viết đoạn văn khoảng 5-6 câu chủ đề tết quê huơng.Đoạn văn có sử dụng các loại dấu câu ,bp tu từ ,các cụm danh từ, đồng từ, tính từ.Giải chú thích cho yêu cầu đó.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Khi đọc truyền thuyết Thánh Gióng, tôi cảm thấy ấn tượng nhất với hành động Gióng đánh giặc xong, cởi giáp bỏ nón lại và bay thẳng lên trời. Hành động này xuất hiện ở phần cuối của truyền thuyết. Hành động trên gửi gắm khát vọng của nhân dân về người anh hùng chống giặc ngoại xâm. Người anh hùng Thánh Gióng trở về với cõi bất tử, sống mãi trong lòng nhân dân. Đồng thời, hành động cũng thể hiện được sự kính trọng, yêu mến của nhân dân dành cho Thánh Gióng.
nhớ cho 1 tick
Thánh Gióng là truyền thuyết mà em vô cùng yêu thích. Trong tác phẩm, em cảm thấy ấn tượng nhất với tiếng nói đầu tiên của Gióng. Cậu bé làng Gióng đã lên ba tuổi mà vẫn không biết nói, biết cười, đặt đâu thì nằm đấy. Bấy giờ, giặc Ân sang xâm lược nước ta. Vua Hùng sai sứ giả đi tìm người tài khắp nước. Khi cậu bé nghe tiếng giao của sứ giả thì liền cất tiếng nói đầu tiên: “Mẹ mời sứ giả vào đây”. Gióng đã yêu cầu sứ giả về nói với nhà vua chuẩn bị “một con ngựa sắt, một chiếc roi sắt và một tấm áo giáp sắt” với lời hứa sẽ phá tan lũ giặc này. Câu nói đầu tiên là của Thánh Gióng là xin đi đánh giặc cứu nước cứu dân. Câu nói mang tấm lòng yêu nước của một cậu bé mới ba tuổi nhưng đã có trách nhiệm với đất nước nhân dân. Nhân vật này đã gửi gắm truyền thống yêu nước của nhân dân ta.
Hôm ấy, trời trong xanh và mát mẻ, em cùng nhóm bạn thân háo hức rủ nhau đi hội chợ xuân ở trung tâm thị trấn. Đây là lần đầu tiên em được tham dự một hội chợ lớn như thế, nên cảm giác hồi hộp và phấn khích cứ đan xen suốt cả buổi sáng. Khi bước vào cổng hội chợ, em như lạc vào một thế giới khác. Khắp nơi đều rực rỡ sắc màu: nào là đèn lồng đỏ, cờ hoa tung bay, và những gian hàng đủ loại bày biện san sát nhau. Tiếng trống múa lân rộn ràng làm mọi người không ngừng phấn khích. Em và bạn bè chạy ngay đến khu vực biểu diễn, chen lấn để nhìn thật gần những chú lân đang nhảy múa. Mỗi cú nhào lộn của các chú lân đều khiến đám đông reo hò ầm trời. Sau đó, cả nhóm quyết định thử sức ở các gian hàng trò chơi. Trò mà em thích nhất là ném vòng. Lần đầu tiên cầm chiếc vòng trong tay, em run đến mức không dám ném, nhưng bạn bè đứng xung quanh cứ hò hét cổ vũ. Lấy hết can đảm, em ném chiếc vòng về phía mục tiêu. Thật bất ngờ, chiếc vòng vừa khít rơi vào chiếc lọ lớn, và em nhận được một con gấu bông xinh xắn. Cảm giác lúc ấy vui đến mức em cứ ôm chặt con gấu không buông. Sau khi chơi đùa đã đời, cả nhóm kéo nhau qua khu vực ẩm thực. Em thích nhất là xiên thịt nướng vì mùi thơm ngào ngạt làm em không cưỡng lại được. Ngoài ra, em còn ăn bánh tráng nướng giòn tan, uống một ly chè sương sáo mát lạnh, và mua thêm một ít bánh mứt để mang về nhà. Buổi tối, khi đèn lồng khắp nơi được thắp sáng, hội chợ như khoác lên mình một vẻ đẹp khác, lung linh và huyền ảo. Em cùng các bạn đi dạo một vòng nữa để ngắm cảnh và chụp vài tấm ảnh làm kỷ niệm. Kết thúc một ngày vui chơi, em cảm thấy vừa mệt vừa vui, lòng đầy ắp những kỷ niệm đẹp. Đây là một ngày hội chợ mà em sẽ không bao giờ quên, vì không chỉ được tận hưởng niềm vui, em còn nhận ra rằng điều đáng quý nhất chính là khoảnh khắc được ở bên những người bạn thân thiết.
