MỌI NGƯỜI ƠI MÌNH CẦN GẤP!
Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em
NGAY BÂY GIỜ NHA, ĐỪNG AI BỎ LỠ!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nói chuyện riêng trong giờ học là một vấn đề phổ biến, gây ảnh hưởng tiêu cực đến nhiều mặt. Nó không chỉ khiến chính học sinh đó hổng kiến thức, mà còn làm xao nhãng các bạn khác, phá vỡ kỷ luật lớp học và thể hiện sự thiếu tôn trọng giáo viên. Để khắc phục, cần sự tự giác của học sinh, phương pháp giảng dạy lôi cuốn của giáo viên, cùng với sự phối hợp của gia đình và nhà trường, nhằm xây dựng môi trường học tập hiệu quả và văn minh.
Tham khảo
Xã hội ngày càng phát triển thì giáo dục lại càng được coi trọng và đặt lên vị trí hàng đầu. Tuy nhiên, trong môi trường giáo dục hiện nay, bên cạnh những hiện tượng tiêu cực xảy ra như nói tục chửi bậy, quay cóp bài, bạo lực học đường...thì hiện tượng nói chuyện riêng trong giờ học của học sinh đã và đang trở thành mối quan tâm "đau đầu, nhức óc" hằng ngày của những nhà giáo dục tâm huyết.
Nói chuyện riêng trong giờ học là việc trao đổi, bàn tán những câu chuyện ngoài lề trong cuộc sống, ngoài nội dung bài giảng mà học sinh đem lại bằng rất nhiều những hình thức khác nhau như truyền thư tay, trực tiếp nói bằng miệng hoặc thậm chí là tự độc thoại một mình... Đây là một hành vi xấu, tiêu cực xuất hiện trong môi trường học tập vì nó có tác hại rất lớn tới bản thân học sinh và người dạy, mở rộng ra là thành tích thi đua của tập thể nhà trường, tương lai của đất nước. Cho nên, các nhà giáo tâm huyết luôn tích cực tìm ra đủ mọi cách để có thể loại bỏ hiện tượng này nhưng đến bây giờ nó vẫn trở thành một hiện tượng rất đáng quan ngại vì chưa có giải pháp hiệu quả.
Vậy đâu là nguyên nhân dẫn tới tình trạng trên. Đó trước hết là do ý thức học tập của học sinh còn kém, chưa đề cao việc học nên chưa chú trọng vào việc nghe giảng, thu nạp kiến thức. Tâm lí của các em ở mỗi lứa tuổi khác nhau và càng lên lớp cao hơn thì cái tôi của các em càng lớn. Các em có đủ mọi chuyện bên ngoài xã hội tác động vào nên không làm chủ được suy nghĩ, hành động của bản thân và tìm mọi cách để có thể giải tỏa ở mọi lúc, mọi nơi, ngay cả trong giờ học. Thậm chí còn do tính tò mò, tắt mắt, muốn hiểu chuyện người khác nên các em cảm thấy nội dung kiến thức bài học mới trên lớp không đủ hấp dẫn. Vì thế, một đòi hỏi tất yếu đặt ra là năng lực bản thân người dạy có đủ để lôi cuốn, hấp dẫn, kích thích sự tìm hiểu bài học của học sinh hay không?. Đồng thời, việc nói chuyện riêng của học sinh còn do chương trình học tập của các cấp học còn quá nặng về kiến thức hàn lâm, ít có sự tương tác với ứng dụng thực tiễn bên ngoài nên vô hình chung dẫn tới tình trạng chán học, không có hứng thú học là điều dễ hiểu.
Hậu quả của việc nói chuyện riêng trong giờ học là người học không theo kịp được kiến thức mà thầy cô giáo giảng, dẫn tới tình trạng không hiểu bài và không làm bài tập được, ảnh hưởng nghiêm trọng tới kết quả thi cử, học tập của các em. Nếu để tình trạng đó tiếp diễn thì việc chán học, bỏ học rồi sa vào các tệ nạn như nghiện game, cờ bạc, rượu chè... là không thể tránh khỏi. Và tất nhiên, đất nước không những không thể phát triển mà bản thân họ còn trở thành gánh nặng cho gia đình, cho xã hội. Bản thân những cá nhân nói chuyện riêng ấy còn gây ảnh hưởng trực tiếp tới các bạn trong lớp và bài giảng của thầy cô giáo. Các bạn xung quanh thì không tập trung học được, các thầy cô giáo thì không thể hoàn thành tốt bài giảng tâm huyết muốn gửi tới học trò của mình. Vì thế, nói chuyện riêng là một hành vi ích kỉ, bất lịch sự, thiếu tôn trọng mọi người...
