K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Điều ước của vua Mi-đát Có lần thần Đi-ô-ni-dốt hiện ra, cho vua Mi-đát được ước một điều. Mi-đát vốn tham lam nên nói ngay: - Xin Thần cho mọi vật tôi chạm đến đều hóa thành vàng! Thần Đi-ô-ni-dốt mỉm cười ưng thuận. Vua Mi-đát thử bẻ một cành sồi, cành đó liền biến thành vàng. Vua ngắt một quả táo, quả táo cũng thành vàng nốt. Tưởng không có ai trên đời sung sướng hơn...
Đọc tiếp

Điều ước của vua Mi-đát Có lần thần Đi-ô-ni-dốt hiện ra, cho vua Mi-đát được ước một điều. Mi-đát vốn tham lam nên nói ngay: - Xin Thần cho mọi vật tôi chạm đến đều hóa thành vàng! Thần Đi-ô-ni-dốt mỉm cười ưng thuận. Vua Mi-đát thử bẻ một cành sồi, cành đó liền biến thành vàng. Vua ngắt một quả táo, quả táo cũng thành vàng nốt. Tưởng không có ai trên đời sung sướng hơn thế nữa! Bọn đầy tớ dọn thức ăn cho Mi-đát. Nhà vua sung sướng ngồi vào bàn. Và lúc đó ông mới biết mình đã xin một điều ước khủng khiếp. Các thức ăn, thức uống khi vua chạm tay vào đều biến thành vàng. Mi-đát bụng đói cồn cào, chịu không nổi, liền chắp tay cầu khẩn: - Xin Thần tha tội cho tôi! Xin Người lấy lại điều ước để cho tôi được sống! Thần Đi-ô-ni-dốt liền hiện ra và phán: - Nhà ngươi hãy đến sông Pác-tôn, nhúng mình vào dòng nước, phép màu sẽ biến mất và nhà ngươi sẽ rửa sạch được lòng tham. Mi-đát làm theo lời dạy của thần, quả nhiên thoát khỏi thứ quà tặng mà trước đây ông hằng mong ước. Lúc ấy, nhà vua mới hiểu rằng hạnh phúc không thể xây dựng bằng ước muốn tham lam.  Theo Thần thoại Hy Lạp, Nhữ Thành dịch

Tại sao vua Mi-đát phải cầu khẩn Thần lấy lại điều ước mà ông đã xin? 

1
23 tháng 1

Vua Mi-đát phải cầu khẩn Thần lấy lại điều ước của mình vì ông nhận ra rằng điều ước mà ông đã xin là một điều ước khủng khiếp. Mọi thứ mà ông chạm vào đều hóa thành vàng, bao gồm cả thức ăn và thức uống. Điều này khiến ông không thể ăn hoặc uống gì, và ông nhận ra rằng mình sẽ không thể sống nếu tiếp tục như vậy. Điều này làm cho ông nhận ra rằng lòng tham lam của mình đã dẫn đến hậu quả nghiêm trọng và không ngờ tới. Câu chuyện này nhấn mạnh rằng hạnh phúc thật sự không thể đạt được bằng sự tham lam và rằng những ước muốn quá đỗi đều có thể dẫn đến những hậu quả không mong muốn. Điều này cũng là một bài học về việc biết quý trọng những gì mình đang có và không mải mê theo đuổi những thứ xa hoa, phù phiếm.

