Tả một đêm trăng đẹp
Tự viết nha mấy cậu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bầy ong giữ hộ cho người
Những loài hoa đã tàn phai tháng ngày.
Gợi ý
Qua hai dòng thơ, ta thấy công việc của bầy ong có ý nghĩa thật đẹp đẽ qua biện pháp nghệ thuật nhân hóa: Bầy ong rong ruổi khắp nơi để tìm hoa, hút nhuỵ, mang về làm thành những giọt mật thơm ngon. Những giọt mật ong được làm nên bởi sự kết tinh từ hương thơm vị ngọt của những loài hoa. Do vậy, khi thưởng thức mật ong, dù hoa đã tàn phai theo thời gian nhưng con người vẫn cảm thấy những màu hoa được “giữ lại” trong hương thơm, vị ngọt của mật ong. Có thể nói: bầy ong đã giữ gìn được vẻ đẹp của thiên nhiên để ban tặng con người, làm cho cuộc sống của con người thêm hạnh phúc.
Kết thúc bài Hành trình của bầy ong, nhà thơ Nguyễn Đức Mậu viết:
Bầy ong giữ hộ cho người
Những mùa hoa đã tàn phai tháng ngày
Qua hai dòng thơ trên, em hiểu được công việc của bầy ong có ý nghĩa gì đẹp đẽ?
Bài làm
Hai câu thơ ngắn gọn nhưng cho ta thấy công việc của bầy ong thật là ý nghĩa cao đẹp. Bầy ong rong ruổi khắp trăm miền, cần mẫn, chăm chỉ lao động để làm nên những giọt mật quý giúp ích cho con người. Mặc dù những màu hoa đã tàn phai nhưng nhờ có sự cần mẫn, chăm chỉ lao động của bầy ong mà những giọt mật tinh khiết vẫn còn lưu giữ lại để ban tặng cho con người:
Biện pháp nhân hóa
Tứ thơ của bài thơ được phát triển bắt đầu từ ý khái quát: hạt gạo được kết tinh từ những hương vị ngọt ngào của quê hương. Đó là hương đồng gió nội, là bài ca lao động, là lời ru của mẹ, là vị phù sa màu mỡ của đất đai quê nhà. Nhưng hạt gạo cũng còn được làm ra từ trong khó khăn của thiên tai, từ trong khói lửa của chiến tranh. Hạt gạo không chỉ là sản phẩm vật chất mà còn là sản phẩm tinh thần vô giá:
Hình ảnh đối lập : cua ngoi lên bờ >< mẹ em xuống cấy
---> Sự đối lập trên cho ta thấy sự cực khổ của người mẹ , nói rộng ra là người nông dân . Trưa nắng gắt , nước như đun sôi , chết cả cá , mọi vật không thể chịu được mà ngoi lên bờ , ấy vậy mà những người nông dân vẫn phải xuống cấy => ta phải quý trọng công sức của những người nông dân là những hạt thóc , hạt gạo và biết ơn họ
Sau khi được phân công, lớp chúng tôi quay tụ lại nơi khu vực mà minh lao động. Qua bao thời gian thiếu bàn tay chăm sóc thường xuyên, những ngôi mộ bị che lấp bởi cỏ tranh, cỏ mọc bời bời và xanh um lên bởi những trận mưa mát mẻ. Đây đó một vài con chim làm tổ trong nơi hoang vắng bay vút lền trời một cách vội vã và hốt hoảng.
