“...Bấy giờ, ở vùng núi cao phương Bắc, có nàng Âu Cơ thuộc dòng họThần Nông, xinh đẹp tuyệt trần, nghe tiếng vùng đất Lạc có nhiều hoa thơm cỏ lạ,bèn tìm đến thăm. Âu Cơvà Lạc Long Quân gặp nhau, đem lòng yêu thương, rồitrở thành vợ chồng, cùng nhau chung sống trên cạn ở điện Long Trang.Ít lâu sau, Âu Cơ có mang đến kì sinh nở. Chuyện thật lạ, nàng sinh ra mộtcái bọc trăm trứng...
Đọc tiếp
“...Bấy giờ, ở vùng núi cao phương Bắc, có nàng Âu Cơ thuộc dòng họ
Thần Nông, xinh đẹp tuyệt trần, nghe tiếng vùng đất Lạc có nhiều hoa thơm cỏ lạ,
bèn tìm đến thăm. Âu Cơ
và Lạc Long Quân gặp nhau, đem lòng yêu thương, rồi
trở thành vợ chồng, cùng nhau chung sống trên cạn ở điện Long Trang.
Ít lâu sau, Âu Cơ có mang đến kì sinh nở. Chuyện thật lạ, nàng sinh ra một
cái bọc trăm trứng nở ra một trăm con trai, con nào c
on ấy hồng hào, đẹp đẽ lạ
thường. Đàn con không cần bú mớm mà tự lớn lên như thổi, mặt mũi khôi ngô,
khỏe mạnh như thần.
Thế rồi một hôm, Lạc
Long
Quân vốn quen ở nước, cảm thấy mình không thể
sống mãi trên cạn được, đành từ biệt Âu Cơ và đàn con để
trở về thủy cung với
mẹ. Âu Cơ ở lại một mình nuôi đàn con, tháng ngày chờ mong, buồn tủi. Cuối
cùng nàng gọi chồng lên và than thở.
–
Sao chàng bỏ thiếp
mà đi, không cùng thiếp nuôi các con
?
Lạc Long Quân nói:
–
Ta vốn nòi rồng ở miền nước thẳm
, nàng là giòng tiên ở chốn non cao. Kẻ ở
cạn, người ở nước, tính tình tập quán
khác nhau, khó mà ăn ở cùng nhau một nơi
lâu dài được. Nay ta đưa năm mươi con xuống biển, nàng đưa năm mươi con lên
núi, chia nhau cai quản các phương. Kẻ miền núi, người miền
biển, khi có việc gì
thì giúp đỡ lẫn nhau, đừng quên lời hẹn.
Âu Cơ và trăm con nghe theo, rồi cùng nhau chia tay nhau lên đường.
[...]
Cũng bởi sự tích này mà về sau, người Việt Nam ta con cháu vua Hùng,
thường nhắc đến nguồn gốc của
mình
thường xưng
là
con Rồng cháu Tiên
.
(
T
r
ích
"Con Rồng
cháu Tiên", theo Nguyễn Đổng Chi kể)
I. Trắc nghiệm (2 điểm)
K
ẻ
b
ả
ng và ghi l
ạ
i đáp án đúng.
1.
Đoạn
trích
trên được
kể
theo ngôi
nào?
A.
Ngôi thứ nhất
C.
Ngôi thứ ba
B.
Ngôi thứ hai
D.
Ngôi thứ nhất và thứ hai
THAM KHẢO:
Nhà ông bà nội em có một vườn cây ăn quả, gồm nhiều loại cây, trong đó em rất thích những cây bưởi. Đây là giống bưởi Diễn nổi tiếng thơm ngon. Vườn bưởi này được trồng khá lâu rồi, vì ông bà em sinh sống ở đất Diễn đã lâu đời.
Cây bưởi cao khoảng hơn một mét, chia thành nhiều cành nhỏ tỏa ra xung quanh. Thân cây to bằng cổ chân, màu rêu xám. Vỏ cây mốc thếch. Rễ cây đâm sâu xuống lòng đất, hút chất dinh dưỡng nuôi cây. Cành cây như những cánh tay to khỏe, rắn chắc, nâng đỡ tán lá và quả. Lá bưởi to như bàn tay người lớn, hơi dài, thắt lại ở giữa như cái nậm rượu. Vào mùa Xuân, từng chùm hoa trắng muốt, hương thơm thoang thoảng theo gió, lấp ló trong những tán lá xanh mơn mởn. Khi có cơn gió thoảng qua, những cánh hoa trắng rơi lả tả quanh gốc cây. Chúng em thường nhặt hoa bưởi để chơi đồ hàng, hoặc để đầu giường cho thơm. Cuối mùa Xuân, hoa kết thành những quả bưởi con. Quả bưởi lớn nhanh như thổi. Lúc đầu, chúng bé bằng hòn bi, sau đó, to bằng quả chanh, rồi bằng nắm tay người lớn, và bằng quả bóng lúc nào không biết. Mỗi cây bưởi có từ hàng chục, đến hàng trăm quả, lúc lỉu trông rất đẹp mắt. Mùa Thu, là mùa bưởi chín.
Lúc đó, từng quả bưởi nặng trĩu cành, màu vàng ươm, có mùi thơm ngọt. Gọt lớp vỏ mỏng bên ngoài, ta thấy xuất hiện lớp cùi trắng ngà, rồi đến múi bưởi tròn căng, mọng nước, nhưng bóc rất dóc vỏ. Tép bưởi không bị nát và chảy nước. Cây bưởi không chỉ cho ta quả ăn, mà còn có nhiều công dụng khác. Cây bưởi làm cây cảnh ngày Tết, quả bưởi để bày mâm ngũ quả, làm quà cho họ hàng, bạn bè. Lá và vỏ bưởi dùng để gội đầu, làm lá xông giải cảm, hoặc luộc ốc rất thơm. Hoa bưởi để ướp bột sắn, cho ta mùi thơm thoang thoảng, dịu mát. Giống bưởi Diễn rất đặc biệt. Phải đến gần Tết mới được ăn, không như các giống bưởi khác, khoảng tháng 8 đã chín. Nên vào dịp Trung Thu, người ta thường ăn các loại bưởi khác. Bưởi Diễn, là đặc sản nổi tiếng của đất Diễn. Trước Tết Nguyên Đán khoảng 1 tháng, bà nội em thường trẩy bưởi xuống, bôi vôi vào cuống quả bưởi, để dưới gầm giường, hoặc dưới đất cho bưởi xuống đường. Đến Tết là thời điểm ăn bưởi Diễn ngon nhất. Trông quả bưởi Diễn héo nhăn nheo, xấu xí, nhưng ăn ngọt lịm, thanh mát. Điều đặc biệt nữa là, bưởi Diễn rất thơm, mùi thơm dễ chịu. Khi trẩy hết bưởi, ông nội thường rủ em ra vườn quét vôi cho từng gốc cây. Ông bảo, để năm sau bưởi ra nhiều quả hơn, và không bị sâu gốc.
Em rất thích thú khi thấy những chú chim non ríu rít nhảy nhót trên cành. Dường như, chúng cũng muốn thưởng thức đặc sản này. Em sẽ chăm sóc vườn bưởi thật tốt, để giống bưởi Diễn đặc sản quê hương em không bị mất dần theo thời gian.
HT~
@@@
TSP
Mùa xuân của đất trời là bắt đầu từ những ngày đầu tháng giêng. Còn đối với em, mùa xuân thực sự chỉ bắt đầu khi những cây mai vàng nở bung trong nắng mới.
Cây mai là loài cây mà đối với em có hoa đẹp nhất. Một năm có bốn mùa, suốt bà mùa hạ, thu, đông, mai im lặng và trầm tĩnh, chẳng bon chen với đời. Vậy nên, người ta thường quên đi sự hiện diện của nó trong góc vườn. Chỉ khi mùa đông rét mướt gần đi qua, vạn vặt dần dần cựa mình, thì người ta mới nhớ đến mai. Cây mai lúc này đang vội vã thay áo. Từng lớp lá cũ dần dần rụng xuống mặt đất. Sáng nào thức dậy, em cũng nhìn thấy một lớp lá mỏng. Thân cây dần trở nên trơ trọi. Thế nhưng, khi người ta chưa kịp cảm thấy trống vắng, thì trên từng cành cây những mầm non mới đã lại nhú ra. Đó là những mầm hoa mới của xuân nay. Những chùm hoa mai cũng theo đó mà chen chúc nhau tỏa nắng.
Từng đóa mai vàng như những ông mặt trời thu nhỏ. Mỗi cánh hoa chỉ to bằng đốt ngón tay, mềm mại và mỏng tanh. Nên đôi khi, em chẳng biết màu vàng ươm dịu ngọt ấy là màu vốn có của cánh hoa. Hay do cánh hoa hấp thu, níu giữ của bầu trời nên mới có. Trên cây mai, những đóa hoa mọc cạnh nhau thành từng chùm, từng mảng. Cả nụ cả bông đan cài lẫn nhau. Khi bông hoa này héo đi, khoảng trống vừa lộ ra đã có bông hoa mới thay thế. Cứ như vậy, cây mai vàng thắp sáng rực rỡ suốt bao ngày đêm của mùa xuân.
Cứ độ hai ba tháng chạp, người ta bắt đầu đưa mai vào sân, vào nhà. Nhà ai chưa có thì sẽ đi mua. Có điều kiện thì mua cây lớn, không có điều kiện thì mua cây bé hơn hoặc từng cành. Đó đã thành cái lệ rồi. Như ăn bánh chưng phải có củ hành muối vậy. Nếu mà thiếu đi những đóa mai vàng, thì dù có đủ “thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ” thì ta vẫn thấy thiếu thiếu trong lòng. Chỉ cần nghĩ đến khung cảnh, trên chiếc bàn gỗ nhỏ, là những hạt dưa, những mứt dừa nhiều màu, những phong bao lì xì đỏ thắm, bên cạnh là cành mai vàng rực rỡ. Thì là đã thấy cái Tết sao mà ấm cúng, sướng vui.
Em yêu cây mai vàng, như yêu cái Tết của dân tộc, yêu mùa xuân của đất trời. Mai vàng không chỉ là một loài hoa, mà nó đã trở thành biểu tượng của mùa xuân, của sự đoàn tụ, của sự sum vầy, hạnh phúc.
HT