K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 7 2020

câu này hồi thi cấp 2 mik làm nè

23 tháng 7 2020

thế cậu biết làm ko chỉ mình đi

23 tháng 7 2020

Cảm nghĩ muốn mình lớn nhanh hơn để có thể giúp mẹ, bù đắp cho công lao của mẹ dành cho con,muốn che chở cho mẹ, muốn giúp đỡ mẹ nhiều hơn

Đó là cảm nghĩ của mình

23 tháng 7 2020

Qua khổ thơ trên,em đã thấy sự hiếu thảo, yêu thương, kính trọng của tác giả đối với mẹ- một ngưới đã hi sinh tất cả vì con. Đáng lẽ ra mẹ phải được ở nhà nghỉ ngơi, thư giãn vào những ngày hè nóng nực, oi ả nhưng vì muốn con mình có cơm ăn, áo mặc nên mẹ đã " đi cấy phơi lưng cả ngày" giữa trưa hè " trời nóng như nung". Chi tiết đó đã thể hiện tấm lòng yêu thương con hơn cả không chỉ của mỗi người mẹ trong khổ thơ trên mà còn là của tất cả những người làm mẹ.Để đền đáp công ơn đó tác giả đã ước "hóa thành mây" để "che cho mẹ suốt ngày bóng râm" ,nhiều người con đã rèn luyện, tu dưỡng để trở thành người có tài, có đức - điều mà bao người mẹ đã mong muốn con mình làm được. Không chỉ dừng lại ở đó, nhiều người khi đã thành đạt còn quay lại đền đáp công ơn của mẹ và chăm sóc tốt cho mẹ hết quãng đời còn lại. Em sẽ cố gắng học tập tốt và rèn luyện đạo đức để không phụ công ơn nuôi dưỡng, dạy bảo của mẹ. Mẹ ơi, con yêu mẹ ! Con sẽ thi đua học tập và rèn luyện để trở thành người có ích  cho xã hội.

Chúc bạn học tốt!

22 tháng 7 2020

đơn giản chờ tí nhé

22 tháng 7 2020

ko chép nhé

20 tháng 7 2020

Bài làm

      Mỗi chúng ta khi sinh ra ai cũng đều có quê hương. Giống như bao người khác, tôi rất yêu quê hương của mình. Tôi yêu những cánh đồng lúa chín vàng, yêu cảnh núi non hùng vĩ, yêu những dòng sống xanh mát, yêu sự chân chất, cần cù, nặng nghĩa tình của người dân quê tôi. Và tôi yêu cả cảnh đẹp đặc biệt nơi quê – những đêm trăng rằm soi sáng muôn nơi.

      Khi màn đêm buông xuống, bóng tối mờ nhạt dần dần bao trùm khắp xóm làng. Một chiếc chăn sao hiện lên mờ ảo rồi rõ dần. Chẳng bao lâu, mặt trăng cũng đã nhô lên khỏi dãy núi trùng điệp. Trăng tán tám to, tròn như kết tinh của hàng ngàn hàng vạn ngôi sao trên bầu trời xa. Ánh trăng bàng bạc tinh nghích xuyên qua các kẽ lá, nhuộm một màu trắng xóa khắp ao hồ, cây cối, con đường. Càng lên cao, trăng càng sáng rõ. Lúc này, nhìn mặt trăng tròn vành vạnh như một chiếc mâm đang bay lơ lửng giữa không trung. Chiếc mâm đặc biệt này đã giúp quê hương tôi chìm trong một thế giới diệu kì. Dòng sông Đáy đang mỉm cười thật tươi khi nó thấy mình như đẹp hơn trong chiếc áo đen đính vầng trăng sáng và hàng ngàn ngôi sao lấp lánh. Sông như muốn ánh trăng chỉ là của riêng mình nên nó liền chộp lấy thứ ánh quà tặng mà chị Hằng ban xuống. Hình như cây cỏ, hóa lá cũng muốn thưởng thức ánh trăng nên chúng xòe những bàn tay đủ kích cỡ để đón ánh sáng kì lạ kia. Mọi vật đều im lặng để ngắm nghía và cảm nhận vẻ đẹp của đêm trăng. Lũy tren đưojc ánh trăng soi vào cũng đẹp hơn hẳn. Khóm tre từ từ ngân lên khúc nhạc đồng quê. Khúc nhạc ấy mới du dương và êm đềm biết bao! Khúc nhạc rì rào khiến mọi vật nhảy nhót dưới ánh trăng bạc. Thảm lúa vàng dập dờn trước gió, nhấp nhô gợn sóng như từng làn sóng nối đuôi nhau đến tận chân trời. Sao mà cảnh đêm trăng kì diệu đến vậy! Lũ côn trùng cất tiếng kêu ra rả như hòa vào khúc dạ nguyệt ban nãy. Cây lá như được lên những hạt vàng, hạt bạc từ trên trời rơi xuống. Hương lúa quyện với hơi sương khiến cho vùng quê thoảng một mùi thơm nhè nhẹ. Hồi còn bé, cứ đêm trăng là tôi lại ngây ngô hỏi mẹ, sao ông trăng luôn đi theo chúng ta. Mẹ tôi bảo trăng đi theo để soi sáng, và vì chú Cuội trên cung trăng rất nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ quê hương và nhớ lũ trẻ quê chú nên lúc nào cũng dõi theo.

