K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 5

Có, sự tích đống nổi có liên quan đến câu chuyện Sơn Tinh và Thủy Tinh.

Câu chuyện Sơn Tinh – Thủy Tinh kể về cuộc chiến giữa thần núi (Sơn Tinh) và thần nước (Thủy Tinh) để giành Mỵ Nương. Sau khi thua, Thủy Tinh hằng năm dâng nước đánh Sơn Tinh nhưng đều thất bại. "Đống nổi" trong dân gian được xem là những gò đất cao còn sót lại sau các trận lũ, gắn với việc Sơn Tinh dời núi, nâng đất để chống lại nước dâng của Thủy Tinh.

Vì vậy, đống nổi là hình ảnh gắn liền với chiến thắng của Sơn Tinh trước Thủy Tinh, mang ý nghĩa biểu tượng trong truyền thuyết.

17 tháng 5

nhầm rồi xin lỗi ạ

Đây bạn nhé! Có thể bài làm của mình sẽ không làm hài lòng được bạn vì mình viết theo kiểu học sinh cấp 2, nhưng mong bạn thông cảm cho minh nhé!

- BÀI LÀM -

Trong dòng chảy bất tận của cuộc sống, mỗi khoảnh khắc tựa như một đóa hoa nở rộ rồi vội tàn. Có những buổi chiều, vẻ đẹp bình dị của nó in sâu vào tâm khảm, trở thành một dấu lặng quý giá giữa nhịp sống hối hả. Để rồi, theo guồng quay của thời gian, ta chợt nhận ra sự hữu hạn của những khoảnh khắc ấy, và khẽ khàng thốt lên: "Và đôi khi bạn thấy nhớ những buổi chiều bạn biết là sẽ không bao giờ quay lại nữa…". Chính trong sự tiếc nuối nhẹ nhàng ấy, một buổi chiều muộn nơi góc ban công quen thuộc đã khơi gợi trong tôi những xúc cảm và suy ngẫm miên man về vẻ đẹp của khoảnh khắc và giá trị của sự trân trọng.

Ngày hôm ấy, sau một ngày dài miệt mài với những con chữ, tôi tìm đến ban công như một thói quen để tìm kiếm chút tĩnh lặng. Bầu trời lúc ấy không rực rỡ như những buổi hoàng hôn thường thấy, mà mang một vẻ đẹp dịu dàng, thanh bình đến lạ. Những vệt nắng cuối ngày yếu ớt nhuộm lên đám mây xốp nhẹ những gam màu pastel nhạt: hồng phớt, cam nhạt, tím nhạt, tất cả hòa quyện vào nhau tạo nên một bức tranh thiên nhiên mềm mại và êm ả. Gió nhẹ nhàng mơn man, mang theo hương hoa sữa thoang thoảng dịu ngọt, len lỏi vào từng giác quan, xoa dịu những mệt mỏi trong tâm hồn.

Tôi lặng lẽ ngắm nhìn khung cảnh ấy, không vội vã, không suy tư. Chỉ đơn giản là để cho đôi mắt được nghỉ ngơi trên những sắc màu dịu dàng, để cho tâm hồn được thả lỏng giữa không gian tĩnh lặng. Trong khoảnh khắc ấy, dường như mọi lo toan, bộn bề của cuộc sống thường nhật đều tan biến. Chỉ còn lại tôi và buổi chiều muộn bình yên, một sự kết nối nhẹ nhàng mà sâu sắc. Tôi cảm nhận được sự chậm rãi của thời gian, sự tĩnh tại của không gian, và một niềm an nhiên khó diễn tả dâng lên trong lòng.

Bất chợt, một cánh chim én chao liệng trên bầu trời, rồi vút cao bay về phía chân trời đang dần sẫm lại. Hình ảnh ấy khơi gợi trong tôi một cảm giác man mác. Sự chuyển giao giữa ngày và đêm, giữa ánh sáng và bóng tối, luôn mang đến những suy tư về sự trôi chảy của thời gian, về những điều đang dần qua đi.

