Đặt mình vào vai bạn nhỏ trong bài thơ dưới đây, em hãy viết một bức thư gủi mẹ kể về việc ba bố con ở nhà như thế nào trong những ngày bão vắng mẹ
Mẹ vắng nhà ngày bão
Mấy ngày mẹ về quê
Là mấy ngày bão nổi
Con đường mẹ đi về
Cơn mưa dài chặn lối
Hai chiếc giường ướt một
Ba bố con nằm chung
Vẫn thấy trống phía trong
Nằm ấm mà thao thức
Nghĩ giờ này ở quê
Mẹ cũng không ngủ được
Thương bố con vụng về
Củi mùn thì lại ướt
Nhưng chị vẫn hái lá
Cho thỏ mẹ, thỏ con
Em thì chăm đàn ngan
Sớm lại chiều no bữa
Bố đội nón đi chợ
Mua cá về nấu chua...
Phú Mậu, ngày 10, tháng 8, năm 2018.
Gửi mẹ yêu!
Vậy là đã 3 ngày kể từ hôm mẹ về quê ngoại. Cả nhà rất nhớ mẹ đấy! Mẹ và ông bà ngoại bây giờ vẫn khỏe chứ? Còn ba bố con con thì vẫn rất khỏe. Ở đấy có mưa không mẹ? Nhà mình mưa rất to, một chiếc giường lớn đã ướt nên cả nhà chỉ còn một chiếc nhỏ mà thôi. Dù chật chội nhưng bao giờ cũng thấy trống trãi vì thiếu mẹ. Đêm nào cũng vậy, nằm ấm nhưng không ai ngủ được cũng chỉ vì nhớ mẹ. Thường ngày, mọi việc nhà đều có mẹ làm, giờ mẹ về quê, mọi việc như dựa vào bố. Mà mẹ cũng biết đấy, rất ít khi bố vào bếp nên bữa ăn nào cũng lúc mặn, lúc lạt. Hơn nữa cũng là do mấy hôm nay trời mưa, củi ướt nên lại càng vất vả hơn. Nhưng bữa nào, ăn vào thì cả nhà cũng cười hả hê, quên hết khó khăn, mưa bão. Ở nhà, con và chị chỉ có thể làm những việc nhỏ. Chị thì đi hái lá về cho thỏ ăn, còn con lại chăm sóc đàn ngan. Mẹ thấy ba bố con con giỏi không? Thư đã dài, con xin dừng bút tại đây, và mong rằng mẹ sẽ về sớm với cả nhà, mẹ nhé! Yêu mẹ rất nhiều!
Con của mẹ
Phan Khánh Hoài