23 tháng 1

Tưởng tượng và trao đổi với bạn: Điều gì sẽ xảy ra khi mọi vật xung quanh chúng ta đều biến thành vàng? Nếu mọi vật xung quanh chúng ta đều biến thành vàng, cuộc sống sẽ trở nên vô cùng khó khăn và không thể tồn tại. Dưới đây là một số hậu quả mà chúng ta có thể tưởng tượng: Mất đi tính hữu dụng: Vàng là kim loại quý, nhưng nó không phù hợp cho các mục đích sử dụng hàng ngày. Chúng ta không thể sử dụng vàng làm thực phẩm, nước uống, quần áo, hay các vật dụng sinh hoạt khác. Thiếu lương thực và nước uống: Nếu thức ăn và nước uống biến thành vàng, chúng ta sẽ không có gì để duy trì sự sống. Con người sẽ chết đói và khát. Giao thông và xây dựng: Các phương tiện giao thông và công trình xây dựng sẽ không thể hoạt động nếu chúng biến thành vàng. Điều này sẽ làm tê liệt các hệ thống hạ tầng và dịch vụ thiết yếu. Thiên nhiên bị hủy hoại: Cây cối, động vật, và các hệ sinh thái sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Không còn cây xanh để sản xuất oxi và không còn động vật để duy trì sự cân bằng tự nhiên. Kinh tế sụp đổ: Vàng sẽ mất giá trị vì sự dồi dào và không còn khan hiếm. Hệ thống kinh tế toàn cầu sẽ sụp đổ vì không còn có thể giao dịch và trao đổi giá trị. Con người mất đi hạnh phúc: Hạnh phúc của con người không đến từ của cải vật chất mà từ các mối quan hệ, sự hòa nhập với thiên nhiên, và những trải nghiệm sống đa dạng. Khi mọi thứ biến thành vàng, con người sẽ mất đi những niềm vui thực sự trong cuộc sống. Qua đó, chúng ta thấy rằng sự tham lam và ước muốn vô độ có thể dẫn đến những hậu quả khôn lường và rằng giá trị thực sự nằm ở sự cân bằng và tôn trọng thiên nhiên cũng như các giá trị tinh thần.

23 tháng 1

Cô đơn mãi mãi về sau

23 tháng 1

nghĩa chuyển

22 tháng 1

"Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh."

Quê hương luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong thơ ca dân gian Việt Nam. Bài ca dao trên không chỉ là lời giới thiệu về cảnh đẹp của một vùng đất cụ thể, mà còn thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc, niềm tự hào về truyền thống văn hóa và lịch sử của dân tộc.

Hai câu thơ giản dị mà chứa đựng biết bao hình ảnh đặc trưng của xứ Lạng. Phố Kỳ Lừa là trung tâm buôn bán sầm uất, nơi giao lưu văn hóa và kinh tế từ xưa. Hình ảnh nàng Tô Thị đứng chờ chồng bên núi đá không chỉ gợi lên vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn là biểu tượng của lòng chung thủy, tình nghĩa vợ chồng. Còn chùa Tam Thanh, một di tích linh thiêng, lại nhắc nhớ về truyền thống tâm linh và nét đẹp tín ngưỡng của người dân Việt.

Khi đọc bài ca dao này, em không chỉ hình dung ra vẻ đẹp thanh bình của vùng đất Lạng Sơn mà còn cảm nhận được tình cảm chân thành, sự gắn bó của con người với quê hương. Những hình ảnh này giúp em hiểu thêm về giá trị của quê hương đất nước, đồng thời khơi dậy lòng biết ơn đối với những thế hệ cha ông đã gìn giữ và bảo vệ những di sản quý báu này.

Bài ca dao còn nhắc nhở em rằng, quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra mà còn là nguồn gốc, cội rễ, nơi lưu giữ những giá trị văn hóa tinh thần. Dù đi đâu, làm gì, ta cũng nên trân trọng và gìn giữ những vẻ đẹp của quê hương mình.

22 tháng 1

Hậu Lộc không chỉ là một vùng quê giàu bản sắc mà còn là nơi gắn liền với truyền thống kiên cường của dân tộc. Trong dòng chảy lịch sử, mảnh đất này từng là nơi ghi dấu nhiều chiến công oanh liệt, tiêu biểu là những cuộc kháng chiến bảo vệ quê hương. Người dân Hậu Lộc luôn tự hào về tinh thần bất khuất, đoàn kết và lòng yêu nước sâu sắc, được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Về văn hóa, Hậu Lộc nổi bật với những lễ hội truyền thống mang đậm màu sắc dân gian. Lễ hội cầu ngư ở các làng chài không chỉ là dịp cầu mong một năm mưa thuận gió hòa, tôm cá đầy thuyền mà còn là cơ hội để cộng đồng quây quần, cùng nhau giữ gìn và phát huy những giá trị văn hóa tốt đẹp. Trong lễ hội, hình ảnh những chiếc thuyền rực rỡ sắc màu cùng tiếng trống, tiếng hò reo vang vọng tạo nên một bầu không khí tưng bừng, náo nhiệt.

