K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 2

Olm chào em, cảm ơn em đã chia sẻ bài thơ giàu cảm xúc và ý nghĩa. Giữa cuộc sống bộn bề nhiều bon chen và vội vã này, có đôi lúc cần phải chậm lại để sống một cuộc sống thực sự phải không em nhỉ?

16 tháng 2

Em cảm ơn cô Hoài nhìu ạ <33

trời, thế thì con mèo của bạn còn giỏi hơn cả bạn ấy hả?

16 tháng 2

tìm kiểu gì vậy chỉ tui đi


16 tháng 2

tên thật: u-xa-chốp(1958)
quê quán: Matx-cơ-va, Nga.
ông là nhà văn, nhà thơ, nha viết kịch cho thiếu nhi.

16 tháng 2

Andrey Alekseevich Usachev sinh ngày 5 – 7 – 1958.

- Quê quán: Mát-xcơ-va, Nga.

- Là nhà văn, nhà thơ, nhà viết kịch cho thiếu nhi.

- Từ khi thiếu niên, ông đã bắt đầu làm thơ. Sau trung học, Andrey Usachev đi học đại học tại Moscow để nghiên cứu kỹ thuật điện tử, nhưng sau 4 khóa học bỏ học.

- Sau khi rời quân đội, nhà thơ đã được đăng ký tại Khoa Ngữ văn của Đại học bang Kalinin, tốt nghiệp năm 1987. Luận văn là về đề tài: "Các bài thơ về những bài thơ cho trẻ em Daniila Harmsa".

- Năm 1985, U-xa-chốp bắt đầu xuất bản các tác phẩm của mình.

II. Sự nghiệp văn học U-xa-chốp

- Ông có hàng trăm cuốn sách viết về trẻ em được xuất bản tại Nga. Nhiều sách của ông được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới như Nhật Bản, Ba Lan, Serbia.

- Năm 1994, ông đã viết những cuốn sách thơ "Dreams Petushkova". Ngoài ra còn có một số tác phẩm khác như "Magic ABC", "Fairy ABC", "Planet of mèo" và "Hộp”,…


VM
16 tháng 2

Quả nhiên sáng sớm tóc đen thành tuyết trắng

Thị phi thành bại quay đầu lại như không

Thay trời hành đạo cũng chỉ là hành động bỏ đá xuống giếng mà thôi

Nếu xuân thu thiền ta vừa mới luyện thành có hiệu quả, kiếp sau vẫn nguyện làm tà ma.

15 tháng 2

Tuổi thơ tôi gói gọn trong những đêm đông giá lạnh, khi mùa đông về, làn gió rét mướt thổi qua từng khe cửa, luồn lách vào căn phòng nhỏ bé, khiến cho từng hơi thở của đêm đen trở nên thật nặng nề và buồn hơn. Lửa bập bùng trong bếp, là điểm sáng duy nhất trong không gian tĩnh lặng, khói bếp tỏa lên từ những nồi canh nóng hổi, làn hơi ấm áp bốc lên quanh tôi, nhưng cái lạnh ngoài kia vẫn bám riết trong tâm hồn không lối thoát. Những đêm ấy, bà ngồi bên ánh lửa chập chờn, kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích, lời bà nhẹ nhàng, chậm rãi như muốn xua tan đi sự tịch mịch của mùa đông. Đối với tôi lúc này, cả thế giới dường như thu nhỏ lại bên bếp lửa ấm áp, và tôi lại rúc mình trong lòng bà, nghe bà kể chuyện.

Ngoại tôi là một người phụ nữ với mái tóc bạc phơ và đôi tay chai sần theo năm tháng, là cả bầu trời tuổi thơ của tôi. Ngoại thường kể những câu chuyện cổ tích, giọng bà trầm ấm, chậm rãi, tựa như lời ru kéo tôi vào giấc mơ diệu kỳ. “Ngày xửa ngày xưa...” – khi câu mở đầu ấy được cất lên, tôi như lạc vào một thế giới nơi cái thiện luôn chiến thắng cái ác, lòng nhân hậu được đền đáp xứng đáng. Những nhân vật như Thạch Sanh, cô Tấm hay cậu bé thông minh bước ra từ lời kể của ngoại, sống động đến mức tôi có cảm giác như chính mình đang đồng hành cùng họ qua những thử thách cam go. Có lần, nghe xong một câu chuyện, tôi tò mò hỏi:

-Ngoại ơi, sao người tốt lại khổ thế?

