Nhập vai Gióng để kể lại câu chuyện Thánh Gióng
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài thơ lập ý bằng cách dựng lên tình huống không có gì để tiếp bạn, nhưng vẫn thể hiện được tình bạn đậm đà thắm thiết
C1:Từ láy là từ lung linh.
C2:Cặp từ trái nghĩa là đi-về,ăn-ngồi.
C3:Từ trái nghĩa với rộng lớn là nhỏ hẹp.
C4:Tính từ là ấm áp.
C5:Từ viết sai chính tả là trung thủy.
C6:Từ chao liệng là từ loại động từ.
C7:Từ ghép là từ hoa hồng.
C8:Là từ hối hả.
C9:Biện pháp nhân hóa.
C10:Từ viết sai chính tả là lóng bức.
Từ "Vai" trong câu : "Vai mẹ gầy nhấp nhô làm gối." được dùng với nghĩa gốc
Câu hỏi 2:
Điền từ trái nghĩa với từ "nắng" vào chỗ trống : "Nắng tốt dưa, mưa tốt lúa."
Câu hỏi 3:
Điền từ phù hợp vào chỗ trống: Các từ "bình yên, hòa bình, thanh bình" là các từ đồng nghĩa.
Câu hỏi 4:
Điền từ phù hợp vào chỗ trống : "Một miếng khi đói bằng một gói khi no."
Câu hỏi 5:
Điền từ trái nghĩa với "bay" vào chỗ trống:
"Nói lời phải giữ lấy lời
Đừng như con bướm đậu rồi lại bay."
Câu hỏi 6:
Điền từ trái nghĩa với từ "chua" vào chỗ trống :
"Ai ơi chua ngọt đã từng.
Gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau."
Câu hỏi 7:
Điền từ phù hợp vào chỗ trống : "Vườn không nhà trống."
Câu hỏi 8:
Từ "Dòng" trong câu: "Dòng người tấp nập đến tham dự lễ hội." được dùng với nghĩa chuyển
Câu hỏi 9:
Điền từ trái nghĩa với "sống" vào chỗ trống: "Đoàn kết là sống, chia rẽ là chết"
Câu hỏi 10:
Giải câu đố:
"Để nguyên chờ cá đớp mồi
Có huyền nhộn nhịp xe người qua lại
Nặng vào em mẹ quê ta
Nhiều khi gọi bạn thiết tha ân tình
Từ thêm dấu huyền là từ gì ?
Trả lời: từ cầu
Chúc bạn học tốt
Thanks
Câu hỏi 1:
Từ "Vai" trong câu : "Vai mẹ gầy nhấp nhô làm gối." được dùng với nghĩa gốc
Câu hỏi 2:
Điền từ trái nghĩa với từ "nắng" vào chỗ trống : "Nắng tốt dưa, mưa tốt lúa."
Câu hỏi 3:
Điền từ phù hợp vào chỗ trống: Các từ "bình yên, hòa bình, thanh bình" là các từ đồng nghĩa.
Câu hỏi 4:
Điền từ phù hợp vào chỗ trống : "Một miếng khi đói bằng một gói khi no."
Câu hỏi 5:
Điền từ trái nghĩa với "bay" vào chỗ trống:
"Nói lời phải giữ lấy lời
Đừng như con bướm đậu rồi lại bay."
Câu hỏi 6:
Điền từ trái nghĩa với từ "chua" vào chỗ trống :
"Ai ơi chua ngọt đã từng.
Gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau."
Câu hỏi 7:
Điền từ phù hợp vào chỗ trống : "Vườn không nhà trống."
Câu hỏi 8:
Từ "Dòng" trong câu: "Dòng người tấp nập đến tham dự lễ hội." được dùng với nghĩa chuyển
Câu hỏi 9:
Điền từ trái nghĩa với "sống" vào chỗ trống: "Đoàn kết là sống, chia rẽ là chết "
Câu hỏi 10:
Giải câu đố:
"Để nguyên chờ cá đớp mồi
Có huyền nhộn nhịp xe người qua lại
Nặng vào em mẹ quê ta
Nhiều khi gọi bạn thiết tha ân tình
Từ thêm dấu huyền là từ gì ?
Trả lời: từ cầu
Học tốt nhé ~!!!!!
1. Bạch Dương (21/3-19/4)
Bạch Dương có tên gọi khác Dương Cưu (con cừu trắng) hình phá cách cái đầu của con cừu đực và là cung đầu tiên trong 12 cung Hoàng đạo cho nên luôn đi đầu trong tất cả các hoạt động. Trong tính cách Bạch Dương không có sự bí ẩn và phức tạp, họ sống đơn giản, tốt bụng, rộng lượng thân thiện, tôn trọng tình bằng hữu.
Đừng bao giờ phê phán những sai lầm của họ một cách điên rồ, ghê ghớm bởi họ rất dễ bị kích thích, thiếu bình tĩnh và có thể trờ nên nguy hiểm đấy. Họ thường rất lập dị, nhưng là người lãnh đạo thực sự tuyệt vời và là nhà chính trị tài ba. Là biểu tượng của lửa mang năng lượng dương nên sao chiếu mệnh là Hỏa và Diêm Vương. Họ rất ít khi ốm, sức khỏe tốt, tràn đầy năng lượng và tinh thần tranh đua. Trước những bước ngoặt, thử thách hình thành khả năng chống đỡ vô cùng tuyệt vời. Bên cạnh đó, họ yêu thích thể thao nên rất mạnh mẽ, hăng hái đôi khi là hơi bướng bỉnh một chút.