Khép lại những dòng cảm xúc về buổi chiều muộn bình dị ấy, tôi nhận ra rằng, chính những khoảnh khắc tưởng chừng như thoáng qua lại đọng lại sâu sắc nhất trong tâm hồn. Giữa vòng xoáy của cuộc đời, việc dừng lại để cảm nhận và trân quý từng khoảnh khắc là điều vô cùng ý nghĩa. Bởi lẽ, như một dư âm khẽ khàng vọng lại, "Và đôi khi bạn thấy nhớ những buổi chiều bạn biết là sẽ không bao giờ quay lại nữa…". Sự trôi chảy của thời gian là quy luật, nhưng những dư vị ngọt ngào và những suy tư lắng đọng từ những khoảnh khắc đã qua sẽ mãi là hành trang quý giá trên bước đường đời của mỗi chúng ta.

! CHÚC BẠN HỌC TỐT!

trong bài mình có tham khảo và sử dụng một số trang khác:

- https://www.facebook.com/nguyenngoc4/posts/v%C3%A0-%C4%91%C3%B4i-khi-b%E1%BA%A1n-th%E1%BA%A5y-nh%E1%BB%9B-nh%E1%BB%AFng-bu%E1%BB%95i-chi%E1%BB%81u-b%E1%BA%A1n-bi%E1%BA%BFt-l%C3%A0-s%E1%BA%BD-kh%C3%B4ng-bao-gi%E1%BB%9D-quay-l%E1%BA%A1i-n/3176100265947798/

- https://banmaihong.wordpress.com/2022/05/14/binh-yen-nhu-hoang-hon-cua-moi-chung-ta/


16 tháng 5

Kiến trúc sư Kazimierz Kwiatkowski, thường được người dân Hội An trìu mến gọi là kiến trúc sư Ka-dích, là một người Ba Lan đã có công cực kỳ to lớn trong việc bảo tồn và khôi phục phố cổ Hội An cũng như khu di tích Mỹ Sơn. Nhờ ông và nhóm chuyên gia quốc tế, nhiều công trình cổ kính của Hội An đã được gìn giữ gần như nguyên vẹn cho tới ngày nay. Sau khi ông qua đời tại Việt Nam năm 1997, người dân Hội An đã dựng tượng ông như một cách để bày tỏ lòng biết ơn và tưởng nhớ một người nước ngoài nhưng lại yêu Hội An như quê hương thứ hai của mình.

Nói cách khác: ông này không phải dân Việt mà thương Hội An còn hơn cả dân bản địa á. Quá đỉnh luôn!

16 tháng 5

quốc tang nhoé

16 tháng 5

Quốc tang.

17 tháng 5

đoạn cuối tối quá ko đọc đc

16 tháng 5

làm nhanh đi màk


16 tháng 5

làm nhanh nhé

16 tháng 5

B á tick nha bạn

Ngày hôm qua đâu rồi?Em hãy kể lại nội dung bài thơ trên thành một câu chuyện. Trong câu chuyện đó, em hãy sáng tạo thêmcho những câu trả lời khác cho câu hỏi “Ngày hôm qua đâu rồi?HƯỚNG DẪN:a) Nội dungHiểu được nội dung bài thơ “Ngày hôm qua đâu rồi?” của tác giả Bé Kiến Quốc: Thời gian thật đáng quý. Mọi người cần làm việc, học hành chăm chỉ để không phí thời gian.Trình bày...
Đọc tiếp

Ngày hôm qua đâu rồi?

Em hãy kể lại nội dung bài thơ trên thành một câu chuyện. Trong câu chuyện đó, em hãy sáng tạo thêmcho những câu trả lời khác cho câu hỏi “Ngày hôm qua đâu rồi?

HƯỚNG DẪN:

a) Nội dung

Hiểu được nội dung bài thơ “Ngày hôm qua đâu rồi?” của tác giả Bé Kiến Quốc: Thời gian thật đáng quý. Mọi người cần làm việc, học hành chăm chỉ để không phí thời gian.

