K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 11 2024

                             Giải:

Cứ một giờ ca nô xuôi dòng được: 1 : 5 = \(\dfrac{1}{5}\) (quãng sông AB)

Cứ một giờ ca nô ngược dòng được: 1 : 7 = \(\dfrac{1}{7}\)(quãng sông AB)

   3 km ứng với phân số là: (\(\dfrac{1}{5}\) - \(\dfrac{1}{7}\)) : 2 = \(\dfrac{1}{35}\) (quãng sông AB)

Quãng sông AB dài là: 3 : \(\dfrac{1}{35}\) = 105 (km)

Đáp số: 105 km 

    

 

10 tháng 11 2024

Trong cuộc sống này, chẳng hề mọi khi ta đều gặp may mắn,hạnh phúc. Rất nhiều lúc tuyệt vọng và gian khổ xảy tới trong cuộc sống của ta và khiến ta lâm vào thống khổ. Và thật may thay, trong rất nhiều lần ta trằn trọc, ta suy tư, ta đã thấy được bao tấm gương người tốt, việc tốt và cho ta muôn nghìn hi vọng.Nhắc đến tấm gương người tốt, việc tốt, tôi nhớ về bác Ba- bác thương binh trong xóm tôi. Dù là thương binh nhưng mà ngày ngày bác vẫn niềm nở hết mức với công tác số đông.

Tôi vốn chỉ biết bác qua những lời nói của mọi người xung quanh về bác - một người thương binh trong những năm tháng chống Mỹ hào hùng. Cũng có không ít lần tôi gặp  bác trên đường. Đôi chân bác bị thương lên bước đi của bác khập khiễng khó khăn lắm. Tôi không biết rằng có phải mình rất xấu không khi  mà tôi luôn cảm thấy thương cảm vô cùng cho hoàn cảnh của bác. Bác sống một mình lầm lũi trong căn nhà cuối  ngõ.Tuy thương tật nhưng bác vẫn không quên có công việc vất vả, làm lụng để nuôi sống bản thân. Mường tượng trong tôi về bác Bác giản đơn vô cùng.Môt người thương binh lớn tuổi, sống trong cô độc và nuôi sống bản thân đã là tốt lắm rồi. Vậy mà cho đến khi chứng kiến hành động của bác, nghe mọi người cùng nói câu chuyện về sự tốt bụng của bác, tôi mới chợt hiểu: Khiếm khuyết ngoại hình chẳng bao giờ có thể thành mặc cảm tự ti để con người vươn mình và rộng lòng yêu thương giúp đơ người xung quanh.

Hôm đó, trên đường tôi đi học về, tôi đã chứng kiến bác cho một ông cụ ít tiền. Chuyện sẽ chẳng là gì nếu đó không phải là ông Tư - một người bị rối loạn thần kinh thường xuyên chạy đi chạy lại và chỉ khi được ai cho gì đó ông mới trở về. Thấy ông, tôi dự một điều gì chẳng lành, vậy mà bác lại cho ông tiền. Ừ thì đúng thật bởi hình như lúc này trong tay bác chẳng còn có gì cả. Thấy đôi mắt cùng gương mặt ngờ nghệch của tôi, bác chỉ cười hiền rồi tiếp tục bước chân lững thững. Tôi mang theo dấu hỏi to đùng về bác Ba.

Tôi đã hỏi bố mẹ về chuyện lạ tôi gặp chiều nay.Với tôi, tôi cho rằng một người cũng thiếu thốn như bác thì lấy gì giúp ông cụ kia. Vậy mà bác đã hành động ngược lại. Bố mẹ thì không chút bất ngờ với câu chuyện của tôi và kể tôi nghe về một loại việc tốt bác làm. Người thanh niên trẻ xung phong ra chiến trường dù được miễn do cả gia đình đều đã hi sinh,người bệnh binh không ai chăm sóc tự kiếm tiền nuôi thân và luôn rộng lòng giúp đỡ các tổ chức từ thiện mà không bao giờ để lại danh tính.Một loạt những điều tốt , điều thiện bác đã làm khiến tôi chợt thức tỉnh và nhận ra nhiều điều.

Cuộc sống của chúng ta vẫn sẽ đẹp, vẫn sẽ ý nghĩa như thế khi có những con người, những tấm gương người tốt việc tốt. Ở bác Ba, tôi học tập không chỉ là tấm lòng sẻ chia mà còn là thái độ sống tích cực, thái độ và tình yêu, sự cống hiến với Tổ quốc để cuộc đời này thêm đẹp sau vô vàn những bon chen và tăm tối!

