chỉ ra các biện phát tu từ và số từ trong câu thơ sau
Đất nước bốn nghìn năm
Vất vả và gian lao
Đât nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước
tyyy nhiều
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
2.
Trên vùng quê thân thương mến yêu
Đồng xanh mơ màng, lá vàng rơi reo
Đồng cỏ, đồng ruộng, mỗi khúc đường quê
Đẹp như tranh vẽ, hòa quyện cùng người
3.
Buổi sáng, cảnh sinh hoạt bình dị hiện lên trong mắt tôi trên con phố nhỏ. Người dân bước đi trong vội vã nhưng vẫn không mất đi nụ cười và sự thân thiên. Tiếng cười, nói sum họp và tràn đầy từ các quấn cà phê, ăn sáng khiến không khí trở nên ấm áp. Một nhóm học sinh chia sẻ những câu chuyện và tiếng cười khi tới trường mang đến cảm giác thật vui vẻ và năng động. Người bán hàng rong đi khắp phố reo hàng thu hút sự chú ý của người qua đường. Đây là cảnh tượng bình yên nhưng tràn đầy sức sống, thể hiện tình thương và sự kết nối cộng đồng rất lớn
Trong bầu trời đêm rực rỡ sau khi em học xong bài Ngàn Sao làm việc, khung cảnh trở nên lạ mắt. Ánh bóng chiều đã nhanh chóng trôi đi, và những bờ bụi rậm của đồng quê hiện ra trong màu xanh thẫm. Khi bầu trời màu xanh đậm dần trở thành màu đen tối, ngỡ như thế giới đang chìm vào đêm tối thui đến không thấy ngon đâu. Nhưng lúc đó, một cảm giác yên tĩnh và tĩnh lặng lan tỏa khắp không gian. Dòng chảy của sông Ngân hà trở nên nao nao, như một dải ánh sáng chữ V huyền ảo. Sao Thần Nông toả rộng trên bầu trời, như một chiếc vòng cung bằng vàng đẹp tựa nắng ban mai. Nhìn từ xa, nó còn giống như một con tôm cua bơi lội giữa biển ngô. Bên đông nam, tia sáng của sao Hôm phát ra màu sắc nổi bật, như một chiếc quạt hồng lấp lánh. Nó như một lá thư gởi đến mọi người, thông báo rằng ngày mới đã đến. Trên bầu trời, Đại Hùng tinh tục bày trò với những vòng quay kỳ lạ, như chú gàu đang thay phiên nhau thả xuống sông Ngân tạo một nhịp sống mới. Mọi thứ trở nên sống động và hồi hộp, nhưng dưới đáy sông ngân hà, ngàn sao tiếp tục vẫy gọi và làm việc chăm chỉ. Chúng chỉ ngừng lại khi ánh sáng rạng đông bắt đầu đến, để tận hưởng một khoảnh khắc thư giãn và nghỉ ngơi.
Sự khác biệt giữa truyện ngụ ngôn và truyện truyền thuyết là:
- Truyện truyền thuyết: Thường liên quan đến các nhân vật lịch sử ở quá khứ qua đó thể hiện thái độ và đánh giá của nhân dân về nhân vật và sự kiện lịch sử đã xảy ra.
- Truyện ngụ ngôn: Thường kể lại những câu chuyện đời thường có tính chất giáo dục cách đối nhân xử thế, dùng cách ẩn dụ hoặc nhân hóa loài vật, con vật hay kể cả con người để thuyết minh cho một chủ đề luân lý, triết lý một quan niệm nhân sinh hay một nhận xét về thực tế xã hội hay những thói hư tật xấu của con người. ( Có một số truyện ngụ ngôn gây cười nhưng cũng ngụ ý bóng gió, kín đáo khuyên nhủ, răn dạy con người.)
Truyện ngụ ngôn và truyền thuyết là hai thể loại văn học khác nhau với những đặc điểm và mục đích riêng. Dưới đây là sự khác biệt giữa truyện ngụ ngôn và truyền thuyết:
Truyện ngụ ngôn: Truyện ngụ ngôn được viết hoặc kể để truyền đạt một thông điệp, bài học hay giảng dạy qua việc sử dụng các tình huống, nhân vật hoặc sự kiện tưởng tượng. Truyện ngụ ngôn thường sử dụng các biểu tượng hoặc nhân vật tượng trưng để truyền tải ý nghĩa sâu sắc và có tính thần học.
