K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đọc đoạn trích sau:Những cơn gió vịn vào vết nứt cổng làng tôiMùi rơm rạ bế tôi lên bằng đầm đìa kí ứcLưng bà đã còng hơnLúa phơi như nước mắtNhững mùa đông hốc hác gọi tên chồi... Hơi thở của mùa màng rung qua tuổi thơ tôiCó tiếng chim hót vào timKể về vết nứt ở cổng làngVề dấu chân của ông tôi, của cha tôi và nhiều người khác nữaTừ cổng làng ra điKhi bình minh chưa...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau:

Những cơn gió vịn vào vết nứt cổng làng tôi

Mùi rơm rạ bế tôi lên bằng đầm đìa kí ức

Lưng bà đã còng hơn

Lúa phơi như nước mắt

Những mùa đông hốc hác gọi tên chồi...

 

Hơi thở của mùa màng rung qua tuổi thơ tôi

Có tiếng chim hót vào tim

Kể về vết nứt ở cổng làng

Về dấu chân của ông tôi, của cha tôi và nhiều người khác nữa

Từ cổng làng ra đi

Khi bình minh chưa vỡ

Chẳng kịp về gọt vỏ những mùa trăng…


Từng vệt với loang lổ ở trên tường

Với vết nứt ở cổng làng

Cổ tích như dòng sông chảy vào tuổi nhỏ

Chúng tôi lớn như cây

Xanh trong mình nỗi nhớ

Ký ức của xóm làng run rẩy vịn vào đây!

 

Những mái ngói vút cong in tạc thế Rồng bay

Tuổi đôi mươi mang hồn vía của làng

lên tận đỉnh núi cao

xuống tận cùng biển cả

Lời bà như ngọn đèn soi từng trang sách mở:

– Bao tướng tá, nhà văn, tiến sĩ

Sinh ra từ vết nứt cổng làng tôi...

(Cổng làng, Đoàn Mạnh Phương, Tuyển tập thơ Việt Nam 1975 – 2000, Tập 1, NXB Hội Nhà văn 2000, tr.433-434)

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Chỉ ra dấu hiệu để xác định thể thơ của văn bản.

Câu 2 (0,5 điểm): Chỉ ra các từ ngữ miêu tả hình ảnh người bà được thể hiện trong văn bản trên.

Câu 3 (1,0 điểm): Phân tích hiệu quả của biện pháp tu từ so sánh được tác giả sử dụng trong dòng thơ sau:

Cổ tích như dòng sông chảy vào tuổi nhỏ

Câu 4 (1,0 điểm): Nhận xét về tình cảm của nhân vật trữ tình được thể hiện trong văn bản trên.

Câu 5 (1,0 điểm): Từ nội dung của văn bản, anh/chị hãy bày tỏ suy nghĩ về sức mạnh cội nguồn trong đời sống tinh thần của mỗi con người (trình bày khoảng 5 đến 7 dòng).

3
30 tháng 5

con hổng biết

30 tháng 5

Câu 1 (0,5 điểm):
Dấu hiệu để xác định thể thơ của văn bản:
Văn bản được viết theo thể thơ tự do, thể hiện qua việc các câu thơ có độ dài ngắn khác nhau, không tuân theo quy luật vần hoặc số chữ cố định.


Câu 2 (0,5 điểm):
Các từ ngữ miêu tả hình ảnh người bà:

  • “Lưng bà đã còng hơn”
  • “Lời bà như ngọn đèn soi từng trang sách mở”

Những từ ngữ này gợi lên hình ảnh người bà tảo tần, già yếu nhưng đầy yêu thương và trí tuệ, là người truyền lửa và dẫn dắt thế hệ sau.


Câu 3 (1,0 điểm):
Phân tích hiệu quả của biện pháp tu từ so sánh trong dòng thơ:
“Cổ tích như dòng sông chảy vào tuổi nhỏ”

  • Biện pháp so sánh giúp hình ảnh “cổ tích” trở nên sống động và gần gũi.
  • Cổ tích được ví như dòng sông, gợi sự nhẹ nhàng, bền bỉ, liên tục và thấm sâu vào tâm hồn trẻ thơ.
  • Qua đó thể hiện sự gắn bó thiêng liêng giữa tuổi thơ với những câu chuyện dân gian, là nền tảng nuôi dưỡng tâm hồn, trí tưởng tượng và đạo lý sống cho con người từ nhỏ.

