K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

30 tháng 10 2018

"Quê hương là chùm khế ngọt  Cho con trèo hái mỗi ngày  Quê hương là đường đi học  Con về rợp bướm vàng bay" Mỗi khi nghe đến lời bài thư trên, bao nhiêu kỉ niệm thời thơ ấu lại ùa về. Những kỉ niệm ấy đẹp biết bao, nhưng có lẽ những kỉ niệm về quê hương thì làm tôi nhớ nhất. Quê hương - hai tiếng thiêng liêng vô cùng. Trong đó chất chứa bao ki niệm của những ngày còn chiến tranh, những ngày tôi còn là một đứa trẻ hồn nhiên. Quê hương là nơi mọi người dược sinh ra và lớn lên, là cái nôi tuổi thơ đi theo ta suốt đời. Dù có đi đâu xa xôi tôi cùng sẽ luôn nhớ đến quê hương - nơi mà mình đã được sinh ra và lớn lên. Vào những buổi sớm khi ánh binh minh vừa ló dạng, mang theo những tia nắng ấm áp cho cuộc sống làng quê bình dị, dân dã. Tôi thích nhất là dậy vào lúc sáng sớm, nhìn thấy cánh đồng lúa xanh bát ngát, từng đôi cò trắng chao liệng trên bầu trời xanh mây trắng lừng lờ trôi. Các bác nông dân ra đồng với sự hăng hái của một ngày làm việc. Lúc đó, cảnh vật và con người dường như chan hoà, một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp do “họa sĩ” thiên nhiên vẽ nên. Thật tuyệt đẹp! Lúc mặt trời đứng bóng, canh vật lúc này thật sự chìm trong cái oi bức của mặt trời. Các bác nông dân cũng đã mệt moi vì làm việc. Những buổi trưa hè oi ả, mắc một chiếc võng sau bụi tre trong vườn nằm ngủ trưa thì không còn gì bằng. Những cơn gió nhẹ thoảng qua làm cho lá tre đung dưa tạo ra tiếng kêu rì rào, xào xạc nghe thật vui tai. Những chú chim hót véo von làm tôi cỏ cảm giác như đang lạc giữa một thiên đường. Cảm xúc thật khó tả! Nhanh thật, thấm thoát ngày cũng trôi qua. Đêm đến, cà vùng quê như chìm vào giấc ngù say, chỉ còn chú gà trống vẫn ngày đêm làm việc, báo thức cho mọi người. Khác với nơi thành phố xa hoa lúc nào cùng nhộn nhịp tiếng xe cộ, tiếng ồn ào, tấp nập từ các hàng quán. Làng quê lại chọn sự yên bình, nhường chỗ cho các chú dê, ềnh ưỡng kêu ồm ộp vang suốt đêm dài. Chỉ có ở làng quê, chúng ta mới thấy hết được cái thanh bình, thoang thoảng mùi hương đồng nội, gió cỏ rì rào. Vào những đêm trăng rằm, tôi nhìn thấy cả một vầng trăng tròn, sáng rực cả một không gian. Nó khiến cho lòng tôi bâng khuâng, một cảm xúc mơ hồ chìm trong cảnh vật làng quê. Những hình ánh, những tình cảm rất thực ấy sẽ mãi mãi in sâu trong tâm trí, sẽ không bao giờ phai mờ trong trái lim lôi. Giờ đây ngẫm nghĩ lại, tôi cảm thấy yêu quê hương mình biết bao. Quê hương là bước đường giúp tôi vững bước vào đời. Thật xót xa cho những ai xa quê mà không được một lần về thăm lại nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Tôi tự nhủ với lòng mình  sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương, đất nước mình ngày càng tươi đẹp hơn, vững mạnh hơn.

