K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 4

cái gì?

kêu chi kêu hoài:)))))

Tick cho mình

26 tháng 4

có thấy bài văn nào đâu

26 tháng 4

                                                Bài văn 1

    Trong những năm tháng học trò của mình, người giáo viên để lại cho em nhiều ấn tượng nhất chính là cô Lan.

    Cô Lan là giáo viên chủ nhiệm trong trường em. Năm nay cô đã nghỉ hưu nhưng trông cô vẫn rất trẻ trung. Dáng người cô cao ráo, thanh mảnh. Mái tóc cô hơi xoăn, dài ngang lưng. Hàng ngày, khi lên lớp cô thường mặc áo dài màu tím nhạt hoặc trắng có thêu họa tiết hoa phượng đỏ thắm. Mái tóc của cô khi ấy sẽ được cô cặp một phần ngang đầu hoặc búi cao. Cô có gương mặt hơi tròn, cặp mắt hai mí, hàng lông mày đen cong cong mềm mại và chiếc mũi khá cao. Những đường nét ấy như càng tôn lên vẻ đẹp đằm thắm, dịu hiền của cô khi cô mặc áo dài. Mỗi khi cô mỉm cười với chúng em, những đường nét trên gương mặt  dịu hiền của cô lại đem đến cho em cảm giác thật gần gũi, ấm áp. Đặc biệt, ánh mắt của cô khi đó thật trìu mến biết bao. Cô Lan là người rất vui vẻ. Không chỉ riêng em mà tất cả các bạn trong lớp đều thích được trò chuyện với cô vì chúng em cảm nhận được sự quan tâm, chân thành, tình yêu thương và sự bao dung mà cô dành cho chúng em. Em còn nhớ có một lần em vô tình làm đổ nước trên bàn giáo viên, làm ướt mất cuốn sách của cô. Nhận ra lỗi lầm của mình, em đã vội vã xin lỗi cô, dùng khăn giấy để thấm bớt nước cho cuốn sách. Thấy em sốt sắng, lo sợ, cô không hề trách phạt em mà chỉ nhẹ nhàng an ủi và nhắc nhở em lần sau chú ý hơn. Và có một lần khác, vì biết được hoàn cảnh gia đình em không được như các bạn, cô đã âm thầm mua một vài đồ dùng học tập, lén để vào ngăn bàn em với lời nhắn: "Tặng cho con, chúc con học tập thật tốt!". Nếu không phải có bạn nhìn thấy, cho đến bây giờ có lẽ em vẫn không biết được món quà đặc biệt ấy là cô dành tặng cho em. Từ khoảnh khắc ấy, em càng cảm thấy yêu mến cô hơn. Đối với em, cô Lan không chỉ là cô giáo mà cô còn là người mẹ hiền hòa luôn yêu thương, quan tâm, đồng cảm với em và các bạn trong lớp.

    Cho đến ngày hôm nay, em vẫn luôn nhớ đến cô với tất cả lòng tin yêu, kính trọng. Em tự hứa với chính mình rằng bản thân cần cố gắng học tập, kiên trì, nỗ lực hơn nữa để sớm ngày thành công, để có thể trở thành niềm tự hào của cô.

26 tháng 4

Suốt những năm tháng học tiểu học, em đã được gặp gỡ và học tập với nhiều thầy cô giáo đáng kính. Nhưng người mà em nhớ nhất, yêu quý nhất chính là cô Lan – cô giáo chủ nhiệm lớp 5 của em.

Cô Lan khoảng hơn ba mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn và nhanh nhẹn. Mỗi khi bước vào lớp, cô luôn mang theo nụ cười dịu dàng và ánh mắt hiền từ. Mái tóc cô đen mượt, thường được buộc gọn phía sau, gương mặt cô lúc nào cũng toát lên vẻ ân cần, ấm áp như người mẹ thứ hai của chúng em. Giọng nói của cô nhẹ nhàng, truyền cảm, mỗi giờ học văn hay kể chuyện của cô luôn làm cả lớp say mê lắng nghe.

Không chỉ dạy chúng em kiến thức, cô còn dạy chúng em cách làm người, biết yêu thương, đoàn kết và giúp đỡ nhau. Cô rất quan tâm đến từng bạn học sinh trong lớp. Những lúc em buồn hay làm sai điều gì, cô không la mắng mà luôn nhẹ nhàng nhắc nhở, khuyên răn. Nhờ có cô, em đã tiến bộ hơn rất nhiều và trở nên tự tin hơn.

