Hãy kể về khu di tích Thành cổ Quảng Trị
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Mỗi sáng sớm, khi sương đêm còn đọng trên những tán cây, bác lao công đã lặng lẽ dọn dẹp sân trường để chúng em có một không gian sạch đẹp. Bác là một trong những người thầm lặng góp phần tạo nên vẻ đẹp của ngôi trường thân yêu.
Bác khoảng năm mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn. Khuôn mặt bác vuông chữ điền, nước da sạm đen vì dãi nắng dầm mưa. Mái tóc bác đã điểm nhiều sợi bạc, lòa xòa dưới chiếc nón lá cũ. Đôi mắt bác hiền từ, luôn ánh lên nụ cười ấm áp mỗi khi chúng em chào hỏi. Bàn tay bác thô ráp, in hằn những vết chai sạn vì công việc vất vả.
Bác mặc bộ đồ xanh công nhân đã bạc màu, đeo đôi ủng cao su cũ kỹ. Trên chiếc xe đẩy rác của bác lúc nào cũng có chổi cọ, bao tay và túi nilon đựng lá khô. Hàng ngày, bác cần mẫn quét từng góc sân, nhặt từng mẩu rác nhỏ. Tiếng chổi tre sột soạt mỗi sáng trở thành âm thanh quen thuộc. Dù trời nắng hay mưa, bác vẫn miệt mài làm việc, đôi lúc dừng lại lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán.
Bác không chỉ chăm chỉ mà còn rất tốt bụng. Có lần em làm rơi hộp bút, bác nhặt giúp và còn dặn dò: "Cẩn thận kẻo hỏng đồ cháu ạ!". Giờ ra chơi, bác thường ngồi nghỉ dưới gốc cây bàng, mỉm cười nhìn chúng em nô đùa. Có bạn nào vứt rác, bác nhẹ nhàng nhắc nhở: "Trường mình đẹp thì mình phải giữ gìn chứ nhỉ?".
Em rất quý bác lao công. Bác đã dạy em bài học về sự chăm chỉ và ý thức bảo vệ môi trường. Em tự hứa sẽ luôn vứt rác đúng nơi quy định để giảm bớt phần nào công việc cho bác. Những con người thầm lặng như bác chính là tấm gương sáng về đức tính cần cù đáng trân trọng.
Tham khảo
Ngôi trường của em lúc nào cũng sạch sẽ, gọn gàng, xanh mát nhờ công sức thầm lặng của một người đặc biệt – đó là bác lao công. Bác chính là người đã góp phần tạo nên một không gian học tập trong lành và tươi đẹp cho chúng em mỗi ngày.
Bác có dáng người nhỏ nhắn, mái tóc đã điểm bạc nhưng luôn được búi gọn gàng sau lớp vành nón giản dị. Làn da bác rám nắng, hằn lên những nếp nhăn của tháng năm cần mẫn. Đôi tay bác gầy guộc nhưng không phút nào ngơi nghỉ, thoăn thoắt cầm chổi, đẩy chiếc xe rác to kềnh.
Bác thường mặc bộ đồ bảo hộ màu xanh đã bạc màu, giản dị mà thân thương. Mỗi ngày, tiếng chổi tre của bác đều đặn vang lên từ sáng sớm đến chiều muộn. Bác quét dọn từng ngóc ngách sân trường, cẩn thận vun xới, chăm sóc cho những bồn hoa, cây cảnh. Nhờ có bác, sân trường em lúc nào cũng sạch sẽ, tinh tươm, mang lại không gian trong lành cho chúng em học tập và vui chơi. Bác là vậy, cứ thầm lặng làm việc, góp phần tạo nên vẻ đẹp quen thuộc của ngôi trường.
Cuộc sống của bác lao công có thể giản dị, nhưng công việc của bác lại vô cùng ý nghĩa. Bác không chỉ mang lại không gian sạch đẹp mà còn dạy chúng em bài học về sự chăm chỉ và cống hiến thầm lặng. Hình ảnh bác sẽ luôn in đậm trong tâm trí em, như một người hùng bình dị của mái trường.

