Viết bài văn tả cảnh chiều tà
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài thơ "Hòn đá nhẵn" của tác giả Nguyễn Duy thường gợi nhớ đến câu tục ngữ "Có công mài sắt, có ngày nên kim". Câu tục ngữ này nói lên ý nghĩa của sự kiên trì, nỗ lực và cố gắng trong cuộc sống. Tương tự, hình ảnh hòn đá nhẵn trong bài thơ cũng thể hiện sự chuyển biến từ một vật thô ráp thành một vật nhẵn mịn qua thời gian và sự tác động liên tục. Điều này phản ánh rằng, nếu chúng ta kiên trì và nỗ lực, chúng ta có thể đạt được những điều tốt đẹp trong cuộc sống.
Trong những nàng công chúa của thế giới cổ tích, em yêu thích nhất là nàng công chúa Bạch Tuyết trong câu chuyện Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn. Khi đọc truyện, em thích nhất là tự tưởng tượng ra những hành động của nàng công chúa trong câu chuyện. Em tự vẽ cho mình một nàng Bạch Tuyết riêng trong thế giới của mình. Ở đó, nàng Bạch Tuyết là một cô bé có vóc dáng nhỏ nhắn và đáng yêu. Cô có nước da trắng ngần như tuyết, mái tóc đen tuyền bồng bềnh như chiếc kẹo bông gòn. Khuôn mặt của cô có hình trái xoan, nổi bật với đôi mắt len láy, trong veo như nước hồ mùa thu. Hai cái má thì phúng phính hơi hơi ửng hồng. Và đôi mồi thì đỏ như trái dâu tây chín mọng. Bạch Tuyết đi lại, chạy nhảy rất nhanh nhẹn và uyển chuyển. Em thường tưởng tượng cảnh cô ấy ngồi bên hồ nước, ca hát vui vẻ cùng chim chóc trong khu rừng. Lúc ấy, trông Bạch Tuyết chẳng khác gì nàng công chúa của rừng sâu.
3 trò chơi rèn luyện tính dũng cảm như đi qua cầu khỉ, đi ròng rọc , đạp xe qua cầu trơn. 3 trò chơi rèn luyện sự khéo léo như nhảy dây , làm nhà tròi , cắm trại. 3 trò chơi rèn luyện trí tuệ như trò chơi cờ tỷ phú , ai là triệu phú , vừa tiếng việt
Pê-chi-a là nhân vật chính trong truyện ngắn "Một ngày của Pê-chi-a" của nhà văn Gô-rô-ki, một người con của nền văn học Nga. Là một cậu bé sống trong cảnh nghèo khổ, Pê-chi-a mang trong mình tấm lòng trong sáng và sự hiếu kỳ của tuổi thơ. Trong suốt một ngày dài, cậu trải qua nhiều biến cố, từ những niềm vui nhỏ bé đến những nỗi buồn đan xen, thể hiện rõ nét tâm hồn nhạy cảm và khát khao tự do của mình. Pê-chi-a không chỉ là một nhân vật đại diện cho trẻ em nghèo trong xã hội mà còn là biểu tượng cho sức sống mãnh liệt và niềm tin vào tương lai. Qua những suy tư và cảm xúc của Pê-chi-a, câu chuyện khắc họa một bức tranh sống động về cuộc sống và những ước mơ của thế hệ trẻ trong bối cảnh khó khăn
Pê-chi-a là nhân vật chính trong truyện ngắn "Một ngày của Pê-chi-a" của nhà văn An-đéc-xen. Cậu là một cậu bé nghèo khó, sống trong một gia đình khiêm tốn và đối mặt với nhiều thử thách trong cuộc sống. Dù hoàn cảnh khó khăn, Pê-chi-a luôn giữ được sự lạc quan, trong sáng và đầy nhiệt huyết. Cậu có một trái tim nhân hậu và sự tò mò với thế giới xung quanh. Trong một ngày bình thường, Pê-chi-a thể hiện niềm vui, sự yêu đời qua những hành động nhỏ như chơi đùa với bạn bè, tham gia vào các hoạt động giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Nhân vật Pê-chi-a là hình mẫu của sự hồn nhiên, ngây thơ và đầy hy vọng, qua đó phản ánh những giá trị nhân văn sâu sắc về tình yêu thương và sự lạc quan trong cuộc sống.