Câu 4 (1,0 điểm):
Nhận xét về tình cảm của nhân vật trữ tình:

  • Nhân vật trữ tình thể hiện tình cảm thiết tha, sâu nặng với quê hương, cội nguồn.
  • Ký ức về cổng làng, người thân (ông, cha, bà), mùa màng, tuổi thơ đều được nhắc đến bằng giọng điệu xúc động, đầy nhớ nhung và biết ơn.
  • Đồng thời, nhân vật cũng tự hào về truyền thống, những con người xuất thân từ quê hương mình – từ “vết nứt cổng làng” đã bước ra bao con người tài năng, cống hiến cho đất nước.

Câu 5 (1,0 điểm):
Suy nghĩ về sức mạnh cội nguồn trong đời sống tinh thần của con người:
Cội nguồn là nơi lưu giữ ký ức, tình yêu thương và những giá trị văn hóa truyền thống của mỗi con người. Dù đi xa đến đâu, ký ức về quê hương, gia đình luôn là điểm tựa tinh thần vững chắc, giúp ta vượt qua khó khăn và giữ gìn bản sắc. Sức mạnh ấy không chỉ nuôi dưỡng tâm hồn mà còn thúc đẩy con người sống có trách nhiệm, biết ơn và khát khao cống hiến cho quê hương, đất nước.


Đề thi đánh giá năng lực

Đọc đoạn trích sau: 23.11.69 Hôm nay là ngày sinh của Phương. Em ơi! Không phải chị nhớ em và ngày sinh của em vì ngọn gió lạnh và mưa phùn từ phương Bắc thổi về gây nên cái lạnh giữa núi rừng này đâu. Bao giờ cũng vậy, giữa hoàn cảnh nào cũng vậy, chị cũng vẫn giữ trọn trong lòng những kỷ niệm êm ấm của gia đình ta. Nhớ sao những ngày chủ nhật, những ngày kỷ niệm sinh nhật...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau:

23.11.69

Hôm nay là ngày sinh của Phương. Em ơi! Không phải chị nhớ em và ngày sinh của em vì ngọn gió lạnh và mưa phùn từ phương Bắc thổi về gây nên cái lạnh giữa núi rừng này đâu. Bao giờ cũng vậy, giữa hoàn cảnh nào cũng vậy, chị cũng vẫn giữ trọn trong lòng những kỷ niệm êm ấm của gia đình ta. Nhớ sao những ngày chủ nhật, những ngày kỷ niệm sinh nhật nhà mình đông vui bè bạn đến chúc mừng và những bữa liên hoan đậm đà ấm cúng. […] Em tôi không thể nào tưởng tượng được ngày này chị đã làm gì. Ngày nay ư? Sáng ra vác rựa đi làm, buổi trưa xách thuốc trên vai theo hai chú dẫn đường đi thăm bệnh cho một đồng chí cán bộ. Trên đường đi gặp những người bộ đội, chị đã ngập ngừng đứng lại bên người bạn đồng hương mà không biết nói gì. Họ đang bẻ măng nứa, nước da xanh tái nói với chị rằng họ đã bị đói và sốt rét lâu ngày. Cuộc kháng chiến vĩ đại này viết bằng xương máu và tuổi xuân của bao người, em có biết thế không em?

26.11.69

Thêm một tuổi đời, thêm một năm lửa khói trên chiến trường miền Nam gian khổ. Chúc Thùy vững bước trên đường vinh quang mà Th. đã chọn. Th. ơi, Th. không buồn khi lễ kỷ niệm sinh nhật của Th. chỉ có lá rừng ướt đẫm trong mưa dào dạt khẽ nói với Th. những lời thân mến. Th. không buồn khi bản nhạc mừng Th. hôm nay chỉ có dòng suối ào ào tuôn nước về xuôi. Và căn phòng mà Th. đang ngồi để ghi lên trang vở đời của mình thêm một trang mới chính là chiếc hầm chật chội ướt át này. Th. không buồn vì sau này mở lại những trang sổ này, Th. sẽ tự hào về những năm tuổi trẻ của mình. Ở đây Th. không có những giây phút ấm áp giữa bạn bè bên lọ hoa nhỏ với những bông hồng thơm ngát để trên bàn. Ở đây Th. không có cái hạnh phúc đi cạnh người yêu trên con đường vắng, khi ánh chiều tím dần trong buổi hoàng hôn. Ở đây Th. thiếu nhiều nhưng cũng rất đầy đủ.

Cho nên Th. hãy cười đi, hãy vui đi, khi vở đời mở sang một trang mới đầy vinh quang đẹp đẽ.

(Trích Nhật ký Đặng Thùy Trâm, NXB Hội nhà văn, 2005, tr.197-198)

Chú thích:

1. “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” là cuốn nhật ký nổi tiếng của Đặng Thùy Trâm (1942-1970), một nữ bác sĩ và liệt sĩ quê ở Hà Nội. Cuốn nhật ký này ghi lại những suy nghĩ, cảm xúc và trải nghiệm của chị trong thời gian hoạt động ở chiến trường miền Nam.

2. Th. (Thùy) là viết tắt của tên Đặng Thùy Trâm; Phương là em gái của người viết (Đặng Phương Trâm).

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Chỉ ra một dấu hiệu để xác định tính phi hư cấu của văn bản nhật ký trên.

Câu 2 (0,5 điểm): Những dòng nhật ký ngày sinh nhật của “Th.” được viết trong không gian cụ thể nào?

Câu 3 (1,0 điểm): Phân tích đặc điểm của ngôn ngữ thân mật được sử dụng trong đoạn nhật ký ngày 23.11.69.

Câu 4 (1,0 điểm): Trong những câu văn sau, tình cảm, thái độ của Đặng Thùy Trâm được thể hiện như thế nào?

“Ở đây Th. không có những giây phút ấm áp giữa bạn bè bên lọ hoa nhỏ với những bông hồng thơm ngát để trên bàn. Ở đây Th. không có cái hạnh phúc đi cạnh người yêu trên con đường vắng, khi ánh chiều tím dần trong buổi hoàng hôn. Ở đây Th. thiếu nhiều nhưng cũng rất đầy đủ.

Cho nên Th. hãy cười đi, hãy vui đi, khi vở đời mở sang một trang mới đầy vinh quang đẹp đẽ.”

Câu 5 (1,0 điểm): Từ suy ngẫm “Th. sẽ tự hào về những năm tuổi trẻ của mình”, anh/chị nhận thấy tuổi trẻ ngày nay cần làm gì để có thể tự hào về bản thân?

0
2 tháng 6

Câu 1 (2,0 điểm): Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích ý nghĩa của hình ảnh “những con đường về Nam”

Hình ảnh “những con đường về Nam” trong đoạn thơ gợi nhắc đến một thời kỳ lịch sử hào hùng và đầy gian khổ của dân tộc ta – đó là thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. “Những con đường về Nam” không chỉ là những tuyến đường chiến lược Trường Sơn hay đường mòn Hồ Chí Minh, mà còn là biểu tượng cho lòng yêu nước, cho khát vọng thống nhất non sông. Dẫu “có tên hay không tên”, những con đường ấy đều “không có tuổi” – bởi nó gắn liền với sự hy sinh thầm lặng của biết bao con người, trở thành một phần của lịch sử bất diệt. Các chiến sĩ “như những hạt hồng cầu”, mang theo sự sống, sự tiếp nối, âm thầm nhưng bền bỉ tiếp máu cho cuộc kháng chiến. Họ lặng lẽ dấn thân vì một lý tưởng cao cả, để lại phía sau tất cả những gì thuộc về cá nhân. Như vậy, hình ảnh “những con đường về Nam” không chỉ mang tính chất địa lý mà còn là biểu tượng thiêng liêng cho lòng yêu nước, cho sự hy sinh cao cả và tinh thần bất khuất của cả một thế hệ.


Câu 2 (4,0 điểm): Viết bài văn nghị luận khoảng 600 chữ bàn về: Chọn ngắm nhìn cuộc sống hay phải hành động vì cuộc sống

Trong guồng quay không ngừng nghỉ của cuộc sống hiện đại, con người – nhất là giới trẻ – luôn đứng trước những lựa chọn về cách sống: nên sống chậm lại để cảm nhận, ngắm nhìn cuộc sống, hay cần phải chủ động hành động để chinh phục và làm chủ nó? Đây là một câu hỏi không dễ trả lời, bởi mỗi lựa chọn đều mang trong mình giá trị riêng. Tuy nhiên, từ góc nhìn của một người trẻ, tôi cho rằng hành động vì cuộc sống là điều cần thiết hơn cả, bởi chỉ có hành động, con người mới thật sự trưởng thành và tạo ra giá trị cho chính mình và cho xã hội.

Ngắm nhìn cuộc sống là điều cần thiết. Nó giúp chúng ta cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc đời, biết trân trọng những điều bình dị, giúp tâm hồn trở nên sâu sắc và nhân văn hơn. Tuy nhiên, nếu chỉ mãi “đứng bên lề” để ngắm nhìn, để mộng mơ mà không hành động, thì tất cả những gì ta cảm nhận sẽ mãi chỉ là ý niệm trôi qua, không để lại dấu ấn gì trong thực tại. Cuộc sống không chờ đợi những người thụ động. Nó yêu cầu sự dấn thân, nỗ lực và hành động không ngừng để thích nghi, để vượt qua khó khăn và khẳng định bản thân.