Ngoại mỉm cười, vuốt tóc tôi:

-Vì ông Trời đang thử lòng họ đấy. Qua khó khăn, mình mới biết trân trọng những điều tốt đẹp nhất, cháu ạ!

Lúc ấy, tôi không thể hiểu hết được ý nghĩa những lời ngoại nói, nhưng vòng tay bà đủ làm tôi thấy an yên. Bà ngồi đó, kể cho tôi nghe những câu chuyện không chỉ để tôi say mê, mà còn để dạy tôi bài học về lòng nhân ái, sự kiên trì và biết trân quý hạnh phúc trong cuộc đời.

Thế nhưng, thời gian không ngừng trôi. Mỗi khi Tết đến, tôi lại vừa háo hức vừa lo âu. Háo hức vì được trở về bên bà, quây quần bên mâm cỗ ngày xuân, nhưng cũng lo lắng vì Tết lại làm ngoại già đi thêm một tuổi. Tôi sợ thời gian sẽ lấy đi ngoại của tôi, lấy đi những đêm bà kể chuyện, những ngày bà dẫn tôi ra chợ Tết, mua cành đào, chậu quất để trang hoàng nhà cửa. Tôi nhớ những mùa Tết bên bà, khi cả không gian như ngập tràn hương vị của ngày xuân. Những cành đào hồng thắm, những chậu quất trĩu quả vàng tươi làm sáng bừng góc sân nhà. Bà, với dáng người nhỏ nhắn nhưng đôi bàn tay luôn thoăn thoắt, bận rộn gói bánh chưng, nấu nồi nước lá mùi để cả nhà rửa mặt ngày đầu năm. Tôi còn nhớ như in hương thơm thoang thoảng của lá dong, nếp mới hòa quyện với mùi khói bếp, tất cả như một phần không thể thiếu của tuổi thơ tôi.

Ngày Tết bên bà không chỉ là những món ăn ngon, mà còn là những khoảnh khắc đầy yêu thương. Tôi theo bà ra chợ xuân, nơi bà cẩn thận chọn từng nhành hoa, từng cành đào. Bà bảo, hoa đào là linh hồn của ngày Tết, và mỗi bông hoa nở rộ như một lời chúc an lành. Tôi hay líu ríu bên bà, đôi khi tò mò hỏi về những phong tục, tập quán mà bà luôn nhẫn nại giải thích.

Tôi thích nhất là khoảnh khắc giao thừa. Cả nhà quây quần bên nhau, còn bà thì luôn dành vài phút để thắp hương trước bàn thờ tổ tiên, khẽ thì thầm lời cầu nguyện cho một năm mới bình an. Lúc ấy, tôi thường nắm lấy bàn tay bà, bàn tay đã chai sần qua năm tháng nhưng vẫn luôn ấm áp.

Thế nhưng, Tết mỗi năm lại khiến tôi thêm lo sợ. Tôi lo rằng thời gian tàn nhẫn sẽ làm bà yếu hơn, chậm chạp hơn. Những nếp nhăn trên gương mặt bà ngày một rõ nét, đôi mắt mờ dần theo năm tháng. Tôi sợ một ngày nào đó, giọng kể ấm áp của bà sẽ chỉ còn là ký ức. Tôi nhớ những lần bà xoa đầu tôi và bảo:

-Mỗi năm qua đi là thêm một lần chúng ta được ở bên nhau, con à. Vì thế, hãy luôn trân trọng những phút giây hiện tại.

