K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 3

Câu 1 (2,0 điểm): Viết đoạn văn phân tích nhân vật "tôi"

Nhân vật "tôi" trong truyện ngắn Một lần và mãi mãi được khắc họa với những diễn biến tâm lý tinh tế, chân thực. Ban đầu, "tôi" là một đứa trẻ hồn nhiên, có đôi chút yếu lòng khi bị bạn bè lôi kéo, dẫn đến việc lừa bà Bảy Nhiêu bằng tờ giấy giả. Tuy nhiên, khác với Bá, "tôi" mang trong mình sự do dự, áy náy khi phạm sai lầm. Đặc biệt, khi nghe tin bà Bảy qua đời và biết được rằng bà đã nhận ra hành vi gian dối nhưng vẫn âm thầm bỏ riêng số tiền giả, nhân vật "tôi" rơi vào trạng thái sững sờ, hối hận sâu sắc. Bốn mươi năm trôi qua, "tôi" vẫn luôn day dứt về lỗi lầm năm xưa, thường xuyên cùng Bá viếng thăm mộ bà để cầu mong sự tha thứ. Qua đó, nhân vật "tôi" hiện lên như một con người giàu tình cảm, biết trăn trở, suy nghĩ về lỗi lầm của mình. Hình ảnh ấy chính là bài học sâu sắc về lòng trung thực và sự hối lỗi muộn màng, nhắc nhở mỗi người phải luôn sống ngay thẳng, chân thành để không phải nuối tiếc về sau.

Câu 2 (4,0 điểm): Bài văn nghị luận về sự trung thực trong cuộc sống

Trung thực là một trong những phẩm chất cao quý của con người, thể hiện qua lời nói, hành động và suy nghĩ ngay thẳng. Một người trung thực không chỉ nhận được sự tin yêu từ người khác mà còn có được sự thanh thản trong tâm hồn. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, khi cuộc sống ngày càng thay đổi với nhiều cám dỗ, giá trị của lòng trung thực dường như đang bị thách thức hơn bao giờ hết.

Trung thực là sự thẳng thắn, chân thành, không gian dối trong lời nói và hành động. Một người trung thực luôn sống đúng với sự thật, không lừa dối bản thân hay người khác vì lợi ích cá nhân. Sự trung thực không chỉ thể hiện trong những việc lớn lao mà còn nằm trong từng hành động nhỏ bé hàng ngày.

Trung thực là nền tảng để xây dựng lòng tin trong các mối quan hệ và tạo nên một xã hội công bằng, lành mạnh. Đối với cá nhân, trung thực giúp con người sống thanh thản, không lo lắng bị phát hiện vì những lời nói dối. Những người trung thực thường được người khác tin tưởng, kính trọng và dễ dàng đạt được thành công bền vững. Đối với xã hội, sự trung thực giúp xây dựng một môi trường minh bạch, công bằng. Khi mỗi người đều trung thực, xã hội sẽ phát triển theo hướng tích cực, tránh được những tiêu cực như tham nhũng, gian lận hay lừa đảo.

Tuy nhiên, trong thực tế, không phải ai cũng giữ được lòng trung thực. Nhiều người vì lợi ích cá nhân đã dối trá, gian lận, gây ảnh hưởng đến người khác và làm mất đi niềm tin trong xã hội. Ví dụ, trong học tập, có những học sinh gian lận trong thi cử chỉ để đạt điểm cao, nhưng lại không thực sự có kiến thức. Trong kinh doanh, có những doanh nghiệp sẵn sàng lừa dối khách hàng để kiếm lợi nhuận, gây hậu quả nghiêm trọng.

Mỗi người cần rèn luyện và giữ gìn lòng trung thực trong mọi hoàn cảnh. Muốn vậy, cần có sự giáo dục từ gia đình, nhà trường và xã hội để giúp mỗi cá nhân hiểu rõ giá trị của sự trung thực. Đồng thời, bản thân mỗi người cũng cần ý thức được trách nhiệm của mình, luôn sống ngay thẳng, không chạy theo những lợi ích trước mắt mà đánh mất đạo đức của chính mình.

Trung thực là phẩm chất quan trọng giúp con người xây dựng cuộc sống ý nghĩa và tốt đẹp hơn. Mỗi người cần tự nhắc nhở bản thân phải sống ngay thẳng, trung thực trong từng lời nói và hành động để góp phần xây dựng một xã hội công bằng, văn minh.

I. PHẦN ĐỌC HIỂU (4,0 ĐIỂM) Đọc văn bản sau:        MỘT LẦN VÀ MÃI MÃI        Quán bà Bảy Nhiêu nằm gần một khu mả đá, được bao bọc bởi những hàng rào bàn chải. Đó là một cái chòi tranh rách nát được dựng lên trước mặt một ngôi nhà tranh vách đất cũng rách nát như vậy. Trong chòi có đặt một cái bàn gỗ đã cũ, hai cái ghế băng cũng đã già nua như vậy, một cái đã hỏng...
Đọc tiếp

I. PHẦN ĐỌC HIỂU (4,0 ĐIỂM)

Đọc văn bản sau:

       MỘT LẦN VÀ MÃI MÃI

       Quán bà Bảy Nhiêu nằm gần một khu mả đá, được bao bọc bởi những hàng rào bàn chải. Đó là một cái chòi tranh rách nát được dựng lên trước mặt một ngôi nhà tranh vách đất cũng rách nát như vậy. Trong chòi có đặt một cái bàn gỗ đã cũ, hai cái ghế băng cũng đã già nua như vậy, một cái đã hỏng mất một chân. Trên chiếc bàn gỗ có xếp mấy lọ kẹo, đường táng, những thứ mà bà con nông dân tự làm lấy.

       Bà Bảy Nhiêu sống có một mình. Người trong làng không ai rõ chồng con bà đã mất từ lúc nào, mà cũng có thể là bà chưa có chồng con gì cả. Trước đây, mắt bà còn tinh nhưng độ hai năm nay bà bị lòa. Người ta bảo nhà bà ở gần động cát quá, nên gió thổi cát vào mắt nhiều lần, lâu ngày mà nó vậy.

       Chúng tôi nhao nhao:

       - Bán cho con một táng đường, bà.

       - Bán cho con hai viên kẹo bi, bà.

       Bà Bảy Nhiêu run run đưa bàn tay trái lên cầm tiền của chúng tôi, bỏ ngay vào cái cơi trầu bà đặt dưới bàn, tay phải quờ quờ lục vào các lọ lấy kẹo, đường cho từng đứa. Hầu như không bao giờ bà đếm tiền. Bà tin chúng tôi.

       Trưa hôm đó, sau hiệu lệnh của thằng Bá, tôi cho tay vào túi. Những tờ bạc lẻ mà mẹ tôi cho đã biến mất đâu. Tôi ngần ngừ một lúc nhưng nỗi thèm ngọt đã khiến cho tôi lủi thủi theo sau các bạn mong được “ăn ghẹ” của một đứa nào đấy. Giữa đường, nghĩ xấu hổ, tôi quay lại...

       - Sao mày không đi mua đường, mua kẹo? - Thằng Bá đi phía sau hỏi tôi.

       - Tao không có tiền.

       Bá cười sằng sặc:

       - Chớ hồi giờ tao đâu có tiền mà vẫn mua được kẹo.

       Tôi ngạc nhiên:

       - Chớ lâu nay mày mua bằng thứ gì?

       Bá không trả lời ngay. Nó kéo tôi sát lại gần nó, rút trong túi ra mấy tờ giấy đã viết, được cắt gọn ghẽ như những tờ giấy bạc, nói thì thầm:

       - Tao chuyên đưa bà Bảy những tờ giấy này. Bả mù, bà đâu có thấy. - Nó ngừng một lát rồi nói tiếp, - tao có ba tờ tao cho mày một tờ. Mày đợi tụi nó mua cuối cùng mình mới mua.

       Tôi ngần ngại một lát nhưng cuối cùng cũng cầm tờ giấy lộn. Tôi có cảm giác khi cầm tờ “bạc giả” của tôi, mắt bà Bảy Nhiêu như có tia sáng loé lên. Nhưng bà không nói gì, vẫn bỏ nó vào cơi trầu và đưa đường táng đen cho tôi.

       Ngày hôm sau, sự việc vẫn lặp lại y như hôm trước. Có điều, khi tôi và Bá đến quán thì không thấy có chuyện mua bán xảy ra. Các bạn đến trước đều đứng túm lại dưới quán nhìn sững vào trong nhà bà Bảy. Trong nhà có tiếng người lao xao. Một bác nông dân quen biết trong làng đang ngồi trước cửa vừa giờ cơi trầu của bà Bảy ra đếm tiền vừa nói vọng ra:

       - Tụi bay về đi. Bà Bảy trúng gió chết hồi hôm rồi.

