Câu 2: Em có nhận xét gì về cách lập luận của tác giả Bùi Hồng trong bài "Thiên nhiên và con người trong truyện Đất rừng phương Nam"?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Giải:
a; Thời gian người đó lên dốc là: 120 : 4 = 30 (s)
Thời gian người đó đi thêm 60 m là: 60 : 5 = 12 (s)
b; Áp dụng công thức: vtb = \(\dfrac{S_1+S_2}{t_1+t_2}\)
Vận tốc trung bình của người đó trên cả quãng đường là:
\(\dfrac{120+60}{30+12}\) = \(\dfrac{30}{7}\) (m/s)
Kết luận: a; Thời gian người đó lên dốc là: 30 giây
Thời gian người đó đi nốt quãng đường 60m là 12 giây
b; Vận tốc trung bình trên của người đó là: \(\dfrac{30}{7}\)m/s

Phép chia hết là 15 tức là sao em, đã chia hết sao còn dư 7 được em ơi?

a: ta có; AM+MB=AB
BN+NC=BC
CP+PD=CD
DQ+QA=DA
mà AB=BC=CD=DA và AM=BN=CP=DQ
nên MB=NC=PD=QA
Xét ΔQAM vuông tại A và ΔNCP vuông tại C có
QA=NC
AM=CP
Do đó: ΔQAM=ΔNCP
b: ΔQAM=ΔNCP
=>QM=PN
Xét ΔMBN vuông tại B và ΔPDQ vuông tại D có
MB=PD
BN=DQ
Do đó: ΔMBN=ΔPDQ
=>MN=PQ
Xét ΔMAQ vuông tại A và ΔNBM vuông tại B có
MA=NB
AQ=BM
Do đó: ΔMAQ=ΔNBM
=>MQ=MN
Ta có: ΔMAQ=ΔNBM
=>\(\widehat{AMQ}=\widehat{BNM}\)
=>\(\widehat{AMQ}+\widehat{BMN}=90^0\)
Ta có: \(\widehat{AMQ}+\widehat{QMN}+\widehat{NMB}=180^0\)
=>\(\widehat{QMN}+90^0=180^0\)
=>\(\widehat{QMN}=90^0\)
Xét tứ giác MNPQ có
MN=PQ
MQ=PN
Do đó: MNPQ là hình bình hành
Hình bình hành MNPQ có MN=MQ
nên MNPQ là hình thoi
Hình thoi MNPQ có \(\widehat{QMN}=90^0\)
nên MNPQ là hình vuông

Ông mặt trời chiếu những tia nắng vào nhà
Trong câu trên có sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa.
Sự vật được nhân hóa là ông mặt trời.
Từ thể hiện sự nhân hóa là từ ông
Biện pháp nhân hóa ở đây là dùng từ vốn chỉ người để chỉ sự vật.

khi gieo vần, tiếng số 6 của câu lục phải thành vần với tiếng số 8; theo đó tiếng số 8 của câu bát phải thành vần với tiếng số 6 của cặp lục bát tiếp theo.
__chúc bạn học giỏi❤__

Bác gà trống dậy từ sớm để gọi ông mặt trời.
Trong câu trên có sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa.
Từ thể hiện sự nhân hóa là: bác, gọi ông
Biện pháp tu từ nhân hóa ở đây là dùng các từ vốn để chỉ người, hoạt động của người để chỉ sự vật, cũng nhưu hoạt động của sự vật
Bác gấu thích ăn mật
Trong câu trên có sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa.
Từ thể hiện sự nhân hóa ở đây là từ bác
Sự vật được nhân hóa là con gấu
Biện pháp tu từ nhân hóa ở đây là dùng từ vốn chỉ người để chỉ sự vật.

Giải:
p \(\in\) Z ⇒ 7p \(\in\) Z \(\forall\) p \(\in\)Z; mà q \(\in\) Z ⇒ 7p + q \(\in\) Z \(\forall\) p; q \(\in\) Z
p \(\in\) Z; q \(\in\) Z; ⇒ p x q \(\in\) Z \(\forall\) p; q \(\in\) Z; ⇒ p x q + 11 \(\in\) Z
Vậy 7p + q; p x q + 11 \(\in\) Z \(\forall\) p; q \(\in\) Z

bn tham khảo ak:
Bài thơ "Miền quê" của Đức Trung đã khơi gợi trong lòng người đọc những xúc cảm sâu lắng về vẻ đẹp bình dị của làng quê Việt Nam. Bằng việc sử dụng ngôn ngữ thơ giản dị mà tinh tế, tác giả đã vẽ nên một bức tranh sống động về cánh đồng lúa chín vàng, con đường làng quanh co, và những ngôi nhà mái ngói đơn sơ. Hình ảnh thơ mộc mạc, gần gũi như đưa ta trở về tuổi thơ, ùa về những ký ức đẹp đẽ.Qua những câu thơ, ta cảm nhận được một tâm hồn tràn đầy yêu thương và nỗi nhớ quê hương da diết của tác giả. Hình ảnh "cánh đồng vàng" không chỉ là một khung cảnh thiên nhiên mà còn là biểu tượng cho sự ấm no, hạnh phúc của làng quê. Bằng việc sử dụng biện pháp nhân hóa, tác giả đã thổi hồn vào những sự vật, khiến chúng trở nên sinh động và gần gũi hơn với con người.Có thể nói, "Miền quê" là một tác phẩm thành công trong việc gợi tả vẻ đẹp của làng quê Việt Nam và khơi dậy tình yêu quê hương trong lòng mỗi người. Bài thơ không chỉ có giá trị về mặt nghệ thuật mà còn mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc, nhắc nhở chúng ta về cội nguồn và những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc."