cho 2 số có tổng bằng 256 nếu giảm số thứ nhất đi 15 đơn vị và tăng số thứ hai 27đơn vị thì hai số bằng nhau tìm hai số đó
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong cuộc sống, mỗi con người đếu có nhiều ước mơ. Những mơ ước tốt đẹp sẽ giúp cho con người hình dung ra tương lai, hướng về phía trước. Câu chuyện Lời ước dưới trăng sẽ đưa ta đế vô vàn niềm vui và hạnh phúc của những ước mơ cao quý.
Chuyện kể về một cô gái ở ngôi làng nọ với một điều ước thiêng liêng, nhưng đây không phải là ước mơ cho riêng mình mà là ước mơ cho người khác được hạnh phúc. Cô gái sống ở một nơi có tập tục đặc biệt: Rằm tháng Giêng hằng năm, tất cả các cô gái tròn mười lăm tuổi đều đến hồ Hàm Nguyệt ở trong khuôn viên ngôi chùa tại làng để nguyện ước.
Răm tháng Giêng năm ấy, chị gái của một bạn nhỏ vừa tròn tuổi mười lăm được bà gọi về để hưởng tục lệ linh thiêng đó. Khi người chị đi ra khỏi cổng nhà, bạn nhỏ tò mò theo chị để xem. Đến đầu ngõ, bạn nhỏ gặp chị Ngàn. Chị Ngàn bị mù từ bé nhưng đẹp người, đẹp nết. Dáng người mảnh mai, tóc đen mượt, thả dài. Chị nổi tiếng khéo tay, bánh mứt chị làm ngót nhất làng. Chị đang vào tuổi trăng rằm.
Thấy chị dò bước dưới trăng, bạn nhỏ đoán biết được chị đến hồ Hàm Nguyệt để nguyện ước. Bạn nhỏ đến gần và dắt tay chị đi. Vừa đi hai chị em vừa trò truyện thân mật.
Bạn nhỏ tò mò hỏi:
- Chị Ngàn ơi! Lát nữa chị ước điều gì? Có thể cho em biết được không?
Chị Ngàn trầm ngâm, bạn nhỏ nghĩ chị sẽ ước có một gia đình hạnh phúc như những người phụ nữ khác trong làng.
Hai chị em vẫn sánh bước đi dưới trăng. Bầu trời trong xanh, vầng trăng lơ lửng. Anh trăng rải trên cành cây, kẽ lá, phản chiếu trên khuôn mặt thánh thiện của Ngàn.
Hai chị em đến bờ hồ, không khí nơi đây thật trang nghiêm. Tuy có nhiều cô gái khác cũng dến đây nhưng không khí vẫn rất tĩnh mịch, thiêng liêng. Có lẽ từng người đang thầm khấn lời ước cho riêng mình. Vì trong đời mình chỉ có một lần được ước “điều ước linh thiêng” nên mọi người đều ước nguyện những điều mà mình mong muốn nhất. Bạn nhỏ dẫn chị Ngàn đến sát bờ hồ, chị quỳ xuống đưa tay vốc lên làn nước óng ánh dưới trăng rồi áp vào mặt. Ánh trăng huyền diệu đang lung linh trên đôi má và lấp lánh trên mái tóc của chị. Áp tay lên ngực, chị khẽ ước một điều ước linh thiêng của đời chị:
- Con ước gì mẹ chị Yên – Bác hàng xóm cạnh nhà con được khỏi bệnh.
Khẩn xong, gương mặt chị bỗng trở nên rạng rỡ vô cùng. Chị khoan thai đứng lên, mắt ngước lên như nhìn ánh trăng vàng dịu, nhìn bầu trời cao vời vợi, ánh mắt chị sáng lên một niềm vui khó tả. Bạn nhỏ vô cùng ngạc nhiên trước lời khấn của chị. Bạn thắc mắc hỏi:
- Cả đời người chỉ có một cơ hội duy nhất mà sao chị dành điều ước ấy cho người khác?