a, non xanh nước biếc
b, ngày rộng tháng dài
c,điều hay lẽ phải
d,Mâm cao cỗ đầy
e và f thì chịu
g, mưa to gió lớn
a; non xanh nước biếc
b; ngày lành tháng tốt
c; điều hay lẽ phải
d; mâm cao cỗ đầy
e; trong ấm ngoài êm
f; chia ngọt sẻ bùi
g; mưa to gió lớn

Trong thiên nhiên đều có từng vẻ đẹp riêng của nó . Những nét đặc sắc đó sẽ làm cho chúng ta đều cảm nhận được một hình ảnh thiên nhiên hoà bình , yên ấm. Tôi cũng rất thích được tận hưởng vẻ đẹp kì diệu đó . Hình ảnh của khu vườn nhà tôi vào buổi sáng sớm đã để lại cho tôi những ấn tượng khó quên.
(tham khảo)

Mỗi người đều dành một ngày của mình cho các hoạt động khác nhau, người thì học tập, người làm việc. Và dưới đây là một ngày hoạt động của em.
Đó là hoạt động của ngày hôm qua, ngày thứ Hai đầu tuần sau hai ngày nghỉ là thứ Bảy và Chủ nhật để bước vào một tuần học tập mới. Em học buổi sáng và buổi học bắt đầu từ lúc bảy giờ vì vậy đồng hồ báo thức của em luôn được đặt lúc sáu giờ sáng. Đúng giờ, đồng hồ báo thức reo vang, em thức dậy và vươn vai tập bài thể dục buổi sáng quen thuộc chỉ trong năm phút. Sau đó em đi đánh răng, rửa mặt sạch sẽ và ăn sáng. Tô mì nấu với trứng đã được mẹ chuẩn bị sẵn đặt ngay ngắn trên bàn đang đợi em.
Sau khi bữa sáng đã xong, em liền thay quần áo em chọn cho mình chiếc áo trắng và quần sẫm màu vì hôm nay là thứ hai đầu tuần có buổi chào cờ, khăn quàng đỏ, mũ ca nô và sách vở đã được em chuẩn bị từ tối hôm trước. Em chải tóc gọn gàng và đạp xe đến trường. Hôm nay có năm tiết, một tiết chào cờ và bốn tiết học trên lớp. Những tiết học cứ thế trôi qua cho đến tiết cuối cùng, rồi tiếng trống trường đã điểm báo hiệu kết thúc buổi học. Hôm nào cũng vậy cứ đến trưa là cái bụng lại đói meo, nhưng vẫn phải cố gắng đạp xe về nhà. Vì năm tiết nên chúng em về đến nhà cũng khá muộn, về nhà bố mẹ em đã ăn cơm rồi để riêng hai phần ra phần em và chị gái em cũng học cấp ba nên về muộn hơn em. Mẹ giục em đi ăn cơm kẻo đói, em vội vã đi thay quần áo, rửa mặt và ăn cơm trưa.
Sau khi đã ăn no em lên giường đi ngủ khoảng một tiếng và thức dậy tiếp tục ngày hoạt động của mình. Em thức dậy lúc hai giờ chiều, vì chiều nay được nghỉ nên em sẽ ở nhà học bài và giúp mẹ một số công việc nhà. Trời khá là nắng nên tranh thủ khi trời chưa mát, em ngồi vào bàn học xem qua một số bài tập thầy cô giao để giảm bớt gánh nặng bài tập vào buổi tối. Mày mò với đống bài tập nhưng mãi không ra em liền gọi Hương – đứa bạn học cùng lớp ở ngay cạnh nhà em qua chơi và hai đứa cùng giải bài tập. Khi số bài tập đã được giải quyết gần hết, Hương về nhà còn em đi nhổ cỏ vườn rau và tưới rau giúp mẹ.
Thấy trời cũng bắt đầu tối, em quét sân quét nhà sạch sẽ và lấy rau chuẩn bị bữa tối. Chị gái em chuẩn bị ôn thi đại học nên khá bận với việc học tập nên không có nhiều thời gian giúp đỡ bố mẹ. Còn em, chương trình học cũng không phải quá vất vả nên có nhiều thời gian rảnh hơn chị. Bữa tối đã được chuẩn bị xong, em đợi bố mẹ đi làm và chị gái đi học về ăn cơm. Tranh thủ lúc đợi em đi tắm và thu quần áo, gấp xếp gọn gàng vào tủ. Khi mọi người đã về đầy đủ, cả nhà ăn cơm rất vui vẻ, mẹ khen em nhỏ mà đã giúp đỡ được mẹ rất nhiều việc. Chị em thấy vậy tỏ vẻ ganh tỵ với em và bảo: “chẳng qua chị bận học thôi nhé!”, em mỉm cười sung sướng, ăn cơm xong chị gái em nhận việc rửa bát, còn em thì ngồi vào bàn học giải quyết số bài tập còn lại và chuẩn bị sách vở cho ngày mai.
Xong xuôi, em xem ti vi với bố mẹ một lúc rồi đi ngủ sớm để ngày mai thức dậy cho đúng giờ. Đi ngủ em nghĩ về một ngày hoạt động của mình với nhiều việc thật ý nghĩa.
Một ngày hoạt động trôi qua với nhiều việc làm, tuy mệt mỏi nhưng em cảm thấy rất vui vì đã học tập thật hiệu quả và giúp đỡ bố mẹ một số công việc dù rất nhỏ.
Thế thôi ngày bình thường của tôi có thế thôi ạ.