2. Kim Ngưu (20/4 - /20/5)
Kim Ngưu biểu tượng của con trâu vàng có xu hướng thích ổn định, thái bình, thích cuộc sống rất đơn giản và dễ chịu. Khác với Bạch Dương họ không thích những thứ mới theo kiểu lập dị chứng tỏ họ không bao giờ mơ mộng, nghĩ những điều không thực tế, nằm mơ giữa ban ngày. Họ khao khát và mong muốn có một cuộc sống hạnh phúc, hiếu khách, đầy tình yêu thương, thích làm việc tập thể để phát huy hết khả năng của mình bởi họ quan niệm: “Nếu muốn đi nhanh thì đi một mình, còn muốn đi xa thì đi cùng người khác.”
Đôi khi Kim Ngưu rất chậm chạp, không vội vàng do vậy mà mọi việc được họ suy tính rất kĩ lưỡng, chu đáo, có sự cố gắng phấn đấu để vươn lên vị trí quản lí. Ưu điểm nữa của Kim ngưu là không dễ sa vào cờ bạc, ăn chơi đặc biệt là nấu ăn rất ngon. Với phụ nữ luôn dịu dàng thục nữ, có khí chất thiên về nghệ thuật, thích tiền và tận dụng thời gian hiệu quả nhưng lại nghiêm trọng hóa vấn đề một cách thái quá.
3. Song Tử (21/5- 21/6)
Song Tử có tên gọi khác là Song Nam hoặc Song Sinh dễ có nhân duyên vì tính tình ôn hòa cởi mở, biết nắm bắt cơ hội khi có thời cơ đến. Có sao chiếu mệnh là sao Thủy biểu tượng cho sự thông minh, diễn đạt và khả năng giao tiếp). Những cá nhân cung Song Tử thường có tính cách nhiệt tình, hài hước, được mọi người nhận định là không dễ nhàm chán, chủ động và nhạy bén. Vốn tính tình hài hước vui vẻ nên đôi khi họ bị coi là tính cách trẻ con, không trưởng thành.
Ngoài những điểm cộng, Song Tử cũng có những điểm trừ như có hai khía cạnh tính cách khác nhau, khó nắm bắt được suy đoán vì lúc thì họ nói nhiều nhưng cũng có khi im lặng, trầm tư suy nghĩ không khác gì thời tiết “mưa nắng thất thường”. Nhược điểm nữa là dễ bị phân tâm, không có nguyên tắc, lời nói trái với suy nghĩ, dễ mâu thuẫn và bị đả kích, hay tự chế nhạo mình. Nhờ bản tính sáng tạo, thích nghiên cứu cái mới nên Song Tử phù hợp với những công việc liên qua đến trí tuệ như MC, báo chí, tổ chức sự kiện, nhà khoa học.
4. Cự giải (22/6- 22/7)
Cự giải xếp thứ tư trong 12 cung hoàng đạo còn có tên gọi khác là Bắc giải, con cua biểu tượng đặc trưng trong cung này, họ đa sầu đa cả, gương mặt thoáng nỗi buồn nhưng rất đẹp trai, xinh gái. Tương tự như Song Tử, nét tính cách dễ thay đổi “sáng nắng chiều mưa” rất khó hiểu. Với bản tính nhút nhát, ít nói, sống nội tâm, lặng lẽ nên đôi khi rất khó để hòa đồng. Phải chăng là biểu tượng của một con cua nên nét tính cách cũng giống vậy. Khi gặp bất cứ tiếng động hay cảm thấy mình đang gặp nguy hiểm chúng thường chạy đi tìm nơi trú ẩn an toàn. Những người mang cung Cự giải cũng vậy, họ giỏi dấu nước mắt, nỗi buồn sau vỏ bọc ngụy trang cứng rắn bằng những nụ cười rạng rỡ cộng với gương mặt vô cùng ngọt ngào, đằm thắm.
Nhược điểm dễ thấy ở Cự giải dễ xấu hổ, nhát gan và hay phiền muộn. Do vậy mà họ thường hài lòng, mãn nguyện với cuộc sống và không mưu mô, xảo quyệt, ít có chính kiến trong mọi vấn đề. Trong tình yêu thì hết mực si tình, chung thủy, sắt son, yêu là yêu mãi mãi và bền chặt.
5. Sư Tử (23/7- 22/8).
Sư Tử là một trong những cung hoàng đạo hào phóng nhất trong 12 cung. Dù trong bất kì mối quan hệ nào Sư Tử luôn khẳng định được vị trí của mình bằng những điểm nổi bật hùng mạnh, sáng tạo và quyến rũ. Họ không muốn có một cuộc sống tầm thường và muốn nhanh chóng thoát khỏi cuộc sống nhàm chám bằng những sự nhiệt huyết và tinh thần cầu tiến trong công việc.
Nhưng nhược điểm của Sư Tử là cao ngạo, thẳng thắn và nhạy cảm. Họ luôn bảo vệ ý kiến của mình nên đôi khi là cố chấp, dễ bị nhìn thấu tâm gan và không bao giờ chịu thua người khác và một điểm khác là thích ăn mặc lòe loẹt, sặc sỡ.