Giờ đây khi sắp rời xa mái trường tiểu học thân yêu, điều khiến em xúc động nhất chính là phải chia tay cô Lan. Em sẽ luôn ghi nhớ hình ảnh người cô tận tụy ấy và những bài học cô dạy để làm hành trang bước vào chặng đường học tập mới.

ví dụ ạ , xl mình làm hơi muộn 😆;)


26 tháng 4

Một buổi học đáng nhớ là lần chúng tôi được thầy giáo cho xem một bộ phim tư liệu về lịch sử Việt Nam bằng máy chiếu. Trong giờ học, nhờ chiếc máy chiếu hiện đại, mọi hình ảnh và âm thanh đều sống động như thật. Thầy giáo cũng phát sách giáo khoa để chúng tôi vừa xem vừa ghi chú lại những sự kiện quan trọng. Với xe đạp, tôi và bạn thân đạp từ nhà đến lớp học, vừa đi vừa trao đổi bài vở. Buổi học ấy không chỉ giúp chúng tôi mở mang kiến thức mà còn tạo động lực để tìm hiểu thêm về lịch sử dân tộc. Nhờ phương tiện hiện đại và cách học sáng tạo, tôi cảm thấy rất hứng thú và thêm yêu thích môn học này.

26 tháng 4

Một trong những buổi học đáng nhớ nhất của tôi là khi cả lớp được tham gia một chuyến đi thực tế đến làng nghề truyền thống bằng xe buýt do trường tổ chức. Hành trình bắt đầu với không khí háo hức khi chúng tôi mang theo sách, vở, máy ảnh và máy ghi âm để phục vụ cho việc học. Trên xe, cô giáo giới thiệu khái quát về làng nghề qua một bài thuyết trình được trình chiếu trên máy tính bảng, và chúng tôi có cơ hội đặt ra nhiều câu hỏi thú vị. Khi đến nơi, chúng tôi dùng máy ảnh để chụp lại các quy trình làm nghề, từ khâu chuẩn bị nguyên liệu đến sản phẩm hoàn thiện. Một số bạn còn sử dụng máy ghi âm để thu lại lời chia sẻ của các nghệ nhân. Sau buổi học, cả nhóm cùng nhau dùng laptop để tổng hợp thông tin và hoàn thành bài báo cáo. Nhờ các phương tiện hiện đại và sự hướng dẫn tận tình của cô giáo, buổi học không chỉ giúp chúng tôi mở rộng kiến thức mà còn thắp lên tình yêu với văn hóa truyền thống dân tộc. Đó thực sự là một ngày đầy ý nghĩa và để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong tôi.

Các trạng ngữ chỉ phương tiện:

1."bằng xe buýt"

2."trên máy tính bảng"

3."dùng máy ảnh"

4."sử dụng máy ghi âm"

5."dùng laptop"

26 tháng 4

không quên ơn cha mẹ,thầy cô giáo

26 tháng 4

Em hoàn toàn ủng hộ việc phát triển mạnh mẽ hoạt động thể dục thể thao trong nhà trường. Đây không chỉ là biện pháp nâng cao sức khỏe thể chất cho học sinh một cách toàn diện mà còn mang lại vô số lợi ích thiết thực khác. Tham gia các hoạt động thể thao giúp các em giải tỏa căng thẳng sau những giờ học tập căng thẳng, rèn luyện sự dẻo dai, nhanh nhẹn và tăng cường hệ miễn dịch. Hơn thế nữa, thể thao còn là môi trường tuyệt vời để học sinh phát triển các kỹ năng mềm quan trọng như tinh thần đồng đội, khả năng lãnh đạo, tính kỷ luật và ý chí vượt khó. Những bài học về sựFair Play, về việc chấp nhận thất bại và nỗ lực vươn lên trong thể thao sẽ là hành trang quý báu theo các em suốt cuộc đời. Đầu tư vào cơ sở vật chất, đa dạng hóa các loại hình thể thao và tạo điều kiện thuận lợi cho học sinh tham gia sẽ góp phần xây dựng một thế hệ trẻ khỏe mạnh về thể chất lẫn tinh thần, năng động và tự tin hội nhập với xã hội hiện đại.

27 tháng 4

bạn ở đâu


26 tháng 4

**Bài Văn Tả Cảnh Nơi Em Sinh Sống**


Quê hương em nằm ở một vùng ngoại ô yên bình, nơi thiên nhiên hoang sơ và giản dị nhưng lại mang trong mình một vẻ đẹp khó tả. Đó là một làng quê nhỏ, bao quanh là những cánh đồng lúa bạt ngàn và những con đường làng mượt mà, xanh ngát, như một bức tranh tuyệt đẹp mà mẹ thiên nhiên đã vẽ nên.


Mỗi buổi sáng, khi ánh nắng đầu tiên chiếu xuống, cả làng như bừng tỉnh sau một đêm yên tĩnh. Tiếng gà gáy vang vọng trong không khí, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Cảnh vật dần sáng lên dưới làn sương mờ ảo, mang lại cảm giác dễ chịu, thanh bình. Những chiếc lá cây, ngọn cỏ trong sân nhà em đều ướt đẫm sương mai, ánh sáng mặt trời chiếu vào khiến chúng lấp lánh, như những viên ngọc sáng.


