K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 1

Bài thơ "Việt Nam quê hương ta" đã vẽ lên trong em một bức tranh quê hương tươi đẹp, sống động đến nao lòng. Không chỉ là những hình ảnh cụ thể như "rừng cọ đồi chè, đồng xanh ngào ngạt", "núi cao, biển rộng", mà bài thơ còn gợi lên cả một không gian sống tràn đầy sức sống, tình người ấm áp. Em cảm nhận được sự giàu có, đa dạng của thiên nhiên Việt Nam: từ vẻ đẹp hùng vĩ của núi rừng, sự bao la của biển cả đến sự trù phú của đồng ruộng, sự xanh mướt của đồi chè. Tất cả đều được tô điểm bằng những gam màu tươi sáng, rực rỡ, tạo nên một bức tranh quê hương đầy sức hút. Nhưng hơn cả, bài thơ còn khắc họa tình yêu quê hương sâu đậm, tự hào dân tộc mãnh liệt của tác giả, điều đó truyền đến em một cảm xúc khó tả, thôi thúc em thêm yêu mến và tự hào về đất nước mình. Vẻ đẹp của quê hương trong bài thơ không chỉ là vẻ đẹp tự nhiên mà còn là vẻ đẹp của con người, của tình yêu, của sự gắn bó máu thịt, khiến em càng thêm trân trọng và quyết tâm bảo vệ, xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn.

Tác giả Nguyễn Đình Thi đã đưa cả đất nước Việt Nam tươi đẹp vào thi phẩm “Việt Nam quê hương ta”. Nhà thơ chỉ chọn những hình ảnh tiêu biểu nhất như cánh cò, đồng lúa, ngọn núi Trường Sơn, mà như tái hiện được cả non sông gấm vóc của tổ quốc. Từ trong mảnh đất ấy, đã sinh ra những con người hiền lành, chân chất nhưng cũng vô cùng kiên cường, dũng cảm. Họ sinh ra từ làng, nên yêu làng, yêu tổ quốc. Họ sẵn sàng gác lại mọi thứ ở phía sau để chiến đấu cho độc lập tự do của dân tộc. Đó là Việt Nam trong tâm thức của nhà văn Nguyễn Đình Thi, và cũng là Việt Nam trong triệu triệu trái tim người con của mảnh đất hình chữ S này. Nhịp thơ lục bát ngân vang như câu ca, đã góp phần làm cho tình yêu và niềm tự hào về quê hương trong bài thơ trở nên càng thêm tự nhiên, mạch lạc. Bởi tình yêu nước ấy ai ai cũng có, chỉ là khác nhau ở cách biểu đạt mà thôi.Việt Nam quê hương ta là một bài thơ lục bát mang đậm tình yêu quê hương xứ sở của tác giả. Xuyên suốt bài thơ, là những hình ảnh tươi đẹp và thân thương gắn liền với biết bao thế hệ người dân nước ta. Đó là những biển lúa rập rờn với cánh cò bay lượn tự do. Là những người nông dân chân chất thật thà với tấm áo vải nâu mộc mạc. Là những người anh hùng mạnh mẽ, đứng lên vì độc lập tự do, bất chấp bom lửa khói đạn mà lao ra chiến trường. Là những người con gái dịu hiền, là những người mẹ anh hùng, là những vùng đất tươi xanh khiến ai đến cũng không muốn về. Đó chính là quê hương Việt Nam trong tâm thức bao người con đất Việt. Chính bài thơ, đã gợi lên, dựng nên một cảm xúc yêu thương, tự hào khó tả trong lòng em. Khiến em muốn đứng dậy để khám phá mảnh đất hình chữ S tươi đẹp này.

3 tháng 1

làm cho tôi

Bài ca dao "Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra" đã khắc sâu trong lòng mỗi người con sự biết ơn và tôn kính đối với cha mẹ. Câu ca dao đã dùng hình ảnh núi Thái Sơn cao lớn, vững chãi để so sánh với công lao của cha, và nước trong nguồn để nói lên tình mẹ bao la, dạt dào. Những lời ca này nhắc nhở chúng ta rằng, hiếu nghĩa với cha mẹ là một đạo lý thiêng liêng và quan trọng nhất trong cuộc đời. Dù đi đâu, làm gì, mỗi người con cũng không được quên công lao sinh thành và dưỡng dục của cha mẹ.

kể những việc tốt mà chính bạn đã lam được ấy


như giúp bà cụ xách đồ, quyên góp, ủng hộ các bạn có hoàn cảnh khó khăn hơn mình...