6. Xử Nữ (23/8- 22/9)
Hình ảnh của Xử nữ là một nữ thần, biểu tượng cho sự trong trắng, thuần khiết. Tính cách của xử nữ rất trầm tư nhưng thông minh, sắc bén và khả năng sáng tạo vượt trội, họ là mẫu người thực tế thường hay giúp đỡ mọi người, rất dễ kiếm tiền và chi tiêu thì tiết kiệm biết tính toán cho nên họ rất ghét sự hoang phí.
Cuộc sống của Xử Nữ là ngăn nắp và bài bản, không thích những việc đột ngột, và cảm xúc thì thuộc về lí trí nhiều hơn. Trong một vấn đề họ hay đắn đo, lật giở từng vấn đề nên mất thời gian và bỏ lỡ nhiều cơ hội. Xử nữ yếu đuối, rất sợ bị lừa và luôn cảm thấy bất an khi một việc nào đó không được như ý.
7. Thiên Bình (23/9 – 23/10)
Biểu tượng của Thiên Bình là chiếc cân đĩa cách điệu. Bạn biết đấy, cân dùng để đo độ nặng, nhẹ của vật chất. Vì vậy, họ là người luôn suy nghĩ đắn đo tất cả những tình huống và có khả năng phântích, đàm phán tài ba khi phán đoán chính xác ưu, nhược điểm của vấn đề.
Thiên Bình từ trong tên gọi đã thấy họ sống tình cảm và luôn thích được yêu., trìu mến, và cảm thông với mọi người một cách sâu sắc. Họ thích giải trí và ăn những món ăn ngon. Đặc biệt họ thích hình tượng công chúa gặp bạch mã hoàng tử nên đôi khi bị ảnh hưởng bởi điều đó trong cách suy nghĩ và nhìn nhận về tương lai.
ADVERTISEMENT
Thiên Bình là một chòm sao đặc biệt, không vội vàng đưa ra quan điểm mà họ chỉ lặng lẽ đứng một chỗ, nhìn tổng quan mọi việc sau đó đưa ra nhận xét.
8. Thiên Yết (24/10- 22/11)
Thiên Yết còn có tên gọi khác là cung Bọ Cạp, họ mang sắc đẹp thần bí, kiêu hãnh, nữ tính đầy quyến rũ, luôn coi thường những người thích chải chuốt làm đẹp thái quá trước người yêu hay chồng và thấy khó chịu với những cách giữ chồng khăng khăng và nuông chiều con cái quá mức. Nhờ sự tinh tường hiếm thấy, họ có thể nhìn xuyên thấu mọi người cả trong ý nghĩ và hành động thế nào. Vẻ ngoài của Thiên Yết rất lạnh lùng nhưng bên trong họ luôn sục sôi và có một sự nhiệt huyết đầy máu lửa, nên họ có những góc kín mà không ai có thể thấy được.
Người có cung Bọ Cạp rất hay đắc, thích khiêu khích nhưng lại vô cùng khéo léo và có trực giác thực sự nhạy bén vì vậy mà duy trì mối quan hệ với Thiên yết rất khó vì họ không ngoa ngoãn và dịu dàng nghe lời chú mèo con đâu nhé, nhưng nếu để cho nàng làm chủ tất cả thì bạn sẽ thấy được sự nhiệt tình của họ đấy.
9. Nhân Mã (23/11- 21/12)
Sao chiếu mệnh của Nhân Mã là sao Mộc cung may mắn nhất trong vòng hoàng đạo. Chòm sao mang đến sự thịnh vượng, tinh thần lạc quan, giàu có. Điều may mắn tiếp theo là họ có sinh lực, khẳng khái, hoạt bát, nhanh nhẹn, có ý chí vươn lên trong cuộc sống, luôn cười và có tư tưởng thoải mái trong bất kì hoàn cảnh nào.
Ngoại hình của Nhân Mã vô cùng hào hao, đẹp đẽ, da trắng, và vẻ ngoài toát lên sự đầy sức sống, truyền năng lượng đến tất cả mọi người. Nhược điểm của Nhân Mã là khá nóng, không suy xét kĩ càng, không thấy được mục tiêu rõ ràng của mình trong từng cơ hội.
10. Ma Kết (22/12- 19/1)
Ma kết là cung có sự chuyên nghiệp và truyền thống, nghiêm túc nên thường bị mọi người chê là tẻ nhạt nhưng họ có xu hướng nhường nhìn và tha thứ để ôn hòa mọi người với những mục đích cao đẹp. Biểu tượng của Ma Kết thể hiện cái đầu và đuôi của con dê, sao chiếu mệnh là sao Thổ, có nhiều tham vọng, chăm chỉ, sẵn sàng hy sinh bản thân trong trường hợp cần thiết. Tuy nhiên họ có ít tinh thần mạo hiểm và không tham vọng nhưng họ lại thành công nhờ vào sự chân thành, kiên trì không chịu khuất phục thử thách. Họ sống nội tâm và khá nhút nhát, không quá tình cảm.
11. Bảo Bình (23/12- 18/2)
Bảo Bình là cung thứ 11 trong cung Hoàng Đạo, biểu tượng chữ tượng hình Mu của Ai cập cổ, sao chiếu mệnh là sao Thổ và Thiên Vương. Họ là người rất ít nói, hay nóng nảy và căng thẳng cho nên họ đòi hỏi rất nhiều từ người khác. Nếu bạn để cung Bảo Bình thất vọng và ôm thù thì họ sẽ bị tổn thương.