Trình bày được suy nghĩ do của bạn nhỏ khi hỏi bố “Ngày hôm qua đâu rồi?” và câu trả lời thông minh, hóm hình của người bố: Ngày hôm qua còn lại trên cành hoa, ngày hôm qua còn ở lại trong hạt lúa, trên trang vở hồng…Ngoài ra bạn nói dung người bố trả lời cho con thì bài làm cần trình bày được ngày hôm qua còn được lưu giữ ở những đâu nữa.

Hiểu được lời nhắn gửi yêu thương của người bố đối với con cũng là nhắn gửi đến các bạn học sinh nói chung.

b) Hình thức, nghệ thuật

Biết chuyển một bài thơ thành câu chuyện kể bằng văn xuôi (dựa vào nội dung của bài thơ, người viết dùng ngôn ngữ của mình để thể hiện nội dung đó dưới hình thức một câu chuyện có kết cấu, có nhân vật,…

1
17 tháng 5

Dưới đây là bài văn kể chuyện chuyển thể từ bài thơ "Ngày hôm qua đâu rồi?" của Bé Kiến Quốc. Bài viết tuân theo hướng dẫn: kể chuyện từ nội dung bài thơ, sáng tạo thêm các chi tiết và lời thoại, mở rộng câu trả lời của người bố, đồng thời giữ được thông điệp về giá trị của thời gian.


Câu chuyện: Ngày hôm qua đâu rồi?

Chiều hôm ấy, trời mát dịu. Gió hiu hiu thổi qua khung cửa sổ, mang theo hương thơm của hoa ngâu ngoài vườn. Bé An, sau khi học bài xong, ngồi tựa vào lòng bố và ngước lên hỏi bằng giọng trong veo:

Bố ơi, ngày hôm qua đâu rồi hả bố?

Người bố nhìn con trai, ánh mắt trìu mến, mỉm cười:

Con hỏi “ngày hôm qua đâu rồi” à? Ngày hôm qua ấy mà, nó vẫn ở quanh con đó thôi.

Bé An chớp chớp mắt ngạc nhiên:

Ở quanh con? Ở đâu cơ ạ? Con không thấy mà.

Bố An khẽ chỉ tay ra vườn:

Con thấy cành hoa kia không? Ngày hôm qua bố con mình đã cùng nhau tưới nước cho nó. Nhờ vậy mà hôm nay hoa mới nở rực rỡ như thế. Ngày hôm qua đang nở trên cành hoa đấy!

Bé An quay ra nhìn cành hoa màu hồng dịu dàng rung rinh trong gió, gật gù rồi lại hỏi:

Thế còn trong nhà thì sao ạ? Ngày hôm qua có ở trong nhà mình không?

Bố mỉm cười và lấy quyển vở của An:

Có chứ! Đây này, ngày hôm qua còn nằm trên trang vở hồng con vừa viết đấy. Con đã làm xong bài tập toán, viết sạch sẽ và đẹp nữa. Ngày hôm qua đã trở thành những con chữ, những dòng số con để lại trên trang giấy này.

An cười toe toét vì được khen. Nhưng rồi lại cau mày suy nghĩ:

Vậy... ngày hôm qua có biến mất không hả bố?

Bố lắc đầu:

Không đâu con ạ. Ngày hôm qua không mất đi. Nó chỉ hóa thành những điều tốt đẹp – như bông hoa con chăm, quyển vở con học, hoặc là cả hạt lúa đang lớn ngoài đồng vì con người đã làm việc chăm chỉ hôm qua. Ngày hôm qua còn ở trong ký ức của chúng ta, trong những điều ta đã làm, trong tình yêu thương nữa đấy.

An bỗng nói như reo lên:

Bố ơi! Con còn biết một chỗ nữa giữ ngày hôm qua!

Ở đâu nào?

Ở trong nụ cười của bố hôm nay, vì hôm qua con ngoan mà!