Trên đường về, hai chị em nắm chặt tay nhau. Chị kể:
- Em ơi! Chị Yên ở xóm ta có hoàn cảnh khốn khó. Rằm tháng Giêng năm ngoái, mẹ của chị ấy bị bệnh nặng. Chị Yên đã phải túc trực chăm sóc mẹ cả ngày lẫn đêm. Lúc trăng lặn, chị đã khóc nức nở khi biết rằng mình không còn cơ hội để ước khi tuổi mười lăm đi qua. Mẹ chị Yên vẫn còn bệnh đến năm nay, chị đã thay chị Yên ước cho mẹ chị ấy sớm khỏi bệnh. Chị mồ côi mẹ nên hiểu được nỗi đau của con người phải mất đi người mẹ yêu quý!
Bạn nhỏ lặng người, xiết chặt bàn tay chị Ngàn, bạn tự nhủ:
- Chị Ngàn ơi! Khi nào em mười lăm tuổi em sẽ ước cho đôi mắt chị được sáng lại.
Những lời ước trong câu chuyện thật ý nghĩa. Đây không phải là mơ ước cho mình mà là ước mơ cho người khác được hạnh phúc, khỏe mạnh. Những lời ước ấy như một lời nhắn nhủ mọi người hãy sống vì mọi người, mở rộng vòng tay nhân ái để san sẻ cùng nỗi bất hạnh của người khác. Chia ngọt sẻ bùi cùng mọi người để hướng tới một ngày mai tươi sáng.
Hatsune Miku
Câu 1. Quê ngoại tôi có một phong tục đáng yêu: Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm.
Câu 2. Năm nay, chị gái tôi đi học ở xa cũng tròn tuổi trăng rằm. Trước rằm tháng Giêng vài ngày, bà đã cho gọi chị về để hưởng tục lệ linh thiêng này. Đêm thiêng liêng ấy, chị tôi đi rồi, tôi tò mò theo chị để xem. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Mái tóc chị dài và óng mượt hiếm thấy. Lúc nào mái tóc ấy cũng thoang thoảng mùi của hoa bưởi, hoa nhài, hoa lan được chị kín đáo gài sau chiếc kẹp tóc. Chị làm bánh, làm mứt ngon nhất làng. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi.
Trên đường đi. tôi hỏi chị:
- Chị Ngàn ơi, lát nữa chị định ước điều gì? Chị có thể cho em biết được không?
Chị Ngàn không trả lời tôi. Chị lặng lẽ nghĩ ngợi điều gì đó. Chắc chị cũng sẽ ước như bao cô gái khác: ước sao cho có một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Chị tuy không lành lặn như những người khác nhưng đẹp người và chăm chỉ, khéo léo như vậy, chị đáng được hưởng hạnh phúc lắm chứ!
Ánh trăng bát ngát, dịu dàng đậu xuống trần gian. Mặt đất và mọi vật như được nhuộm một màu vàng trong trẻo. Dưới ánh trăng đẹp, tôi nhìn thấy gương mặt chị Ngàn vừa chứa đựng niềm vui thánh thiện, vừa có vẻ gì bí ẩn.
Câu 3. Chị em tôi ra tới hồ, dù có khá nhiều cô gái cùng tới đây nhưng không khí nơi này vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ. Chị quỳ xuống. rồi từ từ đưa hai lòng bàn tay xuống mặt hồ “vốc” làn nước đẫm ánh trăng áp lên mặt. Ánh trăng lung linh hôn lên má, chảy lên tóc chị. Sau đó, chị chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình:
- Con ước gì... mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh.
Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc.
Tôi nhìn chị ngỡ ngàng: “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?”
4. Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Gần đến nhà, chị Ngàn siết chặt tay tôi, nói:
- Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ.
Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ...
Theo Phạm Thị Kim Nhường
Ý nghĩa: Những điều ước cao đẹp mang lại niềm vui, niềm hạnh phúc cho mọi người.
Gọi số cần tìm là a.