Đặc điểm chung của Bảo Bình là khá bạo dạn, nhưng hơi lập dị một chút. Tuy nhiên họ rất nhiệt tình khi được giúp đỡ người khác, có trí tuệ và óc phán đoán, giải quyết vấn đề rất logic. Con người bảo bình bản tính tò mò nên đôi khi tìm hiểu những thứ mới mẻ và tốn thời gian và năng lượng cho những người xung quanh.
12. Song Ngư (19/2- 20/3)
Song Ngư sao chiếu mệnh là sao Hải Vương. Biểu tượng của nước tượng trưng cho những giấc mơ, sự ảo tường, âm nhạc, sự bí ẩn và yêu thơ ca. Họ thường rất khôn khéo, có lòng vị tha. Tuy nhiên, họ có một khả năng học tập khác thường, trí tưởng tượng phong phú và tính cách có một chút phức tạp.
Ngư là “cá” bí ẩn và quyến rũ đặc biệt là có tài năng nhất định trong một lĩnh vực nào đó, có tài bói toán, sáng tạo như thiết kế và âm nhạc. Trên thực tế, song ngư sinh tồn bằng cách nắm bắt thực tế, nhạy bén trong xử lí tình huống khó nhằn nhất.
Bạn cung nào ??? Mk cung song ngư đó !!!
12 Cung Hoàng Đạo có nguồn gốc từ những năm 1645 trước Công nguyên, do các nhà Chiêm tinh Babylon cổ đại sáng tạo ra. Theo các nhà Chiêm tinh học và Thiên văn học thời cổ đại, vòng tròn 12 cung hoàng đạo là một vòng tròn hoàn hảo 360 độ được phân thành 12 nhánh. Theo đó, mỗi nhánh sẽ tương ứng với một cung - tức ứng với một góc 30 độ. Người ta cho rằng 12 cung sẽ ứng với 12 tháng trong năm. Các cung hoàng đạo được chia đều theo 4 nhóm nguyên tố chính của đất trời: Lửa, Nước, Khí, Đất. Ứng với 4 nhóm nhân tố đó là bốn mùa trong 1 năm. Cứ 3 cung đại diện cho mỗi nhóm có nét đặc trưng tương đồng với nhau.
Việc sử dụng 12 cung hoàng đạo để tiên đoán về tính tình, cốt cách con người cũng như công việc, sự nghiệp, chuyện tình cảm... đã trở nên rất phổ biến trong đời sống văn hóa các nước phương tây và cả giới trẻ Việt Nam ngày nay.
Bạn thuộc cung hoàng đạo nào? Bạn muốn khám phá những bí ẩn về tính cách bản thân cũng như cuộc sống của mình sẽ diễn tiến ra sao trong tương lai sắp tới? Chuyện tình cảm của bạn sẽ đi đến đâu? Chỉ cần điền đầy đủ ngày tháng năm sinh vào ô dưới đây bạn sẽ được tiết lộ rất nhiều bí mật thú vị đấy.
![]() | ![]() | ![]() | ![]() |
BẠCH DƯƠNG(21/3-20/4) | KIM NGƯU(21/4-20/5) | SONG TỬ(21/5-21/6) | CỰ GIẢI(22/6-22/7) |
![]() | ![]() | ![]() | ![]() |
SƯ TỬ(23/7-22/8) | XỬ NỮ(23/8-22/9) | THIÊN BÌNH(23/9-23/10) | BỌ CẠP(24/10-22/11) |
![]() | ![]() | ![]() | ![]() |
NHÂN MÃ(23/11-21/12) | MA KẾT(22/12-19/1) | BẢO BÌNH(20/1-18/2) | SONG NGƯ(19/2-20/3) |
1.Vị trí địa lí
- Phần lớn châu Phi nằm giữa 2 chí tuyến, tương đối cân xứng ở hai bên xích đạo
- Tiếp giáp:
+ Phía Bắc: Đại Trung Hải .
+ Phía Tây: Đại Tây Dương
+ Phía Đông Bắc: biển Đỏ
+ Phía Đông Nam: Ấn Độ Dương .
2. Địa hình và khoáng sản
a. Hình dạng châu Phi có dạng hình khối, bờ biển ít bị cắt xẻ, có rất ít vịnh biển, bán đảo, đảo.
b. Địa hình khá đơn giản, có thể coi toàn bộ châu lục là một khối sơn nguyên lớn.
Các cháu có biết ta là ai không? Ta chính là Thánh Gióng, người năm xưa đã một mình đánh thắng lũ giặc Ân hung ác. Bây giờ ta sẽ kể cho các cháu nghe về cuộc đời của ta lúc bấy giờ nhé!
Các cháu ạ! Ta vốn là sứ thần của Ngọc Hoàng sai xuống giúp đỡ dân làng đánh đuổi quân xâm lược đang nhăm nhe xâm chiếm nước ta. Muốn được sống cùng với nhân dân, Ngọc Hoàng ra lệnh cho ta đầu thai xuống một gia đình lão nông hiếm muộn đường con cái. Một ngày đẹp trời ta thấy bà lão phúc hậu vào rừng, ta liền hoá thành một vết chân to và bà lão đã tò mò ướm thử vậy là ta đầu thai vào bà cụ. Khỏi phải nói hai ông bà đã vô cùng mừng rỡ khi chờ mãi, sau mười hai tháng ta mới ra đời. Ông bà càng vui hơn khi thấy ta rất khôi ngô tuấn tú. Hai ông bà chăm sóc yêu thương ta hết lòng, ông bà ngày ngày mong ta khôn lớn như những đứa trẻ khác ấy vậy mà mãi đến tận năm ba tuổi ta vẫn chẳng biết cười, nói cũng chẳng biết đi. Các cụ rất buồn, thấy vậy ta rất thương nhưng vì sứ mệnh mà Ngọc Hoàng đã trao cho nên ta vẫn phải im lặng.