Những bạn trai và thầy chủ nhiệm đang hăng hái "tấn công" rừng cỏ hung hãn. Mặc dầu còn nhỏ tuổi nhưng một vài bạn đã sử dụng cây dao phát khá thành thạo. Mặi một nhát dao lướt ngang trên mặt đất là một vùng trống được hiện ra, lưỡi dao cứ liếm dần những mảng cỏ. Một số bạn thì chỉ cầm những cây dao chặt từng gốc tranh. Hai chàng cầu thủ khỏe mạnh Nam và Cường giờ đáng cầm hai chiếc vá "càn lướt" lên phía trước để ỉại từng mảnh đất và đám cỏ ngã rạp. Tất cả làm việc trong không khí vui vẻ say sưa. Tiếng cười nói râm ran. Tiếng la hét vang động khắp nơi. Và thật là nhộn nhịp khi thấy ở đây nhiều hình nhiều vẻ của công việc lao động. Người lúi húi, kẻ lom khom, người thì cầm giá, kẻ cầm dao, người thì nghiêng minh phát cỏ, kẻ thì hùng hục ủi giá như những chiếc xe ủi…
Bọn con gái tụi tôi thì được giao nhiệm vụ nhẹ nhàng hơn. Bạn Mai đang cầm chiếc kéo cắt cây kiểng của nhà mình tỉa tót những hàng cây cảnh để nó có hình thù gọn ghẽ và đẹp đẽ. Dung thì nhặt từng gốc cỏ sau khi đã đào bới kĩ càng để chuẩn bị đặt vào vườn hoa liệt sĩ những chậu hồng mơn mởn mà lá còn rất non, cành bụ bẫm và những nụ hoa tròn căng đang sắp nở. Bạn Liên thì giành phần mình được ươm những bông mười giờ đang còn nũng nịu cong queo chưa tỉnh giấc với những cái nụ chúm chím như muốn thức. "Hà tiểu thư" của lớp tôi thì đang vuốt ve và nựng những búp hồng khiến Dung quạu quọ: "Có xê ra cho người ta làm không? Gãy mất cái nụ hồng lớn bây giờ”! Hà vuốt nhẹ vào má Dung đã đỏ gay vi trời nắng.
Rồi bạn ù té chạy, và vừa ca một bài hát nào đó vừa cầm thùng đến con kênh xa ở phía đầu kia.
Những ngôi mộ xếp ngay ngắn theo hàng, theo lớp như thể các anh vẫn còn đứng trong một đội ngũ giờ đã phô ra. Một số lớn "nhân lực" của trường đang quét vôi và kẻ tên những tấm bia bị rêu và đất xóa mờ.
Trời càng về trưa càng nóng, mặt trời vội vã phơi khô những ngôi mộ làm cho chúng trở nên trắng lóa, đẹp đẽ, uy nghiêm. Chúng tôi mỗi đứa cắm nén nhang kính cẩn đặt trước từng ngôi mộ. Cả một không gian lớn đầy hương khói. Mùi thơm ngào ngạt tạo nền một cảm giác thật lạ lùng. Tiếng ồn giảm hẳn đi. Cả một khối người đông như vậy mà giờ đây im phăng phắc. Hà đang bước nặng nề từ một ngôi mộ để đi ra, mắt bạn nhòe nước mắt. Ai cũng biết rằng chú của bạn đang nằm yên nghỉ và là một trong những ngôi mộ đó.
Biển là món quà kỳ diệu mà tạo hóa đã ban tặng cho con người, là nơi ôm ấp bao hoài bão ước mơ của con người dân biển, là nơi mang lại cho nơi đó một sự phù phú, êm dịu và man mác nơi trái tim mỗi người mỗi khi đứng trước biển.
Biển đẹp lắm, mỗi một thời gian trong ngày biển lại khoác lên mình một chiếc áo lộng lẫy khác nhau, mang một vẻ đẹp và một tâm hồn mới. Buổi chiều khi nắng trải dài buông những tia nắng cuối ngày yếu ớt xuống cảnh vật xung quanh biển lại nhẹ nhàng hòa mình vào nhịp sống vào cảnh vật cuối ngày. Vào mỗi thời điểm biển lại mang đến cho con người cảm giác thư thái, những cảm xúc mới mẻ về cuộc sống tạo nên những sắc màu mới lạ cho con người.
Ánh nắng dịu nhẹ lan xuống như đùa giỡn với từng con sóng nhấp nhô trên biển, mang theo cảm xúc tiếc nuối, yêu mến thiên nhiên, cảnh vật nhạt nhòa. Ngoài khơi từng con thuyền đã cùng nhau cập bến để nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả. Gió thổi cánh buồm phơi phới như đang hòa cùng gió hát vang bài ca của biển. Đâu đó ánh lên nụ cười giòn vang của những người dân chài lưới với những khoang cá đầy.