       Chúng tôi sững sờ, đứng im không nhúc nhích. Bác nông dân lẩm bẩm điều gì quay vô nhà nói với ai đó: “Số tiền này vừa đủ mua một chiếc chiếu gói bả đấy.”. Im lặng một lúc rồi bác tiếp: “Bả mù mà tinh thật. Bọn xỏ lá nào đưa giấy lộn cho bả, bả cũng nhận rồi gói riêng ra...”. Tôi và Bá đứng như chôn chân xuống đất. Sống lưng lạnh buốt.

       Từ đó đến nay đã bốn mươi năm trôi qua. Bạn bè của tôi cũng không còn đông đủ như trước. Có những đứa vốn ngỗ ngược, sau này lại trở thành những du kích dũng cảm và hi sinh. Có nhiều đứa theo gia đình, bỏ quê xứ đi làm ăn xa. Thằng Bá bây giờ trở thành một nông dân, người gầy, rắn rỏi, ngày ngày đánh trâu cày trên những rộc cát khô khốc mong tìm từng củ khoai để nuôi bầy con cháu đông đúc. Riêng tôi may mắn, được đi tập kết, được học hành để trở thành một nhà văn. Cứ mỗi lần về quê, tôi lại rủ Bá ra thăm mả bà Bảy Nhiêu. Cả hai đứa đều đứng lặng, miệng lầm rầm cầu mong bà tha thứ...

       Trong đời, có những điều ta đã lầm lỡ, không bao giờ còn có dịp để sửa chữa được nữa.

(Thanh Quế, Trích 65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng)

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm). Xác định thể loại của văn bản.

Câu 2 (0,5 điểm). Chỉ ra ngôi kể được sử dụng trong văn bản.

Câu 3 (1,0 điểm). Nhận xét về cốt truyện của văn bản.

Câu 4 (1,0 điểm). Nội dung của văn bản này là gì?

Câu 5 (1,0 điểm). Em hiểu như thế nào về câu: "Trong đời, có những điều ta đã lầm lỡ, không bao giờ còn có dịp để sửa chữa được nữa."?

1
7 tháng 3

Câu 1 (0,5 điểm):
Văn bản thuộc thể loại truyện ngắn.

Câu 2 (0,5 điểm):
Văn bản sử dụng ngôi kể thứ nhất, nhân vật "tôi" là người kể chuyện.

Câu 3 (1,0 điểm):
Cốt truyện của văn bản có tính đơn giản nhưng xúc động, xoay quanh kỷ niệm tuổi thơ của nhân vật "tôi" và bạn bè với bà Bảy Nhiêu. Truyện có một tình huống bất ngờ khi bà Bảy Nhiêu qua đời, làm bật lên sự ăn năn, hối hận của các nhân vật. Câu chuyện có kết cấu chặt chẽ, mở đầu bằng những ký ức tuổi thơ hồn nhiên, cao trào ở hành động lừa bà Bảy của nhóm trẻ, và kết thúc bằng sự day dứt không thể sửa chữa của nhân vật chính.

Câu 4 (1,0 điểm):
Văn bản phản ánh bài học sâu sắc về lòng trung thực và sự hối hận muộn màng. Qua câu chuyện, tác giả muốn nhấn mạnh rằng những sai lầm trong cuộc sống có thể để lại sự day dứt mãi mãi, vì không phải lúc nào cũng có cơ hội để sửa chữa. Đồng thời, truyện cũng thể hiện tấm lòng bao dung và nhân hậu của bà Bảy Nhiêu, dù bị lừa nhưng vẫn không trách mắng, vẫn đối xử tử tế với lũ trẻ.

Câu 5 (1,0 điểm):
Câu nói nhấn mạnh rằng có những sai lầm trong cuộc đời không thể quay lại để sửa chữa. Một khi đã gây ra tổn thương cho người khác, có thể chúng ta sẽ mãi mãi sống trong sự hối hận mà không thể làm gì để bù đắp. Câu chuyện nhắc nhở con người phải biết sống trung thực, tử tế ngay từ đầu, tránh những hành động sai lầm mà sau này có thể không còn cơ hội để sửa đổi.

Trong câu văn: "Trái với nỗi lo của tôi, nghe tôi kể, các bạn ai cũng thương, giúp đỡ tôi rất nhiều, và thường đẩy xe lăn đưa tôi ra ngồi dưới gốc bàng xanh trong mỗi giờ ra chơi," phép tu từ liệt kê được sử dụng để liệt kê các hành động và tình cảm mà các bạn dành cho người nói.

