viết một đoạn văn miêu tả cảnh quê hương em vào sáng sớm ( trong đó có 2 từ láy ) khoảng 7 câu thôi
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


- Thơm ngát
- Nghĩa: Chỉ mùi thơm lan tỏa mạnh, rõ ràng và dễ nhận biết, thường ở mức độ cao.
- Thơm nồng
- Nghĩa: Mùi thơm đậm đà, có thể hơi gắt hoặc mạnh, đôi khi gây cảm giác hơi "nặng" mũi.
- Thơm dịu
- Nghĩa: Mùi thơm nhẹ nhàng, thoang thoảng, không gắt, tạo cảm giác dễ chịu.
- Thơm thoang thoảng
- Nghĩa: Mùi thơm rất nhẹ, lúc có lúc không, như bay qua trong gió.
- Tham khảo
- Thơm lừng: Mùi thơm tỏa ra mạnh mẽ và lan rộng khắp không gian.
- Thơm ngát: Mùi thơm dễ chịu, lan tỏa ra xa, tạo cảm giác thư thái và dễ chịu.
- Thơm nồng: Mùi thơm đậm, mạnh mẽ, đôi khi có chút gắt, đặc trưng của một số loài hoa.
- Thơm thoang thoảng: Mùi thơm nhẹ nhàng, thoảng qua, chỉ đủ để cảm nhận một cách tinh tế.

- Từ ghép tổng hợp: buồn vui, tẻ nhạt, lạnh lùng, sôi nổi, hả hê, đăm chiêu, gắt gỏng
- Từ ghép phân loại: xanh thẳm, chắc nịch, mơ màng, nặng nề, đục ngầu

Câu 1:
- Biện pháp tu từ:
- So sánh: “Những ngôi sao thức” được so sánh với mẹ thức khuya vì con.
- Ẩn dụ: “Mẹ là ngọn gió” — mẹ được ví như ngọn gió nhẹ nhàng, che chở suốt đời.
- Tác dụng:
- Làm nổi bật sự hy sinh thầm lặng, tình yêu bao la của mẹ dành cho con.
- Gợi lên hình ảnh ấm áp, sự che chở dịu dàng của mẹ, tạo cảm xúc sâu sắc cho người đọc.
- Câu 2:
- Biện pháp tu từ:
- Ẩn dụ: “Khu vườn là món quà bất tận” — khu vườn được coi như món quà vô giá và không bao giờ cạn.
- Tác dụng:
- Thể hiện tình cảm yêu thương, gắn bó sâu sắc của tác giả với khu vườn.
- Nhấn mạnh giá trị tinh thần và vẻ đẹp thiên nhiên mà khu vườn mang lại cho người nói.
- 1. So sánh:
- "Những ngôi sao thức ngoài kia Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con": So sánh sự thức khuya của những ngôi sao với sự thức khuya của mẹ để nhấn mạnh sự hi sinh của mẹ lớn hơn, vô bờ bến hơn.
- "Mẹ là ngọn gió của con suốt đời": So sánh "mẹ" với "ngọn gió" để diễn tả sự che chở, bảo vệ, mang lại sự bình yên, mát mẻ cho con.
- 2. Nhân hóa:
- "Những ngôi sao thức": Gán cho ngôi sao khả năng thức, như một con người, để tăng tính biểu cảm và làm nổi bật sự thức của mẹ.
- "Mẹ là ngọn gió": Gán cho mẹ khả năng như một ngọn gió, mang lại sự che chở, xoa dịu cho con.
- Nâng cao giá trị biểu cảm: Biện pháp so sánh và nhân hóa giúp cho câu thơ trở nên sinh động, giàu hình ảnh, gợi cảm xúc yêu thương, biết ơn sâu sắc.
- Làm nổi bật hình tượng người mẹ: Hình ảnh người mẹ được khắc họa vừa cao cả, vừa gần gũi, thân thương, thể hiện tình yêu thương vô bờ bến và sự hy sinh thầm lặng.
- Tăng tính nghệ thuật: Các biện pháp tu từ làm cho câu thơ trở nên hấp dẫn, có giá trị thẩm mỹ cao. Câu "Khu vườn là món quà bất tận của tôi" Trong câu này, có biện pháp tu từ là ẩn dụ. Khu vườn được ví như "món quà bất tận" để chỉ ra giá trị tinh thần to lớn mà khu vườn mang lại, đó không chỉ là vật chất mà còn là niềm vui, sự thư thái, nguồn cảm hứng bất tận cho tác giả. Món quà này không bao giờ hết giá trị, luôn hiện hữu và mang lại những điều tốt đẹp cho người sở hữu.

Trong câu đố này, mình chỉ biết làm được một nửa thôi. Bà cụ bảy mươi ba tuổi nha bạn vì bả bay là bảy ba.

Đúng rồi em, vì vậy cần sống thật tử tế, để không phải hối hận về sau vì những sai lầm quá lớn trong cuộc sống của quá khứ. Cái gì cần buông bỏ thì nên buông bỏ, cái gì đáng trân trọng thì phải giữ gìn. Bình tĩnh và suy nghĩ chín chắn cả trong lời nói lẫn hành động. Hãy giữ một tâm hồn trong sáng để đón một tương lai tốt đẹp đến với chúng ta.
Đây là một câu nói sâu sắc. Nó khẳng định quá khứ là bất biến và không thể quay lại được, đồng thời ngụ ý rằng dù có thể "du hành thời gian", chúng ta vẫn luôn bị kéo về hiện tại của mình. Câu này nhắc nhở về việc trân trọng thực tại và chấp nhận những gì đã qua bn ạ .

Tác phẩm được ghi nhận là lần đầu tiên trong lịch sử văn học Việt Nam sử dụng kết cấu theo quy luật tâm lý thay vì cấu trúc chương hồi truyền thống là tiểu thuyết Tố Tâm của Hoàng Ngọc Phách
Buổi sáng trên quê hương em thật yên bình và trong lành. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, sương mai đã giăng giăng khắp cánh đồng, phủ lên ngọn cỏ, lá cây một lớp màn mỏng tang. Không khí mát lạnh, thoang thoảng hương lúa chín cùng mùi rơm rạ quen thuộc. Xa xa, vài bác nông dân đã lom khom làm việc, tiếng cười nói râm ran vọng lại. Những chú chim sẻ líu lo trên cành tre, như đang gọi nhau thức dậy đón ngày mới. Dòng sông quê lững lờ trôi, in bóng mây trời và những rặng dừa xanh mướt. Em yêu biết mấy khung cảnh bình dị mà ấm áp này!
(Từ láy: "giăng giăng", "lững lờ")
Tham khảo