hãy viết 1 bài văn về nobita
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Quê hương em nổi tiếng với món bánh xèo – một đặc sản dân dã nhưng đậm đà hương vị. Mỗi lần được thưởng thức chiếc bánh vàng giòn, thơm nức mùi bột gạo, nước cốt dừa hòa quyện cùng nhân tôm, thịt, giá đỗ, lòng em lại dâng trào niềm tự hào về ẩm thực quê hương. Cảm giác cắn một miếng bánh nóng hổi, chấm vào chén nước mắm chua ngọt rồi ăn kèm rau sống thật sự khiến em nhớ mãi không quên. Đặc biệt, những chiều mưa se lạnh, cả gia đình quây quần bên bếp lửa, chờ từng chiếc bánh ra lò càng làm em thêm yêu thương và gắn bó với quê nhà. Với em, bánh xèo không chỉ là một món ăn mà còn là hương vị của tuổi thơ, của tình thân và của những kỷ niệm ấm áp khó phai.

ý nguyện của Tuệ Tĩnh trở thành hiện thực và tiếp tục được kế thừa, phát huy cho đến ngày hôm nay vì: con người Việt Nam sống gắn bó với truyền thống nông nghiệp, trồng cấy, gần gũi với cây cỏ; con người tận dụng sẵn các cây cỏ làm thuốc vì tiện dụng, rẻ và cho hiệu quả rõ.

Một thửa ruộng hình thang có độ dài hai đáy lần lượt là 110m và 90,2m. Chiều cao bằng trung bình cộng của hai đáy. Tính diện tích thửa ruộng
Giải
Chiều cao thửa ruộng là
(110+90,2)÷2=100,1(m)
diện tích thửa ruộng là
(110+90,2)×100,1=20 060,04

"Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ
Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.”
Trong mỗi chúng ta, đều có một người thân yêu chiếm vị trí quan trọng nơi trái tim , là duy nhất, mãi mãi không thể thay thế đó chính là người mẹ. Người cho ta nhìn thấy ánh sáng mặt trời, người chịu bao đớn đau khó nhọc chín tháng mười ngày bao bọc chúng ta bằng tình yêu thương ấm áp. Và chính vì thứ tình cảm thiêng liêng mẫu tử không thể tách rời mà trong mắt tôi mẹ là người vĩ đại nhất.
Qua bao thời gian, giờ đây, mẹ đã ngoài ba mươi tuổi nhưng trông mẹ tôi vẫn còn rất trẻ lắm. Mẹ không cao lắm , dáng người mẹ nhỏ nhắn, đầy đặn. Thời gian Thời gian trôi qua, những gánh nặng vất vả của cuộc giống làm phai màu tóc mẹ. Đôi vai gầy ấy đã gánh vác biết bao điều để lo toan cho cuộc sống của chị em tôi. Khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi , thân thiện . Bởi vậy , trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ . Nét mặt của mẹ rất hài hòa . Ngay từ lần đầu gặp mặt, ba đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh như biết nói của mẹ.Với đôi lông mày rậm, mẹ thật cá tính, mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to , đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến, đầy yêu thương. Đôi môi dày, đỏ thắm lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, đều tăm tắp .Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời. Mẹ tôi tần tảo sớm hôm chăm lo cho tôi và gia đình nhỏ, mỗi khi đi làm về dù rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm. Nhìn mẹ thật khổ nhưng tôi cũng chỉ có thể giúp mẹ những việc có thể làm được, hình ảnh của mẹ mỗi khi làm việc lúc nào cũng in sâu trong tâm trí tôi. Tôi nhớ nhất một hôm, lúc nào đó vào buổi tối, mẹ bảo tôi đi ngủ, tôi chỉ lên gường và giả vờ ngủ. Vì mẹ tôi là thợ may, nên để kiếm thêm thu nhập, mỗi tối mẹ thường nhận thêm công việc sửa chữa quần áo. Từ ánh đèn hắt ra, mẹ tôi ngồi đó, tay đưa chỉ, tiếng bàn đạp từ máy khâu vang lên nhịp nhàng đều đều trong đêm vắng. Nhìn cảnh tượng đó tôi cảng thương mẹ hơn, lòng thầm tự hứa với mẹ, con sẽ trở thành đứa con ngoan trò giỏi để không phụ công ơn của mẹ.
Nghĩ về mẹ, là nhớ về tình yêu thương ấm áp bao la như biển Thái Bình. Trong đầu tôi vẫn ngân vang câu thơ ngày nào:
“Dù con lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời , lòng mẹ vẫn theo con”
chịu
Đậu xanh rau má