K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 1

Bài văn tả về cảnh sum họp gia đình em vào cuối tuần Cuối tuần là khoảng thời gian mà mọi thành viên trong gia đình em đều háo hức chờ đợi. Đó là lúc chúng em có thể tạm gác lại những bộn bề của công việc, học tập để trở về bên nhau, cùng chia sẻ những câu chuyện, những tiếng cười và những bữa ăn ấm cúng. Mỗi sáng thứ Bảy, ánh nắng vàng rực rỡ len lỏi qua khung cửa sổ, đánh thức em dậy. Em thường thấy mẹ đã dậy từ sớm, chuẩn bị bữa sáng với những món ăn mà cả nhà yêu thích. Mùi thơm của bánh mì nướng, trứng chiên và cà phê hòa quyện tạo nên một không khí ấm áp, thân thương. Em và em gái cùng nhau giúp mẹ dọn bàn, trong khi ba thì đang chăm sóc khu vườn nhỏ phía sau nhà. Những bông hoa rực rỡ nở rộ, như cũng muốn chào đón ngày sum họp. Sau bữa sáng, cả nhà thường cùng nhau đi dạo quanh công viên gần nhà. Tiếng cười nói rộn ràng, những câu chuyện vui vẻ được chia sẻ, khiến không khí trở nên thật sống động. Em thích nhất là những lúc cả nhà cùng ngồi lại, chơi trò chơi, hay đơn giản chỉ là ngắm nhìn những đứa trẻ khác vui đùa. Những khoảnh khắc ấy khiến em cảm thấy hạnh phúc và trân trọng hơn từng giây phút bên gia đình. Buổi chiều, khi ánh hoàng hôn buông xuống, cả nhà lại quây quần bên mâm cơm. Mẹ thường nấu những món ăn đặc biệt cho ngày cuối tuần, từ món canh chua cá lóc đến món thịt kho tàu. Mỗi món ăn đều mang trong mình hương vị của tình yêu thương và sự chăm sóc. Chúng em cùng nhau thưởng thức, vừa ăn vừa trò chuyện, kể cho nhau nghe những câu chuyện trong tuần qua. Tiếng cười vang lên, xen lẫn những câu hỏi, những lời động viên, khiến bữa cơm trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Kết thúc bữa tối, cả nhà thường cùng nhau xem một bộ phim hay, hoặc chơi một vài trò chơi thú vị. Những giây phút ấy không chỉ là thời gian giải trí, mà còn là dịp để gắn kết tình cảm giữa các thành viên. Em cảm thấy thật may mắn khi có một gia đình yêu thương và luôn bên cạnh nhau. Cuối tuần trôi qua thật nhanh, nhưng những kỷ niệm đẹp đẽ trong những ngày sum họp ấy sẽ mãi in đậm trong tâm trí em. Đó là những khoảnh khắc quý giá, là nguồn động lực để em tiếp tục phấn đấu trong cuộc sống. Em luôn mong rằng, những buổi sum họp như thế này sẽ mãi mãi không bao giờ phai nhạt.

12 tháng 1

1.giới thiệu cảnh

2. tả khung cảnh

3.tả hoạt động

4.cảm nghĩ

12 tháng 1

Gợi ý bài văn miêu tả cảnh sum họp của gia đình vào cuối tuần:

Mở bài:

Giới thiệu sơ lược về gia đình bạn.

Lý do và ý nghĩa của việc sum họp vào cuối tuần.

Thân bài:

Buổi sáng:

Mô tả cảnh gia đình dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng.

Hoạt động chung như cùng nhau đi chợ, dọn dẹp nhà cửa.

Buổi trưa:

Cả gia đình cùng nhau nấu ăn, chia sẻ những câu chuyện trong tuần.

Mô tả không khí bữa trưa: tiếng cười, sự thân thiết giữa các thành viên.