10 tháng 11 2024

tham khảo nhé 

 

17 tháng 11 2024

Tìm bài văn trên google

10 tháng 11 2024

1d 2d 3c 4c 5d 6c 7c 8a

 

10 tháng 11 2024

cô trả lời em r đó tích đi

10 tháng 11 2024

Những từ thường dùng để tả cây cối, khi tả về cây cối người ta cần tả theo từng bộ phận của cây. Khi đó tùy theo từng mục đích mà sử dụng các từ sao cho thích hợp.

+ Tả lá cây: xanh mướt, xanh mơn mởn, xanh biếc, những chiếc lá hình bầu dục, hình tim, hình oval. mép lá hình răng cưa, xẻ thùy...

+ Tả cành cây: khẳng khiu, cong queo, mập mạp, ...

+ Tả tán cây: xòe như chiếc ô, chiếc lọng, to lớn, 

+ Tả thân cây: Cao lớn, thân to như cột điện, cột đình, to như người khổng lồ, vỏ cây màu nâu, sần sùi...

+ Tả rễ cây: có nhiều kiểu rễ, rễ cọc, rễ chùm, rễ củ, rễ là bộ phận giúp cây hút chất dinh dưỡng duy trì và phát triển sự sống cho cây.

 

10 tháng 11 2024

was not

10 tháng 11 2024

She wasn't in the class yesterday.

10 tháng 11 2024

cô ấy ko ở trong lớp học vào ngày hôm qua

 

10 tháng 11 2024

ko phải điền từ was hay were mà

Ước mơ của Bốp-sy Bốp-sy nằm thiêm thiếp trên giường bệnh, cậu bị bệnh bạch cầu hiếm gặp. Mẹ cậu ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu và hỏi: - Bốp-sy, con có bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ làm gì khi lớn lên không? - Mẹ à, con muốn trở thành lính cứu hoả. – Cậu bé trả lời. Ngay chiều hôm đó, mẹ cậu đi đến đội cứu hoả khu vực của Phô-ních. Ở đó, cô gặp...
Đọc tiếp

Ước mơ của Bốp-sy

Bốp-sy nằm thiêm thiếp trên giường bệnh, cậu bị bệnh bạch cầu hiếm gặp. Mẹ cậu ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu và hỏi:

- Bốp-sy, con có bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ làm gì khi lớn lên không?

- Mẹ à, con muốn trở thành lính cứu hoả. – Cậu bé trả lời.

Ngay chiều hôm đó, mẹ cậu đi đến đội cứu hoả khu vực của Phô-ních. Ở đó, cô gặp người đội trưởng. Cô giải thích với ông về ước mơ của con mình và xin cho Bốp-sy được đi một vòng trên xe cứu hoả. Người đội trưởng xúc động và hứa sẽ giúp cô.

Hôm sau, đội cứu hoả đến đón Bốp-sy, mặc cho cậu bộ đồng phục của lính cứu hoả và đưa cậu từ giường bệnh lên chiếc xe cứu hoả đang chờ. Cậu bé cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Hôm đó, có ba cú điện thoại gọi cứu hoả và Bốp-sy đã tham dự cả ba. Cậu còn được đài truyền hình địa phương quay phim.

Đêm nọ, khi tất cả các dấu hiệu sự sống của cậu bé tụt xuống một cách đột ngột. Bác sĩ nhớ đến ngày mà Bốp-sy sống như một lính cứu hoả, cô gọi cho đội trưởng và hỏi họ có thể gửi một người lính cứu hoả trong đồng phục đến với cậu trong lúc này hay không.

Người đội trưởng trả lời: “Chúng tôi sẽ có mặt ở đó trong vòng năm phút nữa. Khi cô nghe tiếng còi xe và ánh chớp phát ra từ xe cứu hoả, cô hãy thông báo cho toàn bệnh viện, đó không phải là báo động cháy. Đó chỉ là đội cứu hoả đến để chia tay với một trong những thành viên tuyệt vời nhất của mình. Cô hãy mở cửa sổ phòng cậu bé. Xin cảm ơn.”

Khoảng năm phút sau, chiếc xe cứu hoả chạy đến bệnh viện. Thang được dựng lên đến cửa sổ phòng Bốp-sy, mười bốn lính cứu hoả nam và hai lính cứu hoả nữ trèo qua thang vào phòng. Được mẹ cậu bé cho phép, họ ôm cậu và nói với cậu bé rằng họ rất yêu cậu.

Bốp-sy nhìn lên người đội trưởng và nói:

-  Thưa chỉ huy, vậy cháu là lính cứu hoả thật sự phải không?

- Phải, cháu là lính cứu hoả thật sự. – Người đội trưởng nói.

- Bốp-sy mỉm cười và nhắm mắt lại mãi mãi.

 

 

. Câu chuyện muốn gửi đến chúng ta bài học gì? .....................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................

1
10 tháng 11 2024

Caau chuyện muốn gửi đến chúng ta bài học là hãy tôn trọng trẻ con và để chugs thực hiện ước mơ của mình.