"Quê hương là chùm khế ngọt  Cho con trèo hái mỗi ngày  Quê hương là đường đi học  Con về rợp bướm vàng bay" Mỗi khi nghe đến lời bài thư trên, bao nhiêu kỉ niệm thời thơ ấu lại ùa về. Những kỉ niệm ấy đẹp biết bao, nhưng có lẽ những kỉ niệm về quê hương thì làm tôi nhớ nhất. Quê hương - hai tiếng thiêng liêng vô cùng. Trong đó chất chứa bao ki niệm của những ngày còn chiến tranh, những ngày tôi còn là một đứa trẻ hồn nhiên. Quê hương là nơi mọi người dược sinh ra và lớn lên, là cái nôi tuổi thơ đi theo ta suốt đời. Dù có đi đâu xa xôi tôi cùng sẽ luôn nhớ đến quê hương - nơi mà mình đã được sinh ra và lớn lên. Vào những buổi sớm khi ánh binh minh vừa ló dạng, mang theo những tia nắng ấm áp cho cuộc sống làng quê bình dị, dân dã. Tôi thích nhất là dậy vào lúc sáng sớm, nhìn thấy cánh đồng lúa xanh bát ngát, từng đôi cò trắng chao liệng trên bầu trời xanh mây trắng lừng lờ trôi. Các bác nông dân ra đồng với sự hăng hái của một ngày làm việc. Lúc đó, cảnh vật và con người dường như chan hoà, một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp do “họa sĩ” thiên nhiên vẽ nên. Thật tuyệt đẹp! Lúc mặt trời đứng bóng, canh vật lúc này thật sự chìm trong cái oi bức của mặt trời. Các bác nông dân cũng đã mệt moi vì làm việc. Những buổi trưa hè oi ả, mắc một chiếc võng sau bụi tre trong vườn nằm ngủ trưa thì không còn gì bằng. Những cơn gió nhẹ thoảng qua làm cho lá tre đung dưa tạo ra tiếng kêu rì rào, xào xạc nghe thật vui tai. Những chú chim hót véo von làm tôi cỏ cảm giác như đang lạc giữa một thiên đường. Cảm xúc thật khó tả! Nhanh thật, thấm thoát ngày cũng trôi qua. Đêm đến, cà vùng quê như chìm vào giấc ngù say, chỉ còn chú gà trống vẫn ngày đêm làm việc, báo thức cho mọi người. Khác với nơi thành phố xa hoa lúc nào cùng nhộn nhịp tiếng xe cộ, tiếng ồn ào, tấp nập từ các hàng quán. Làng quê lại chọn sự yên bình, nhường chỗ cho các chú dê, ềnh ưỡng kêu ồm ộp vang suốt đêm dài. Chỉ có ở làng quê, chúng ta mới thấy hết được cái thanh bình, thoang thoảng mùi hương đồng nội, gió cỏ rì rào. Vào những đêm trăng rằm, tôi nhìn thấy cả một vầng trăng tròn, sáng rực cả một không gian. Nó khiến cho lòng tôi bâng khuâng, một cảm xúc mơ hồ chìm trong cảnh vật làng quê. Những hình ánh, những tình cảm rất thực ấy sẽ mãi mãi in sâu trong tâm trí, sẽ không bao giờ phai mờ trong trái lim lôi. Giờ đây ngẫm nghĩ lại, tôi cảm thấy yêu quê hương mình biết bao. Quê hương là bước đường giúp tôi vững bước vào đời. Thật xót xa cho những ai xa quê mà không được một lần về thăm lại nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Tôi tự nhủ với lòng mình  sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương, đất nước mình ngày càng tươi đẹp hơn, vững mạnh hơn.

30 tháng 10 2018

em chỉ có 500 từ wow wow wow.........wow(495xwow) ok chuc ban hoc tot

hihi dua thui gion ti chu minh dang ngam

30 tháng 10 2018

Thử hỏi, ai trong đời chưa từng nâng niu cây bút máy bóng loáng, quyển vở thơm mùi giấy, được đeo trên vai chiếc cặp thân yêu - người bạn đồng hành cùng ta mỗi khi đến trường. Đặc biệt là chúng ta được cùng đùa vui với những người bạn thân thiết dưới bóng cây râm mát. Mỗi khi tôi lật lại quyển lưu bút của mình. Ôi! Những người bạn ngày xưa với biết bao kỉ niệm chợt ùa về. Ngày tổng kết cuối năm, tôi và các bạn đã khóc rất nhiều vì phải xa nhau. Rồi mai đây mỗi đứa sẽ một nơi. Những lần chúng tôi lang thang trên sân trường nhặt những cành phượng hồng còn vương nơi đây những kí ức để xếp thành những chú bướm đầy yêu thương ép vào từng quyển vở. Tất cả giờ đây đã trở thành hoài niệm!  