Tuổi trẻ là giai đoạn sung sức nhất, cũng là thời điểm quan trọng nhất để khởi tạo giá trị. Nếu không hành động, ta sẽ để lỡ những cơ hội quý giá, đánh mất khả năng làm chủ cuộc sống của chính mình. Không ai có thể vươn tới thành công bằng sự ngồi yên và mơ mộng. Những nhà khoa học, nghệ sĩ, doanh nhân… đều là những người không chỉ biết quan sát mà còn hành động bền bỉ và kiên cường. Hành động không chỉ là cách để thể hiện bản lĩnh, mà còn là cách để chúng ta học hỏi, vấp ngã và trưởng thành.

Tuy nhiên, không vì thế mà chúng ta sống vội, sống gấp. Ngắm nhìn cuộc sống – ở một chừng mực nào đó – giúp ta hiểu mình đang làm gì, đang đi đâu và có đang sống đúng với ước mơ không. Quan sát để cảm nhận, rồi hành động để thay đổi – đó mới là sự kết hợp lý tưởng cho một cuộc sống có ý nghĩa.

Tóm lại, cuộc sống chỉ thực sự có giá trị khi con người biết hành động để tạo ra nó. Ngắm nhìn là một sự chuẩn bị tâm thế, còn hành động mới là con đường để biến khát vọng thành hiện thực. Người trẻ hôm nay đừng chỉ sống để nhìn, mà hãy sống để làm – sống để để lại dấu chân của mình trên hành trình nhân loại.

Đọc bài thơ:    NHỮNG CON ĐƯỜNG VỀ NAM (Nguyễn Đình Minh)(1)Những dòng sông trái đất này đều đổ ra biển cảĐất nước tôi, một thờiTất cả những con đường đều hướng về NamĐôi lứa dằn lòng đem dải yếm bắc cầu nối đôi bờ xa cáchNỗi nhớ đêm Nam, niềm thương ngày BắcVắt qua bom lửa rập rình. Bao bờ vai con gái dịu mềmGánh những con đường bay...
Đọc tiếp

Đọc bài thơ:

    NHỮNG CON ĐƯỜNG VỀ NAM

(Nguyễn Đình Minh)(1)

Những dòng sông trái đất này đều đổ ra biển cả

Đất nước tôi, một thời

Tất cả những con đường đều hướng về Nam

Đôi lứa dằn lòng đem dải yếm bắc cầu nối đôi bờ xa cách

Nỗi nhớ đêm Nam, niềm thương ngày Bắc

Vắt qua bom lửa rập rình.

 

Bao bờ vai con gái dịu mềm

Gánh những con đường bay qua hủy diệt

Tuổi đôi mươi

Kết hoa mình trên sắt thép

Hương bưởi gội tóc thề vương vấn bước quân đi

 

Vòm ngực trẻ phơi nắng dãi mưa dầu

Chân dép lốp cao su

Và nhịp đập tuổi xuân ngạo cười cõi chết

Cho vạn lí băng xuyên về phía trước

Như dòng máu hồng bất tử dưới trời xanh

 

Nơi không gian, thời gian cháy một niềm tin

Nỗi khát chảy về Nam

Như sông suối vỡ òa tràn qua ghềnh thác

Như lứa đôi đã thương đến đỏ lòng, không thể gì chia cắt

Trái tim yêu mở lối của riêng mình

 

Đất nước một thời những con đường về Nam

Dẫu có tên hay không tên, nhưng đều không có tuổi

Tất cả đều hóa thân thành lịch sử

Chúng tôi như những hạt hồng cầu

Theo đó, mãi trôi đi.

(Tạp chí Văn nghệ Quân đội, số 818 + 819 tháng 4/2015, tr.49)

Chú thích:

(1) Nguyễn Đình Minh sinh năm 1961. Quê quán: Vĩnh Bảo, Hải Phòng. Hiện ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Đoạn thơ in đậm là do người biên soạn đề thực hiện.

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Chỉ ra những câu thơ thể hiện vẻ đẹp của tuổi trẻ trong bài thơ.

Câu 2 (0,5 điểm): Xác định ít nhất hai biện pháp tu từ được sử dụng trong bài thơ.

Câu 3 (1,0 điểm): Lí giải ý nghĩa hai dòng thơ: “Tuổi đôi mươi/Kết hoa mình trên sắt thép”.