Con người Hậu Lộc cũng là một điểm sáng đáng tự hào. Người dân nơi đây nổi tiếng với sự cần cù, chịu thương chịu khó. Dù cuộc sống ở quê không phải lúc nào cũng dễ dàng, họ vẫn luôn giữ vững tinh thần lạc quan, vui vẻ. Những buổi chiều, hình ảnh các bà, các mẹ ngồi bên hiên nhà, vừa làm việc vừa trò chuyện rôm rả, hay cảnh lũ trẻ tung tăng chạy nhảy khắp làng, khiến ai ghé thăm cũng thấy lòng mình nhẹ nhàng, thư thái.

Hậu Lộc còn hấp dẫn bởi nét ẩm thực độc đáo. Nem chua Thanh Hóa, đặc sản nổi tiếng cả nước, mang hương vị riêng khó quên. Những chiếc nem được gói gọn ghẽ, vừa có độ dai, vừa thơm lừng, là món quà quê đầy ý nghĩa. Hải sản ở Hậu Lộc cũng rất tươi ngon, từ cá, tôm đến mực, tất cả đều mang đậm hương vị biển cả, khiến những bữa cơm gia đình trở nên đặc biệt hơn.

Tất cả những điều đó đã tạo nên một Hậu Lộc gần gũi, bình dị mà đậm sâu trong trái tim mỗi người. Đối với những ai xa quê, hình ảnh cánh đồng lúa chín vàng, làn gió biển mát lành hay tiếng nói cười của người dân nơi đây luôn là nỗi nhớ day dứt, là niềm tự hào mỗi khi nhắc về quê nhà.


22 tháng 1

Hậu Lộc là một huyện thuộc tỉnh Thanh Hóa, nằm ở miền Bắc Trung Bộ Việt Nam. Đây là một vùng đất giàu truyền thống văn hóa và lịch sử, với nhiều di tích lịch sử và danh lam thắng cảnh nổi tiếng. Hậu Lộc có cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp, với những cánh đồng lúa bát ngát, những dòng sông uốn lượn và những ngọn núi hùng vĩ. Người dân Hậu Lộc nổi tiếng với lòng hiếu khách và sự cần cù, chăm chỉ. Họ sống chủ yếu bằng nghề nông, trồng lúa và các loại cây trồng khác. Ngoài ra, Hậu Lộc còn có nhiều làng nghề truyền thống như làm nón, dệt vải, và chế biến thực phẩm.

22 tháng 1

a; Mùa xuân đánh thức những chồi non, chồi non thẹn thùng mở mắt nhìn bầu trời xuân với màu xanh biêng biếc.

b; Nắng trải tấm chiếu vàng óng ánh trên cánh đồng, cánh đồng bừng lên màu vàng dịu ngọt của trái chín.

c; Cây bàng khoác tấm áo xanh mướt, tấm áo ấy như một chiếc lọng cho cho chúng em quq bao mùa mưa nắng.

d; Trời đổ mưa, những hạt mưa lúc đầu còn nhẹ nhàng lất phất, sau bắt đầu chuyển dần sang nặng hạt và trở nên xối xả.


bài văn tả mẹ nha \(@^0^@)/Thứ năm tuần trước, em đi học về bị mắc mưa bên ướt hết người. Đến nửa đêm, cơn sốt ập tới. Nhà chỉ có hai mẹ con vì ba đang công tác ở xa. Mẹ lo lắm, thức suốt đêm canh chừng bên em. Cơn sốt quái ác thật. Trán em thì nóng bừng bừng mà chân tay lại lạnh cóng. Cái lạnh như từ trong xương tuỷ toả ra khiến em run cầm cập: "Mẹ ơi! Con rét lắm! Mẹ đắp...
Đọc tiếp