30 tháng 10 2018

trong sách giáo khoa ấy

30 tháng 10 2018

Sán lá gan

- Cơ thể hình lá, dẹp, màu đỏ

- Các giác bám phát triển

Có hai nhánh ruột,không có hậu môn

Sinh sản: lưỡng tính,có tuyến noãn hoàng

Giun đũa

- Cơ thể thon dài, hai đầu thon lại (tiết diện ngang tròn)

- Có lớp vỏ cuun bọc ngoài

-Ống tiêu hóa bắt đầu từ miệng kết thúc ở hậu môn

- Sinh sản phân tính, tuyến sinh dục dạng ống

Thùng thình, thùng thình trống rộn ràng ngoài đình,

Có con sư tử đang múa quanh vòng quanh.

Trung thu liên hoan trăng sáng ngập đường làng,

Dưới ánh trăng vàng đàn em hát vang vang...

Mỗi lần nghe những câu hát này là tôi lại nhớ đến đêm rtrawng Trung Thu quê hương tôi .

  Theo nhịp tuần hoàn của quy luật thiên nhiên, mùa hè trôi qua, mùa thu lại tới. Trên đầm, sen đã gần tàn, mùi hương chỉ còn phảng phất. Trong vườn, cúc vàng nở rộ, rung rinh trước ngọn gió mát lành, báo hiệu Tết Trung thu sắp đến. Cũng như bao bạn thiếu nhi khác, lòng em xôn xao, rạo rực mỗi khi nghĩ đến cảnh tưng bừng rước đèn, phá cỗ dưới trăng. Ôi! Đáng yêu biết bao cái Tết dành riêng cho tuổi thơ! Dẫu đã có tự ngàn năm nhưng ý nghĩa của nó vẫn nguyên vẹn như buổi ban đầu.

Cảm nghĩ của em về đêm trăng trung thu 

Trung thu chính là khoảng thời gian mà tất cả những em thiếu nhi Việt Nam đều trở nên vô cùng hào hứng mong đợi, bởi trong truyền thống của dân tộc Việt Nam thì trung thu chính là lúc ánh trăng trở nên tròn trịa, đẹp đẽ nhất, và trong ngày đó diễn ra rất nhiều những hoạt động thú vị, đặc biệt là đối với các em thiếu nhi. Khi đêm đã về khuya, các em có thể cầm đèn lồng đi khắp mọi nơi, cùng nhau cầm đèn ông sao năm cánh hát vang những khúc ca về ngày trung thu. Các em còn có thể cùng nhau trông trăng ngày rằm cùng nhau. Mọi hoạt động đều diễn ra vô cùng vui vẻ.

Tết trung thu hay còn được gọi với cái tên khác là Rằm tháng Tám, bởi thời gian diễn rat rung thu hàng năm chính là vào ngày mười lăm tháng tám theo lịch âm của Việt Nam. Trong ngày này, những người lớn sẽ mua rất nhiều đồ như hoa quả, nhanh khói, giấy tiền về để thờ trên bàn thờ của tổ tiên để tỏ lòng tôn kính. Mặt khác, ngày Rằm tháng Tám cũng là khoảng thời gian đặc biệt của các em thiếu nhi nên những bậc phụ huynh có con nhỏ thường ra chợ mua sắm rất nhiều những đồ đạc để cho con của mình rước trăng, trông trăng vào buổi đêm của ngày hôm đó.

Những loại đồ chơi được bán phổ biến trong ngày Tết trung thu có thể kể đến như đèn ông sao năm cánh. Sở dĩ gọi như vậy vì cái đèn này có dạng hình tròn, bên trong có hình ngôi sao năm cánh được tết từ những thanh tre mỏng. Để trở nên bắt mắt hơn thì bên ngoài còn được dán một lớp giấy bọc bằng ni lông có màu sắc xanh, vàng, đỏ rất bắt mắt. Và hình ảnh đèn ông sao năm cánh cũng là một biểu tượng rất riêng biệt của Việt Nam, vì đó chính là hình ảnh ngôi sao vàng trên quốc cờ của Việt Nam. Chiếc đèn ông sao năm cánh còn có thể đốt nến ở bên trong, vì vậy mà khi đêm đến, các bạn nhỏ cùng nhau đi rước trăng đều cầm theo đèn vô cùng rực rỡ.