Thế rồi giặc Ân đến xâm lược nước ta, chúng kéo đến đông và mạnh khiến ai ai cũng lo sợ. Nhìn khuôn mặt lo âu của dân làng và cha mẹ, ta biết rằng đã đến lúc ta phải ra tay giúp đỡ họ. Một hôm, đang nằm trên giường nghe thấy sứ giả đi qua rao tìm người giỏi cứu nước, thấy mẹ đang ngồi buồn rầu lo lắng, ta liền cất tiếng bảo mẹ:
- Mẹ ơi! Mẹ đừng buồn nữa, mẹ hãy ra mời sứ giả vào đây cho con nói chuyện.
Nghe ta cất tiếng nói mẹ vô cùng ngạc nhiên, mừng rỡ và mẹ ta càng ngạc nhiên hơn khi ta đòi gặp sứ giả vì đó không phải là chuyện đùa, đọc thấy nỗi lo của mẹ ta vội trấn an mẹ:
- Mẹ đừng lo lắng gì cả cứ ra mời sứ giả vào đây!
Nửa tin nửa ngờ nhưng mẹ ta vẫn vội vã ra mời sứ giả vào. Sứ giả bước vào căn nhà nhỏ tuềnh toàng của cha mẹ ta, ông ta vô cùng ngạc nhiên nhìn thấy ta lúc này vẫn chỉ là thằng bé nằm ở trên giường, sứ giả có vẻ không tin tưởng lắm nhưng khi nghe ta nói: "Ông về tâu với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc này". Nghe những lời nói đầy quả quyết của ta sứ giả hiểu rằng ta không phải là một đứa trẻ bình thường, sứ giả vội vã trở về tâu với vua và vua cũng vui mừng truyền thợ giỏi ở khắp nơi đến làm gấp những thứ ta cần. Ai ai cũng phấn khởi khi thấy vua đã tìm được người tài.
Còn ta khi sứ giả đi rồi ta liền vùng dậy và vươn vai mấy cái đã thành người lớn. Ta bảo mẹ nấu cho ta nồi cơm ăn cho no để chuẩn bị đi đánh giặc. Mâm cơm vừa bưng lên ta ăn một loáng đã hết nhẵn mà chẳng thấy no gì cả, mẹ lại đi nấu nồi khác cho đến khi nhà không còn gì để ăn. Ta ăn vào bao nhiêu thì lớn như thổi bấy nhiêu, đến nỗi quần áo phải thay liên tục. Mẹ ta thấy ta ăn ba nhiêu cũng chưa no trong khi gạo thì đã hết, bà cụ liền chạy nhờ bà con hàng xóm. Bà con đều vui lòng giúp mẹ ta vì biết ta là người sẽ đi đánh giặc cứu dân làng. Mọi người đến nhà ta nườm nượp, người có gạo góp gạo, người có rau, cà góp rau cà, tóm lại ai có gì góp nấy. Mọi người còn đến giúp mẹ ta thổi cơm cho ta ăn, ta ăn bao nhiêu lại to lớn lừng lững bấy nhiêu. Những ngày đó làng ta ai cũng khấp khởi vui mừng vì mong đợi ta nhanh chóng đi giết giặc, cứu nước.
Một ngày, dân làng nhận được tin giặc đã kéo đến chân núi Trâu. Làng ta lại được một phen khiếp sợ, trẻ con kêu khóc, người lớn thì lo âu, các cụ già thì trầm ngâm, ai ai cũng khiếp sợ. Mọi người nhìn ta như cầu cứu. Ta rất hiểu tâm trạng của họ và đúng lúc đó sứ giả đem những thứ ta cần đến. Lúc này, ta vùng đứng dậy, vươn vai một cái đã biến thành một tráng sĩ cao lớn phi thường, thế nên tất cả những thứ sứ giả vừa mang đến chẳng còn vừa với ta nữa. Thấy vậy, mọi người lại tức tốc đi tìm thợ về rèn ngựa sắt, áo giáp sắt cho ta, họ làm ra chiếc nào lại cho ta thử chiếc ấy và ta chỉ khẽ bẻ đã gẫy, mãi sau mới có những thứ vừa với sức ta. Mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng, ta liền mặc áo giáp sắt, tay cầm roi sắt, nhảy lên mình ngựa, oai phong lẫm liệt. Ta nhớ hôm đó bà con ra tiễn ta rất đông mọi người nhìn ta đầy tin tưởng, khắp nơi vang lên lời chúc chiến thắng và ta còn nhìn thấy cả những giọt nước mắt tự hào, yêu thương của cha mẹ ta. Từ biệt bà con xóm giềng, cha mẹ những người đã yêu thương, nuôi nấng, ta thầm hứa sẽ chiến đấu hết lòng để không phụ công của bà con dân làng, cha mẹ.