Câu 4 (1,0 điểm): Nhận xét về tình cảm của nhân vật trữ tình được thể hiện trong đoạn thơ in đậm.

Câu 5 (1,0 điểm): Rút ra một thông điệp có ý nghĩa nhất đối với anh/chị qua bài thơ (trình bày 5 đến 7 dòng).

0
Câu 1 (2,0 điểm): Con người hiện nay đang phải đối mặt với nỗi sợ bị thay thế bởi máy móc, tuy nhiên, điều đáng sợ hơn cả nguy cơ ấy là sự máy móc trong tư duy con người. Từ góc nhìn của người trẻ, anh/chị hãy viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của bản thân về tác hại của sự máy móc trong tư duy con người.Câu 2 (4,0 điểm): Anh chị hãy viết bài văn (khoảng...
Đọc tiếp

Câu 1 (2,0 điểm):

Con người hiện nay đang phải đối mặt với nỗi sợ bị thay thế bởi máy móc, tuy nhiên, điều đáng sợ hơn cả nguy cơ ấy là sự máy móc trong tư duy con người.

Từ góc nhìn của người trẻ, anh/chị hãy viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của bản thân về tác hại của sự máy móc trong tư duy con người.

Câu 2 (4,0 điểm):

Anh chị hãy viết bài văn (khoảng 600 chữ) phân tích, đánh giá nội dung và nghệ thuật của bài thơ sau:

CỦI LỬA

(Dương Kiều Minh3)

Đời con thưa dần mùi khói

Mẹ già nua như những buổi chiều

lăng lắc tuổi xuân, lăng lắc niềm thôn dã

bếp lửa ngày đông...


Mơ được về bên mẹ

ao xưa, mảnh vườn nhỏ ngày xưa

bậc thềm dàn dụa trăng mỗi tối

Bên những hoàng hôn loang lổ gò đồi

mùi lá bạch đàn xộc vào giấc ngủ

con về yêu mái rạ cuộc đời


Một sớm vắng

ùa lên khói bếp

về đây

củi lửa ngày xưa...

(In trong tập Những mảnh ghép của huyền thoại, Nguyễn Thanh Tâm tuyển chọn, NXB Văn học 2024, tr.140)

3 Nhà thơ Dương Kiều Minh (1960 – 2012) được coi là một gương mặt cách tân sáng danh, một hiện tượng thi ca độc đáo của văn học Việt Nam thời kỳ sau đổi mới. Dương Kiều Minh sống cả đời chỉ với thơ, không biết làm gì khác ngoài làm thơ. Đời ông chỉ dành cho thơ ca, ông nghiêm túc và thủy chung với thơ ca đến tận cùng (Nguyễn Quang Thiều). Đến với thơ Dương Kiều Minh là đến với sự tuôn chảy của cảm xúc thăng hoa, của tình yêu bất tận với quê hương, với cuộc đời được thể hiện bằng lối viết dung dị, tài hoa, kiên định hướng những tìm tòi trong thơ về phương Đông cội nguồn.

1
2 tháng 6

Trong thời đại công nghệ phát triển như hiện nay, nỗi sợ bị thay thế bởi máy móc là điều không thể tránh khỏi. Công nghệ ngày càng tiến bộ, các hệ thống tự động hóa ngày càng phổ biến, việc một số công việc trở nên tự động hóa và được thực hiện bởi máy móc là điều không thể tránh khỏi. Nói về vấn đề này, Georges Duhamel cho rằng: "Đừng sợ máy móc bên ngoài. Hãy sợ máy móc của chính lòng mình". Ý kiến của Georges Duhamel đã đặt ra vấn đề về vai trò và giá trị của con người.
Câu nói trên chỉ ra rằng con người không nên để công nghệ và máy móc thay thế hoàn toàn vai trò và giá trị của mình. Con người có những phẩm chất và khả năng mà máy móc không thể thay thế được, như tình cảm, sáng tạo, khả năng suy nghĩ linh hoạt và đưa ra quyết định dựa trên cảm xúc và trực giác. Chúng ta đừng nên quá máy móc với bản thân vì cứ như máy móc làm theo một nguyên tắc nhất định, khuôn khổ thì sẽ không khiến con người ta trở nên sáng tạo, mà chỉ biết dậm chân tại chỗ. Nó không giúp mọi thứ tốt lên mà chỉ khiến ta kìm hãm sự phát triển của chính bản thân, rồi chúng ta cũng chắc khác gì máy móc chỉ biết lặp đi lặp lại công việc ấy. Hậu quả sẽ càng nghiêm trọng hơn hết, khi ta không bao giờ bằng người khác, trong khi mọi người đều tiến bộ thì chỉ có ta thụt lùi về phía sau làm tâm trạng trở nên tồi tệ và chán nản. Vậy nên thay vì máy móc với bất cứ công việc thì bản thân chúng ta hãy nên làm theo cách của mình một cách sáng tạo, bởi nó giúp ta có thêm nhiều ý tưởng hơn, giúp ta sau mỗi lần thất bài thì có kinh nghiệm để khắc phục vào lần sau.