Những vật dụng không thể thiếu trong đêm trung thu, đó chính là nải chuối, quả bưởi, hoa quả, đó chính là những đồ vật cần thiết để có thể trông trăng ngày rằm. Theo đó thì những bạn trẻ sẽ sắp đồ ra giữa sân và ngồi chờ đợi đến lúc mặt trăng lên cao nhất, cũng là lúc mặt trăng tròn và đẹp nhất . Theo quan niệm của người xưa, nếu chờ được lúc trăng lên, chứng kiến cảnh trăng tròn nhất trong tháng thì người ấy sẽ có được nhiều may mắn trong suốt một năm, những điều ước về sức khỏe, gia đình, học tập…. cũng sẽ trở thành hiện thực. Vì vậy mà các bạn nhỏ ai cũng náo nức tham gia.

Vào đêm trung thu, các bạn nhỏ ở địa phương thường tụ tập nhau lại từ rất sớm, địa điểm tập trung thường là nhà văn hóa xã, những nơi rộng rãi để có thể cùng nhau đón trung thu. Ở địa phương em vào ngày trung thu này mọi người thường tập trung ở nhà văn hóa xã để được các anh chị thanh niên phát bánh, kẹo. Các em có ý thức xếp hàng chờ đến lượt mình mới nhận chứ không chen lấn, xô đẩy. Sau khhi phát kẹo thì diễn ra hoạt động văn nghệ chào đón trung thu của xã. Các tiết mục văn nghệ được các anh chị, các cô bác dàn dựng rất công phu, các bài hát được biểu diễn cũng liên quan đến Tết trung thu. Không khí của ngày trung thu trên quê hương em vô cùng tấp nập, nhộn nhịp.

Sau khi mọi hoạt động văn nghệ kết thúc thì các em nhỏ lại một lần nữa tập trung thành các nhóm nhỏ, mỗi nhóm có từ năm đến mười em, các em cùng nhau cầm đèn trung thu đi khắp nơi trong làng, đi đến đâu các em cũng cất vang tiếng ca “Đèn ông sao, sao năm cánh tươi màu….” Khiến cho không khí từ đầu xóm đến cuối ngõ vô cùng vui vẻ. Ánh sáng từ những chiếc đèn tỏa ra cũng khiến cho không gian xóm làng trở nên rực rỡ, tươi đẹp hơn hẳn ngày thường.

Kết thúc mọi hoạt động văn nghệ, hoạt động rước trăng tập thể là lúc các em nhỏ trở về gia đình, cùng những người thân trong gia đình bày biện đồ vật để tiến hành lễ rước trăng. Vào những ngày trung thu, ánh trăng Rằm trở nên vô cùng tròn trịa, sáng chiếu cả một vùng không gian, và khi ấy ta còn có thể nhìn ngắm trọn vẹn nhất hình ảnh chú cuội, cây đa ở trên cung trăng. Theo như ông bà em kể lại thì vầng trăng kia cũng có cả một sự tích, đó là khi một anh nông dân nọ cùng cây đa bay lên trời, từ đó về sau mà ở nơi cung Trăng bầu bạn cùng chị Hằng.

Vì vậy mà ngày trung thu nhìn lên mặt trăng ta có thể thấy được hình ảnh một cậu bé mục đồng chăn trâu bên gốc đa, miệng thì thổi sáo. Hình ảnh vô cùng đẹp đẽ. Tuy nhiên, không phải ngày nào ta cũng có thể đón nhận được những hình ảnh đẹp đẽ đó, mà chỉ có ngày rằm, khi trăng sáng nhất và không bị mây mù che phủ. Hình ảnh chú cuội tuy đẹp nhưng lại có cái gì đó cô đơn, trông trăng chính là một hành động chia sẻ niềm vui, niềm hạnh phúc mà các bạn nhỏ muốn chuyển đến chú Cuội, cùng chú cuội chung vui.

Ngày trung thu đối với em cũng như tất cả các bạn nhỏ đều vô cùng ý nghĩa bởi đó là ngày ánh trăng đẹp nhất trong tháng, ngày mà chúng em có thể cùng nhau vui đùa, hát ca, cùng mọi người thưởng ngắm sự đẹp đẽ của thiên nhiên.