Sau phút chia tay, một mình một ngựa ta lao thẳng vào trận đánh. Ngựa đi đến đâu phun lửa rừng rực đến đó, lũ giặc vô cùng khiếp sợ. Chúng đổ rạp và tan xác dưới roi sắt của ta và ngọn lửa của con chiến mã. Cả bãi chiến trường đầy thây quân giặc. Đúng lúc thế trận đang lên như vũ bão thì cây roi sắt trong tay ta gẫy gập, ta liền nhổ lấy những khóm tre quanh mình quật liên tiếp vào lũ giặc. Lũ giặc lại được một phen khiếp sợ, rơi vào thế hỗn loạn và chẳng mấy chốc bỏ chạy tan tác khắp nơi. Những tên may mắn sống sót vội vã thoát thân bỏ chạy vào hẻm núi sâu, tìm cách trở về nước. Làng quê sạch bóng quân thù. Tiếng reo vui của dân làng vang lên rộn rã.
Nhìn trăm họ hạnh phúc ta vô cùng sung sướng, vậy là sứ mệnh Ngọc Hoàng giao cho ta đã hoàn thành, chợt nhớ đến cha mẹ già ta cũng muốn về thăm nhưng lời Ngọc Hoàng dặn dò khi hoàn thành sứ mệnh phải trở về trời khiến ta chẳng dám trái lệnh. Nhìn đất nước, dân làng một lần cuối ta thúc ngựa phi lên đỉnh núi, cởi bỏ áo giáp sắt, rồi cả người và ngựa lẳng lặng bay về trời. Ta ra đi nhưng trong lòng đầy tiếc nuối vì không được sống cùng những người dân hiền lành tốt bụng. Dẫu vậy, ta cũng hài lòng vì từ đây ai ai cũng được sống trong cảnh thanh bình, hạnh phúc.
Sau đó, vua đã phong cho ta là Phù Đổng Thiên Vương. Ta cảm thấy rất vui khi được nhận danh hiệu đó, bởi ta đã đem đến sự bình yên và hạnh phúc cho mọi người. Đó chính là điều quý giá nhất đối với ta, nó còn quý hơn cả ngọc ngà châu báu mà nhà vua hứa ban tặng cho ta sau khi đánh thắng quân giặc.
Ta là Thánh Gióng, con thứ hai của Ngọc Hoàng thượng đế, hôm nay ta sẽ kể cho các cháu nghe câu chuyện ngày xưa ta đã đánh đuổi giặc Ân như thế nào.
Nghe tin giặc Ân sắp sang xâm lược, vua cha cử ta xuống giúp dân đánh đuổi. Muốn biết dân chúng dưới trần đánh giặc ra sao, người khuyên ta nên đầu thai xuống trước vài năm. Ta nghe lời, bèn chọn một gia đình nghèo khó, lại hiếm muộn đường con cái, đó là một lão nông nghèo khó ở làng Phù Đổng. Hai vợ chồng giả cả mà lại không có con cái làm vui, biết hôm ấy bà già ra thăm đồng, ta bèn hóa phép làm một vết chân kỳ dị. Quả nhiên bà lão thấy lạ bèn ướm thử chân vào, thế là ta nhân đó hóa luôn thành bào thai trong bụng bà cụ.
Hai ông bà mừng lắm, đủ ngày đủ tháng thì ta ra đời. Để nghe ngóng lòng người, ta quyết không nói không rằng suốt ba năm, mặc cho bố mẹ tha hồ dỗ dành. Nước mắt bà cụ chảy tràn như suối, ta biết bà buồn lắm nhưng đã định từ trước như vậy nên suốt ngày nằm im, quay mặt vào vách.
Giặc kéo đến, chúng đi hàng đàn hàng lũ, thế rất mạnh, quan quân triều đình đánh không nổi. Khắp nơi náo loạn, vua bèn cho sứ giả đi khắp nơi tìm người hiền tài để giúp nước. Tiếng xứ giả vang khắp nơi, thời khắc quyết định đã đến. Ta vươn vai đứng dậy rồi nói với mẹ.
Mẹ ra bảo sứ giả vào đây cho con nói chuyện.
Mẹ ta lúc đang chuẩn bị quang gánh thep dân làng đi chạy giặc, nghe ta nói thế thì vô cùng sửng sốt và mừng rỡ, vội ra gọi sứ giả vào.
Sứ giả vào, thấy ta chỉ là một cậu bé con, có ý coi thường và thất vọng.
Thằng bé này thì đánh sao nổi giặc ?
Thấy ông ta nói vậy, ta quyết định dọa ông ta để chơi. Với một tay lấy chiếc cối đá, ta chỉ hất khẽ một cái « huỵch », chiếc cối đã rơi sát bên chân ông ta. Sứ giả biết ta không phải là người thường, vội quỳ xuống nói.
Xin thần tiên thứ tội. Người cần binh khí gì và thêm bao nhiêu quân đánh giặc ạ ?
Ta cho sứ giả đứng dậy rồi bảo.
Ngươi về bẩm với nhà vua, rèn cho ta một con ngựa sắt, một chiếc roi sắt và một chiếc nón bằng sắt, hẹn ngày mai phải xong.
Sứ giả vội lĩnh ý ra về. Ta quay sang nói với mẹ.
Mẹ chuẩn bị thật nhiều cơm cho con ăn, để con còn lấy sức đi đánh giặc.