Mình muốn giới thiệu với cậu một bạn trong lớp mình mà mình rất thích, đó là bạn Minh. Minh là một người rất vui tính và thân thiện, lúc nào cũng cười tươi và sẵn sàng giúp đỡ bạn bè. Mặc dù học rất giỏi nhưng Minh không hề kiêu căng, luôn chia sẻ kiến thức với mọi người. Minh cũng là người rất năng động, tham gia nhiều hoạt động của lớp và luôn có những ý tưởng thú vị. Nếu cậu muốn tìm một người bạn dễ gần và có thể giúp đỡ cậu trong học tập, Minh chính là người mà cậu không thể bỏ qua
Quê hương em biết bao tươi đẹp
Đồng lúa xanh, núi rừng ngàn cây.
Một cảnh đẹp mà em thích nhất là cảnh hoàng hôn trên đồng quê yên ả, thanh bình.
Khi ông Mặt Trời dần dần xuống sau dãy núi xa xa, ánh nắng vàng ấm áp còn sót lại rải nhẹ trên bờ đê, thảm cỏ, ngả dài trên ruộng lúa. Sóng lúa ánh lên và nhấp nhô trong làn gió thoảng qua. Từ phía chân trời, những đàn chim ríu rít gọi bầy rồi bay về tổ. Đàn sếu nhởn nhơ trên bầu trời rộng và xanh thẳm không cùng.
Xa xa, thấp thoáng bóng người đi tháo nước, be bờ. Những dòng nước mát lành được đưa vào ruộng lúa, chúng hòa vào đất giúp cây lúa có thêm sức mạnh sau một ngày chống chọi với nắng trời. Ánh nắng mỗi lúc một nhạt dần rồi tắt hẳn. Trên đỉnh núi là một màu vàng của ráng chiều bao phủ. Những đàn trâu mải miết gặm cỏ trên đồi:
"Gặm cả hoàng hôn, gặm buổi chiều sót lại”. Thế rồi, tiếng sáo vi vút ngân vang, đàn trâu vểnh tai nghe rồi lững thững đi về, bóng sừng trâu in đậm giữa ruộng đồng yên lặng. Theo sau những đàn trâu no cỏ là đám mục đồng đang trò chuyện râm ran. Tất cả đã làm cho làng quê thêm đẹp. Ngoài đồng, các bác nông dân cũng lần lượt đi về, họ bàn bạc cho vụ mùa sắp đến.
Bấy giờ. ráng chiều cũng nhạt dần rồi không còn nữa. Ánh sáng chỉ còn phảng phất phía tây. Những đám mây xám đục là là bay đến. Bầu trời mịt màu lam thẫm. Sương đêm chập chờn rơi rồi tụ tập trên đáu ngọ nỏ, ẩn hiện trong bóng đêm mờ ảo đang sắp sửa buông xuống. Người đi đường vãn dần, âm thanh trên đường làng cũng lắng chìm sau bóng hoàng hôn. Trong các bụi rậm ven đường, những chú tắc kè rón rén bước ra, rồi chúng tung tăng nhảy nhót, trườn lên những thân cành và cất tiếng kêu vang. Đây đó, văng vẳng tiếng côn trùng trò chuyện trong lòng đất, chúng đã thức dậy sau một ngày ngủ say sưa. Trong làng, nhà nhà đã nấu cơm chiều, thả khói nghi ngút cả một vùng quê yên tĩnh. Những đàn gà đã lên chuồng kêu tục... tục. Các chị gà mái thì thầm bàn nhau sẽ thức thâu đêm để lo cho việc ngày mai đẻ trứng. Thế rồi, chúng cũng lim dim với giấc ngủ chẳng đợi chờ.
Ôi! Hoàng hôn trôn quê hương em có bao nhiêu lí thú. Em yêu nơi ấy vô cùng.