K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 11 2024

Câu trả lời hơi dài nên bạn vào trang này đi:

-http://thcsnguyenthiluu.edu.vn/tin-tuc-su-kien/hoat-dong-phong-trao/cam-nhan-cuon-sach-totto-chan-ben-cua-so-.html

24 tháng 11 2024

 Khi nghĩ về cha, lòng con trào dâng biết bao cảm xúc. Cha không chỉ là người luôn đứng sau chăm lo cho con, mà còn là người thầy, người bạn, và đôi lúc, là người hùng trong mắt con.

Con vẫn nhớ những buổi chiều hè oi ả, cha đạp xe chở con đi qua cánh đồng xanh mướt. Ánh nắng chói chang hắt lên lưng áo đẫm mồ hôi của cha, nhưng cha vẫn vui vẻ trò chuyện, kể cho con nghe những câu chuyện giản dị mà thấm đẫm tình yêu thương. Tiếng cười của cha vang lên, làm mát cả lòng con, như thể cái nắng hè cũng dịu lại. Đôi bàn tay chai sạn của cha, dù chẳng bao giờ mềm mại như của mẹ, lại là nơi con tìm thấy sự vững chãi và an toàn nhất.

Có những hôm trời mưa tầm tã, cha vẫn đội mưa về nhà, tay xách túi đồ ăn cho cả nhà. Dáng cha gầy gò, nhưng mạnh mẽ biết bao. Con còn nhớ ngày con bị ngã xe, cha đã vội vàng bế con lên, vừa dỗ dành vừa lau vết thương. Ánh mắt cha đầy lo lắng, nhưng lời cha nói luôn nhẹ nhàng: "Không sao đâu, có cha đây rồi." Lúc ấy, con cảm nhận rõ hơn bao giờ hết rằng cha chính là điểm tựa vững chắc nhất trong cuộc đời con.

Cha không nói nhiều lời yêu thương, nhưng mọi hành động của cha đều tràn đầy tình cảm. Những ngày con ốm, cha thức cả đêm, lặng lẽ ngồi bên giường, thay khăn lạnh và nhắc con uống thuốc. Có lẽ cha nghĩ con không để ý, nhưng từng cử chỉ ấy đã khắc sâu vào trái tim con.

Cha ơi, con biết cuộc sống không dễ dàng, và cha đã gánh trên vai biết bao nỗi lo toan để con có một tuổi thơ trọn vẹn. Con yêu những ngày cha dạy con sửa chiếc xe đạp cũ, yêu những buổi cha dắt con ra vườn, chỉ cho con từng loại cây trái. Cha không chỉ cho con một mái nhà, mà còn dạy con những giá trị quý báu trong cuộc đời: lòng kiên trì, sự chân thành, và trách nhiệm.

Dẫu thời gian trôi đi, tóc cha có bạc, lưng cha có còng, thì trong lòng con, cha vẫn mãi là người hùng thầm lặng. Con chỉ mong mình có thể làm cha tự hào, giống như cách cha luôn âm thầm tự hào về con.

Cha ơi, cảm ơn cha vì tất cả. Con yêu cha nhiều hơn những lời con có thể nói.

24 tháng 11 2024

Bạn tên là Mít

Vì:

 Bạn nói: "Nhà bạn có ba anh em: Mít, Ổi, Xoài". Khi bạn nói "nhà bạn", tức là bạn đang giới thiệu chính mình. Trong danh sách có ba cái tên, nên mình đoán bạn là Mít vì bạn đứng đầu danh sách, giống như đang tự giới thiệu vậy.

23 tháng 11 2024

“Trong cuộc đời của mỗi con người, nếu như cha mẹ là hai đấng sinh thành có công nuôi dưỡng ta từ nhỏ đến lớn thì thầy cô cũng có công không nhỏ. Thầy cô là những người dạy cho ta biết chữ, biết thế nào là lẽ phải trên đời, biết đối nhân xử thế. Đối với những học sinh còn cắp sách đến trường như chúng em thì thầy cô chính là những người cha, người mẹ thứ hai của chúng em.