Vì vậy, chúng ta cần phải tự kiểm soát và không để bản thân trở thành "máy móc" trong công việc và cuộc sống. Chúng ta cần duy trì và phát triển những phẩm chất con người đặc biệt mà máy móc không thể thay thế được, để có thể tồn tại và phát triển trong thế giới hiện đại đầy thách thức này. 

Đọc đoạn trích sau: (1) Chúng ta sẽ ngày càng dựa vào các thuật toán để đưa ra các quyết định cho mình, nhưng ít có khả năng các thuật toán sẽ bắt đầu điều khiển chúng ta một cách có ý thức. Chúng sẽ không có chút ý thức nào cả. (2) Khoa học giả tưởng có khuynh hướng nhầm lẫn trí thông minh với ý thức và cho rằng để bắt kịp hoặc vượt qua trí thông minh của con người, máy...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau:

(1) Chúng ta sẽ ngày càng dựa vào các thuật toán để đưa ra các quyết định cho mình, nhưng ít có khả năng các thuật toán sẽ bắt đầu điều khiển chúng ta một cách có ý thức. Chúng sẽ không có chút ý thức nào cả.

(2) Khoa học giả tưởng có khuynh hướng nhầm lẫn trí thông minh với ý thức và cho rằng để bắt kịp hoặc vượt qua trí thông minh của con người, máy tính sẽ phát triển ý thức. Cốt truyện cơ bản của gần như mọi bộ phim và tiểu thuyết về AI1 xoay quanh cái giây phút kỳ diệu khi một máy tính hay một robot có được ý thức. Một khi điều đó xảy ra, hoặc là nhân vật chính con người đem lòng yêu robot, hoặc robot cố gắng giết sạch con người; thỉnh thoảng cả hai xảy xa cùng lúc.

Nhưng trên thực tế, không có lý do gì để cho rằng trí tuệ nhân tạo sẽ có được ý thức vì trí thông minh và ý thức là hai thứ rất khác nhau. Trí tuệ là khả năng giải quyết vấn đề. Ý thức là khả năng cảm nhận những thứ như đau, vui, yêu và giận. Chúng ta có xu hướng nhầm hai thứ với nhau vì ở con người trí tuệ đi đôi với ý thức. Con người giải quyết hầu hết các vấn đề bằng cách cảm nhận mọi thứ. Tuy nhiên, máy tính lại giải quyết các vấn đề theo một cách rất khác.

(3) Có một số con đường khác nhau dẫn đến trí tuệ cao và chỉ vài con đường trong số đó bao gồm việc có được ý thức. Cũng như máy bay bay nhanh hơn chim mà không bao giờ cần mọc lông, máy tính có thể giải quyết vấn đề tốt hơn con người rất nhiều mà không bao giờ cần phát triển cảm giác. Đúng, AI sẽ phải phân tích các cảm giác của con người một cách chính xác để chữa bệnh cho họ, nhận dạng những kẻ khủng bố, gợi ý bạn đời và tìm đường đi lối lại trên một con phố đầy người đi bộ. Nhưng nó có thể làm vậy mà không cần bất cứ cảm xúc gì của riêng nó cả. Một thuật toán không cần cảm thấy vui, giận hay sợ hãi để nhận ra các dạng thức sinh hóa khác nhau của những con linh trưởng đang vui, đang giận hay đang sợ hãi. Dĩ nhiên, không phải hoàn toàn không có khả năng AI phát triển các cảm giác của riêng nó. Chúng ta vẫn không biết đủ nhiều về ý thức để chắc chắn về điều đó. [...]

(4) Thực sự là chúng ta không hề biết tiềm năng tối đa của con người là gì vì chúng ta biết quá ít về tâm trí con người. Thế nhưng chúng ta không đầu tư nhiều vào việc khám phá tâm trí con người; thay vào đó, ta tập trung vào tăng tốc độ kết nối Internet và tính hiệu quả của các thuật toán Big Data2. Nếu không cẩn thận, chúng ta sẽ trở thành những con người hạ cấp sử dụng sai những máy tính cao cấp để tàn phá bản thân và thế giới.