30 tháng 10 2018

bạn viết văn hay đoạn

1 tháng 11 2018

giun đất thường đào hang vào mùa mưa vì đất mềm nên con giun dễ chui nên ko cần đào

nếu ko thì giun thường đào ở nơi ẩm ướt như sông ngòi ao hồ vv

nên ta thấy ở những nơi ấy thường tập trung nhiều giun

1)nhà nước quân cchủ chuyên chế là nhà nunh như thế nào2)đặc điểm cơ sở kinh tế xã hội phong kiến phương tây là 3)nông nô được hình thành chủ yếu từ giai cấp nào 4)ma gien lan đi vòng quanh trái đTr hết gần 3 năm  ghi rõ mốc thời gian 5)quê hương của phong trào văn hóa phục hưng là nước nào 6)hệ tư tưởng và đạo đức chính thống của giai cấp phong kiếnTrung Quốc là ?thành thị trung...
Đọc tiếp

1)nhà nước quân cchủ chuyên chế là nhà nunh như thế nào

2)đặc điểm cơ sở kinh tế xã hội phong kiến phương tây là 

3)nông nô được hình thành chủ yếu từ giai cấp nào 

4)ma gien lan đi vòng quanh trái đTr hết gần 3 năm  ghi rõ mốc thời gian 

5)quê hương của phong trào văn hóa phục hưng là nước nào 

6)hệ tư tưởng và đạo đức chính thống của giai cấp phong kiếnTrung Quốc là ?thành thị trung đại xuất hiện khi nào 

7)vương quốc su gô thay trước đây là nước nào hiện nay 

8)ai là người khởi xướng phong trào cải ccải tôn giáo 

9)xã hội Trung Quốc đạt đến sự phồn thịnh ở thời đại nào 

10)cuộc kháng chiến chống tống lần thứ nhất của lê hoàn diễn ra khi nào

11)chính sách ngụ binh ngư nông có nội dung gì 

12)lễ cày kịch điền xuất hiện vào triều đại nào 

13)vị vua nào mở đầu triều đại nhà lý 

14)trận chiến trên sông như nguyệt thắng lợi do

15)bộ luật thành văn đầu tiên của nước ta là bộ luật nào? Ban hành năm nào 

16)nhà lý đổi quốc hiệu Đại Việt năm nào 

17)mục mục  của cuộc tiến công tự vệ của nhà li là gì

18)chiến thắng bạch Đằng năm  938 có ý nghĩa gì 

19)bài thơ phần được ngâm lên thì tinh thần quân tống như thế nào 

1
30 tháng 10 2018

c1: là chuyên một chế độ

30 tháng 10 2018

Nam quốc sơn hà là một trong những áng văn chương kiệt tác của văn học thời Lí - Trần. Nó là tác phẩm kết tinh được hào khí thời đại, cảm xúc của muôn trái tim, vì thế, nó tiêu biểu cho tinh thần độc lập, khí phách anh hùng và khát vọng lớn lao của dân tộc trong buổi đầu xây dựng một quốc gia phong kiến độc lập.

Sông núi nước Nam là một bài thơ chữ Hán, theo thể thất ngôn tứ tuyệt Đường luật. Nguyên tắc như sau:

Nam quốc sơn hà

Nam quốc sơn hà Nam đế cư

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư

Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm

Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.

Dịch thành:

Sông núi nước Nam

Sông núi nước Nam vua Nam ở

 Vằng vặc sách trời chia xứ sở

Giặc dữ cớ sao phạm đến đây

Chúng bay nhất định phải tan vỡ.

(Theo Lê Thước - Nam Trân dịch)

Tương truyền rằng, trong cuộc kháng chiến chống Tống đời nhà Lí, một đêm tối trên phòng tuyến Như Nguyệt, từ trong đền thờ hai thần Trương Hồng và Trương Hát (hai vị tướng giỏi của Triệu Quang Phục, được tôn là thần sông Như Nguyệt), bài thơ đã ngân vang lên (Vì thế người ta gọi bài thơ này là thơ thần). Nhưng dù là do thần linh hay con người đọc lên thì bài thơ vẫn là khát vọng và khí phách Đại Việt.