Bữa cơm tối nay thật thịnh soạn (kiểu câu ai thế nào). Mẹ đang dọn (kiểu câu ai làm gì) món cá kho tộ đậm đà và canh rau má thanh mát lên bàn. Bố là một người đàn ông giản dị (kiểu câu ai là gì) nhưng luôn trân trọng những khoảnh khắc này. Cả nhà quây quần, tiếng nói cười rộn ràng (tính từ). Mỗi món ăn đều chứa đựng tình yêu thương của mẹ. Tôi ăn (động từ) chậm rãi, cảm nhận sự ấm áp của gia đình mình.
- Chiều nay, cả nhà em quây quần bên mâm cơm ấm áp. Mẹ em là người nấu những món ăn ngon nhất (Câu "Ai là gì?" - gạch chân). Bố em bày bát đũa ra bàn (Câu "Ai làm gì?" - gạch chân) rất cẩn thận. Em bé rất háo hức (Câu "Ai thế nào?" - gạch chân) vì được ăn món trứng rán thơm phức. Không khí bữa cơm thật vui vẻ và đầm ấm.
- Chú thích:
- Động từ: bày, nấu, háo hức
- Tính từ: ấm áp, ngon, thơm phức
Tham khảo

Vì cây xanh quang hợp, nên chúng ta có không khí trong lành để thở.
Vì Lan chịu khó học tập và nỗ lực vươn lên vượt khó khăn nên bạn đã đạt danh hiệu học sinh xuất sắc cuối năm học vừa qua.

"Nhà trường cần phải đạo đức cho học sinh những giá trị sống cơ bản." (Ý là: Nhà trường cần phải giáo dục đạo đức cho học sinh.)
Có bạn nào làm xong kb với mình để mình tick bài nhé
Thành cổ Quảng Trị là một di tích lịch sử đặc biệt, nổi bật với trận chiến 81 ngày đêm khốc liệt năm 1972. Nơi đây đã trở thành biểu tượng cho lòng dũng cảm, ý chí kiên cường và sự hy sinh to lớn của bộ đội ta, khi hàng ngàn chiến sĩ đã ngã xuống để bảo vệ từng tấc đất.
Ngày nay, Thành cổ là "nghĩa trang không nấm mồ" và là điểm hành hương linh thiêng, nơi các thế hệ tri ân những người đã hy sinh vì độc lập, tự do. Đây là bài học lịch sử sống động về giá trị của hòa bình.