Vậy, để có thể loại bỏ hiện tượng nói chuyện riêng này ra khỏi môi trường giáo dục, bản thân học sinh cần tự ý thức trong hoạt động giao tiếp của mình. Cần chia sẻ đúng lúc, đúng chỗ mà không ảnh hưởng tới mọi người xung quanh. Hơn nữa, người học cũng cần xác định cho mình phương pháp học tập hiệu quả, tập trung nghe giảng trên lớp, không làm việc và nói chuyện riêng trong giờ học. Đồng thời bản thân các thầy cô giáo cần nâng cao kĩ năng, phương pháp dạy học tích cực, kết hợp với nhà trường đề ra các qui định để xử lí nghiêm những trường hợp vi phạm. Các em học sinh cần tích cực phê phán những hành vi, thói quen tiêu cực trong môi trường giáo dục, trong đó có hành vi nói chuyện riêng.
Tóm lại, hành vi nói chuyện riêng trong giờ học là một việc làm xấu, không những không đem lại lợi ích cho bản thân mà còn gây mất trật tự, ảnh hưởng không tốt tới mọi người xung quanh. Vì thế, các em học sinh hãy góp sức loại bỏ một trong những thói xấu này để môi trường giáo dục trở nên tốt đẹp hơn.
Olm chào em, đối với những tài khoản không phải vip của Olm, em chỉ có thể luyện được 10 lần mỗi ngày. Em không thể luyện lại bài tập, không thể xem hết bài giảng, đang xem sẽ bị dừng, không xem được đáp án, không nộp được bài, em nhé. Trừ khi cô giáo giao lại bài đó cho em làm lại thì được.
Để sử dụng toàn bộ học liệu của Olm thì em vui lòng kích hoạt vip olm. Quyền lợi của Olm vip là sử dụng toàn bộ học liệu của Olm từ lớp 1 đến lớp 12. Học và luyện không giới hạn bài giảng bài tập của Olm. Cùng hàng triệu đề thi thông minh, ngân hàng câu hỏi. Hỏi bài không giới hạn trên diễn đàn hỏi đáp, tương tác với giáo viên qua zalo.
Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!
Tôi rất yêu thích bài thơ "Mưa" của Trần Đăng Khoa. Chỉ với những câu bốn chữ đơn giản như "Mưa rơi tí tách/ Mưa rơi thì thào", bài thơ đã vẽ nên bức tranh cơn mưa sống động và gần gũi.
Hình ảnh "Cây bàng xoè ô/ Đón giọt mưa rào" thật ngộ nghĩnh, làm tôi cảm thấy như được trở về tuổi thơ. Bài thơ không chỉ tả mưa mà còn gợi lên cảm giác yên bình, tươi mới, nhắc nhở tôi về vẻ đẹp bình dị trong cuộc sống.
Từ bao đời nay, sách luôn được xem là kho tàng tri thức quý giá của con người. Trong dòng chảy văn minh của nhân loại, sách đã, đang và sẽ luôn là người bạn trung thành, thầm lặng nhưng vô cùng hữu ích. Chính vì thế, có ý kiến cho rằng: “Sách là người bạn tốt của nhân loại”. Đây là một nhận định đúng đắn và sâu sắc.
Trước hết, sách là nơi lưu giữ và truyền đạt tri thức. Những gì con người khám phá ra trong tự nhiên, trong cuộc sống – từ những định luật khoa học đến các giá trị đạo đức – đều được ghi chép lại qua sách. Nhờ có sách mà bao thế hệ được học hỏi, tiếp cận với tri thức mà không cần phải bắt đầu lại từ đầu.
Không chỉ truyền dạy kiến thức, sách còn nuôi dưỡng tâm hồn con người. Những trang văn, bài thơ có thể làm con người rung động, biết yêu thương, chia sẻ và sống có ý nghĩa hơn. Sách giúp chúng ta hiểu về quá khứ, nhận thức hiện tại và định hướng tương lai. Sách như một người bạn thấu hiểu, có thể lắng nghe và đưa ra lời khuyên qua những bài học ẩn trong từng câu chữ.