Bên kia là cánh đồng lúa rộng mênh mông, từng bông lúa óng ả trong gió, cử động theo nhịp điệu của đất trời. Mùi thơm của lúa non thoang thoảng trong không gian, làm cho không khí càng thêm dễ chịu. Những ngày hè, khi lúa đã chín vàng, cả cánh đồng như một biển vàng óng ánh dưới ánh nắng. Các bác nông dân chăm chỉ ra đồng, gặt hái mùa màng, họ làm việc không mệt mỏi dưới cái nắng chang chang nhưng vẫn nở nụ cười hiền hậu.


Em thường xuyên đi dạo trên con đường làng nhỏ, hai bên đường là hàng cây xanh mướt. Mỗi khi có làn gió nhẹ thổi qua, những chiếc lá cây rung rinh, tạo nên âm thanh xào xạc như một bài hát du dương. Đôi khi, em gặp những cụ già ngồi trên băng ghế, trò chuyện với nhau, kể về những câu chuyện xưa cũ, mang đậm nét văn hóa dân gian của quê hương.


Không khí nơi đây thật trong lành, không có sự ồn ào, xô bồ của phố thị. Em cảm thấy rất yên bình khi sống ở đây, mỗi ngày trôi qua như một bức tranh vẽ đầy màu sắc, mang lại cho em những phút giây thư giãn và hạnh phúc. Cảnh vật nơi em sinh sống thật giản dị, nhưng lại chứa đựng rất nhiều kỷ niệm và tình cảm thân thương. Em yêu mảnh đất này, nơi đã cho em những ngày tháng tuổi thơ tuyệt vời và là nguồn cảm hứng cho những giấc mơ của em.

26 tháng 4

Nằm nép mình bên tả ngạn dòng Hồng Giang hiền hòa, xã Giới Phiên thuộc thành phố Yên Bái hiện ra như một bức tranh quê thanh bình, êm ả. Rời xa sự náo nhiệt của trung tâm đô thị, đặt chân đến Giới Phiên, người ta cảm nhận được một nhịp sống chậm rãi, một vẻ đẹp mộc mạc thấm đượm hồn quê Bắc Bộ.

Ấn tượng đầu tiên khi đặt chân đến Giới Phiên có lẽ là những con đường làng trải dài, hai bên rợp bóng cây xanh mát. Những hàng tre nghiêng mình soi bóng xuống dòng kênh nhỏ, những khóm hoa dại ven đường khoe sắc thắm, tất cả tạo nên một khung cảnh yên bình, gần gũi. Thấp thoáng sau những rặng cây là những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, ẩn mình trong những vườn cây trĩu quả. Tiếng chim hót líu lo trên cành, tiếng gà gáy vọng lại từ xa xăm càng làm tăng thêm sự thanh tĩnh cho nơi này.

Dạo bước trên những con đường đất nhỏ, ta dễ dàng bắt gặp hình ảnh những người nông dân cần mẫn trên đồng ruộng. Những thửa ruộng bậc thang uốn lượn theo sườn đồi, mùa lúa xanh mướt trải dài như tấm thảm nhung, mùa gặt vàng óng ả như dát vàng. Dòng Hồng Giang như một dải lụa mềm mại ôm ấp lấy những cánh đồng, mang đến nguồn nước ngọt lành và phù sa màu mỡ.

Không chỉ có vẻ đẹp thiên nhiên trù phú, Giới Phiên còn lưu giữ những nét văn hóa truyền thống đặc sắc của vùng đất Yên Bái. Những ngôi đình, ngôi chùa cổ kính trầm mặc, rêu phong là nơi sinh hoạt văn hóa tâm linh của người dân. Những lễ hội làng truyền thống với những điệu múa uyển chuyển, những làn điệu dân ca ngọt ngào là dịp để cộng đồng gắn kết và bảo tồn những giá trị văn hóa tốt đẹp.

Cuộc sống ở Giới Phiên diễn ra bình dị và chân chất. Người dân nơi đây hiền hòa, mến khách, luôn nở nụ cười thân thiện trên môi. Họ sống gắn bó với đất đai, với những công việc nhà nông, trân trọng những giá trị truyền thống và giữ gìn những nét đẹp văn hóa của quê hương.

Tuy không có những công trình kiến trúc đồ sộ hay những khu vui chơi giải trí hiện đại, Giới Phiên vẫn mang trong mình một sức hút riêng, một vẻ đẹp tiềm ẩn khiến người ta cảm thấy thư thái và bình yên. Đó là vẻ đẹp của thiên nhiên trong lành, của những con người chân chất và của những giá trị văn hóa truyền thống được gìn giữ qua bao thế hệ. Giới Phiên, một góc nhỏ yên bình của thành phố Yên Bái, là điểm đến lý tưởng cho những ai muốn tìm về với chốn quê thanh tịnh, tìm lại những giá trị giản dị và sâu lắng trong cuộc sống.

26 tháng 4

Trái xoài vàng lịm đu đưa cùng chị gió, như đứa trẻ được mẹ khẽ đưa nôi mỗi trưa hè.

26 tháng 4

quả xoài đc anh gió đung đưa như đưa cái võng trưa hè