Dưới đây là một bài văn kể lại một sự kiện, không sao chép từ bất kỳ nguồn nào trên mạng, hoàn toàn là sáng tác của tôi: --- **Một Ngày Mưa Ở Quê** Hôm đó, trời đổ cơn mưa lớn, những hạt mưa rơi tí tách như những hạt ngọc trong suốt, rơi trên mái nhà, rơi trên mặt đất, tạo thành những vũng nước nhỏ xao động. Mình nhớ như in buổi chiều hôm ấy, khi mà bầu trời xám xịt và không khí trở nên mát mẻ, ngột ngạt. Cả làng im lặng như muốn dừng lại dưới cái mưa nặng hạt. Mình đang ngồi trong nhà, nhìn ra ngoài qua cửa sổ. Bất chợt, nghe tiếng gọi của bà nội từ ngoài sân: "Con ơi, ra đây giúp bà một chút!" Mình vội vàng chạy ra, thấy bà đang đứng gần góc vườn, tay ôm chiếc giỏ đựng trái cây vừa hái được. "Mưa nhiều rồi, con vào trong này giúp bà đem mấy quả dưa hấu vào nhà nhé," bà nói. Cả hai ông cháu cùng nhau kéo giỏ dưa hấu vào nhà, những quả dưa tròn trĩnh, màu xanh bóng bẩy, rất nặng. Khi đưa vào nhà, mùi đất và mùi quả chín thơm ngọt ngào như làn gió lành mang lại cảm giác ấm cúng giữa cơn mưa lạnh. Trong lúc đưa những quả dưa vào, mình không quên nhìn lại, một cảnh tượng thật bình yên và thân thương. Dưới mái hiên, bà vẫn ngồi đó, cúi xuống, kéo tấm khăn che mưa, miệng luôn lẩm bẩm như đang nói chuyện với chính mình. Còn mình, chẳng hiểu sao, lúc ấy lại cảm thấy yêu quý mọi thứ quanh mình đến thế. Mình chợt nhận ra rằng, những khoảnh khắc như thế này – khi gia đình vẫn quây quần, bên nhau trong cơn mưa – là những gì quý giá nhất, những điều giản dị mà lại đầy ý nghĩa trong cuộc sống. Sau khi đưa dưa hấu vào trong nhà, bà nội lại tiếp tục công việc nấu ăn, còn mình ngồi xuống chiếc bàn cũ, lấy quyển sách ra đọc. Mưa vẫn rơi ngoài hiên, nhưng không gian trong nhà thì yên ả, như một bức tranh bình lặng mà lâu lắm rồi mình mới cảm nhận được sự ấm áp đến thế. Khi trời tạnh mưa, mình và bà cùng ra ngoài, nhìn bầu trời quang đãng, những chiếc lá ướt đẫm nước nhưng vẫn lấp lánh dưới ánh nắng mới. Cảm giác mát mẻ, trong lành sau cơn mưa khiến mình càng yêu thêm những ngày bình yên như thế. --- Bài văn này kể về một sự kiện đơn giản, nhưng chứa đựng những cảm xúc và kỷ niệm thân thuộc với cuộc sống nông thôn và gia đình.
Trong truyện ngắn *"Cô bé bán diêm"* của Hans Christian Andersen, cô bé đã có những ước mơ rất chính đáng nhưng không được đáp ứng, bao gồm: 1. **Ước mơ có một cuộc sống ấm áp và đầy đủ:** Cô bé sống trong hoàn cảnh nghèo khổ, lạnh giá và bị đối xử tàn nhẫn. Ước mơ của cô về một lò sưởi ấm áp, một bữa ăn ngon, hay đôi giày là những mong muốn cơ bản nhưng lại quá xa vời. 2. **Ước mơ về tình yêu thương gia đình:** Trong khoảnh khắc đốt diêm, cô bé tưởng tượng thấy bà – người duy nhất yêu thương cô thật lòng. Điều này cho thấy ước mơ được sống trong sự che chở, yêu thương của gia đình, nhưng cô không được đáp ứng vì bà đã qua đời và cha mẹ không chăm sóc cô chu đáo. 3. **Ước mơ thoát khỏi đói rét và bất hạnh:** Cô bé mong muốn thoát khỏi sự khắc nghiệt của xã hội, nơi người nghèo bị bỏ mặc. Tuy nhiên, ước mơ đó chỉ được thỏa mãn trong ảo ảnh khi cô đốt những que diêm cuối cùng. Những ước mơ của cô bé đều là những điều cơ bản và chính đáng để một đứa trẻ xứng đáng được hưởng, nhưng trong hoàn cảnh khắc nghiệt và vô cảm của xã hội, chúng trở thành những điều xa xỉ.