Ngoài ra, sách giúp con người mở rộng tầm nhìn và tưởng tượng. Qua sách, chúng ta có thể "đi" khắp thế giới, "gặp" những con người, nền văn hóa xa lạ mà ta chưa từng biết đến. Nhờ vậy, sách khơi dậy sự sáng tạo, khả năng tư duy độc lập và niềm đam mê khám phá trong mỗi người.
Tuy nhiên, không phải ai cũng biết trân trọng và sử dụng sách đúng cách. Có người chỉ đọc sách giải trí vô bổ, hoặc thậm chí không đọc sách mà chỉ lệ thuộc vào mạng xã hội. Điều đó sẽ làm cho kiến thức bị lệch lạc, tư duy trở nên hạn hẹp. Chúng ta cần chọn sách phù hợp, đọc có chọn lọc và biết ứng dụng tri thức từ sách vào đời sống.
Tóm lại, sách thực sự là người bạn tốt, luôn đồng hành và giúp con người trưởng thành cả về trí tuệ lẫn tâm hồn. Chúng ta hãy trân trọng và nuôi dưỡng tình bạn đẹp đẽ này bằng cách đọc sách mỗi ngày, để sách mãi là người bạn thân thiết của nhân loại.
Tham khảo
Tk: Từ thuở bình minh của nền văn minh, con người đã khao khát ghi lại và truyền bá tri thức. Sách ra đời như một hiện thân của khát vọng ấy, và qua hàng ngàn năm, nó đã chứng minh mình không chỉ là một kho tàng kiến thức mà còn là một người bạn đồng hành đáng tin cậy, thấu hiểu và không ngừng bồi đắp cho nhân loại.
Sách là người thầy vĩ đại nhất, mở ra cánh cửa đến với vô vàn lĩnh vực tri thức. Từ những công thức toán học phức tạp đến những định luật vật lý cơ bản, từ lịch sử hào hùng của các đế chế đến những phát hiện khoa học đột phá, sách mang đến cho chúng ta cái nhìn sâu rộng về thế giới và vũ trụ. Nhờ sách, chúng ta có thể du hành vượt không gian và thời gian, khám phá những nền văn hóa xa lạ, tìm hiểu về cuộc đời của những vĩ nhân, và tự mình lĩnh hội những bài học quý giá mà cha ông đã đúc kết. Mỗi trang sách là một bài giảng, một cuộc đối thoại thầm lặng nhưng đầy ý nghĩa, giúp chúng ta không ngừng học hỏi và phát triển bản thân.
Không chỉ là nguồn tri thức, sách còn là người bạn tâm giao, sẻ chia mọi cung bậc cảm xúc. Khi ta vui, sách mang đến những câu chuyện hài hước, những vần thơ lạc quan để niềm vui thêm trọn vẹn. Khi ta buồn, sách là bờ vai vững chắc, là nơi ta tìm thấy sự đồng cảm qua những trang văn thấm đẫm nỗi niềm. Những nhân vật trong truyện có thể trở thành tri kỷ, những triết lý sống có thể là kim chỉ nam, giúp ta vượt qua những khó khăn, bế tắc. Sách dạy ta cách yêu thương, cách tha thứ, cách đối diện với nghịch cảnh và cách sống một cuộc đời ý nghĩa hơn. Nó giúp chúng ta không cảm thấy cô độc trong cuộc hành trình đầy thử thách của cuộc đời.
Hơn thế nữa, sách là cầu nối giữa các thế hệ, bảo tồn và lưu truyền những giá trị văn hóa, tinh hoa của nhân loại. Nhờ sách, những tư tưởng của các nhà triết học cổ đại, những tác phẩm văn học kinh điển, hay những phát minh vĩ đại của các nhà khoa học đã được gìn giữ qua hàng ngàn năm, vượt qua bao biến động của lịch sử. Sách là minh chứng sống động cho sự tiến bộ của con người, là sợi dây vô hình gắn kết quá khứ, hiện tại và tương lai.
