Sang năm con lên bảy
Đậu trên cành khế nữa
Cluyên ngày xưa, ngày xửa
Chỉ là chuyên ngày xưa.
Sang năm con lên bảy
Cha đưa con đến trường
Giờ con đang lon ton
Khắp sân vườn chaY. nhảy
Chi mình con nghe thấy
Tiếng muôn loài với con.
Mai rồi con lớn khôn
Chim không còn biết nói!
Gió chỉ còn biết thỏi.
Cây chỉ còn là cây
Đại bàng chẳng về đây.
Đi qua thời ấu thơl
Bao điều bay đi mất
Chỉ còn trong đời thật
Tiếng người nói với con
Hanh phúc khó khăn hơn
Mọi điều con đã thấy!
Nhưng là con giành lấy
Từ hai bàn tay con."e
(- Vũ Đình Minh)-
1. Bài thơ được viết theo thể thơ nào? Xác định phương thức biểu đạt chính bài thơ.
2. Phân biệt từ ghép, từ láy trong các từ sau: lon ton, chay nhảy, khó khăn, hanh phúc.
3. Giải nghĩa từ “đr" trong câu thơ “Đi qua thời ấu thơ". Tìm những từ đồng nghĩa với từ
"di'trong câu thơ trên.
4. Qua đoạn thơ người cha muốn nói với con điều gì khi con lớn lên và từ giã thời thơ ấu?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.



1.
a) Giữa đêm khuya, Sói vợ mời bác sĩ Gõ Kiến đến chữa bệnh.
b) Giữa đêm khuya, Sói vợ/mời bác sĩ Gõ Kiến đến chữa bệnh
CN VN

: Xác định các bộ phận CN, VN trong mỗi câu sau
a)CN: bà con trong các thôn
VN: đã nườm nượp đổ ra đồng
b)CN: bên bếp lửa hồng ba người
VN: ngồi ăn cơm với thịt gà rừng
c) CN: một màu xanh non ngọt ngào thơm mát
VN: trải ra mênh mông trên khắp các sườn đồi
d)CN: đứng trên mui...máy
VN: người nhanh tay...cù lao
e)CN: Hải
VN: rất mê say âm nhạc...
g)CN: cả nhà
VN: ngồi luộc bánh chưng, trò chuyện đến sáng
h,CN: trẻ em
VN: là tương lai của đất nước
f) VN :mạng lưới kênh rạch chằng chịt
VN: là mạch máu cung cấp nước cho cả vùng núi nam bộ
a, cn bà con; vn còn lại
b,cn ba người ; vn còn lại
c, cn một mau xanh; vn còn lại
d, cn1 người ; vn1 còn lại ; cn2 những trái cây , vn2 còn lại (ko chắc chắn lắm)
..................

Em ngồi xuống trên một cái rễ đa to như bắp chân người lớn nghỉ xả hơi cho đỡ mệt. Nhìn quanh gốc cây, những chiếc rễ đa chằng chịt đan quyện vào nhau, nổi lên trên mặt đất như những con trăn hoa nằm hóng gió. Cái gốc của nó năm sáu đứa chúng em nối tay nhau mới ôm xuể được. Thân cây cao độ bốn mét với vô vàn nhánh. Các nhánh lớn lại đẻ ra nhiều cành nên tán lá đa xoè ra phủ kín một khoảng đất rộng, ước chừng đến cả trăm người ngồi dưới vẫn con thấy thoáng mát. Những chiếc lá xanh thẫm hình bầu dục to như bàn tay người lớn khép kín. Lá to, lá nhỏ, tầng tầng, lớp lớp tạo ra một vòm lá dày đặc xanh um, nắng mưa khó lòng lọt qua được. Trên tán lá xanh cao vời vợi ấy lũ chim sáo, chào mào, chìa vôi … kéo về hàng đàn, tha hồ thi nhau ca hát”.
Giữa sân trường tôi, đứng sừng sững một cây phượng đang nở rộ những đóa hoa đỏ thắm. Tôi không biết nó được trồng từ bao giờ, chỉ biết rằng, khi tôi mới đặt chân vào trường đã thấy nó đứng đấy như một chàng hiệp sĩ hiên ngang, che chắn nắng mưa cho tụi nhỏ trường tôi.