Qua văn bản "Con gái của mẹ", em học được rất nhiều điều quý giá từ nhân vật Lam Anh. Em cảm phục tấm lòng hiếu thảo của Lam Anh dành cho mẹ, sự chăm chỉ, nỗ lực không ngừng để đạt được ước mơ của mình. So với Lam Anh, em thấy mình còn nhiều thiếu sót. Em chưa thực sự biết ơn bố mẹ hết lòng, đôi khi còn cãi lời ông bà. Đọc câu chuyện của Lam Anh, em tự nhủ phải cố gắng hơn nữa để trở thành một người con ngoan, một học sinh giỏi, không phụ lòng mong đợi của gia đình. Em sẽ dành nhiều thời gian hơn để giúp đỡ bố mẹ, học tập chăm chỉ và luôn trân trọng những gì mình đang có.
Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!
Chợ Tết là một bức tranh sống động, tràn đầy sắc màu và âm thanh của ngày xuân. Ngay từ sáng sớm, dòng người đổ về chợ tấp nập, ai nấy đều mang theo niềm hân hoan chuẩn bị cho một cái Tết đủ đầy. Những gian hàng rực rỡ sắc màu bày bán đủ loại hàng hóa: từ hoa đào, hoa mai vàng rực rỡ, đến bánh chưng xanh, mứt dừa trắng tinh hay những quả dưa hấu căng tròn. Người bán hàng rao vang, tiếng mời gọi hòa cùng tiếng cười nói rộn ràng tạo nên một không khí vui tươi, náo nhiệt. Những em nhỏ tung tăng theo mẹ, mắt sáng lên khi nhìn thấy những món đồ chơi đầy màu sắc. Góc chợ hoa là nơi thu hút nhất, với mùi thơm của những đóa hoa tươi khoe sắc. Các cụ già thong thả chọn câu đối đỏ, mong cầu một năm mới bình an, phát tài. Người mua, kẻ bán trao đổi hàng hóa nhưng không quên trao nhau những lời chúc tốt đẹp. Chợ Tết không chỉ là nơi giao thương mà còn là nơi hội tụ tình thân, tình quê trong những ngày đầu xuân. Cảnh sắc chợ Tết mang đến cảm giác ấm áp, ngập tràn hy vọng, là nét đẹp văn hóa không thể thiếu trong lòng người Việt mỗi dịp xuân về.
Đoạn văn: Tết đến, làng quê nhộn nhịp trong không khí xuân đầy sắc màu. Mọi người đều quay quần bên nhau, làm mâm cơm cúng ông bà, cha mẹ và tổ tiên. Dọc theo con đường làng, những cây mai, đào nở hoa, đua nhau khoe sắc thắm. Hương bánh chưng thơm ngào ngạt trong mỗi ngôi nhà, hòa cùng tiếng cười rộn rã của trẻ con. Chợ Tết thật đông đúc, tiếng rao hàng của người bán, tiếng chúc Tết của mọi người vang vọng khắp nơi. Đây là thời khắc thiêng liêng để mọi người thể hiện lòng kính trọng với tổ tiên và hy vọng một năm mới an lành, hạnh phúc. Giải thích yêu cầu:
Dấu câu: Trong đoạn văn có sử dụng các dấu câu như dấu chấm (.), dấu phẩy (,), dấu chấm phẩy (;), dấu hai chấm (:), dấu hỏi (?)… để thể hiện sự kết nối các câu, làm rõ ý nghĩa và tạo nhịp điệu cho đoạn văn. Biện pháp tu từ: Đoạn văn sử dụng biện pháp nhân hóa khi mô tả cảnh vật như cây mai, đào "đua nhau khoe sắc thắm", giúp làm nổi bật sự sống động của mùa xuân. Cụm danh từ: Ví dụ, "mâm cơm cúng ông bà, cha mẹ và tổ tiên" hay "hương bánh chưng", "tiếng cười rộn rã", các cụm danh từ này làm rõ ý và tạo sự liên kết trong câu. Động từ: Các động từ như "quay quần", "làm", "nở", "khoe", "thơm", "hòa", "rao", "chúc" giúp diễn tả hành động trong một ngày Tết. Tính từ: Tính từ "đầy sắc màu", "thắm", "ngào ngạt", "rộn rã", "thiêng liêng", "an lành", "hạnh phúc" làm nổi bật vẻ đẹp, không khí và cảm xúc trong những ngày Tết ở làng quê.