Trong thời đại công nghệ số bùng nổ, nhiều người lo ngại rằng sách giấy sẽ dần mất đi vị thế. Tuy nhiên, dù công nghệ có phát triển đến đâu, giá trị cốt lõi của sách vẫn không thể thay thế. Cảm giác lật từng trang giấy, mùi hương đặc trưng của sách, hay sự tĩnh lặng khi đắm mình vào một cuốn sách vẫn là những trải nghiệm đặc biệt mà không một thiết bị điện tử nào có thể mang lại. Sách vẫn ở đó, kiên nhẫn chờ đợi, sẵn sàng làm người bạn trung thành cho bất cứ ai tìm đến.
I. Nhận xét:
II. Bài học:
III. Luyện tập (Viết về bạn nhỏ trong "Tuổi Ngựa" theo Quy tắc Bàn tay):
Một trải nghiệm buồn của em
Trong cuộc sống, không phải lúc nào mọi chuyện cũng diễn ra suôn sẻ và vui vẻ. Đôi khi, chúng ta sẽ phải đối mặt với những kỷ niệm buồn để trưởng thành hơn. Em cũng đã từng có một trải nghiệm khiến em buồn và nhớ mãi, đó là lần em làm mất con mèo mà em rất yêu quý.
Con mèo tên là Miu – một chú mèo tam thể xinh xắn mà ba em mang về khi em học lớp 5. Ngay từ ngày đầu, em và Miu đã rất thân thiết. Em cho Miu ăn, tắm rửa, chơi cùng nó mỗi ngày. Miu như một người bạn nhỏ luôn ở bên cạnh em, mỗi khi em buồn hay mệt mỏi.
Nhưng một hôm, sau giờ học về, em tìm mãi mà không thấy Miu đâu. Em chạy khắp nhà, gọi lớn tên nó, hỏi cả ba mẹ và hàng xóm nhưng không ai thấy. Em bật khóc vì lo lắng. Đêm đó, em gần như không ngủ, cứ nghĩ mãi liệu Miu đang ở đâu, có đói không, có lạnh không, có bị ai bắt mất không…
Suốt mấy ngày sau, em vẫn hy vọng Miu sẽ quay về, nhưng rồi thời gian cứ trôi, Miu vẫn bặt vô âm tín. Em buồn đến mức không muốn ăn cơm, chẳng muốn chơi gì cả. Em cảm thấy có lỗi vì đã không trông Miu cẩn thận hơn.
Dù bây giờ đã qua lâu rồi, nhưng mỗi khi nhìn thấy mèo tam thể, em lại nhớ đến Miu – người bạn nhỏ đáng yêu năm ấy. Tuy là một trải nghiệm buồn, nhưng nó dạy em biết yêu thương, biết quan tâm và trân trọng những gì mình đang có.
Tham khảo
Trong cuộc sống, ai cũng từng trải qua những khoảnh khắc buồn. Đối với em, kỷ niệm buồn nhất là lần em làm mất con mèo mà em yêu thương.
Con mèo tên là Miu, em nuôi nó từ khi còn nhỏ xíu. Mỗi ngày đi học về, em đều chơi với Miu, cho nó ăn, tắm cho nó, rồi ngồi ôm nó học bài. Nó rất ngoan và quấn người, cứ thấy em là chạy lại kêu "meo meo" rồi dụi đầu vào chân em. Em coi Miu như một người bạn thân thiết trong nhà.
Một hôm, trong lúc em quét sân, em vô tình để cổng mở. Miu chạy ra ngoài chơi. Em nghĩ như mọi lần nó sẽ quay về, nhưng đến chiều vẫn không thấy. Em và bố mẹ đi tìm khắp xóm, gọi tên nó suốt cả buổi tối mà không thấy đâu. Đêm đó em không ngủ được, cứ khóc và mong Miu sẽ về.
Suốt mấy ngày sau, em vẫn đi tìm và hỏi hàng xóm, nhưng không ai thấy. Em buồn lắm. Ngồi ăn cơm mà nhìn chỗ Miu hay nằm, em lại thấy trống trải. Có lúc em tự trách mình vì sự bất cẩn khiến em mất đi một người bạn nhỏ thân yêu.
Tuy đã lâu rồi nhưng mỗi khi nhớ lại, em vẫn thấy buồn và nhớ Miu da diết. Từ trải nghiệm đó, em học được bài học về sự cẩn thận và trân trọng những điều quý giá bên cạnh mình.
Bạn tk