      Cảnh trăng đêm nay thật đẹp! Tôi luôn ngỡ rằng cảnh đêm trăng thanh bình, yên ả ở quê tôi là đẹp nhất. Những đêm trăng như làm tôi yêu thiên nhiên hơn, yêu quê hương hơn.

20 tháng 7 2020

sao lại sai

20 tháng 7 2020

Thuộc kiểu câu ghép

Một vài giọt mưa: CN1

loáng thoáng......của Thủy:VN1

những sợi cỏ đẫm nước: CN2

lùa vào dép Thủy:VN2

còn lại là TN

26 tháng 7 2020

thuộc kiểu câu ghép.Chủ ngữ 1là một vài giọt mưa, vn1 là loáng thoáng ...của Thủy .cn2 những sợi cỏ đẫm nc, vn2 là lùa vào ...ướt lạnh.

20 tháng 7 2020

Bài làm

Bầy sáo / cánh đen mỏ vàng chấp chới liệng trên cánh đồng lúa mùa thu đang kết đòng. Mặt trời / đã mọc trên những ngọn cây xanh

  CN1                                                                    VN1                                                            CN2                                        VN2 

tươi của thành phố. 

===> Câu trần thuật đơn - Dùng để tả.

20 tháng 7 2020

Mik làm lại một chút, mik quên k viết trạng ngữ.

Bầy sáo / cánh đen mỏ vàng chấp chới / liệng trên cánh đồng lúa mùa thu đang kết đòng. Mặt trời / đã mọc trên những ngọn cây xanh 

 CN                     VN1                                                        TN1                                                CN2        VN2                       TN2  

tươi  của thành phố . 

===> Câu trần thuật đơn để tả

20 tháng 7 2020

làm ơn 

người trong làng gánh lên phố những gánh  rau  thơm , những bẹ cải sớm và những bó hoa huệ trắng muốt .xác định TN VN VN và thuộc kiểu câu : Ai làm gì ?

( câu đơn )

20 tháng 7 2020

tôi thik làm sinh viên vì sinh viên có thể đi làm

  • Đi làm thêm thì sẽ giúp bạn học được rất nhiều kỹ năng sống như kỹ năng giao tiếp, kỹ năng làm việc nhóm,… đặc biệt là bạn va chạm ngoài đời nhiều thì chắc chắn bạn sẽ trưởng thành hơn, tích luỹ nhiều kinh nghiệm làm việc thực tế mà ở môi trường ĐH bạn không thể nào có được, ngoài ra còn tạo dựng được một số mối quan hệ mà sau này ra trường sẽ cần đến

  • Có thêm chút ít tiền để làm những việc mình thích không còn e ngại mỗi lần xin tiền của ba mẹ nữa-> quá tuyệt vời

19 tháng 7 2020

Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng có những đặc trưng riêng của mình. Không nắng rực rỡ như mùa hè, không ấm áp như mùa xuân, cũng không có gió heo may se se lạnh như mùa thu, mùa đông có nét đặc trưng riêng là những cơn mưa phùn ẩm ướt.