Mẹ ta nấu một nồi cơm đầy, ta chỉ ăn đánh vèo một cái đã hết mà vẫn chưa thấp tháp gì. Mẹ bối rối vì trong nhà hết sạch gạo, may sao bà con hàng xóm biết chuyện, các nhà đều về nấu cơm mang sang. Bảy nong cơm, ba nong cà, ta cũng chỉ ăn loáng cái đã hết. Ăn xong, ta vươn mình đứng dậy, bước ra sân thì người đã quá mái nhà. Mọi người ai lấy làm mừng rỡ, vội về chuẩn bị dao, gậy để đi đánh giặc.
Hôm sau sứ giả mang đến một con ngựa sắt, một chiếc nón sắt và một chiếc roi sắt nhỏ. Nón thì ta đội không vừa, roi sắt thì vừa đập xuống đã gãy, ngựa sắt tung bờm hí vang nhưng với ta lúc này, trông nó không khác một con mèo nhỏ. Ta bảo sứ giả.
Ngươi về rèn ngay một con ngựa to gấp mười lần con này, một chiếc nón thật to và một chiếc roi thật lớn.
Sứ giả vâng lệnh, nhà vua biết tin bèn tập hợp tất cả sắt thép mọi nơi, tất cả thợ giỏi đều được vời về cung để kịp rèn cho ta một con ngựa sắt to đúng bằng một con voi, một chiếc nón to đúng bằng một tán cây đa và một cây gậy to đúng bằng cột đình.
Mọi thứ đã có đủ. Ta đội nón sắt, cầm gậy sắt nhảy lên lưng ngựa. Ngựa sắt vươn cổ hí lên một tiếng, lửa phun rừng rực đốt cháy trụi cả một đám tre đầu ngõ.
Lạy mẹ con đi !
Ta nói rồi ra roi, lên ngựa. Ngựa tung bờm phi nước kiệu đưa ta thẳng đến chỗ quân giặc, khắp nơi nhân dân nô nức cầm dao, gậy theo sau. Ngựa phi đến đâu, tre hai bên đường vàng sém đến đấy ( sau này được gọi là tre đằng ngà). Vết chân ngựa in xuống đất thành một dãy ao hồ ( bây giờ vẫn còn ở làng Phù Đổng).
Trông thấy ta từ xa, quân giặc vội quay đầu, vứt giáo tháo chạy. Nhưng chúng chạy đâu cho thoát ? Ngựa ta phun lửa đốt chúng cháy trụi từng mảng roi sắt ta vung ra một lần thì có cả chục thằng bị hất tung lên trời. Những thằng sống sót đều bị dân chúng đi theo tiêu diệt cả.
Bỗng « rắc » một cái, chiếc roi sắt gẫy làm đôi. Quân giặc thấy thế mừng rỡ định hè nhau xông lại. Sẵn các bụi tre bên đường, ta vươn mình nhổ bật lên quật túi bụi xuống đầu giặc. Chẳng mấy chốc quân giặc đã tan tác không còn một mống.
Giặc tan, vua cho sứ giả ra tận nơi, phong cho ta là Phù Đổng Thiên Vương, mời về kinh thành để ban thưởng. Nhưng từ trên mây cao Ngọc Hoàng đã cất tiếng gọi ta rồi.
Gửi dân lời chào bố mẹ, ta một mình một ngựa lên núi. Lên đến đỉnh, ta cởi áo giáp vắt trên ngọn cây cao, ngựa sắt cất cánh từ từ bay vào không gian.
Thế đấy các cháu ạ. Nhiều người hỏi ta sao không ở lại mà lãnh thưởng, ta đã bảo họ rằng : ta tuy có tiêu diệt được nhiều quân giặc thật, nhưng chiến công này trước hết thuộc về cha mẹ nuôi ta, về dân làng Phù Đổng đã góp gạo, góp cà nuôi ta không lớn, về nhân dân khắp nơi đã không quản hiểm nguy, theo ta đi đánh đuổi quân thù.
Ta là Thánh Gióng, con thứ hai của Ngọc Hoàng thượng đế, hôm nay ta sẽ kể cho các cháu nghe câu chuyện ngày xưa ta đã đánh đuổi giặc Ân như thế nào.
Nghe tin giặc Ân sắp sang xâm lược, vua cha cử ta xuống giúp dân đánh đuổi. Muốn biết dân chúng dưới trần đánh giặc ra sao, người khuyên ta nên đầu thai xuống trước vài năm. Ta nghe lời, bèn chọn một gia đình nghèo khó, lại hiếm muộn đường con cái, đó là một lão nông nghèo khó ở làng Phù Đổng. Hai vợ chồng giả cả mà lại không có con cái làm vui, biết hôm ấy bà già ra thăm đồng, ta bèn hóa phép làm một vết chân kỳ dị. Quả nhiên bà lão thấy lạ bèn ướm thử chân vào, thế là ta nhân đó hóa luôn thành bào thai trong bụng bà cụ.
Hai ông bà mừng lắm, đủ ngày đủ tháng thì ta ra đời. Để nghe ngóng lòng người, ta quyết không nói không rằng suốt ba năm, mặc cho bố mẹ tha hồ dỗ dành. Nước mắt bà cụ chảy tràn như suối, ta biết bà buồn lắm nhưng đã định từ trước như vậy nên suốt ngày nằm im, quay mặt vào vách.
Giặc kéo đến, chúng đi hàng đàn hàng lũ, thế rất mạnh, quan quân triều đình đánh không nổi. Khắp nơi náo loạn, vua bèn cho sứ giả đi khắp nơi tìm người hiền tài để giúp nước. Tiếng xứ giả vang khắp nơi, thời khắc quyết định đã đến. Ta vươn vai đứng dậy rồi nói với mẹ.