bài văn tả mẹ nha \(@^0^@)/

Thứ năm tuần trước, em đi học về bị mắc mưa bên ướt hết người. Đến nửa đêm, cơn sốt ập tới. Nhà chỉ có hai mẹ con vì ba đang công tác ở xa. Mẹ lo lắm, thức suốt đêm canh chừng bên em. Cơn sốt quái ác thật. Trán em thì nóng bừng bừng mà chân tay lại lạnh cóng. Cái lạnh như từ trong xương tuỷ toả ra khiến em run cầm cập: "Mẹ ơi! Con rét lắm! Mẹ đắp chăn cho con!". Mẹ ghì chặt em vào lòng, an ủi: "Mẹ biết rồi! Con cảm lạnh đấy mà! Cứ bình tĩnh nhé! Mẹ sẽ đuổi cơn sốt đi ngay!". Mẹ đặt em nằm ngay ngắn rồi đi lấy thuốc. Viên thuốc hạ sốt sủi bọt tan rất nhanh trong cốc nước. Mẹ khẽ nâng đầu em lên, ghé cốc vào miệng em, dỗ dành: "Ngoan nào! Con cố uống một hơi cho hết, sau đó ngủ một giấc, tỉnh dậy là khỏe thôi!". Vâng lời mẹ, em uống thuốc rồi cố nhắm mắt nhưng đầu óc cứ căng lên, khó chịu vô cùng. Mẹ dấp nước mát vào chiếc khăn bông, đắp lên trán em. Mẹ nhẹ nhàng xoa dầu nóng vào lưng, vào ngực, vào hai bàn chân, bàn tay em. Tiếng xuýt xoa nho nhỏ của mẹ cứ văng vẳng bên tai em trong giấc ngủ chập chờn: "Khổ thân con tôi!". Tự nhiên, nước mắt ứa trên mi em cay xót. Mẹ ơi! Con thương mẹ biết chừng nào! Em vòng tay ôm ngang lưng mẹ rồi thiếp đi lúc nào không biết... “Ò ó o o...!” Chú gà trống đã cất lên tiếng gáy giòn giã, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em mở mắt nhìn quanh tìm mẹ mà không thấy mẹ đâu. Chưa kịp gọi thì em đã nghe tiếng guốc và giọng nói quen thuộc của mẹ: "Dung dậy rồi đấy ư? Mẹ nấu cháo giải cảm cho con rồi đấy! Đánh răng xong con ăn hết bát cháo hành này, mẹ sẽ cho con uống thuốc. Đến trưa nếu hết sốt, mẹ sẽ đưa con đi học. Nếu còn yếu thì mẹ viết đơn xin phép cô cho con nghỉ hôm nay". Nhìn quầng thâm quanh đôi mắt mẹ, em biết cả đêm qua mẹ thức để săn sóc cho em. Cơn sốt đã lui, dẫu đầu còn váng vất nhưng em cảm thấy đỡ hơn nhiều. Quả là đôi bàn tay mẹ như có phép màu. Mẹ là bóng mát che chở cho con suốt cả cuộc đời. Công ơn của mẹ đối với con sâu nặng biết chừng nào! Con mong sau này lớn lên sẽ đáp đền công ơn trời biển ấy. Tả mẹ chăm sóc em khi bị ốm lớp 5 mẫu 11 “Mẹ là tia nắng ấm áp sưởi ấm tâm hồn con. Mẹ là dòng sông tháng năm yê u thương hiền hòa…”. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi có mẹ. Đặc biệt nhất là trong những lúc bị ốm, tôi đã cảm nhất tình yêu thương bao la ấy của mẹ. Mẹ tôi công việc bận bịu lại càng bận bịu hơn khi tôi bị ốm. Cơn sốt kéo dài do tôi bị cảm nắng, người mệt lả, toàn thân nóng ran, miệng khô đắng lại…Tôi nằm rên ừ ừ…còn mẹ thì hai chân như đánh ríu vào nhau. Mẹ vo gạo bắc lên bếp chút cháo, rồi chườm túi đá cho tôi. Sau đó mẹ giúp tôi đo nhiệt độ. Chốc chốc, mẹ lại đến sờ vào trán tôi. Đôi tay nhẹ nhàng và ấm áp. Cái khô ráp chai sạn biến đâu cả rồi,tôi chỉ thấy dường như đôi bàn tay ấy có sức mạnh diệu kỳ khi chạm vào da thịt tôi. Mẹ đỡ tôi ngồi dậy, kê đầu tôi vào cánh tay, mẹ chăm cho tôi từng viên thuốc. Thấy tôi uống có vẻ khó khăn mẹ tôi lại động viên: “Ráng uống cho mau lành bệnh rồi còn đến trường với thầy cô, bạn bè, còn nghe mẹ kể chuyện, dạy con học nữa chứ?” Dù mệt nhưng tôi vẫn nhìn thấy nếp quầng thâm trên mắt mẹ,tóc lòa xòa dính bết vào trán với những giọt mồ hôi nhễ nhại. Trong đôi mắt dịu hiền ấy như ngân ngấn nước mắt.Mẹ cho tôi nằm xuống gối, vừa thổi cháo, vừa đút cho tôi. Cái hương vị quen thuộc của bàn tay nội trợ thường ngày lại ùa về trong tôi. Tay mẹ luồn chiếc khăn lau mồ hôi dọc sống lưng cho tôi. Gió từ tay mẹ lại làm hạ nhiệt cho tôi. Lúc này, tôi mong mình chóng khỏe để ánh mắt mẹ lại cười thật vui mỗi khi tôi đi học về, mỗi khi tôi “khoe” với mẹ được thầy cô khen. Nhà tôi nghèo, mẹ lại phải thức khuya dậy sớm tảo tần nên tôi ốm mẹ vất vả nhiều hơn. Mẹ xanh xao và hao gầy nhiều hơn. Tôi lớn khôn từ đôi tay của mẹ, tấm lòng yêu thương và chở che của mẹ. Sự ấp ủ yêu thương của mẹ để lại cho tôi bao nghĩ suy về cái mênh mông, bao la của tình mẹ! Tôi lại cầu mong mẹ tôi mãi bình an. Và, tôi cũng mong mình khỏe mạnh để mẹ bớt vất vả vì tôi.(^∀^●)ノシ(^∀^●)ノシ