Biển lúc này không còn màu xanh lam ngọc bích nữa mà thay vào đó là một chiếc áo kim cương lấp lánh. Trong mắt tôi biển thật đẹp và tôi như một sinh vật nhỏ bé đang chờ biển nhẹ nhàng ôm ấp trong vòng tay dịu hiền. Biển thật đẹp dù là bình minh hay khi hoàng hôn buông xuống, biển thật hiền hòa dịu êm. Nếu yêu biển hãy đến bên biển để được ngắm nhìn, được chìm đắm trong vẻ đẹp hoang sơ mà rất dịu hiền êm ả.
Song Ngư chép trên mạng, bạn không nên chép bài đó vì có khi các bạn của bạn sẽ biết, bạn hãy cố gắng vắt óc, tự mình suy nghĩ nha. Cố lên!
Tuổi thơ ai cũng được đắm mình với lời du ngọt ngào của mẹ, được vui chơi trong thế giới cổ tích đầy mầu sắc của bà, được thả hồn vào tiếng sao vi vu, câu hò trong veo ven sông và dòng sông quê nơi ấp ủ bao kỷ niệm êm đềm.
Dòng sông rộng mênh mông, uẩn khúc như một chú trăn xanh lớn cuồn cuộn đỏ ra biển cả. Nước sông xanh.mát lành.gợn sóng lăn tăn. Buổi sớm mai,ông mắt trời chiếu những tia nắng hồng yếu ớt xuống mặt sông. Mặt nước óng ánh,lấp lánh tưởng như dòng sông mặc chiếc áo lụa đào. Trưa xuống,ánh nắng trở lên chói chang, gay gắt. Dòng sông như đổ lửa, dòng lửa cuồn cuộn chảy ấp vào những rặng tre ven bờ. Chiều chiều mặt sông xanh biếc,gợn sóng lăn tăn. Lũ trẻ chúng tôi nhảy xuống tắm, đùa nghịch, vùng vẫy. Khi màn đêm buông xuống,chúng tôi chèo thuyền ra giữa sông ngắm trăng. Ánh trăng lung linh soi sáng xuống dòng sông. Sóng lăn tăn đập vaò mạn thuyền như ru chúng tôi ngủ.
Sông luôn là nỗi nhớ niềm thương của những người xa quê. Con sông yêu thương con sông thân thiện biết bao. Dù sau này có đi đâu, tôi luôn nhớ về quê, nhớ về dòng sông tuổi thơ nơi in dấu bao kỷ niệm.
Ký ức ùa về mãnh liệt trong một không gian lấp lánh ánh sáng và mở ra bao kỷ niệm tuổi thơ ngọt ngào thương mến. Bài thơ đánh động tâm tư của bao người con miền Nam, khi nhớ về những dòng sông miền Trung hầu như quanh năm xanh biếc. Màu xanh biếc còn là nỗi nhớ ánh xạ trong tâm hồn nhà thơ. Và cũng thật tự nhiên khi những hồi tưởng của tác giả lại có sức lay động thật mãnh liệt đến độc giả. Khi không gian kỷ niệm hiện lên trong ngần, tỏa nắng và mát rượi, đó cũng là lúc quê hương hiện hữu gần gũi, quyện hòa với hồn người
Sắp xếp : 3-1-2-4
(1) CN : bầu trời , VN : còn lại
(2) CN : những đóa hoa dâm bụt , VN : còn lại
(3) TN : sau trận mưa rào ; CN : mọi vật , VN : còn lại
(4) CN : mấy đám máy bông , VN : còn lại
"Về thăm nhà Bác làng Sen
Có hàng râm bụt thắp lên lửa hồng
Có con bướm trắng lượn vòng
Có chùm ổi chín vàng ong sắc trời."
Trong đoạn thơ trên tác giả sử dụng từ thắp và vàng ong để nói lên vẻ đẹp sâu sắc của bài thơ. Xét về các ý trong đoạn thơ được nêu trên những hình ảnh đẹp được tác giả liên tưởng tới đó là " hàng râm bụt thắp lên ngọn lửa hồng ; con bướm trắng lượn vòng và chùm ổi chín vàng. Hai từ thắp, vàng ong được sử dụng sáng tạo và hay. Từ thắp vốn dùng để chỉ hoạt động: châm lửa cho cháy lên, thắp đèn… ở đây từ thắp được dùng theo nghĩa bóng chỉ sắc đỏ của hoa râm bụt như ngọn lửa được thắp lên. Cách dùng từ này làm cho cảnh vật miêu tả trở nên sống động và gợi được ở người đọc sự liên tưởng thú vị.Từ vàng ong cũng được dùng rất hay. Nó vừa gợi tả được màu vàng của chùm ổi chín, vừa nêu được mối quan hệ giữa đất trời và cây cối. Cảnh sắc vàng của cây cối chính là sắc vàng của bầu trời, mặt đất, cảnh vật. Từ vàng ong cũng gợi được sự lien tưởng thú vị ở người đọc.