Cả hai bố con cùng bật cười. Người bố nhẹ nhàng xoa đầu con và nói:

Con giỏi lắm. Con thấy không, ngày hôm qua thật đáng quý. Nếu con biết dùng mỗi ngày thật tốt, thì ngày mai nhìn lại, con sẽ thấy tự hào như lúc này. Đừng để ngày hôm qua trôi đi một cách vô ích con nhé.

Từ đó, An hiểu rằng thời gian giống như những giọt nước quý giá – nếu biết giữ lại bằng việc học hành chăm chỉ, sống yêu thương và làm điều tốt, thì mỗi ngày trôi qua sẽ để lại một dấu ấn đẹp trong đời.


Thông điệp của câu chuyện:

Câu chuyện không chỉ giúp các bạn nhỏ hiểu bài thơ qua hình thức kể chuyện mà còn mở rộng ý nghĩa: “Ngày hôm qua” là biểu tượng của thời gian đã qua, nhưng nó không mất đi mà vẫn sống mãi trong những điều ta làm ra bằng sự chăm chỉ, lòng yêu thương và trách nhiệm. Chúng ta hãy trân trọng thời gian và sống sao cho mỗi "ngày hôm qua" đều đáng nhớ.

16 tháng 5

Cây gạo quê em vào mùa xuân thật sự là một tuyệt tác của thiên nhiên. Suốt cả mùa đông, thân cây xù xì, khẳng khiu như một người khổng lồ trầm mặc đứng giữa trời đất. Ấy vậy mà khi những cơn gió xuân ấm áp đầu tiên thổi về, cây gạo bỗng bừng tỉnh giấc.

Những chiếc lá non đầu tiên e ấp hé mở, xanh mướt như ngọc bích. Rồi chẳng bao lâu sau, cả cây gạo như được thắp lửa bởi hàng ngàn bông hoa đỏ rực. Những bông hoa gạo năm cánh, to như chén trà, bung nở kiêu hãnh trên cành khẳng khiu. Màu đỏ tươi thắm ấy nổi bật giữa nền trời xanh biếc, tạo nên một khung cảnh vừa hùng vĩ vừa nên thơ.

Đứng từ xa nhìn lại, cây gạo mùa xuân giống như một ngọn đuốc khổng lồ đang cháy sáng, sưởi ấm cả không gian. Khi đến gần, ta lại cảm nhận được vẻ đẹp tinh tế của từng bông hoa, những cánh hoa mềm mại như nhung, nhụy hoa vàng tươi như những sợi tơ óng ánh.

Những chú chim sẻ, chim sâu ríu rít chuyền cành, tìm đến hút mật ngọt từ những bông hoa gạo. Tiếng chim hót líu lo hòa cùng tiếng gió xuân nhẹ nhàng, tạo nên một bản nhạc du dương, êm ái.

Rồi khi những cơn mưa xuân nhẹ nhàng rơi xuống, những cánh hoa gạo đỏ thắm lại càng thêm tươi rói, như được gột rửa sạch sẽ. Những giọt mưa long lanh đậu trên cánh hoa, rồi khẽ khàng rơi xuống, mang theo chút hương thơm dịu nhẹ.

Với em, cây gạo mùa xuân không chỉ đẹp ở sắc hoa rực rỡ mà còn đẹp ở sức sống mãnh liệt, ở sự hồi sinh kỳ diệu sau những ngày đông giá rét. Nhìn cây gạo bung nở, em cảm nhận được một nguồn năng lượng mới, một niềm tin vào những điều tốt đẹp sẽ đến. Cây gạo mùa xuân thật sự là một biểu tượng của sức sống và vẻ đẹp tươi mới của quê hương em.

Mẫu 1: Hoa đào

Mùa xuân đến, đất trời như bừng tỉnh giấc sau những ngày đông giá rét. Trong bức tranh tươi mới ấy, hoa đào khoe sắc hồng rạng ngời, trở thành một biểu tượng không thể thiếu của mùa xuân và Tết Nguyên Đán ở Việt Nam.