Những lời nói ấy khiến tôi thấm thía hơn bao giờ hết. Mỗi mùa Tết, tôi đều tự nhủ phải yêu thương bà nhiều hơn, phải ghi nhớ từng câu chuyện bà kể, từng món ăn bà nấu, từng ánh mắt, nụ cười của bà. Đó không chỉ là ký ức, mà còn là những kho báu quý giá của cuộc đời tôi.

Thời gian không chờ đợi ai, nhưng tình yêu thương mà bà dành cho tôi sẽ mãi là ánh sáng sưởi ấm tâm hồn tôi, như ngọn lửa bập bùng trong những đêm đông năm xưa. Tôi chỉ mong mỗi năm Tết đến, tôi vẫn được trở về bên bà, nghe bà kể chuyện, và cảm nhận trọn vẹn tình thương từ vòng tay ấm áp ấy.

Còn điều gì chưa nói? Có lẽ đó là lời cảm ơn sâu sắc mà tôi chưa kịp nói với bà – cảm ơn bà đã luôn là người chở che, đã luôn yêu thương tôi vô điều kiện, và đã dạy tôi những bài học quý giá về cuộc sống. Mỗi năm trôi qua, tôi càng hiểu rằng, những gì bà trao tặng tôi không chỉ là những câu chuyện cổ tích mà còn là sự thật giản dị của lòng nhân ái, tình yêu thương và sự sẻ chia. Và tôi sẽ luôn trân trọng từng giây phút bên bà, không chỉ trong những mùa Tết, mà trong suốt cả cuộc đời. 

 => đây là bài dự thi '' còn điều gì chưa nói "của mk , bn tham khảo nhé ^^

chúc bạn học tốt

15 tháng 2

tk cho mk

15 tháng 2

@Nguyễn Tuấn Vũ

Bạn không được nhắn linh tinh nhé!

15 tháng 2

bạn không đăng linh tinh nhé

16 tháng 2

Điểm giống nhau là :

- cả hai đều nghèo mạc

- luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác trong mọi hoàn cảnh


15 tháng 2

Bài văn nghị luận: Suy nghĩ về tình trạng bạo lực trong học sinh hiện nay

Trong những năm gần đây, tình trạng bạo lực trong học sinh ngày càng trở thành một vấn đề nhức nhối, gây lo ngại không chỉ cho nhà trường mà còn cho toàn xã hội. Các vụ việc học sinh đánh nhau, bắt nạt bạn bè không chỉ xuất hiện trong lớp học mà còn lan rộng trên mạng xã hội, để lại những hậu quả nghiêm trọng. Vậy nguyên nhân của tình trạng này là gì và chúng ta cần làm gì để ngăn chặn?

Trước hết, bạo lực học đường có thể xuất phát từ nhiều nguyên nhân khác nhau. Một trong những lý do chính là sự thiếu giáo dục về đạo đức và kỹ năng sống cho học sinh. Khi không được dạy cách kiểm soát cảm xúc, giải quyết mâu thuẫn một cách ôn hòa, nhiều em chọn bạo lực để thể hiện bản thân hoặc giải quyết xung đột. Bên cạnh đó, ảnh hưởng từ môi trường gia đình cũng đóng vai trò quan trọng. Những học sinh sống trong gia đình có bạo lực, thiếu sự quan tâm của cha mẹ hoặc thường xuyên bị áp lực tâm lý có nguy cơ cao trở thành nạn nhân hoặc thủ phạm của bạo lực học đường.

Ngoài ra, sự tác động từ mạng xã hội và phim ảnh cũng là một yếu tố không thể bỏ qua. Ngày nay, học sinh dễ dàng tiếp cận các nội dung bạo lực từ internet, phim ảnh và trò chơi điện tử. Nếu không có sự định hướng đúng đắn, các em có thể bắt chước những hành vi bạo lực đó trong cuộc sống thực tế. Hơn nữa, sự thờ ơ của nhà trường và xã hội trong việc xử lý các vụ việc bạo lực cũng góp phần làm cho vấn nạn này ngày càng nghiêm trọng. Khi các hành vi bạo lực không bị ngăn chặn kịp thời, học sinh có thể nghĩ rằng đây là điều bình thường và tiếp tục tái diễn.