Nhà thơ đã đem đến những hình ảnh đẹp trong khu vườn nhà Bác thật là sinh động. Đó là “Hàng râm bụt thắp lên lửa hồng”. Ở đây, tác giả muốn chỉ sắc đỏ của hoa râm bụt nở rộ như được thắp lửa lên. Đó là “Con bướm thắm lượn vòng, chùm ổi chín vàng ong. Với cách dùng từ hay và sáng tạo, tác giả làm cho khu vườn của Bác thật là nên thơ, khiến cho người đọc thấy thú vị và muốn tận hưởng trước cảnh đẹp của khu vườn nhà Bác ở làng Sen.
#)Trả lời :
Tác giả đã lặp lại liên tiếp 3 lần từ “thơm” ( điệp từ ), dùng các từ thơm nồng, thơm đậm để nhấn mạnh hương thơm của thảo quả chín. Câu đầu của đoạn văn tuy dài nhưng được ngắt thành nhiều cụm từ diễn tả cơn gió mang hương thơm của thảo quả chín trong rừng bay đi xa rộng. Ba câu ngắn tiếp theocàng khẳng định hương thơm của thảo quả chín như lan toả, thấm đượm vào tất cả thiên nhiên, đất trời. Hương thảo quả chín còn ấp ủ trong tong nếp áo, nếp khăn của người đi từ rừng về, thơm mãi với thời gian.
#~Will~be~Pens~#
Màn đêm buông xuống thật nhanh, trên khắp đường phố, nhà nhà đã lên đèn. Ánh điện sáng lung linh. Nhưng chỉ ít phút sau, mặt trăng tròn vành vạnh đã nhô lên. Cả gia đình tôi quây quần trên chiếc chiếu nhỏ đặt trước hiên nhà, ngồi ngắm trăng. Trăng đêm nay đẹp và sáng quá! Đêm nay là trăng rằm tháng tám cơ mà!
Cái bóng dáng tròn vành vạnh của trăng trông giống như cái đóa bạc khổng lồ treo lơ lửng trên nền trời xanh thẳm. Trăng lấp ló lờ mờ ẩn hiện sau ngọn phi lao. Làng xóm tưng bừng tiếng cười nói râm ran. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật. Gió thổi nhè nhẹ lướt qua như đang thì thầm trò chuyện. Ngoài vườn, gió luồn qua từng kẽ lá hiu hiu thổi mát, hoà lên một bản nhạc du dương, thích thú làm sao?
Tôi và mấy đứa bạn trong xóm tụm năm, tụm bảy rủ nhau xếp thành hàng dọc rồng rắn đi rước đèn phá cỗ đêm rằm Trung thu. Những chiếc đèn giấy ông sao, đèn cá chép... với ánh lửa bập bùng hoà trọn với ánh trăng làm một. Chơi chán, chúng tôi cùng nhau phá cỗ. Trong mâm cỗ có cả phần của Chị Hằng và Chú Cuội. Có lúc ngước nhìn lên, tôi cảm giác như họ đang tươi cười với chúng tôi, rồi nhón tay cầm lấy một cái kẹo mà tôi để phần cho họ. Đêm cũng đã đến khuya, trăng càng lúc càng cao hơn và nhạt dần. Bất chợt một đám mây đen từ đâu bay đến che khuất ánh trăng, phá tan không khí náo nhiệt. Cuộc vui phải tàn, chúng tôi trả lại không khí tĩnh mịch cho đêm khuya, tuy tất cả mọi người không muốn rời đêm trăng ấy.
Trở về nhà, ai nấy đều mong muốn cho thời gian quay trở lại để cùng nhau được hưởng sự thú vị của những đêm trăng sáng như đêm nay.
ko ai rảnh mà ngồi viết 1 bài văn tự bật mạng lên mà tham khảo những ý chính và ý hay đi