Buổi chiều:

Các hoạt động giải trí: đi công viên, xem phim, cùng nhau chơi game.

Sự gắn kết và tình cảm gia đình được thể hiện qua các hoạt động chung.

Buổi tối:

Cùng nhau chuẩn bị bữa tối, có thể là một bữa tiệc nhỏ.

Cả gia đình quây quần bên nhau, trò chuyện và tận hưởng thời gian bên nhau.

Kết bài:

Tình cảm gia đình và ý nghĩa của việc sum họp vào cuối tuần.

Những cảm xúc và suy nghĩ của bạn về gia đình mình.

12 tháng 1

Bài làm

Trên đường đi học em nhận được một chiếc ví.

Xong gòi á vào fl tik tok t nha:@baoxinh_123

14 tháng 1

Trên đường đi học em nhận được một chiếc ví sau đó em lập tức đút túi chạy về

13 tháng 1

Nội dung của bài thơ Bác ơi : - Bài thơ thể hiện sâu sắc niềm đau đớn, tiếc thương vô hạn của nhà thơ, của nhân dân ta với Bác Hồ. - Tố Hữu đã bộc lộ những suy cảm sâu sắc về Bác: một con người có đời sống trong sạch, cao thượng; có đạo đức cao quý và tình cảm, tâm hồn rộng lớn; có sự nghiệp vĩ đại… - Bày tỏ lời hứa quyết tâm đi theo con đường cách mạng mà Bác tìm ra.


Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi: “Gió bấc thổi ào ào qua khu rừng vắng. Những cành cây khẳng khiu chốc chốc run lên bần bật. Mưa phùn lất phất… Bên gốc đa, một chú Thỏ bước ra, tay cầm một tấm vải dệt bằng rong. Thỏ tìm cách quấn tấm vải lên người cho đỡ rét, nhưng tấm vải bị gió lật tung, bay đi vun vút. Thỏ đuổi theo. tấm vải rơi tròng trành trên ao nước. Thỏ...
Đọc tiếp

Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi: “Gió bấc thổi ào ào qua khu rừng vắng. Những cành cây khẳng khiu chốc chốc run lên bần bật. Mưa phùn lất phất… Bên gốc đa, một chú Thỏ bước ra, tay cầm một tấm vải dệt bằng rong. Thỏ tìm cách quấn tấm vải lên người cho đỡ rét, nhưng tấm vải bị gió lật tung, bay đi vun vút. Thỏ đuổi theo. tấm vải rơi tròng trành trên ao nước. Thỏ vừa đặt chân xuống nước đã vội co lên. Thỏ cố khều nhưng đưa chân không tới. Một chú Nhím vừa đi đến. Thỏ thấy Nhím liền nói: - Tôi đánh rơi tấm vải khoác! - Thế thì gay go đấy! Trời rét, không có áo khoác thì chịu sao được. Nhím nhặt chiếc que khều… Tấm vải dạt vào bờ. Nhím nhặt lên, giũ nước, quấn lên người Thỏ: - Phải may thành một chiếc áo, có thế mới kín được. - Tôi đã hỏi rồi. Ở đây chẳng có ai may vá gì được. Nhím ra dáng nghĩ: - Ừ! Muốn may áo phải có kim. Tôi thiếu gì kim. Nói xong, Nhím xù lông. Quả nhiên vô số những chiếc kim trên mình Nhím dựng lên nhọn hoắt. Nhím rút một chiếc lông nhọn, cởi tấm vải trên mình Thỏ để may. (Trích “Những chiếc áo ấm”, Võ Quảng) Câu 1. Đoạn trích trên thuộc loại truyện gì? Đoạn trích được kể theo ngôi thứ mấy? (1 điểm) Câu 2. Xác định chủ ngữ và vị ngữ trong câu văn: “Một chú Nhím vừa đi đến” và cho biết vị ngữ trong câu văn thuộc loại cụm từ gì?(1.0 điểm)

0
13 tháng 1

Vào một ngày cuối tuần đẹp trời, lớp chúng tôi đã có dịp tổ chức một chuyến đi tham quan di tích lịch sử và văn hóa tại Đền Lộng Khê, một địa điểm nổi tiếng ở tỉnh Bắc Ninh. Chuyến đi không chỉ mang lại cho chúng tôi những trải nghiệm thú vị mà còn giúp chúng tôi hiểu thêm về lịch sử và văn hóa của dân tộc.