Sự thức tỉnh dịu dàng: Sau những tháng ngày thân cành khẳng khiu, tưởng chừng như khô cằn, cây đào bắt đầu cảm nhận được hơi thở ấm áp của mùa xuân. Những nụ hoa nhỏ xinh, e ấp như những hạt ngọc, dần dần hé mở. Lớp vỏ ngoài khô ráp nứt ra, nhường chỗ cho những cánh hoa mỏng manh, mềm mại như lụa. Màu hồng phớt nhẹ nhàng lan tỏa, báo hiệu một khởi đầu mới, một sự sống đang trỗi dậy.

Bản hòa tấu của sắc hồng: Khi những cánh hoa đào bung nở hết mình, cả một không gian như được nhuộm trong sắc hồng tươi thắm. Có những bông hoa mang màu hồng nhạt, dịu dàng như má thiếu nữ, lại có những bông hoa mang sắc hồng đậm, rực rỡ như nụ cười tươi tắn. Hàng ngàn bông hoa chen chúc nhau trên cành, tạo thành những vệt màu hồng mềm mại, uyển chuyển. Ánh nắng xuân dịu nhẹ chiếu vào, làm cho những cánh hoa thêm phần óng ả, lung linh.

Hương xuân lan tỏa: Không chỉ quyến rũ bởi sắc màu, hoa đào còn mang đến một hương thơm thoang thoảng, dịu nhẹ. Mùi hương ấy hòa quyện với không khí se lạnh của mùa xuân, tạo nên một cảm giác thư thái, dễ chịu. Những cánh hoa đào mỏng manh khẽ rung rinh trong gió, mang theo hương xuân lan tỏa khắp không gian, đánh thức mọi giác quan.

Biểu tượng của niềm vui và hy vọng: Hoa đào không chỉ là một loài hoa đẹp mà còn mang trong mình những ý nghĩa văn hóa sâu sắc. Sắc hồng của hoa đào tượng trưng cho sự may mắn, hạnh phúc và những khởi đầu tốt đẹp. Mỗi dịp Tết đến xuân về, người Việt lại trang trí nhà cửa bằng những cành đào, mong ước một năm mới an khang, thịnh vượng. Ngắm nhìn những cánh hoa đào nở rộ, lòng người cũng cảm thấy thêm yêu đời, tràn đầy hy vọng vào một tương lai tươi sáng.


Mẫu 2: Cây bằng lăng

Khác với vẻ rạng rỡ của hoa đào, cây bằng lăng mùa xuân lại mang đến một vẻ đẹp dịu dàng, lãng mạn, làm say đắm lòng người bởi sắc tím mơ màng.

Sự hồi sinh nhẹ nhàng: Sau những ngày đông giá rét, cây bằng lăng bắt đầu khoác lên mình chiếc áo mới. Những chồi non xanh biếc, mơn mởn nhú lên từ những cành cây khẳng khiu. Từng chiếc lá nhỏ xinh như những bàn tay tí hon vươn mình đón ánh nắng xuân. Sự thay đổi chậm rãi nhưng đầy sức sống ấy báo hiệu một mùa mới đang đến.

Những đám mây tím trên cao: Điểm đặc biệt nhất của cây bằng lăng mùa xuân chính là những chùm hoa tím biếc. Những nụ hoa nhỏ li ti ẩn mình trong lớp vỏ xanh, rồi từ từ bung nở thành những bông hoa có nhiều cánh mỏng manh xếp chồng lên nhau. Hàng trăm, hàng ngàn bông hoa kết thành những chùm lớn, rủ xuống như những đám mây tím lơ lửng giữa bầu trời xanh. Màu tím của hoa bằng lăng không quá rực rỡ mà mang một vẻ đẹp dịu dàng, man mác buồn, gợi lên những cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng.