Mẹ ra bảo sứ giả vào đây cho con nói chuyện.
Mẹ ta lúc đang chuẩn bị quang gánh thep dân làng đi chạy giặc, nghe ta nói thế thì vô cùng sửng sốt và mừng rỡ, vội ra gọi sứ giả vào.
Sứ giả vào, thấy ta chỉ là một cậu bé con, có ý coi thường và thất vọng.
Thằng bé này thì đánh sao nổi giặc ?
Thấy ông ta nói vậy, ta quyết định dọa ông ta để chơi. Với một tay lấy chiếc cối đá, ta chỉ hất khẽ một cái « huỵch », chiếc cối đã rơi sát bên chân ông ta. Sứ giả biết ta không phải là người thường, vội quỳ xuống nói.
Xin thần tiên thứ tội. Người cần binh khí gì và thêm bao nhiêu quân đánh giặc ạ ?
Ta cho sứ giả đứng dậy rồi bảo.
Ngươi về bẩm với nhà vua, rèn cho ta một con ngựa sắt, một chiếc roi sắt và một chiếc nón bằng sắt, hẹn ngày mai phải xong.
Sứ giả vội lĩnh ý ra về. Ta quay sang nói với mẹ.
Mẹ chuẩn bị thật nhiều cơm cho con ăn, để con còn lấy sức đi đánh giặc.
Mẹ ta nấu một nồi cơm đầy, ta chỉ ăn đánh vèo một cái đã hết mà vẫn chưa thấp tháp gì. Mẹ bối rối vì trong nhà hết sạch gạo, may sao bà con hàng xóm biết chuyện, các nhà đều về nấu cơm mang sang. Bảy nong cơm, ba nong cà, ta cũng chỉ ăn loáng cái đã hết. Ăn xong, ta vươn mình đứng dậy, bước ra sân thì người đã quá mái nhà. Mọi người ai lấy làm mừng rỡ, vội về chuẩn bị dao, gậy để đi đánh giặc.
Hôm sau sứ giả mang đến một con ngựa sắt, một chiếc nón sắt và một chiếc roi sắt nhỏ. Nón thì ta đội không vừa, roi sắt thì vừa đập xuống đã gãy, ngựa sắt tung bờm hí vang nhưng với ta lúc này, trông nó không khác một con mèo nhỏ. Ta bảo sứ giả.
Ngươi về rèn ngay một con ngựa to gấp mười lần con này, một chiếc nón thật to và một chiếc roi thật lớn.
Sứ giả vâng lệnh, nhà vua biết tin bèn tập hợp tất cả sắt thép mọi nơi, tất cả thợ giỏi đều được vời về cung để kịp rèn cho ta một con ngựa sắt to đúng bằng một con voi, một chiếc nón to đúng bằng một tán cây đa và một cây gậy to đúng bằng cột đình.
Mọi thứ đã có đủ. Ta đội nón sắt, cầm gậy sắt nhảy lên lưng ngựa. Ngựa sắt vươn cổ hí lên một tiếng, lửa phun rừng rực đốt cháy trụi cả một đám tre đầu ngõ.
Lạy mẹ con đi !
Ta nói rồi ra roi, lên ngựa. Ngựa tung bờm phi nước kiệu đưa ta thẳng đến chỗ quân giặc, khắp nơi nhân dân nô nức cầm dao, gậy theo sau. Ngựa phi đến đâu, tre hai bên đường vàng sém đến đấy ( sau này được gọi là tre đằng ngà). Vết chân ngựa in xuống đất thành một dãy ao hồ ( bây giờ vẫn còn ở làng Phù Đổng).
Trông thấy ta từ xa, quân giặc vội quay đầu, vứt giáo tháo chạy. Nhưng chúng chạy đâu cho thoát ? Ngựa ta phun lửa đốt chúng cháy trụi từng mảng roi sắt ta vung ra một lần thì có cả chục thằng bị hất tung lên trời. Những thằng sống sót đều bị dân chúng đi theo tiêu diệt cả.
Bỗng « rắc » một cái, chiếc roi sắt gẫy làm đôi. Quân giặc thấy thế mừng rỡ định hè nhau xông lại. Sẵn các bụi tre bên đường, ta vươn mình nhổ bật lên quật túi bụi xuống đầu giặc. Chẳng mấy chốc quân giặc đã tan tác không còn một mống.
Giặc tan, vua cho sứ giả ra tận nơi, phong cho ta là Phù Đổng Thiên Vương, mời về kinh thành để ban thưởng. Nhưng từ trên mây cao Ngọc Hoàng đã cất tiếng gọi ta rồi.
Gửi dân lời chào bố mẹ, ta một mình một ngựa lên núi. Lên đến đỉnh, ta cởi áo giáp vắt trên ngọn cây cao, ngựa sắt cất cánh từ từ bay vào không gian.
Thế đấy các cháu ạ. Nhiều người hỏi ta sao không ở lại mà lãnh thưởng, ta đã bảo họ rằng : ta tuy có tiêu diệt được nhiều quân giặc thật, nhưng chiến công này trước hết thuộc về cha mẹ nuôi ta, về dân làng Phù Đổng đã góp gạo, góp cà nuôi ta không lớn, về nhân dân khắp nơi đã không quản hiểm nguy, theo ta đi đánh đuổi quân thù.