viết đoạn văn nêu tình cảm cảm xúc của em về 1 nhân vật trong văn học em đã học hoặc đã nghe
ko hay cx đc chỉ cần hơn 8 câu thôi
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trước khi đỉnh Everest được xác định và công nhận là đỉnh núi cao nhất thế giới (vào năm 1856), đỉnh núi cao nhất được biết đến khi đó là Kangchenjunga.
Em rất yêu thích câu chuyện "Thạch Sanh". Chàng Thạch Sanh là một người anh hùng phi thường, luôn sẵn sàng bảo vệ người yếu, diệt trừ gian ác. Hình ảnh chàng chiến đấu với chằn tinh, đại bàng tinh để cứu cô gái và cứu dân, không vì bất kỳ sự đền đáp nào, thật đáng ngưỡng mộ. Câu chuyện đã dạy em về lòng nhân ái, về sự dũng cảm và tinh thần vì người khác. Em luôn mong muốn được sống và hành động giống như Thạch Sanh, là một người có ích cho xã hội.
Thân cây đa rất đặc biệt và ấn tượng. Cây đa có thân rất to và dày, thường có nhiều nhánh mọc ra từ một gốc chính, tạo thành hình dáng như một "bàn tay" rộng mở. Thân cây đa cũng thường có vỏ xù xì, nứt nẻ, với các mảng vỏ lớn có thể bong ra theo thời gian. Đặc biệt, cây đa có rễ phụ mọc từ các nhánh và xuống đất, tạo ra một mạng lưới rễ khá phức tạp và rộng lớn, khiến cho cây trông như một "tấm lưới" thiên nhiên khổng lồ.
Vì cây đa có tuổi thọ lâu dài, có những cây đa cổ thụ có thể cao tới hàng chục mét và thân có đường kính rất lớn, khiến cho chúng trở thành những điểm tham quan nổi bật trong nhiều làng quê hay công viên.
Bạn có đang hình dung cây đa nào trong đầu không, hay chỉ đang tò mò về đặc điểm của nó thôi?
Cái bàn là một vật không thể thiếu của học sinh.
Hà Nội là một thủ đô lớn.
Trường tiểu học Kim Đồng là một trường học thân thiện.
Con chó là một con vật nuôi thân thuộc trong gia đình.
Lan và Nam là bạn thân của nhau.
Con vật không có chân bao gồm nhiều loại, trong đó có các loài như rắn, cá, và một số loài giun. Rắn là một ví dụ điển hình, chúng di chuyển bằng cách co duỗi cơ thể mà không cần chân. Cá cũng không có chân, chúng bơi trong nước bằng vây. Giun đất, mặc dù không phải là động vật nước, cũng không có chân và di chuyển bằng cách co bóp cơ thể.
Câu này có vẻ như là một câu thơ hay câu hát diễn tả sự hy sinh và tình yêu sâu sắc.
Olm chào em, với câu hỏi này olm xin hỗ trợ như sau: Khi em tham gia diễn đàn Olm, các em tích cực hỗ trợ các bạn trên diễn đàn hỏi đáp. Mỗi câu trả lời em sẽ được các bạn tích đúng và em được 1 sp. Và nếu câu trả lời của em chất lượng, trình bày khoa học, phù hợp với trình độ người hỏi em sẽ được ctv vip, amin, giáo viên tích đúng và em nhận được 1gp.Cuối tuần sẽ có bảng xếp hạng, căn cứ vào bảng xếp hạng Olm sẽ trao thưởng xu cho em. em có thể dùng xu để đổi quà trên Olm đó là bút, sổ, áo, mũ, thẻ cào điện thoại. Cảm ơn em đã đồng hành cùng olm.
Olm chào em, với câu hỏi này olm xin hỗ trợ như sau: Khi em tham gia diễn đàn Olm, các em tích cực hỗ trợ các bạn trên diễn đàn hỏi đáp. Mỗi câu trả lời em sẽ được các bạn tích đúng và em được 1 sp. Và nếu câu trả lời của em chất lượng, trình bày khoa học, phù hợp với trình độ người hỏi em sẽ được ctv vip, amin, giáo viên tích đúng và em nhận được 1gp.Cuối tuần sẽ có bảng xếp hạng, căn cứ vào bảng xếp hạng Olm sẽ trao thưởng xu cho em. em có thể dùng xu để đổi quà trên Olm đó là bút, sổ, áo, mũ, thẻ cào điện thoại. Cảm ơn em đã đồng hành cùng olm.
Dấu xanh là các câu trả lời của em đã được kiểm duyệt bởi ctv vip, admin hoặc giáo viên của Olm, em nhé.
Nhân vật mà em rất ấn tượng là chị Dậu trong tác phẩm Tắt đèn của Ngô Tất Tố. Em rất cảm phục chị vì chị là người phụ nữ giàu tình thương, dũng cảm và hy sinh vì gia đình. Dù cuộc sống vô cùng khốn khổ, chồng đau ốm, con thơ dại, chị vẫn gồng gánh tất cả để lo cho gia đình. Khi chồng bị bắt, chị không ngại khó khăn, chạy vạy khắp nơi để cứu chồng. Em xúc động nhất là khi chị Dậu đánh lại tên cai lệ để bảo vệ chồng – đó là hành động thể hiện tình yêu thương và sự phản kháng mạnh mẽ của một người phụ nữ tưởng như yếu đuối. Tuy nghèo khổ nhưng chị vẫn giữ phẩm giá và lòng tự trọng. Em rất thương và khâm phục chị, vì chị vừa là một người vợ, người mẹ mẫu mực, vừa là biểu tượng của người phụ nữ Việt Nam chịu thương chịu khó. Đọc xong truyện, em thấy thương cho số phận của chị và những người nông dân trong xã hội cũ.
Trong số các nhân vật văn học đã học, Dế Mèn trong "Dế Mèn phiêu lưu ký" của Tô Hoài thực sự khiến em có nhiều cảm xúc. Ban đầu, Dế Mèn hiện lên như một chàng dế kiêu ngạo, hống hách, thậm chí còn gây ra cái chết của Dế Choắt vì sự nghịch dại của mình. Khoảnh khắc ấy, em đã cảm thấy thất vọng và buồn bã. Tuy nhiên, chính cái chết của Dế Choắt lại là bước ngoặt lớn, khiến Dế Mèn bắt đầu hành trình trưởng thành. Chú học được cách ăn năn, hối lỗi và dần trở nên biết suy nghĩ hơn cho người khác. Em thích cái cách Dế Mèn dũng cảm phiêu lưu, khám phá thế giới rộng lớn và luôn sẵn lòng giúp đỡ những người yếu thế. Dù còn đôi chỗ bồng bột, nhưng Dế Mèn đã chứng minh rằng ai cũng có thể thay đổi để tốt đẹp hơn. Chú là một biểu tượng về sự trưởng thành và tinh thần dũng cảm, khiến em nhớ mãi.