4

dành cho những bạn nào cần nha

21 tháng 1

cảm ơn bạn vì những câu hỏi như vậy nhaaa

21 tháng 1

khó quá


Mỗi khi nhắc đến những cảnh đẹp ở Hà Nội, em luôn nhớ đến Hồ Hoàn Kiếm – một nơi không chỉ nổi tiếng vì vẻ đẹp thiên nhiên mà còn gắn liền với lịch sử và văn hóa của thủ đô. Đặc biệt, em rất thích đến Hồ Hoàn Kiếm vào buổi sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên len lỏi qua tán cây, soi sáng mặt hồ phẳng lặng. Mới sáng sớm, không khí ở đây rất trong lành và mát mẻ. Hồ Hoàn Kiếm như một bức tranh thủy mặc tuyệt đẹp với làn nước xanh biếc, phẳng lặng như gương. Cả hồ như được bao phủ bởi một lớp sương mỏng, nhẹ nhàng trôi đi theo làn gió. Cảnh vật xung quanh hồ cũng rất yên bình, những hàng cây cổ thụ cao lớn như bảo vệ vẻ đẹp của hồ. Trên mặt hồ, thỉnh thoảng có những chiếc thuyền nhỏ của những người đánh cá lướt qua, tạo nên những vòng sóng nhẹ nhàng lan tỏa. Một trong những điểm làm em thích nhất chính là cầu Thê Húc đỏ rực. Cầu được in bóng xuống mặt nước, tạo nên một hình ảnh rất đẹp và lạ mắt. Đặc biệt, đền Ngọc Sơn nằm trên một hòn đảo nhỏ giữa hồ càng làm cho cảnh vật thêm phần huyền bí và tĩnh lặng. Từ cầu Thê Húc, em có thể nhìn thấy toàn cảnh hồ, cảnh vật như hòa quyện vào nhau, tạo thành một không gian thanh bình và tuyệt diệu. Bên cạnh đó, những người dân và du khách đi bộ quanh hồ vào buổi sáng cũng là một phần không thể thiếu của vẻ đẹp này. Những người tập thể dục, những đôi bạn trẻ đi dạo, hay đơn giản là những người yêu thích vẻ đẹp của hồ đang thưởng thức không khí trong lành, tất cả đều tạo nên một bức tranh sống động nhưng vẫn rất hài hòa với thiên nhiên. Hồ Hoàn Kiếm vào buổi sáng sớm khiến em cảm thấy thư thái, yên bình, như được hòa mình vào không gian tĩnh lặng và mát mẻ của thiên nhiên. Đó là một cảnh đẹp mà em luôn yêu thích, một nơi để tìm lại sự bình yên giữa nhịp sống hối hả của thành phố.


22 tháng 1

Ơ

được chưa vậy bạn!?