3 tháng 1

https://www.facebook.com/lekimyen210?mibextid=ZbWKwL

Ib tớ nhận viết nhà 10k/ bài

3 tháng 1

nên mạng tra

26 tháng 12 2024

 Bài thơ "Về thăm trường cũ" của Võ Sơn Lân gợi lên trong lòng người đọc nhiều cảm xúc sâu lắng và thân thương. Tác giả đã tái hiện hình ảnh ngôi trường xưa với biết bao kỷ niệm của thời học trò. Qua những câu thơ nhẹ nhàng, ta cảm nhận được nỗi nhớ da diết khi nhìn lại những hàng cây, sân trường, hay góc lớp thân quen. Không chỉ là nơi học tập, ngôi trường còn lưu giữ những dấu ấn đẹp đẽ của tuổi thơ và tình bạn hồn nhiên. Hình ảnh của người thầy, bạn bè, cùng những kỷ niệm vui buồn hiện lên thật sống động, khiến người đọc không khỏi bồi hồi. Bài thơ không chỉ là lời tri ân sâu sắc đến mái trường, mà còn nhắc nhở ta về giá trị của thời gian và những điều quý giá trong cuộc sống. Những hình ảnh giản dị mà thấm đượm cảm xúc như tiếng ve mùa hè hay cánh phượng đỏ rực khơi gợi những ký ức khó quên. Tác giả như muốn nói rằng, dù năm tháng có trôi qua, tình cảm dành cho ngôi trường cũ vẫn mãi vẹn nguyên. Qua bài thơ, ta nhận ra ý nghĩa lớn lao của mái trường trong việc chắp cánh cho những ước mơ bay xa. Đồng thời, bài thơ khơi dậy trong mỗi người niềm khao khát trở về thăm lại chốn cũ, nơi từng nuôi dưỡng tâm hồn và trí tuệ. Ngôn ngữ thơ tuy mộc mạc nhưng đầy tình cảm, dễ dàng chạm đến trái tim người đọc. "Về thăm trường cũ" không chỉ là một bài thơ, mà còn là một chuyến hành trình về quá khứ, giúp ta trân trọng hơn những điều đã qua. Chính sự giản dị, chân thành ấy đã làm nên sức hút đặc biệt của tác phẩm.

31 tháng 12 2024

Mầm non kể lại cuộc đời mình:

Tôi là một mầm non mới chớm nở, một sinh linh nhỏ bé vừa bước ra từ lòng đất mẹ. Những ngày đầu tiên, tôi chỉ là một chiếc vỏ cây khô, trôi dạt theo gió, nằm im lìm giữa lòng đất mẹ, chờ đợi cơ hội để vươn mình ra ngoài. Nhưng rồi, tôi đã vươn mình lên, đón những tia nắng đầu tiên, nghe được tiếng gọi của cuộc sống xung quanh.

Ngày hôm đó, tôi vội vã vươn ra khỏi chiếc vỏ khô, cảm nhận được ánh sáng ấm áp từ bầu trời, ngọn gió nhẹ nhàng thổi qua. Tôi bắt đầu đứng dậy, khoác lên mình chiếc áo màu xanh biếc mượt mà, đón nhận những hơi thở đầu tiên của thế giới rộng lớn. Tôi cảm thấy thật sự tự hào khi mình có thể đứng vững dưới bầu trời bao la.

Nhưng rồi, một ngày, những đứa trẻ tinh nghịch đến gần tôi. Lúc đầu, chúng chỉ ngắm nghía tôi, thích thú nhìn tôi lớn lên từng ngày. Nhưng rồi, không hiểu sao, một đứa trong số chúng đã đặt chân lên tôi. Tôi cảm nhận được một lực mạnh đè lên mình, đau đớn. Tôi chỉ là một mầm non yếu ớt, không thể chống lại sức mạnh đó. Những bước chân ấy cứ liên tiếp giẫm lên tôi, tôi cảm thấy mình như bị đè nén, không thể thở nổi. Cảm giác đó thật đau đớn, tôi chỉ muốn kêu lên để xin dừng lại, nhưng tôi không thể.

Dù đau đớn, tôi không gục ngã. Tôi chỉ biết nhẫn nhịn, chịu đựng. Những bước chân ấy có thể làm tôi tổn thương, nhưng tôi hiểu rằng cuộc đời này không phải lúc nào cũng dễ dàng. Mặc dù bị dẫm đạp, tôi vẫn cố gắng bám rễ, vẫn hi vọng một ngày sẽ có thể vươn lên mạnh mẽ hơn, đứng vững giữa cuộc đời.

Tôi biết, sẽ có những khó khăn, thử thách nữa đến với tôi, nhưng tôi không bao giờ từ bỏ. Vì tôi là mầm non, là sự sống mới, và tôi sẽ mãi tiếp tục vươn lên, đón nhận ánh sáng dù có bao nhiêu cơn giông bão đi qua. Dù có bị giẫm đạp, tôi vẫn sẽ không ngừng vươn mình, mạnh mẽ hơn, để một ngày tôi có thể trở thành cây cổ thụ, bảo vệ tất cả những mầm non khác.