Phân tích phép tu từ liệt kê:

  • "Ai cũng thương, giúp đỡ tôi rất nhiều, và thường đẩy xe lăn đưa tôi ra ngồi dưới gốc bàng xanh trong mỗi giờ ra chơi" là một chuỗi các hành động và tình cảm của các bạn dành cho người nói. Các hành động này được liệt kê nối tiếp nhau, tạo thành một chuỗi liên tiếp mà không có sự phân tách quá rõ rệt giữa chúng.

Hiệu quả nghệ thuật của phép tu từ liệt kê:

  1. Tăng cường cảm xúc: Liệt kê giúp khắc họa sự quan tâm và tình cảm của các bạn đối với người nói một cách mạnh mẽ. Mỗi hành động được liệt kê càng làm rõ sự yêu thương, chăm sóc của bạn bè, khiến người đọc cảm nhận được tình cảm chân thành, ấm áp.
  2. Nhấn mạnh sự liên tục và đều đặn: Cách liệt kê này cũng cho thấy sự đều đặn, liên tục của những hành động mà các bạn dành cho người nói, không chỉ là một lần mà là một thái độ, hành động liên tục và lâu dài.
  3. Tạo nhịp điệu cho câu văn: Việc liệt kê các hành động giúp câu văn trở nên mượt mà, dễ đọc, và có nhịp điệu, không làm cho câu văn trở nên nặng nề. Điều này làm tăng tính thẩm mỹ cho câu văn.

Tóm lại, phép tu từ liệt kê trong câu văn đã làm nổi bật sự quan tâm, yêu thương và giúp đỡ liên tục của các bạn đối với người nói, đồng thời tạo ra một cảm giác ấm áp, gần gũi.


uổi trẻ nên có sự cân bằng giữa "ngẩng cao đầu" để vươn lên"cúi đầu khiêm nhường" để hoàn thiện bản thân.

Khi còn trẻ, chúng ta cần ngẩng cao đầu, mạnh dạn đặt mục tiêu, dám nghĩ dám làm, sẵn sàng đối mặt với thử thách để vươn lên trong cuộc sống. Đây là tinh thần nhiệt huyết, hoài bão, giống như cây lúa non luôn vươn cao đón ánh mặt trời, khát khao phát triển. Nếu không có sự tự tin, dám bước ra khỏi vùng an toàn, chúng ta sẽ khó tiến bộ và đạt được thành công.

Tuy nhiên, khi càng trưởng thành, ta càng hiểu rằng sự khiêm nhường là điều quan trọng. Giống như cây lúa chín trĩu hạt, con người khi có đủ trải nghiệm và kiến thức sẽ hiểu rằng thành công không chỉ đến từ sự cố gắng cá nhân mà còn nhờ những bài học từ người khác. "Cúi đầu" không phải là yếu đuối mà là thái độ tôn trọng, học hỏi và không ngừng hoàn thiện bản thân.

Vậy nên, tuổi trẻ cần ngẩng cao đầu để vươn lên nhưng cũng biết cúi đầu khiêm nhường. Chỉ khi biết kết hợp cả hai, chúng ta mới có thể đi xa và trưởng thành thực sự. 🚀

Bài thơ "Quê hương tuổi thơ tôi" của tác giả Bình Minh gợi lên những kỷ niệm êm đềm, trong trẻo về tuổi thơ gắn liền với làng quê thân thương. Qua từng câu thơ, hình ảnh dòng sông, cánh diều, cánh đồng lúa chín vàng và những trò chơi dân dã hiện lên đầy sinh động, giản dị nhưng chan chứa tình cảm. Bài thơ không chỉ khắc họa vẻ đẹp bình yên của làng quê mà còn khơi dậy trong lòng người đọc những ký ức ngọt ngào về một thời thơ ấu hồn nhiên, vô tư. Giọng thơ nhẹ nhàng, mộc mạc nhưng sâu lắng, thể hiện tình yêu tha thiết của tác giả đối với quê hương. Đọc bài thơ, ta càng thêm trân trọng những giá trị bình dị nhưng quý giá của tuổi thơ và quê nhà – nơi luôn dang rộng vòng tay đón ta trở về.

Hoàng hôn tím nghiêng chiều thương nhớ

Gió heo may se lạnh lòng ai

Nỗi cô đơn giăng mắc đêm dài

Trăng lẻ bóng sầu vương hoài niệm.