(Theo “21 bài học cho thế kỉ 21”, Yuval Noah Harari, NXB Thế giới, 2020, tr. 95-96)

Chú thích:

1 AI: viết tắt của Artificial Intelligence, có nghĩa là trí tuệ nhân tạo hay trí thông minh nhân tạo. Công nghệ AI là trí tuệ do con người lập trình tạo nên với mục tiêu giúp máy tính có thể tự động hóa các hành vi thông minh như con người.

2 Big Data: dữ liệu lớn, một thuật ngữ chỉ tập hợp dữ liệu rất lớn và phức tạp mà các ứng dụng xử lý dữ liệu truyền thống không xử lý được.

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Xác định luận đề của văn bản.

Câu 2 (0,5 điểm): Trong đoạn (2), tác giả đã sử dụng thao tác nghị luận nào để chỉ ra trí tuệ và ý thức “là hai thứ rất khác nhau”?

Câu 3 (1,0 điểm): Nêu tác dụng của các bằng chứng được sử dụng trong đoạn (3).

Câu 4 (1,0 điểm): Phân tích lỗi và đề xuất cách sửa lỗi trong câu văn sau: Trong đoạn trích đã thể hiện những hiểu biết sâu sắc và đưa ra những kiến giải thuyết phục về trí tuệ nhân tạo (AI).

Câu 5 (1,0 điểm): Lời cảnh báo của tác giả “Nếu không cẩn thận, chúng ta sẽ trở thành những con người hạ cấp sử dụng sai những máy tính cao cấp để tàn phá bản thân và thế giới” có ý nghĩa như thế nào đối với anh/chị? (Trình bày khoảng 5 – 7 dòng).

0
Đọc đoạn trích sau: Bà ngoại bị bệnh quên sau khi nhận được tin cậu Út tôi mất. Cái tin này nghe nói bay từ biên giới về vào một buổi sáng rất đẹp trời. Hôm đó cóc nhái kêu rộn mặt ao. Mưa rào vừa xuống rửa sạch đường làng lát gạch đỏ. Nắng lên đứng tha thướt ngoài bờ rặng. Bà ngoại tôi đứng nhìn cái tin trên giấy báo, rồi ngã đánh cạch xuống thềm nhà, cái đầu đập...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau:

Bà ngoại bị bệnh quên sau khi nhận được tin cậu Út tôi mất. Cái tin này nghe nói bay từ biên giới về vào một buổi sáng rất đẹp trời. Hôm đó cóc nhái kêu rộn mặt ao. Mưa rào vừa xuống rửa sạch đường làng lát gạch đỏ. Nắng lên đứng tha thướt ngoài bờ rặng. Bà ngoại tôi đứng nhìn cái tin trên giấy báo, rồi ngã đánh cạch xuống thềm nhà, cái đầu đập cạch xuống thì đúng hơn. Khi bà ngoại tỉnh dậy, ai hỏi cũng không nhớ gì mấy. May thế, mẹ tôi bảo nhờ vậy mà không phải nhìn thấy bà khóc.

Bà ngoại tôi nhận cái giấy như thế là cái thứ ba. Khi nhận cái thứ hai, báo tin cậu thứ hai của tôi, thì ông ngoại tôi không chịu đựng được, nằm xuống luôn dưới đất. Bà ngoại tôi có lên tận trường sĩ quan bảo cậu Út tôi về làng làm ruộng. Nhưng cậu nhất định thích đeo lon sĩ quan, cậu giải thích với bà vậy nên bà đành chịu.

Mấy chị em tôi hay phải chạy sang với bà ngoại mỗi khi ăn cơm chiều xong, vì đấy là việc phải làm, không ai tị nạnh ai.

Tôi chạy sang hỏi bà: “Bà ngoại ơi bà ăn cơm chưa?”

Bà ngoại tôi lúc lắc mái đầu già quá là già, cười cười: “Cháu ra xem ngoài sân có phải gió đã về không?”

Tôi chạy ra sân nghe ngóng. Tôi nghe thấy tiếng gì ù ù: “Bà ơi, đúng rồi, gió đã về.”

Bà ngoại tôi cười, mặt nhăn quá là nhăn, hàm răng sún sún chỉ còn vài cái như mấy hạt ngô lép.