Truyền thuyết: Truyền thuyết là câu chuyện truyền miệng từ thời xa xưa, kể về những sự kiện, nhân vật hoặc hiện tượng siêu nhiên có tính lịch sử hoặc huyền bí. Truyền thuyết thường được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác và thường được coi là phần của văn hóa và truyền thống của một cộng đồng.
Truyện ngụ ngôn: Truyện ngụ ngôn thường có cấu trúc đơn giản và ngắn gọn. Câu chuyện thường tập trung vào một số nhân vật tưởng tượng hoặc động vật, đồ vật để tạo nên những tình huống có ý nghĩa. Truyện ngụ ngôn thường kết thúc với một bài học hoặc một câu châm ngôn.
Truyền thuyết: Truyền thuyết thường có cấu trúc phức tạp hơn và thường được xây dựng xung quanh một sự kiện, một nhân vật hoặc một thần thoại. Truyền thuyết có thể có nhiều tầng lớp và mở rộng qua nhiều thế hệ. Nó thường có sự liên kết với lịch sử, văn hóa và truyền thống của một cộng đồng.
Truyện ngụ ngôn: Truyện ngụ ngôn nhắm đến việc truyền tải một bài học hay giá trị tư duy thông qua tình huống tưởng tượng. Chúng thường có mục tiêu giáo dục và thúc đẩy người đọc hoặc người nghe suy ngẫm và rút ra những bài học từ câu chuyện.
Truyền thuyết: Truyền thuyết thường nhằm mục đích giữ gìn và truyền lại kiến thức lịch sử, văn hóa và truyền thống của một cộng đồng. Chúng có thể có tác động sâu sắc đến quan điểm, niềm tin và hành vi của một cộng đồng, và thường được coi là một phần quan trọng của văn hóa dân gian.
Tóm lại, truyện ngụ ngôn và truyền thuyết có sự khác biệt về ý nghĩa, hình thức, cấu trúc, mục tiêu và tác động. Truyện ngụ ngôn thường tập trung vào việc truyền tải bài học và giá trị tư duy thông qua những tình huống tưởng tượng, trong khi truyền thuyết nhằm mục đích truyền tải kiến thức lịch sử, văn hóa và truyền thống của một cộng đồng.
Cách diễn đạt: nghệ thuật điệp ngữ.
Tác dụng của việc diễn đạt đó là thể hiện tinh tế điều sự thật là hiển nhiên trong cuộc sống, rất đơn giản nhưng cũng lại là điều dễ dàng mất đi khi phần đông con người ta chứng minh nó sai hoặc chối bỏ nó. Đồng thời làm cho câu văn mang tính nghệ thuật sâu sắc cao, câu từ có sự liên kết mạch lạc chặt chẽ nhưng không vấp lỗi "lặp từ". Từ đó dễ dàng gây ấn tượng, hấp dẫn trong lòng người nghe người đọc.
Câu 1:
Một câu văn có phép so sánh: "Chỉ sau này, khi đã làm mẹ, mới hiểu được lòng cha yêu con gái còn nồng nàn đỏ thắm hơn cả hoa gạo."
Em xác định đó là phép so sánh vì có từ so sánh "hơn".
Câu 2:
Tác dụng của biện pháp so sánh mà em vừa tìm được ở câu 1 là: thể hiện nên tình yêu thương của cha mẹ là luôn nồng nàn, bao la rộng lớn hơn bất kì điều gì đẹp đẽ trên đời. Đồng thời tăng giá trị diễn đạt hình ảnh, cảm xúc của tác giả trong câu văn từ đó hấp dẫn người đọc hơn.
Câu 3:
Một câu rút gọn: Thường cấm con gái đi lên đường quốc lộ chơi.
Khôi phục lại thành phần đã bị rút gọn: Cha thường cấm con gái đi lên đường quốc lộ chơi.
Câu 4:
Thêm trạng ngữ cho câu: Vì sợ con gái bé bỏng có chuyện không may, cha đã vô cùng nghiêm khắc.