Hậu quả của bạo lực học đường rất nghiêm trọng, không chỉ ảnh hưởng đến nạn nhân mà còn tác động tiêu cực đến toàn bộ môi trường giáo dục. Những học sinh bị bạo lực có thể bị tổn thương cả về thể chất lẫn tinh thần, dẫn đến trầm cảm, sợ hãi, thậm chí bỏ học. Về lâu dài, bạo lực học đường còn ảnh hưởng đến tương lai của cả một thế hệ, khiến xã hội trở nên bất ổn hơn.

Để giải quyết tình trạng này, cần có sự phối hợp của gia đình, nhà trường và xã hội. Trước hết, cha mẹ cần quan tâm đến con cái nhiều hơn, dạy cho các em biết cách kiểm soát cảm xúc và cư xử đúng mực. Nhà trường cần có những chương trình giáo dục về đạo đức, kỹ năng sống và phòng chống bạo lực một cách hiệu quả. Ngoài ra, cần có những biện pháp xử lý nghiêm khắc đối với những hành vi bạo lực để răn đe và ngăn chặn kịp thời. Bên cạnh đó, học sinh cũng cần nâng cao ý thức của bản thân, biết tôn trọng và yêu thương bạn bè, cùng nhau xây dựng một môi trường học đường an toàn và lành mạnh.

Tóm lại, bạo lực học đường là một vấn đề đáng báo động, cần sự chung tay của tất cả mọi người để giải quyết. Một môi trường học đường lành mạnh không chỉ giúp học sinh phát triển tốt hơn mà còn góp phần xây dựng một xã hội văn minh, hòa bình trong tương lai.

15 tháng 2

tk ạ!

+ Tố Hữu sinh năm 1920, mất năm 2000, tên khai sinh là Nguyễn Kim Thành

  

 + Quê quán: làng Phù Lai, nay thuộc xã Quảng Thọ, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên – Huế

  

 + Sinh trưởng trong gia đình nho học ở Huế và yêu văn chương

 

  + Tố Hữu sớm giác ngộ cách mạng và hăng say hoạt động cách mạng và hăng say hoạt động, kiên cường đấu tranh trong các nhà tù thực dân

   

+ Tố Hữu đảm nhiệm nhiều cương vị trọng yếu trên mặt trận văn hóa và trong bộ máy lãnh đạo của Đảng và Nhà nước


- Đường thơ, đường cách mạng: con đường thơ và con đường hoạt động cách mạng của ông có sự thống nhất, không thể tách rời. Mỗi tập thơ của ông là một chặng đường cách mạng.


- Đường thơ, đường cách mạng: con đường thơ và con đường hoạt động cách mạng của ông có sự thống nhất, không thể tách rời. Mỗi tập thơ của ông là một chặng đường cách mạng.

  


 + Tập thơ “Từ ấy” (1937-1946)

 

  + Tập thơ “Việt Bắc” (1946-1954)

   

+ Tập thơ “Gió lộng” (1955-1961)

   

+ Tập thơ “Ra trận” và tập “Máu và hoa”

   

+ Các tập thơ còn lại: thể hiện những chiêm nghiệm về cuộc đời của tác giả


- Phong cách thơ Tố Hữu:


- Phong cách thơ Tố Hữu:

   

+ Thơ Tố Hữu là thơ trữ tình – chính trị

   

+ Thơ Tố Hữu thiên về khuynh hướng sử thi và cảm hứng lãng mạn

   

+ Thơ Tố Hữu có giọng tâm tình, ngọt ngào

  

 + Thơ Tố Hữu mang tính dân tộc đậm đà


⇒ Thơ Tố Hữu là tấm gương phản chiếu tâm hồn một người chiến sĩ cách mạng suốt đời phấn đấu, hi sinh vì tương lai tươi đẹp của dân tộc, cuộc sống hạnh phúc của con người.