Hôm nay là chủ nhật, em được nghỉ học. Sáng tỉnh dậy, nằm trong chăn nghe gió rít bên ngoài, mà không muốn ra khỏi giường. Sau khi dậy đánh răng rửa mặt, đi mua đồ ăn sáng, em mới càng thấm thía cái lạnh của mưa phùn mùa đông. Mưa phùn, hạt mưa không to như mưa rào mùa hạ, nhưng kéo dài. Hôm nay cũng thế. Nghe mẹ em kể, đã mưa từ đêm qua, đến sáng nay vẫn còn mưa.

Từng hạt mưa không lớn, nhưng mang theo cái lạnh rét buốt của mùa đông. Em nghĩ đến việc đi học vào ngày hôm nay mà rùng mình. Hôm nay em được mẹ giao cho trông cửa hàng giúp mẹ để mẹ đi lấy hàng. Khi đi, mẹ em cũng phải mặc áo khoác dày rồi mặc thêm một chiếc áo mưa cho đỡ rét. Ngồi nhìn trước cửa hàng, toàn cảnh đường phố mùa đông trong cơn mưa phùn hiện ra trong mắt em.

Đường phố được phủ một màu xám của trời ngày đông. Những cơn mưa phùn làm cho đường phố ướt nhẹp. Thỉnh thoảng mới có một chiếc xe máy đi qua, mọi người đều mặc áo khoác và mặc thêm áo mưa bên ngoài. Tuy rằng như thế, nhưng chắc vẫn không thể tránh khỏi cái giá của mưa phùn mùa đông. Hình như thời tiết hôm nay làm cho mọi người đều lười ra ngoài, ai cũng muốn ở trong căn nhà ấm áp của mình.

Đến gần trưa, trời cũng đã tạnh mưa, nhưng vẫn không có chút nắng nào. Mẹ em đã đi lấy hàng về và mang quà cho ba chị em em là một túi khoai lang để nướng. Sau khi ăn cơm xong, mẹ trông cửa hàng cho ba chị em đi nướng khoai. Trời lại mưa trở lại. Nhưng ngồi trong bếp nướng khoai, sự chờ mong làm cả ba chúng em không thấy lạnh chút nào.

Khoai chín, bốn mẹ con em ngồi ăn và cùng nhau trò chuyện. Ăn xong, ba chị em em đi học bài để chuẩn bị cho ngày mai, còn mẹ em ngồi trông cửa hàng và tính toán sổ sách. Mùa đông nên trời tối rất nhanh, mới hơn năm giờ chiều mà trời đã nhá nhem tối. Đèn đường bật lên nhưng vẫn không làm cho đường phố bớt ảm đạm. Mẹ con em dọn hàng sớm, sau đó nấu cơm ăn và cùng nhau ngồi xem ti vi và đến chín giờ thì đi ngủ.

Kết thúc một ngày chủ nhật thật lạnh nhưng cũng không vì thế mà buồn chán. Hi vọng ngày mai em đi học, mưa phùn sẽ tạnh.

19 tháng 7 2020

Nhắc đến hai tiếng mùa đông, ai cũng cảm nhận ngay cái giá lạnh. Nhưng đối với tôi, mùa đông là mùa tuyệt vời nhất. Nhờ có mùa đông mà ta biết đến cảm giác ấm áp và niềm vui. Buổi sáng mùa đông tuy ảm đạm và lặng yên nhưng đã mang đến cho tôi cảm giác ấm áp đến lạ lùng.

Một buổi sáng mùa đông lạnh giá, tôi lấy hết can đảm lật tung chăn ra và bật dậy và một mình đi dạo quanh khu phố. Không gian sao mà yên tĩnh đến thế. Khu chợ ồn ào lúc này còn chưa có người bán hàng. Từng cơn gió hun hút lạnh lùng thổi tới. Bầu trời âm u, nằng nặng. Mấy bác bàng phong độ, to khỏe là thế mà giờ đây đã không còn một chiếc lá nào nhưng các bác vẫn giương cao những cánh tay già nua, trơ trọi của mình lên nền trời như để chống chọi quyết liệt lại với thiên nhiên khắc nghiệt. Các nàng hoa ủ rũ, buồn rầu, xấu xí và nhợt nhạt. Không còn tiếng chim hót, tiếng gà gáy hay tiếng chó sủa nữa.