Khung cảnh nên thơ: Khi những cơn gió xuân nhẹ nhàng thổi qua, những chùm hoa bằng lăng tím khẽ đung đưa, tạo nên một khung cảnh nên thơ và lãng mạn. Ánh nắng xuân chiếu rọi, làm cho màu tím của hoa thêm phần lung linh, huyền ảo. Những cánh hoa mỏng manh rơi nhẹ xuống mặt đất, tạo thành một thảm hoa tím mềm mại, như một tấm thảm nhung trải dài dưới chân.

Nét duyên dáng của phố phường: Cây bằng lăng thường được trồng dọc các con phố, công viên. Vào mùa xuân, khi những hàng bằng lăng đồng loạt nở hoa, cả con phố như khoác lên mình một chiếc áo màu tím lãng mạn. Dưới những tán cây rợp bóng hoa, người ta cảm thấy thư thái, dễ chịu, như quên đi những bộn bề của cuộc sống. Vẻ đẹp của cây bằng lăng mùa xuân đã trở thành một nét duyên dáng, một điểm nhấn đặc biệt cho cảnh quan đô thị.



NGÀY ĐẸP TRỜI Một ngày mùa hè đẹp trời. Trời nắng và ấm áp. Đối với chúng ta, mỗi ngày đều phải là một ngày tươi đẹp. Thực tế cần phải như vậy. Nhưng chúng ta làm thế nào để ngày của chúng ta là một ngày tươi đẹp? Đó là một câu hỏi rất thú vị và cũng có câu trả lời hay cho câu hỏi đó. Nếu chúng ta có thái độ tích cực khi chúng ta bắt đầu một ngày thì ngày đó sẽ là...
Đọc tiếp

NGÀY ĐẸP TRỜI
Một ngày mùa hè đẹp trời. Trời nắng và ấm áp. Đối với chúng ta, mỗi ngày đều phải là một ngày tươi đẹp. Thực tế cần phải như vậy. Nhưng chúng ta làm thế nào để ngày của chúng ta là một ngày tươi đẹp? Đó là một câu hỏi rất thú vị và cũng có câu trả lời hay cho câu hỏi đó. Nếu chúng ta có thái độ tích cực khi chúng ta bắt đầu một ngày thì ngày đó sẽ là ngày tươi đẹp đối với chúng ta. Tôi sẽ lấy một ví dụ và câu chuyện là “Hôm nay là một ngày tươi đẹp”.
Có một người đàn ông mù ngồi trên bậu cửa của một toàn nhà với một chiếc mũ đặt bên cạnh chân. Ông ta để một tấm biển trên đó viết: “Tôi là một người mù, xin hãy giúp đỡ tôi!”. Tuy nhiên, chỉ có một vài đồng xu trong chiếc mũ của ông ta. Mọt người đàn ông đi qua, ông lấy từ trong túi của mình ra mấy đồng xu và bỏ vào chiếc mũ. Tồi ông bảo người mù thay đổi biển đó đi. Người mù rất ngạc nhiên và hỏi: “Thưa ngày, vậy ngài có thể cho tôi biết ngài muốn viết gì lên tấm biển này không?”. Người đàn ông trả lời: “Hôm nay là một ngày đẹp trời nhưng thật tiếc là tôi không nhìn thấy điều đó!”. Và ông ấy nói thêm: “Tôi cũng chỉ nói sự thật thôi. Tôi nói điều ông đã nói nhưng bằng cách khác”. Người mù đồng ý. Người đàn ông xóa dòng chữ và viết lại vào tấm biển. Sau khi viết xong, ông đặt tấm biển xuống để ai đi qua cũng có thể nhìn thấy.
Chỉ một lát sau, chiếc mũ của ông ta đã đầy tiền, rất nhiều người đã dừng lại cho người mù tiền. Buổi chiều, ngươi đàn ông đã đề nghị thay đổi biển quay trở lại xem mọi việc thế nào. Người mù nhận ra tiếng bước chân của ông ta và nói lời cảm ơn chân thành: “Tôi vô cùng cảm ơn ông vì ông đã làm cho ngày hôm nay của tôi trở thành một ngày tươi đẹp”.
4.Nêu nội dung câu chuyện


1
15 tháng 5

mình cần gấp ạ