2 tháng 3

nàng hỏi ta thứ gì ta yêu nhất ta trả lời khí ..... hoàng gia

Cuộc sống chúng ta muôn màu và đa dạng, nơi mỗi người mang theo những câu chuyện, tài năng và khuyết điểm riêng. Việc biết chấp nhận khuyết điểm của người khác không chỉ giúp ta xây dựng mối quan hệ tốt đẹp hơn mà còn làm cho cuộc sống trở nên hài hòa và nhân văn hơn. Khi chúng ta chấp nhận khuyết điểm của người khác, chúng ta thể hiện sự tôn trọng và thấu hiểu đối với họ, từ đó giúp họ cảm thấy được yêu thương và đánh giá cao. Điều này cũng giúp chúng ta học cách nhìn nhận sự không hoàn hảo của bản thân, từ đó cải thiện và trưởng thành hơn.

Khuyết điểm của mỗi người là một phần tự nhiên của bản chất con người. Chúng ta không ai hoàn hảo, và mỗi khuyết điểm đều đóng góp vào việc hình thành cá tính và sự độc đáo của từng người. Khi chấp nhận khuyết điểm của người khác, chúng ta đang thể hiện lòng bao dung và khả năng đồng cảm. Điều này giúp tạo ra môi trường sống tích cực, nơi mọi người cảm thấy thoải mái và tự tin khi là chính mình.

Hơn nữa, việc chấp nhận khuyết điểm của người khác còn giúp xây dựng mối quan hệ bền vững. Thay vì chỉ trích và phê phán, chúng ta nên học cách lắng nghe và thấu hiểu để có thể giúp đỡ và hỗ trợ lẫn nhau. Sự thông cảm và chia sẻ sẽ làm cho mối quan hệ trở nên gắn kết hơn, và chúng ta sẽ dễ dàng giải quyết mọi khó khăn cùng nhau.

Tóm lại, chấp nhận khuyết điểm của người khác là một phần quan trọng trong việc xây dựng mối quan hệ tốt đẹp và cuộc sống hài hòa. Khi chúng ta biết tôn trọng và thấu hiểu nhau, chúng ta tạo ra một môi trường sống tích cực và tràn đầy yêu thương, nơi mọi người có thể phát triển và trưởng thành một cách toàn diện.

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
2 tháng 3

Vào một buổi chiều đầy nắng, tôi lang thang trên con phố quen thuộc, lòng mang theo những giai điệu du dương từ chiếc tai nghe. Bỗng nhiên, một chiếc xe hơi đen bóng loáng dừng lại ngay trước mặt tôi. Cửa xe mở ra, một dáng người cao ráo bước xuống. Tôi không thể tin vào mắt mình, đó chính là Sơn Tùng M-TP, thần tượng của tôi!

Tim tôi đập thình thịch, chân tay bủn rủn. Tôi lắp bắp: "Anh... anh là Sơn Tùng M-TP phải không ạ?" Anh mỉm cười, nụ cười tỏa nắng ấy khiến tôi như tan chảy. "Chào em, anh là Tùng đây. Em có phải là fan của anh không?" Tôi gật đầu lia lịa, không nói nên lời.

Anh mời tôi lên xe, chúng tôi cùng nhau đi dạo quanh thành phố. Anh kể cho tôi nghe về những khó khăn, thử thách trên con đường sự nghiệp của mình, về những dự định âm nhạc trong tương lai. Tôi chăm chú lắng nghe từng lời anh nói, cảm thấy như mình đang sống trong một giấc mơ.

Anh hỏi tôi về những ước mơ, hoài bão của tuổi trẻ. Tôi chia sẻ với anh về niềm đam mê âm nhạc và mong muốn trở thành một ca sĩ. Anh lắng nghe một cách chân thành, động viên tôi hãy cố gắng theo đuổi đam mê của mình.

Chúng tôi dừng chân tại một quán cà phê nhỏ ven đường. Anh gọi cho tôi một ly trà sữa, món đồ uống yêu thích của tôi. Chúng tôi trò chuyện về những sở thích chung, về những bộ phim, cuốn sách mà chúng tôi yêu thích. Tôi cảm thấy như mình và anh không còn là thần tượng và fan hâm mộ nữa, mà là những người bạn thân thiết.

Thời gian trôi qua thật nhanh, đã đến lúc anh phải đi. Trước khi chia tay, anh tặng tôi một chiếc đĩa CD có chữ ký của mình và một cái ôm ấm áp. "Hãy luôn giữ vững đam mê và theo đuổi ước mơ của mình nhé", anh nói. Tôi gật đầu, nước mắt chực trào ra.

Tôi đứng nhìn chiếc xe của anh khuất dần sau những tòa nhà cao tầng. Tôi biết rằng, cuộc gặp gỡ này sẽ là một kỷ niệm đẹp không bao giờ phai trong cuộc đời tôi. Tôi sẽ luôn trân trọng những lời động viên của anh và cố gắng hết mình để thực hiện ước mơ của mình.