how old are you?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Trong truyện ngắn 'Bức tranh của em gái tôi' của Tạ Duy Anh, Kiều Phương là một cô bé tài năng và đáng yêu. Cô bé được anh trai quen gọi là Mèo vì 'mặt nó luôn bị chính nó bôi bẩn'. Cô bé tự chế màu vẽ, vẽ nên những bức tranh sinh động về những sự vật quen thuộc trong nhà. Từ con mèo vằn đến cả cái bát múc cám lợn sứt một miếng khi vào tranh của cô bé đều trở nên ngộ nghĩnh, dễ thương. Khi chú Tiến Lê phát hiện tài năng của bé Phương, chú đã giới thiệu cô bé tham gia trại thi vẽ quốc tế. Bức tranh 'Anh trai tôi' của cô bé đã được trao giải nhất. Qua câu chuyện, ta thấy Kiều Phương là một cô bé có tài năng hội họa và yêu thương anh trai mình, đã giúp anh trai nhận ra lỗi lầm bằng tài năng và tấm lòng nhân hậu.
Trong bài đọc 3 đứa con .Em thích đứa con của người mẹ thứ 3.Tuy cậu không có gì đặc biệt như người khác nhưng .Nhưng cậu có tấm lòng nhân hậu và hay giúp đỡ mẹ cậu.vì vậy em rất ngưỡng mộ cậu bé ấy.

Câu 7: Khi nghe thấy tiếng hót của chú chim, Bách đã có suy nghĩ rằng tiếng hót đó thật hay, thật đẹp và ước rằng mình có thể ghi lại những giai điệu ấy.
Câu 8: Câu Tiếng hót này thật hay làm sao! thuộc kiểu câu cảm thán.
Caau 9: Từ đồng nghĩa với yên ắng: yên lặng, im lặng, tĩnh mịch,...

Chủ nhật vừa rồi, em được bố mẹ cho đi thăm quan Hồ Gươm. Hồ Gươm nằm ở trung tâm thành phố Hà Nội. Diện tích hồ khá rộng và sâu. Nước hồ rất trong xanhh. Thỉnh thoảng những làn nhè nhẹ gió thổi khiến mặt hồ lăn tăn gợn sóng. Quanh hồ là những hàng cây cổ thụ đã được trồng từ lâu. Ở phía xa xa kia, ở giữa hồ là Thaps Rùa nằm giữa hồ. Trên tháp, những khóm rêu phong nổi lên khiến tháp mang một vẻ đẹp đầy cổ kính. Cầu Thê Húc được sơn màu đỏ, cong cong như con tôm. Qua cầu Thê Húc là đến đền Ngọc Sơn. Trước cổng đền là cây đa cổ thụ đã nhiều trăm năm tuổi. Hồ Gươm chính là một biểu tượng đẹp của Hà Nội. Em rất thích Hồ Guomw.
Trong nhân gian chúng ta có biết bao nhân vật lịc sử nổi tiếng,đã để lại cho chúng ta nhiều bài học khác nhau.Trong số đóem thích nhất là nhân vật Sơn Tinh. Sơn Tinh là một vị thần núi tản viên dẫ chống lại mọi của tấn công của Thủy Tinh. Khi hai bên muốn giành được Mĩ Nương cho mình. Sơn Tinh đại chiến cho bên tốt ,có lòng vị tha và khoan dung ,ngược lại Thủy Tinh là 1 người xấu xa, đã dâng lũ để làm ngập lụt,thiệt hại cho dân.Trong câu chuyện ,Sơn Tinh đã làm mọi cách để không cho Thủy Tinh dâng nước phá hoại làng xóm.Em rất thíchnhân vật Sơn Tinh.

Câu 7:
Chú sóc cảm thấy vui sướng khi biết mùa thu đã tới
Câu 8:
Câu "Lá chuyển màu vì mùa thu đã đến." thuộc kiểu câu kể
Câu 9:
Từ trái ngược với vui sướng: buồn bã, đau khổ, rầu rĩ,....