Tục ngữ, ca dao Việt Nam ta có nhiều câu hay nói về thầy cô: “Kính thầy mới được làm thầy”. Hay: “Muốn con hay chữ phải yêu kính thầy”. Thật vậy, nếu không có thầy cô chỉ dạy thì chúng em sẽ không biết chữ. Thầy cô là những người đã dìu dắt chúng em đi trên con đường học vấn. Từ chỗ chưa biết gì, chúng em dần dần biết chữ, biết đọc, biết viết, biết làm văn, làm toán, biết được những kiến thức phong phú vô tận của nhân loại. Thầy cô đã giúp cho chúng em có được chìa khóa để mở cửa tri thức của cuộc sống. Thầy cô đã vun đắp ước mơ cho chúng em, đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức, của một tương lai tươi đẹp sau này. Mọi người vẫn thường nói thầy cô là những người lái đò đưa học sinh qua sông. Mỗi khi năm học kết thúc là thầy cô đã đưa học sinh - những con đò cập bến. Hết chuyến đò này đến chuyến đò khác, thầy cô đã đưa biết bao nhiêu chuyến đò trong cuộc đời mình, biết bao thế hệ học trò đã được thầy cô dìu dắt. Công ơn của thầy cô thật là to lớn. 

Con người ta chắc hẳn ai cũng có một thời cắp sách đến trường. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất, thời gian hồn nhiên đáng yêu của lứa tuổi học sinh: ngây thơ, mơ mộng, vô tư, nhút nhát và cả sự tinh nghịch, quậy phá, thậm chí vô lễ với thầy cô… Chính thầy cô là những người đã thay đổi nhân cách cho chúng em, đã uốn nắn dạy bảo cho chúng em biết thế nào là sai, thế nào là đúng, chỉ dẫn tận tình để chúng em trở thành những người công dân tốt vừa có đức, vừa có tài phục vụ cho xã hội, cho đất nước mai sau. Hiện tại, em là học sinh lớp bảy, em rất tự hào là học sinh của trường THCS Bình Mỹ vì em được học trong một ngôi trường có nhiều thầy cô dạy giỏi, có nhiều tâm huyết với học sinh.

Thầy cô rất buồn khi chúng em học yếu, sai phạm lỗi lầm và rất vui mừng khi chúng em học ngày có tiến bộ, học giỏi, có đạo đức tốt. Em rất yêu mến những thầy cô đã dạy chúng em như cô Nhi, cô Hằng, thầy Hồng… nhất là cô chủ nhiệm của em là cô Nhi dạy Anh Văn, người đã có nhiều tình cảm, cùng chia bùi sẻ ngọt, dìu dắt lớp em trong suốt thời gian qua. Sau này ra đời, em không còn đi học nữa nhưng em vẫn nhớ mãi về mái trường, về thầy cô, nhớ về những kỉ niệm thân thương, về người cha, người mẹ thứ hai của em với tất cả lòng biết ơn trân trọng.

Thầy cô: ôi hai tiếng bình thường sao mà thiêng liêng quá. Chúng em mãi mãi nhớ ơn thầy cô: những người được mệnh danh là kĩ sư tâm hồn. Ngày lễ 20/11 gần sắp tới, chúng em sẽ cố gắng học giỏi để dành tặng cho thầy cô những bông hoa điểm mười tươi thắm. Đó là sự thể hiện lòng biết ơn của chúng em đối với thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng chăm chỉ học tập để không khỏi phụ lòng thầy cô đã có công dạy bảo chúng em bao tháng ngày qua: 

                                         “Thầy cô như thể mẹ cha

                               Kính yêu, chăm sóc mới là trò ngoan”.”

23 tháng 11 2024

“Trong cuộc đời của mỗi con người, nếu như cha mẹ là hai đấng sinh thành có công nuôi dưỡng ta từ nhỏ đến lớn thì thầy cô cũng có công không nhỏ. Thầy cô là những người dạy cho ta biết chữ, biết thế nào là lẽ phải trên đời, biết đối nhân xử thế. Đối với những học sinh còn cắp sách đến trường như chúng em thì thầy cô chính là những người cha, người mẹ thứ hai của chúng em.

Tục ngữ, ca dao Việt Nam ta có nhiều câu hay nói về thầy cô: “Kính thầy mới được làm thầy”. Hay: “Muốn con hay chữ phải yêu kính thầy”. Thật vậy, nếu không có thầy cô chỉ dạy thì chúng em sẽ không biết chữ. Thầy cô là những người đã dìu dắt chúng em đi trên con đường học vấn. Từ chỗ chưa biết gì, chúng em dần dần biết chữ, biết đọc, biết viết, biết làm văn, làm toán, biết được những kiến thức phong phú vô tận của nhân loại. Thầy cô đã giúp cho chúng em có được chìa khóa để mở cửa tri thức của cuộc sống. Thầy cô đã vun đắp ước mơ cho chúng em, đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức, của một tương lai tươi đẹp sau này. Mọi người vẫn thường nói thầy cô là những người lái đò đưa học sinh qua sông. Mỗi khi năm học kết thúc là thầy cô đã đưa học sinh - những con đò cập bến. Hết chuyến đò này đến chuyến đò khác, thầy cô đã đưa biết bao nhiêu chuyến đò trong cuộc đời mình, biết bao thế hệ học trò đã được thầy cô dìu dắt. Công ơn của thầy cô thật là to lớn. 