Ý tưởng bảo vệ độc lập, kiên quyết chống giặc ngoại xâm được diễn đạt trực tiếp qua một mạch lập luận khá chặt chẽ và biện chứng. Mở đầu bài thơ là lời tuyên bố đanh thép về chủ quyền đất nước:

Nam quốc sơn hà Nam đế cư

Câu thơ 7 tiếng tạo thành hai vế đối xứng nhau nhịp nhàng: Nam quốc sơn hà - Nam đế cư. Đặc biệt, cách dùng chữ của tác giả bài thư thể hiện rất “đắt” ý tưởng và cảm xúc thơ. Hai từ Nam quốc và Nam đế có thể coi là nhãn tự (mắt thần) của câu thơ và của cả bài thơ. Trong tư tưởng của bọn cầm quyền phong kiến Trung Quốc xưa nay-chỉ có Bắc đế, chứ không thế có Nam đế hoàng đế Trung Hoa là vị hoàng đế duy nhất của thiên hạ, thay trời trị vì thiên hạ. Vì thế, khi xâm lược nước Nam, áp đặt được ách thống trị, chúng đã ngang nhiên trắng trợn biến nước ta thành quận, huyện của Trung Quốc. Nền độc lập mà chúng ta giành lại được hôm nay thấm không ít máu của cha ông ta đã đổ suốt hơn một ngàn năm. Và nay nền độc lập ấy vẫn đang bị đe dọa bởi tư tưởng ngông cuồng kia.

Trở lại với nội dung tư tưởng bao hàm qua ngôn từ của câu thơ. Nam quốc không chỉ có nghĩa là nước Nam, mà Nam quốc còn là vị thế của nước Nam ta, đất nước ấy dù nhỏ bé nhưng tồn tại độc lập, sánh vai ngang hàng với một cường quốc lớn ở phương Bắc như Trung Quốc. Hơn nữa, đất nước ấy lại có chủ quyền, có một vị hoàng đế (Nam đế). Vị hoàng đế nước Nam cũng có uy quyền không kém gì các hoàng đế Trung Hoa, cũng là một bậc đế vương, do đấng tối cao phong tước, chia cho quyền cai quản một vùng đất riêng mà lập nên giang sơn xã tắc của mình:

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư

Sông núi nước Nam là của người Nam. Đó là sự thật hiển nhiên. Không ai có quyền phủ định? Bởi sự phân định núi sông, bờ cõi đâu phải là ý muốn chủ quan của một người hay một số người, mà do “Trời” định đoạt. Bản đồ ranh giới lãnh thổ của các quốc gia đã in dấu ấn trong sách trời: Ai có thể thay đổi được?!

Tác giả bài thơ đã đưa ra những lí lẽ thật xác đáng. Qua cách lập luận, nổi lên một quan niệm, một chân lí thiêng liêng và cao cả: chân lí về sự tồn tại độc lập có chủ quyền của dân tộc Đại Việt.

Vẫn những lí lẽ đanh thép ấy, tác giả khẳng định tiếp:

Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm

 Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.

Thật là một khí phách kiên cường! Thay mặt cả dân tộc, nhà thơ đã lớn tiếng cảnh cáo bọn giặc xâm lược: Chúng bay phạm vào bờ cõi này, tức là chúng bay đã phạm vào sách trời; mà phạm vào sách trời, tức là làm trái với đạo lí trở thành kẻ đại nghịch vô đạo (nghịch lỗ), lẽ nào Trời đất dung tha.  Mặt khác chúng bay phạm vào bờ cõi này tức là phạm vào chủ quyền thiêng liêng của một dân tộc, nhất là dân tộc đó lại là một dân tộc có bản lĩnh kiên cường, có ý chí độc lập mạnh mẽ, vậy thì, sự thất bại sẽ là điều không thể tránh khỏi, thậm chí còn bị đánh cho tơi bời thủ bại hư.

Chưa bao giờ trong văn học Việt Nam lại có một khí phách hào hùng như thế! Cảm xúc thơ thật mãnh liệt, tạo nên chất trữ tình chính luận- một đặc điểm của thơ ca thời Lí - Trần, khiến người đọc rưng rưng!

Và ngàn đời sau, bài thơ vẫn là hồn thiêng sông núi vọng về.