TK:
Ông ngoại thân mến! Chắc ông sẽ bất ngờ khi nhận được thư của cháu đúng không ạ. Hôm nay, học bài xong còn sớm nên cháu viết mấy dòng thư hỏi thăm sức khoẻ của ông. Ông ơi! Lâu nay ông có khoẻ không ạ ? Ông có còn đau đầu gối như hồi trước nữa không ạ? Ông ơi, tuổi ông đã cao nên ông cố gắng nghỉ ngơi, đừng làm việc vườn nhiều quá ông nhé. Cũng đã hơn một năm cháu chưa có dịp về quê thăm ông, ông đừng trách cháu nhé. Cháu và bố mẹ ở đây đều khoẻ, công việc và học tập đều rất tốt. Cháu hứa là sẽ học tập thật tốt, thật ngoan ngoãn để hè này được bố mẹ cho về thăm ông. Ông nhớ dành cây trái trong vườn cho cháu nhé. Đêm đã khuya, cháu phải đi ngủ để sáng mai kịp giờ đến lớp. Cháu xin dừng bút tại đây, ông nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé. Cháu yêu ông nhiều! Cháu ngoại ...
Thái Nuyên, ngày... tháng...năm...
Chị Chin thân mến!
Chị dạo này có khoẻ không?,có ốm đau gì không? Chị học có giỏi không?được cô giáo khen nhiều không? em dạo này khoẻ lắm ạ.nhưng bây giờ em vẫn đang học nhiều lắm nên em không rảnh gặp chị được, em nhớ chị lắm! nên chị khi nào chị rảnh chị về chơi với em nhé ! em sẽ chờ thư của chị nhé .yêu chị lắm!.
Dạo này chỗ em có nhiều cái mới lắm như: từ đường đá thành đường bê tông,từ một khu vườn thành một khu vui chơi cho trẻ và còn rất nhiều khác nữa . Nên khi nào chị lên em sẽ dẫn chị đi chơi khắp chỗ đấy nhé.Khi nào em rảnh em sẽ về với chị nha! em yêu chị nhiều! chúc chị một ngày vui vẻ và hạnh phúc nhé! em chờ thư của chị nhé,tạm biệt chị nhé,em sẽ chờ chị nhé.
Em của chị Chin
Ký tên
...........

câu 7. ( ko có bài đọc chi tiết nên ko trả lời được)
câu 8 .thuộc kiểu câu cảm
câu 9 . Dấu ngoặc kép trong câu dùng để đánh dấu đoạn dẫn trực tiếp của nhân vật
Câu 7: Tâm học được rằng: Dù khó khăn thế nào, chỉ cần cố gắng, ta cũng có thể làm nên điều kỳ diệu.
Câu 8: Câu "Thật đẹp quá!" thuộc kiểu câu cảm.
Câu 9: Dấu ngoặc kép trong câu dùng để đánh dấu đoạn dẫn trực tiếp của nhân vật