Con người ta chắc hẳn ai cũng có một thời cắp sách đến trường. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất, thời gian hồn nhiên đáng yêu của lứa tuổi học sinh: ngây thơ, mơ mộng, vô tư, nhút nhát và cả sự tinh nghịch, quậy phá, thậm chí vô lễ với thầy cô… Chính thầy cô là những người đã thay đổi nhân cách cho chúng em, đã uốn nắn dạy bảo cho chúng em biết thế nào là sai, thế nào là đúng, chỉ dẫn tận tình để chúng em trở thành những người công dân tốt vừa có đức, vừa có tài phục vụ cho xã hội, cho đất nước mai sau. Hiện tại, em là học sinh lớp bảy, em rất tự hào là học sinh của trường THCS Bình Mỹ vì em được học trong một ngôi trường có nhiều thầy cô dạy giỏi, có nhiều tâm huyết với học sinh.

Thầy cô rất buồn khi chúng em học yếu, sai phạm lỗi lầm và rất vui mừng khi chúng em học ngày có tiến bộ, học giỏi, có đạo đức tốt. Em rất yêu mến những thầy cô đã dạy chúng em như cô Nhi, cô Hằng, thầy Hồng… nhất là cô chủ nhiệm của em là cô Nhi dạy Anh Văn, người đã có nhiều tình cảm, cùng chia bùi sẻ ngọt, dìu dắt lớp em trong suốt thời gian qua. Sau này ra đời, em không còn đi học nữa nhưng em vẫn nhớ mãi về mái trường, về thầy cô, nhớ về những kỉ niệm thân thương, về người cha, người mẹ thứ hai của em với tất cả lòng biết ơn trân trọng.

Thầy cô: ôi hai tiếng bình thường sao mà thiêng liêng quá. Chúng em mãi mãi nhớ ơn thầy cô: những người được mệnh danh là kĩ sư tâm hồn. Ngày lễ 20/11 gần sắp tới, chúng em sẽ cố gắng học giỏi để dành tặng cho thầy cô những bông hoa điểm mười tươi thắm. Đó là sự thể hiện lòng biết ơn của chúng em đối với thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng chăm chỉ học tập để không khỏi phụ lòng thầy cô đã có công dạy bảo chúng em bao tháng ngày qua: 

                                         “Thầy cô như thể mẹ cha

                               Kính yêu, chăm sóc mới là trò ngoan”.”

23 tháng 11 2024

Ko hoặc ko nhé

 

23 tháng 11 2024

Cây cầu rất cao có cây lên dến ba mét

23 tháng 11 2024

Tuổi thơ em có rất nhiều những kỉ niệm đẹp, đáng nhớ. Đó là lúc cùng các bạn thả diều, chơi lò cò, chơi ô ăn quan, là lúc cùng các bạn nghịch ngợm, phá phách trên con đường làng. Hay là những kỉ niệm về trận đòn roi từ bố mẹ vì những lần chưa ngoan. Khi nhớ về những kỉ niệm thơ ấu đó em thấy trong trái tim mình tràn ngập sự xúc động, bồi hồi, một cảm giác hạnh phúc được lan truyền, bất giác em tự mỉm cười vì một phần kí ức. Những kỉ niệm đó là mảnh ghép đẹp nhất, trân quý nhất của em về những ngày tháng tuổi thơ đã trôi qua.
 Mẫu đây ạ.

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
23 tháng 11 2024

Em sẽ không bao giờ quên cái ngày hè đầy nắng gió khi em tròn 6 tuổi. Hôm đó, bà ngoại dẫn em ra vườn sau nhà hái những trái mận chín mọng. Cây mận cao lớn, cành lá xum xuê trĩu nặng quả. Em đứng ngó lên, háo hức mong được hái những trái mận to nhất. Bà ngoại ân cần đỡ em, chỉ cho em cách hái mận sao cho không bị gai đâm. Khi những trái mận đầu tiên được hái xuống, em sung sướng đến nỗi nhảy lên mừng rỡ. Chúng tôi cùng nhau ngồi dưới gốc mận, vừa ăn mận vừa trò chuyện thật vui vẻ. Hương vị ngọt ngào của mận chín quyện lẫn với mùi đất ẩm, tiếng chim hót líu lo tạo nên một bức tranh thật đẹp. Em cảm thấy mình thật hạnh phúc khi được ở bên bà ngoại. Kỉ niệm ấy mãi khắc sâu trong tâm trí em, nhắc nhở em về tình yêu thương bao la của bà.