Tất cả vẫn đang chìm trong giấc ngủ đêm đông. Mặt hồ nhỏ phẳng lặng đến kì lạ, không một chú cá nào ngóc lên tìm mồi, cũng chẳng thấy bóng dáng bác rùa nào trên chiếc bè nhỏ giữa hồ. Mùa đông, chẳng ai muốn ra đường vào giờ này. Không thấy cụ già nào đi dạo, cũng chẳng thấy người nào tập thể dục ngoài công viên. Tôi mong trời mau sáng để mặt trời lên chiếu rọi xuống dù là một vài tia nắng yếu ớt để đem lại ấm áp và sức sống cho khung cảnh nơi đây.

Đó là một sáng mùa đông như bao sáng mùa đông khác. Trong khung cảnh buồn tẻ, trống vắng và lạnh lẽo, ta chợt thấy quý trọng hạt nắng, quý trọng những gì ấm áp. Mùa đông cho ta cái cảm giác như thể cuộc một con người sẽ có lúc buồn, lúc vui, lúc đau khổ nhưng cũng có lúc tràn đầy niềm tin và hi vọng. Chính vì thế mà dù mùa đông đem đến giá rét và mưa phùng, tôi vẫn rất yêu quý mùa đông.

Học tốt 

19 tháng 7 2020

“Mùa thu ơi mùa thu…”

Tiếng hát vang lên qua tai nghe từ chiếc máy nghe nhạc. Trời đầu đông. Thời tiết se se lạnh nhưng nắng vàng vẫn len lỏi khắp nơi. Nhìn cảnh tượng này, sao tôi thấy giống mùa thu đến lạ!...

Mùa thu – hai từ đem đến cho tôi cảm giác thoải mái, dễ chịu. Bầu trời trong vắt, không một mảnh mây vắt ngang. Nó trong đến nỗi tưởng chừng mỗi khi tôi nhìn lên là thấy cả bên kia Trái Đất. Ôi sao tôi yêu bầu trời mùa thu đến thế! Và tôi yêu cả vạn vật mùa thu nữa! Tiếng chim thánh thót vút cao, ngân dài, ngân mãi kéo tôi đi tận nơi xa mơ hồ… đến khi thôi cất tiếng mới giật mình quay lại hiện tại. Lá cây cũng sang màu. Cái thứ màu đỏ đồng của lá bàng, màu vàng vàng của bằng lăng, màu nâu nâu héo lụi của cây cau… sao mà đẹp đến vậy! Nhưng chớ có nghĩ mọi vật đang tàn lụi. Bấy giờ, hoa hồng mới vươn mình kiêu hãnh khoe lớp áo khoác mịn màng với nắng. Bấy giờ, hoa sữa mới trổ bông, xòe ra những quả cầu hoa trắng xanh, thơm nồng nàn. Bấy giờ, hoa cải mới e lệ diện bộ váy vàng tươi sáng. Và bấy giờ, mùi hoa quế thơm thơm mới đậu trên tà áo dài con gái đi khắp phố phường để hòa mình vào gió…

Một thứ đặc trưng không lẫn vào đâu của mùa thu – gió heo may. Từng cơn gió không rít, không thét gào như gió mùa Đông Bắc, không ẩm ướt như gió mùa xuân, không nóng như gió mùa hạ, mà man mác, nhè nhẹ riêng biệt. Không hiểu sao tôi lại yêu gió heo may đến thế! Yêu nhiều lắm, nhưng cũng vừa đủ để người khác yêu thêm. Cơn gió ấy, nó thích chơi đùa cùng cành phượng tàn hoa đang ra quả. Nó thích lùa vào tóc người thiếu nữ thanh thanh, mang hương tóc ngọc lan vào lòng tôi. Nhưng nó thích nhất là uốn mình qua gánh hàng hoa của các chị mỗi buổi sáng tinh mơ nhịp bước chân vào phố.

Nhắc đến mùa thu là không ai quên được ngày tựu trường – cái ngày mà tuổi học trò luôn mong ước. Ấy là lúc nắng dịu dàng không đâu cho đủ. Tiếng chim hót báo hiệu đã hết mùa vui chơi, quay trở về với vòng tay bạn bè và thầy cô. Ra trường, đứa nào cũng tíu tít kể về mùa hè bất tận của mình. Và ở một góc nào đó, trái hẳn với sự ồn ã kia, các em lớp Một đang ngỡ ngàng, lo sợ. Đó là sự khởi đầu cho một nụ cười mới tại một ngôi trường mới. Nụ cười ấy mới dễ thương làm sao!