Theo bài ra ta có: a = 3k + 2 \(\Rightarrow\left(a-2\right)⋮3\Rightarrow a-2+54⋮3\Rightarrow a+52⋮3\)
a = 5q + 3 \(\Rightarrow\left(a-3\right)⋮5\Rightarrow a-3+55⋮5\Rightarrow a+52⋮5\)
a = 7h + 4 \(\Rightarrow\left(a-4\right)⋮7\Rightarrow a-4+56⋮7\Rightarrow a+52⋮7\)
\(\Rightarrow\left(a+52\right)⋮3;5;7\)
Vì a là số tự nhiên nhỏ nhất \(\Rightarrow a+52=BCNN\left(3;5;7\right)=3\times5\times7=105\)
\(\Rightarrow a=105-52=53\)
Vậy số cần tìm là 53.
a) Số bé là: ( 26 - 24 ) : 2 = 1
Số lớn là: 26 - 1 = 25
Đáp số: 1 và 25
b) Số bé là: ( 60 - 12 ) : 2 = 24
Số lớn là: 60 - 24 = 36
Đáp số: 24 và 36
c) Số bé là: ( 325 - 99 ) : 2 = 113
Số lớn là: 325 - 113 = 212
Đáp số: 113 và 212
Tổng số học sinh của hai lớp là:
34 x 2 bằng 68 (học sinh)
Số học sinh của lớp 4A là:
(68 + 2) : 2 bằng 35 (học sinh)
Số học sinh của lớp 4B là:
68 - 35 bằng 33 (học sinh)
Đ/S: Lớp 4A: 35 học sinh
Lớp 4B: 33 học sinh.
Tổng số học sinh của 2 lớp là :
34 x 2 = 68 ( học sinh )
Số học sinh lớp 4A là :
( 68 + 2 ) : 2 = 35 ( học sinh )
Số học sinh lớp 4B là :
68 - 35 = 33 ( học sinh )
Đáp số : ...
Trung bình mỗi đội trồng được:
(428 + 316 + 372 + 364) : 4 = 370 (cây)
Đáp số: 370 cây
Chương trình đã mở.Bài học thứ 3 là đây:
Tìm và ghi lại các câu tục ngữ,thành ngữ nói về lòng nhân ái
· Qua đồng ngả nón trônng đồng
Đồng bao nhiêu lúa em thương chồng bấy nhiêu
· Quan đình ngả nón trông đình
Đình bao nhiêu ngói em thương mình bấy nhiêu
· Chàng ơi phụ thiếp làm chi
Thiếp như cơm nguội đỡ khi đói lòng
· Thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn
Thuận be thuận bạn tát cạn biển đông
· Rau tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon
· Đói lòng nằm gốc cây sung
Chồng một thì lấy chồng chung thòi đừng
· Tay bưng bát muối đĩa gừng
Gừng cay muối mặn xin dừng quên nhau
· Yêu nhau tam tứ núi cũng trèo
Ngũ lục giang cũng lội, thất bát đèo cũng qua
· Thuyền về có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khănng đợi thuyền
· Anh về mua gạch bát tràng
Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân
· Buôn có bạn, bán có phường
Thuận bè thuận bạn tát cạn biển đông
· Thua trời một vạn không bằng thua bạn một ly
· Cha đời cái áo rách này
Mất chúng mất bạ vì mày áo ơi
· Bạn bè là nghĩa tương tri
Sao cho sau trước một bề mới nên
· Bạn vàng lại gặp bạn vàng
Long, Lân, Quy, Phượng một đàn tứ linh
· Ở chọn nơi, chơi chọn bạn
· Lúc khó thì chẳng ai nhìn
Đến khi đỗ trạng chín nghìn anh em
· Thức lâu mới biết đêm dài
Ở lâu mới biết lon lòng người có nhân
· Khi vui thì vỗ tay vào
Đến khi hoạn nạn thì nào thấy ai
Lá lành đùm lá rách.
Một miếng khi đói bằng một gói khi no.
Một con ngựa đau , cả tàu bỏ cỏ.
Nhiễu điều phủ lấy giá gương,
Người trong một nước phải thương nhau cùng.
Số thứ hai kém số thứ nhất :
15 + 27 = 42
Số thứ nhất :
( 256 + 42 ) : 2 = 149
Số thứ hai :
149 - 42 = 107
đ/s : ...
Nếu hai số đó bằng nhau thì giá trị của hai số đó khi bằng nhau là:
256 : 2 = 128
Số thứ nhất lúc đầu là:
128 + 15 = 143
Số thứ hai lúc đầu là:
256 - 143 = 113
Đáp số: 143 và 113
Chắc là làm sai