Qua câu chuyện của mầm non, ta có thể thấy được sự mạnh mẽ và kiên cường trong cuộc sống, dù có gặp khó khăn hay thử thách, chỉ cần ta không bỏ cuộc, ta vẫn có thể vươn lên và phát triển.

VN
vh ng
CTVHS
31 tháng 12 2024

bạn bùi tường vân không nên sử dụng chatgpt trong câu trả lời nhé

1 tháng 1

ai mà làm nhanh và đúng thì mình tick cho nha !!!

Nhà thơ Lò Ngân Sủn - người con của núi Đọc thơ Lò Ngân Sủn ta như được khám phá những đỉnh núi xa thơ mộng và mãnh liệt. Núi không chỉ là hình ảnh thường được nói đến trong thơ ông mà còn hiện lên như một phần hồn thơ Lò Ngân Sủn. Những bài thơ tiêu biểu của Lò Ngân Sủn như Chiều biên giới, Trời và đất, Đi trên chín khúc Bản Xèo, Ngôi nhà rông,… đều mang âm vọng của...
Đọc tiếp

Nhà thơ Lò Ngân Sủn - người con của núi

Đọc thơ Lò Ngân Sủn ta như được khám phá những đỉnh núi xa thơ mộng và mãnh liệt. Núi không chỉ là hình ảnh thường được nói đến trong thơ ông mà còn hiện lên như một phần hồn thơ Lò Ngân Sủn. Những bài thơ tiêu biểu của Lò Ngân Sủn như Chiều biên giới, Trời và đất, Đi trên chín khúc Bản Xèo, Ngôi nhà rông,… đều mang âm vọng của núi mênh mang lời của núi. Vậy điều gì đã nuôi dưỡng và bồi đắp nên vẻ đẹp thơ mộng và mãnh liệt ấy trong thơ ông?

Trước khi trở thành nhà thơ Lò Ngân Sủn đích thực là một “người con của núi”. Ông sinh ra và lớn lên ở Bản Qua, huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai. Từ nhỏ chú bé Lò Ngân Sủn đã đắm mình trong hơi thở của cỏ cây, hoa lá núi rừng biên cương, đã biết thả hồn cùng vẻ đẹp thanh thoát, hùng vĩ của dốc dựng, thác đổ, suối tuôn… “nơi tận cùng bờ cõi”:

Những đỉnh núi xa

Rừng thông gọi đàn dê hiện gọi mơ núi

Nâng niu hạt mạch

Vùng ta mộc tạm vỡ

Quay mình những vòng đường

(Đỉnh núi xa vùng mãnh liệt)

Khi lớn lên thế giới của cậu bé sinh ra từ Bản Qua không chỉ giới hạn ở bản làng biên giới. Mặt đất và bầu trời đã rộng mở, muôn dặm non sông từ bắc vào nam, từ miền ngược đến miền xuôi, từ đầu non đến cuối bể,…đã ùa vào tâm hồn mộc mạc, thiết tha, phóng khoáng của Lò Ngân Sủn. Nhưng vùng đất Hoàng Liên Sơn hùng vĩ, miền biên cương phía Bắc của tổ quốc vẫn là mảnh đất mẹ nuôi dưỡng, bồi đắp nên chất hào sảng, trầm hùng và mãnh liệt của thơ ông, mà Chiều biên giới là một ví dụ tiêu biểu:

Chiều biên giới em ơi

Có nơi nào cao hơn

Như đầu sông đầu suối

Như đầu mây đầu gió

Như quê ta ngọn núi

Như đất trời biên cương

(Chiều biên giới)

Dù có đi khắp mọi nẻo đường, những sườn non dốc núi, những miền thác đổ réo sôi, vắt vẻo như dây leo của quê hương vẫn là con đường quyến rũ nhất với người con của núi. Dường như đó cũng chính là con đường thơ ca của Lò Ngân Sủn:

Ta đi trên chín khúc Bản Xèo

con đường là cái hạt ta gieo

con đường là cái rễ lan tỏa

dệt nên hoa trái, tiếng chim ca.

(Đi trên chín khúc Bản Xèo)

Núi rừng xứ sở muốn cất tiếng bằng thơ và nhà thơ Lò Ngân Sủn đã phần nào đáp ứng được mong mỏi ấy, bằng tình thương thuần khiết của mình.

Không có tình yêu tha thiết với núi rừng, với quê hương, với “chồi non cỏ biếc”, với “đầu sông đầu suối”, với những “bậc thang mây”,...chắc hẳn không có nhà thơ Lò Ngân Sủn với những câu thơ “vạm vỡ” mà âm vang như “con suối thác đổ”, khiến trái tim của bao độc giả phải bồi hồi.

(Theo Minh khoa, Báo điện tử giáo dục Việt Nam, tháng 12/2020)

Câu 3. Liệt kê những ý kiến mà tác giả đưa ra trong văn bản? Nêu 1 số lí lẽ và bằng chứng để làm rõ ý kiến đó?


tớ đang cần gấp ạ

0