Câu 5:
Có lẽ ý nghĩa của cuộc sống là những ước mơ. Và ước mơ của em là làm bác sĩ vì hình ảnh thiên sứ áo trắng cứu chữa cho những người khổ nhọc bởi bệnh tật rất đẹp đẽ!. Khi đó em sẽ lan tỏa thông điệp về sự quan tâm và chăm sóc sức khỏe trong cộng đồng. Đối với em, làm bác sĩ không chỉ là một công việc mà còn là một sứ mệnh. Em tin rằng qua việc trở thành một bác sĩ, em có thể góp phần xây dựng một xã hội khỏe mạnh và hạnh phúc hơn. Chắc chắn bản thân em sẽ không ngừng học hỏi và nỗ lực để trở thành một bác sĩ giỏi, đáng tin cậy.
Võ Tòng là một trong những nhân vật chính trong tác phẩm Đất rừng phương Nam của tác giả Đoàn Giỏi. Đây là một con người đặc biệt với tâm hồn đẹp đẽ rắn rỏi ẩn giấu sau ngoại hình kỳ dị khác người. Cuộc đời của chú trải qua nhiều bất hạnh và oái oăm, những con người này vẫn luôn giữ được nét phóng khoáng và cái tâm thiện lương đậm chất Nam Bộ, đậm tình Cửu Long.
Theo lời kể của tác giả, chú Võ Tòng không có lai lịch rõ ràng. Chẳng ai biết tên thật của chú là gì, quê quán gốc gác ở đâu. Võ Tòng chỉ là cái tên mà mọi người gọi chú theo một sự tích trong truyện Tàu thường nghe. Ngoại hình của chú khá kỳ dị, khác người. Hai hố mắt sâu hoắm với tròng mắt trắng dã long qua long lại, sắc lẹm như dao. Mái tóc hung hung giống bờm ngựa dài tới gáy. Gò má bên phải của chú có tới năm cái sẹo dài như đầu móng cọp cào. Bắt gặp một dáng dấp như thế, một con người như thế, dù là ai cũng sẽ thấy sợ hãi nếu chưa quen biết chú thật thân thiết.
Chú Võ Tòng từng trải qua nhiều chuyện oái oăm. Bị bọn địa chủ bóc lột và cướp công, cướp cả vợ. Quá uất ức, chú gây án và tự đến nhà việc để nộp mình. Đến khi ra tù, con chết, mất luôn cả vợ vào tay địa chủ. Người ta những tưởng chú sẽ lại thực hiện một cuộc trả thù đẫm máu, nhưng người đàn ông chỉ cười lớn rồi lầm lũi vào rừng làm nghề săn bẫy thú, sống ẩn dật ít lui tới với mọi người.
Ở trong rừng nhiều năm, Võ Tòng trơ trọi một mình nhưng cũng không nghĩ ngợi hay để mắt tới người đàn bà nào nữa. Ngày qua ngày, chú càng trở nên kỳ hình dị tướng. Người dân xung quanh dần dần quen với sự hiền lành chất phác của chú. Ai cũng quý mến và thương cho người đàn ông cô độc ấy.
Dù đã trải qua rất nhiều những bất hạnh, áp bức trong đời nhưng chú Võ Tòng vẫn luôn giữ được tinh thần hào sảng và nét chất phác hiền lành của một người nông dân. Đối lập với vẻ bề ngoài xù xì gân guốc là một người đàn ông giản dị, sẵn sàng giúp đỡ mọi người mà không mong cầu đền ơn trả nghĩa.
Trong em, Võ Tòng luôn hiện lên là một hình ảnh đẹp, đại diện cho người nông dân Nam Bộ bình thường mà bất khuất anh dũng. Những con người cần cù chất phác trong đời thường, khi có giặc thì không ngại cầm súng cầm giáo, chấp nhận hi sinh cả mạng sống để bảo vệ mảnh đất quê hương yêu dấu bao đời.
Tiện vì có thể dễ mang đi, giá thành rẻ, có thể đúc nhiều khuôn dạng phù hợp nhiều chức năng.
Không lợi vì sản xuất nhựa tạo lượng khí thải nhiều, nhựa dùng 1 lần bỏ gây ô nhiễm môi trường nặng nề.
Biện pháp tu từ so sánh: so sánh đất nước vơi những vì sao.
Tui vẫn chưa hiểu ' số từ trong câu thơ' là gì???
Nhân hóa: Vất vả và gian lao
So sánh: Đất nước như vì sao
Điệp ngữ: Đất nước