Trong giấc mơ, tôi thấy cả ba cậu của tôi đang cùng ùa vào nhà. Cậu Nhất tôi hiền lành nhất nhà. Cậu Hai thì nghiêm nghị lạnh lạnh. Còn cậu Út lém lỉnh hơi lỏi một tí. Cả ba cậu đều cùng bẹo má tôi. Cậu Nhất hiền lành nên bẹo mà êm êm. Cậu Hai bẹo má tôi mà như đang nặn cục bột. Cậu Út cười ha ha, để cậu bẹo thật kêu nhá. Ái cha, giờ thì tôi biết vì sao bà ngoại nhất định không chịu đi sang nhà tôi ở.

Ngoài sân, gió thổi qua hiên nhà. Bà ngoại tôi lại hỏi: “Cháu ơi, gió có phải đã về không?”

Tôi cựa mình, ngáp ngáp rồi trả lời bà: “Bà ơi, đúng rồi. Gió đã về rồi.”

Ngày nào tôi cũng chuẩn bị nhìn cho kỹ, nghe cho tinh. Tôi chỉ sợ gió về mà không biết để báo cho bà. Bà ngồi chải tóc, những sợi tóc mềm mại lọt qua kẽ tay già ơi là già, rơi rơi theo từng cơn gió.

Tôi lên bảy tuổi nên phải đi học. Ở lớp tôi tập tô và nắn nót viết chữ BÀ. Tôi có bà nội nữa, nhưng bà nội tôi đã đi rất xa, từ khi chưa có tôi trên đời. Nên khi viết chữ bà, tim tôi run lên hai tiếng bà ngoại. Tôi ngồi trong lớp tập viết, bên tai cứ nghe tiếng gió thổi luôn.

Rồi tôi phân biệt được các loại gió.

Khi gió dịu dàng bay về mơn man là lúc các cậu tôi ngủ, đầu gối lên nhau, chân gác lên nhau, theo kiểu gì thì tôi không nhìn ra rõ lắm. Khi gió thổi vù vù là y rằng các cậu đang đùa nghịch giống như lũ trẻ con lớp một lớp hai chúng tôi. Khi gió gừ gừ cắn cảu là lúc các cậu tôi sôi bụng đói. Thật tệ, lúc tôi đói thường cắn răng mà chịu, hoặc chạy ra chum múc nước mưa uống. Nhưng các cậu tôi không uống nước mưa chống đói. Có thể nước mưa không còn thích hợp với các cậu nữa.

(Lược một đoạn: Mẹ tôi về thuyết phục bà ngoại đưa mẹ con cô Hồng về. Đứa con của cô là con của cậu Út. Nay cô muốn cho con trai về nhận bà nội.)

Bà ngoại tôi thì cứ thầm thì: “Cảm ơn con đã không thành gió, đã sống trên đời này với mẹ...”

Mẹ tôi lảng đi, nì nèo: “Thế mẹ đừng quên uống thuốc nữa đấy nhé. Có em Hồng về nhà ở, mẹ đừng quên quên nhớ nhớ nữa đấy...”

“Ừ, mẹ sẽ nhớ.”

Mẹ tôi đi rồi, bà ngoại tôi bảo:

“Bà nói cho cháu biết một bí mật nhé. Khi cậu Út cháu đi, cậu có chạy về bảo với bà: mẹ không được khóc thì con sẽ về thăm mẹ luôn. Khi nào ngoài ngõ có cơn gió về là con với các anh về thăm mẹ đấy. Thực ra bà không điên đâu. Bà chỉ không muốn ông ngoại cháu với các cậu nhìn thấy bà khóc.”

Ôi, bà ngoại điên của tôi. [...]

(Trích: Gió thổi – Võ Thị Xuân Hà – Truyện ngắn chọn lọc báo Nhân dân – Nhà xuất bản Văn học 2019; Tr.77-81)

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Xác định nhân vật chính của truyện.

Câu 2 (0,5 điểm): Chỉ ra lý do bà ngoại bị bệnh quên được đề cập đến trong truyện.

Câu 3 (1,0 điểm): Nêu ý nghĩa của những lời thoại mà bà ngoại nói với nhân vật tôi: “... có phải gió đã về không?”, “... gió có phải đã về không?”.

Câu 4 (1,0 điểm): Trình bày hiệu quả của việc sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa trong câu sau: “Khi gió dịu dàng bay về mơn man là lúc các cậu tôi ngủ, đầu gối lên nhau, chân gác lên nhau, theo kiểu gì thì tôi không nhìn ra rõ lắm.”

Câu 5 (1,0 điểm): Từ nội dung của truyện, anh/chị có suy nghĩ gì về những con người từng trải qua mất mát vì chiến tranh? (trình bày khoảng 5 – 7 dòng)

0