1.
Nhan đề “Tràng giang” là từ Hán Việt hay có nghĩa là một con sông dài vô tận. Từ Tràng giang còn gợi cho người đọc một cảm giác về chiều cảm nhận được mở rộng trong không gian và thời gian. Nhờ vậy, hình ảnh con sông trong bài thơ mới hiện lên một cách rộng lớn, mênh mông hơn.
Nhan đề và lời đề từ đã giúp người đọchiểu ngay được nội dung của tác phẩm ngay từ những dòng đầu tiên và nó giúp cho việc đọc, hiểu văn bản trở lên dễ dàng hơn bao giờ hết.
2. Bài thơ Tràng Giang được cấu tứ trong một không gian sóng đôi. Không chỉ là dòng Tràng giang thực tế chảy dài trong tự nhiên mà còn là dòng sóng dập dìu trong tâm hồn tác giả. Với ý nghĩa là dòng sông thực tế trong tự nhiên, tác giả đã sử dụng hình ảnh nước trong tất cả các khổ thơ cả trực tiếp lẫn gián tiếp
Câu 1: Cảm nhận về nhan đề của bài thơ: gợi ra hình ảnh một dòng sông chảy dài, mang lại nỗi buồnm, cảm gác man mác khó tả
Nhan đề và lời đề từ thể hiện rất rõ những dòng cảm xúc và cảm hứng chủ đạo của bài thơ, đồng thời hé mở những trăn trở và suy nghĩ miên man của tác giả về những kiếp người, kiếp đời nhỏ bé
Câu 2: ài thơ được cấu tứ theo cấu trúc không gian sóng đôi. Bởi không gian được mô tả trong bài thơ không chỉ là những cảnh vật thực tế được tác giả quan sát mà còn ẩn dụ cho không gian trong tâm trí của nhà thơ, miên man trăn trở đầy những suy ngẫm