Sáng sớm, chúng tôi tập trung ở trường, ai cũng háo hức chờ đón chuyến đi. Thầy cô giáo đã chuẩn bị cho chúng tôi một chiếc xe bus lớn và tiện nghi. Sau khi điểm danh, chúng tôi yên tâm ngồi vào chỗ và hướng về phía Đền Lộng Khê. Dọc đường đi, chúng tôi đã cùng nhau hát những bài hát vui tươi, tạo nên không khí thật sôi động.

Khi đến nơi, sự linh thiêng của đền thờ lập tức chạm vào tâm hồn mỗi người. Đền Lộng Khê được xây dựng từ lâu đời, nơi thờ các vị anh hùng dân tộc, trong đó có vua Lý Thái Tổ. Chúng tôi lần lượt tham quan từng khu vực trong đền. Ánh nắng chiếu rọi xuống những mảng tường gạch cổ kính, cùng những bức tượng thần linh uy nghi khiến chúng tôi cảm thấy như đang lạc vào thế giới của những truyền thuyết.

Thầy hướng dẫn đã chia sẻ với chúng tôi rất nhiều câu chuyện về lịch sử và ý nghĩa của các nghi lễ diễn ra tại đền. Nhờ đó, chúng tôi hiểu được tầm quan trọng của việc gìn giữ và phát huy truyền thống văn hóa của cha ông. Không chỉ có giá trị tôn giáo, Đền Lộng Khê còn là nơi để người dân đến tưởng niệm và tri ân những người đã hy sinh vì đất nước.

Sau khi tham quan, chúng tôi còn được tham gia một số trò chơi dân gian như kéo co, nhảy dây và đánh đu. Nhìn những nụ cười trên gương mặt bạn bè, tôi cảm thấy khoảng thời gian này thật sự quý giá. Đó không chỉ là những hoạt động vui chơi, mà còn là dịp để chúng tôi gắn kết tình bạn bè và hiểu thêm về văn hóa dân tộc.

Khi rời Đền Lộng Khê, ai cũng cảm thấy lưu luyến. Chuyến đi không chỉ giúp chúng tôi mở mang kiến thức về lịch sử, mà còn tạo nên những kỷ niệm đẹp trong thời học sinh. Tôi hy vọng sẽ có nhiều chuyến đi như thế này nữa, để chúng tôi không chỉ được khám phá những di tích lịch sử mà còn hiểu sâu sắc hơn về văn hóa của dân tộc mình.



Trở về trường, tôi giật mình nhận ra thời gian trôi qua thật nhanh. Trong lòng tôi luôn đọng lại hình ảnh của Đền Lộng Khê, một ngôi đền đầy linh thiêng và giàu bản sắc văn hóa. Điểm đến này không chỉ là một di tích lịch sử mà còn là tâm hồn của dân tộc Việt Nam, nơi chúng ta có thể tìm về nguồn cội và niềm tự hào về lịch sử cha ông.

13 tháng 1

Mỗi chuyến đi đều mang lại cho chúng ta những bài học quý giá và những kỷ niệm khó quên. Chuyến tham quan di tích lịch sử và văn hóa Đền Lộng Khê lần này cũng không phải là ngoại lệ. Đây là một trong những địa điểm nổi tiếng ở tỉnh Bắc Ninh, không chỉ thu hút khách du lịch mà còn là nơi lưu giữ nhiều giá trị văn hóa, lịch sử của dân tộc.