Đối với người Hà Nội, thì thứ tượng trưng cho mùa thu của họ là cốm làng Vòng. Từng hạt cốm dẻo, xanh mướt như sự thanh khiết của lá sen và sữa thơm bầu trời thu. Hạnh phúc biết bao khi cái thức quà thần tiên ấy thuộc về mùa thu của tôi!

Đến cuối thu, vạn vật phải cố gắng lắm mới không cảm thấy tiếc nuối một mùa bình dị yêu thương. Lá bàng kiềm chế không rụng rơi để khoe sắc thắm vào ngày trong trẻo cuối cùng. Nắng gồng mình không tắt để người ta biết được mùa thu sắp đi qua. Hoa cố tươi cười để tạm biệt một mùa thương mến. Chỉ có mùa thu là vẫn vô tư, sống hết mình như thể ở lại mãi với tôi vậy…

Hết thu vạn vật như mất đi sự vui tươi thường ngày. Nhưng đúng vào lúc buồn nhất thì mùa thu để lại một thứ kỳ diệu cho tôi: Nắng! Nắng vẫn thế, dịu dàng như đang sống trong mùa thu. Và tôi yêu nắng như yêu chính mùa thu của tôi. Có lẽ nắng cũng yêu tôi, như mùa thu yêu tôi…

Bài hát đã ngừng. Tôi trở về thực tại. Tiếc nuối. Tôi ngắm nắng như ngắm chính mùa thu của tôi. Tôi không chắc có phải tôi yêu mùa thu không? Không, có lẽ tôi nghiện mùa thu mất rồi! Bật lại bài hát, tôi nhắm mắt. Mùa thu ơi, hãy quay lại nhé! Tôi yêu mùa thu thật nhiều! Và hãy yêu tôi như chính tôi yêu mùa thu vậy, có được không?

19 tháng 7 2020

Em rất thích mùa thu bởi mùa thu đến thì lại được thỏa thích ăn cốm, ăn hồng và được đi đón Tết trung thu.

Mùa thu luôn là mùa được biết đến có thời tiết thật là đẹp, và nó làm cho con người có những cảm xúc riêng khi đất trời đổi khác. Quả thật ta biết đến mùa thu là mùa tựu trường. Dường như tuổi thơ của chúng em, đứa nào cũng được mặc quần áo mới, đứa nào cũng cứ hớn ha hớn hở cắp sách tới trường, được gặp bạn bè, được gặp lại thầy, cô giáo sau một mùa hè được nghỉ lâu.

Và em cũng như đã thấy được rằng chính mùa thu năm nay em cũng như đã lớn hơn. Em cũng đã tự mình đi học trong ngày khai trường mà không cần đến mẹ dắt đi. Bầu trời thu như cao hơn trong hơn và nó không có những ánh nắng chói chang của mùa hè nữa.

Thời tiết thu cũng thật là dễ chịu biết bao nhiêu: không quá nóng, không quá lạnh mà nó thật thoải mái. Nó như giúp cho em có thể thấy được sự mát mẻ của những cơn gió đi ngang qua, thấy được cái se se lạnh vào sáng sớm và buổi đêm. Không có những cơn mưa rào bất tận như trước của mùa hè nữa, mà dường như thay vào đó chính là một thời tiết đẹp, mát mẻ.

Sắc hoa cúc vàng nở rực cả một góc vườn. Rồi cảnh chợ cũng đẹp hẳn lên, trong chợ vẫn có những cô bán hoa cúc vàng hay cúc họa mi nó cứ như tô điểm cho cả trời thu vậy. Có cảnh, có sắc rồi thì mùa thu lại thơm cả hương cốm nữa. Lúc nếp non được làm thành cốm dẻo thơm ngon biết bao. Em cũng rất thích ăn cốm, và cốm là đặc trưng của mùa thu, ai ai ăn cũng phải mê và không thể nào quên đi được cái hương vị khó tả của nó được.

Mùa thu là mùa của những sự chiêm nghiệm nó không ồn ào vội vã như mùa hè mà nó cũng không buốt giá như mùa đông. Mùa thu luôn là một trong những mùa có quang cảnh đẹp mà nó còn mang một chút dư vị cho lòng người.

Học tốt