“Ầu ơ … Con ơi, con ngủ cho ngoan…” Câu ca dao bà ru mẹ, mẹ ru con từ đời này qua đời khác mà sao nghe vẫn cứ ngậm ngùi và da diết đến thế! Mẹ thương con từ những câu hát ru đến lời thương, câu mắng và trong từng cái ôm dịu dàng…
Như bao người nông dân ở những vùng quê nghèo khác, mẹ tôi là một người phụ nữ nông dân giản dị, chân chất. Mang vẻ đẹp của người phụ nữ Á Đông truyền thống, mẹ mang dáng người cân đối, gương mặt trái xoan ưa nhìn và nước da đã không còn mịn màng bởi dạn dày sương gió. Cái dịu dàng và nhẹ nhàng đã thấm vào mẹ tôi từ lời ăn tiếng nói, dáng đi và cách ứng xử của mẹ với mọi người và với cuộc sống.
Mẹ tôi vẫn luôn mang theo quan niệm của những người nông dân những vùng quê nghèo: mong ước con mình chỉ cần chăm ngoan học giỏi thì chịu bao nhiêu vất vả, đau khổ mẹ cũng chịu được. Những con người vì cuộc sống mưu sinh mà luôn dang dở ước mơ với những con chữ nên đã gửi cả ước mơ và hạnh phúc của mình vào những bước chân đến trường của con. Nhưng ngày ấy tôi không hiểu được điều đó…
Từ khi tôi biết đến những con chữ và việc học, mẹ luôn nhắc nhở tôi phải học, cố gắng học và học cho thật giỏi. Hoàn cảnh nhà không có điều kiện như bạn bè cùng trang lứa, nhưng mẹ không bao giờ để cho tôi làm những việc mưu sinh, nặng nhọc của mẹ. Và tôi chỉ có việc học, học và học. Nhưng nhìn thấy mẹ mình, ngày ngày vất vả ngược xuôi, đi gom nhặt ve chai từ sáng sớm đến tối muộn mới về, tôi không chịu được. Tôi thường giúp mẹ phân loại đống ve chai mà mẹ đã đem về. Mẹ không đồng ý, nhưng vì tôi hứa là mình đã làm xong bài tập cứ xông vào đống ve chai nên mẹ cũng đành hết cách.
Buổi tối hôm đó, tôi thấy mẹ về muộn hơn thường lệ. Chưa làm xong bài kiểm tra hôm đó, nhưng thấy mẹ về là tôi đã vội chạy ra đón. “Hôm nay công việc sẽ rất nhiều đây. Nhiều thế này sao có thể để mẹ làm một mình rồi”- tôi nghĩ thế và chắc chắn sẽ phải giúp mẹ. Tôi chắc chắn với mẹ là mình đã hoàn thành xong các bài tập, và cả học bài nữa. Vì vậy, mẹ có thể yên tâm để tôi giúp mẹ. Vậy mà, công việc đến gần đêm mới xong, không biết mẹ làm một mình thì đến bao giờ?
Thành tích của tôi luôn rất tốt, đứng trong top đầu của lớp. Nhưng tối hôm trước, tôi đã không làm bài. Vì thế, tôi nhận một con 0 đầu tiên trong bao nhiêu năm đi học của mình. “Làm sao bây giờ, mẹ mà biết thì, thì …”, tôi không dám tưởng tượng hậu quả đâu. Tôi không sợ mẹ mắng, mẹ đánh mà chỉ sợ mẹ buồn thôi. Nhưng về nhà, tôi thấy mẹ ở đó, không nói năng gì cả. Mẹ đã biết rồi. Tôi lo lắng, rồi sợ hãi. Mẹ không nói, mẹ chỉ khóc. Giọt nước mắt mẹ lăn dài xen với tiếng nức nở làm lòng tôi đau như cắt. Tôi không thể chịu nổi như thế nên đã quyết định nói gì đó, nhưng tất cả chỉ có ba chữ “Con xin lỗi” được thốt ra.
Mẹ khóc là vì mẹ mà việc học của con mới bị ảnh hưởng. Mẹ đã không làm tốt vai trò người mẹ. Mẹ …
Cuối cùng mẹ cũng chịu nói. Đúng, đó là lỗi của mẹ. Mẹ đã không cho tôi được thể hiện tình yêu của mình với mẹ, nên tôi mới phải nói dối để làm thế. Mẹ đã dành cả tình yêu cho tôi nhưng đã không đúng cách, mẹ đã không hiểu tôi. Vì thế, cả tôi, cả mẹ đều không đúng.
Và mẹ và tôi đã khóc. Những giọt nước mắt khởi đầu cho những niềm vui và tình yêu mới. Ngoài kia, những tia nắng vàng mới rực rỡ đến như vậy.
I'm fine
I’m fine, thank you.And you?