Vào một ngày đẹp trời cuối tuần, tôi và những người bạn cùng lớp quyết định thực hiện một chuyến đi về Đền Lộng Khê. Chúng tôi xuất phát từ sáng sớm, khi ánh nắng bắt đầu len lỏi qua những tán cây. Không khí trong lành khiến cho lòng người trở nên phấn chấn. Sau gần hai giờ di chuyển bằng xe ô tô, chúng tôi đã có mặt tại đền.

Khi bước chân vào khuôn viên đền, những hình ảnh đầu tiên hiện ra trước mắt tôi là những ngôi nhà gỗ cổ kính, mái ngói đỏ tươi, cây cối xanh tươi và không khí trang nghiêm của nơi thờ tự. Đền Lộng Khê được biết đến là nơi thờ vọng hai vị tướng giỏi thời Trần là Trần Quốc Tảng và Trần Quốc Tuấn, những người đã có công lớn trong việc bảo vệ bờ cõi của đất nước.

Đi dạo xung quanh, tôi cảm nhận được sự tôn nghiêm của không gian nơi đây. Những bức tượng, tranh thờ đẹp mắt, đường nét tinh xảo đều thể hiện sự tôn kính đối với các bậc anh hùng dân tộc. Chúng tôi cùng nhau đứng lặng trước tượng đài, thầm cầu mong cho đất nước được bình an, thịnh vượng.

Bên trong đền, không khí lại càng trở nên trang trọng hơn. Chúng tôi được giới thiệu về những truyền thuyết và lịch sử của địa điểm này từ các hướng dẫn viên. Họ kể về những trận chiến ác liệt trong thời kỳ chống giặc ngoại xâm, những hy sinh lớn lao của các chiến sĩ và nhân dân. Câu chuyện đã khiến trái tim tôi như thắt lại, cảm nhận rõ hơn cái giá trị của tự do mà ông cha ta đã dày công gìn giữ.

Sau khi tham quan xong khu vực chính của đền, chúng tôi quyết định nghỉ ngơi và thưởng thức những món ăn đặc sản tại một quán ăn gần đó. Những món ăn đậm đà hương vị Bắc Ninh khiến tất cả chúng tôi thích thú. Bánh phở, bánh cuốn, gà rán, tất cả làm cho bữa trưa của chúng tôi trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết.

Chuyến đi không chỉ dừng lại ở việc tìm hiểu về văn hóa và lịch sử, mà còn là dịp để đoàn kết hơn với những người bạn. Chúng tôi cùng nhau chụp hình, lưu lại những khoảnh khắc đẹp, cùng nhau trò chuyện và chia sẻ những ước mơ, hoài bão trong tương lai.

Khi ánh hoàng hôn bắt đầu buông xuống, chúng tôi rời khỏi Đền Lộng Khê trong lòng tràn đầy cảm xúc. Tôi cảm thấy tự hào vì mình là một phần trong dòng chảy của lịch sử, văn hóa dân tộc. Chuyến đi đã giúp tôi hiểu rõ hơn về những giá trị tinh thần mà ông cha ta đã để lại.

Ngoài việc tham quan và học hỏi, tôi nhận thấy rằng việc giữ gìn và phát huy những giá trị văn hóa, lịch sử là trách nhiệm của thế hệ trẻ hôm nay. Chúng ta không chỉ cần biết đến nơi mình sống, mà còn phải trân trọng và bảo vệ những gì đã được xây dựng từ bao đời.

Đền Lộng Khê không chỉ là một điểm đến du lịch mà còn là nơi lưu giữ tâm hồn dân tộc, là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại. Tôi hy vọng rằng trong tương lai, mình sẽ có nhiều chuyến đi như thế này để khám phá những di tích văn hóa, lịch sử của đất nước, và để thêm phần trân trọng giá trị của cuộc sống.