K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 2

nhầm nhe

20 tháng 2

fbgbg

Bài văn nghị luận xã hội: Những hạn chế kĩ năng trong làm việc nhóm hiện nay của học sinh

Trong bối cảnh toàn cầu hóa và sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ thông tin, kĩ năng làm việc nhóm đã trở thành một trong những yếu tố quan trọng giúp học sinh có thể hòa nhập và phát triển trong môi trường học tập cũng như trong tương lai nghề nghiệp. Tuy nhiên, bên cạnh những tiến bộ trong giáo dục, vẫn tồn tại nhiều hạn chế trong kĩ năng làm việc nhóm của học sinh hiện nay. Bài viết này sẽ phân tích một số hạn chế đó.

1. Thiếu kĩ năng giao tiếp: Kĩ năng giao tiếp là yếu tố cốt lõi trong làm việc nhóm. Nhiều học sinh hiện nay vẫn còn ngại ngùng, e dè khi bày tỏ ý kiến của mình trong nhóm. Họ thường sợ bị đánh giá, phê bình và không dám tham gia đóng góp ý tưởng. Điều này dẫn đến việc nhóm không thể phát huy hết khả năng sáng tạo và tiềm năng của từng thành viên.

2. Chưa biết cách lắng nghe: Kĩ năng lắng nghe cũng đóng vai trò quan trọng trong làm việc nhóm. Nhiều học sinh thường chỉ chú tâm vào ý kiến của bản thân mà không chú ý đến những ý kiến của các thành viên khác. Họ không biết cách tôn trọng và tiếp thu các quan điểm khác, dẫn đến sự thiếu hợp tác và không khí làm việc không hiệu quả.

3. Thiếu khả năng phân chia công việc: Trong một nhóm, việc phân chia công việc hợp lý là rất cần thiết để đảm bảo tiến độ và chất lượng công việc. Tuy nhiên, nhiều học sinh chưa có kinh nghiệm trong việc phân chia nhiệm vụ, dẫn đến tình trạng một số thành viên phải gánh vác quá nhiều, trong khi những người khác lại không có việc làm. Điều này không chỉ làm giảm hiệu quả công việc mà còn tạo ra sự bất mãn trong nhóm.

4. Chưa biết cách giải quyết xung đột: Trong quá trình làm việc nhóm, xung đột ý kiến là điều khó tránh khỏi. Tuy nhiên, nhiều học sinh thường không biết cách giải quyết xung đột một cách hiệu quả. Họ có thể tranh cãi, dẫn đến việc nhóm rơi vào tình trạng căng thẳng, không còn tinh thần hợp tác. Việc thiếu kĩ năng giải quyết xung đột sẽ làm ảnh hưởng lớn đến kết quả làm việc của nhóm.

Kết luận: Những hạn chế trong kĩ năng làm việc nhóm của học sinh hiện nay cần được nhận diện và khắc phục. Nhà trường và gia đình cần tạo điều kiện để học sinh rèn luyện những kĩ năng này thông qua các hoạt động ngoại khóa, các dự án nhóm, hay các trò chơi tập thể. Chỉ khi học sinh được trang bị đầy đủ kĩ năng làm việc nhóm, họ mới có thể tự tin và hiệu quả trong môi trường học tập cũng như trong cuộc sống sau này. Việc cải thiện những hạn chế này sẽ không chỉ giúp học sinh phát triển cá nhân mà còn góp phần xây dựng một xã hội hợp tác và phát triển bền vững.

Cô em gái là một cô bé có tài năng hội họa, là một cô bé đáng yêu, đặc biệt là rất yêu quý anh trai mình. Tính cách nhân hậu, lòng độ lượng của cô bé đặc biệt khiến em cảm mến, sự độ lượng ấy đã giúp người anh nhận ra cái sai của mình.

20 tháng 2

Tóm tắt truyện "Chiếc gươm thần của Lê Lợi"

Ngày xưa, khi giặc Minh đô hộ nước ta, Lê Lợi lãnh đạo nghĩa quân Lam Sơn chống lại quân xâm lược. Một hôm, Lê Thận – một người dân chài – kéo lưới ba lần đều bắt được một thanh gươm lạ. Ông mang về nhà cất giữ.

Sau đó, Lê Thận gia nhập nghĩa quân và trong một lần Lê Lợi đến nhà ông, thanh gươm bỗng phát sáng. Khi cầm lên, Lê Lợi thấy trên lưỡi gươm có khắc chữ "Thuận Thiên" (nghĩa là "theo ý trời"). Sau đó, Lê Lợi còn tìm được một vỏ gươm vừa khớp với thanh gươm, chứng tỏ đó là bảo kiếm trời ban.

Nhờ có gươm thần, nghĩa quân Lam Sơn ngày càng mạnh, chiến đấu dũng cảm và giành nhiều thắng lợi. Cuối cùng, họ đánh bại quân Minh, giành lại độc lập cho đất nước.

Một hôm, khi Lê Lợi dạo thuyền trên hồ Lục Thủy (nay là hồ Hoàn Kiếm), Rùa Vàng trồi lên mặt nước và xin lại gươm thần. Hiểu rằng sứ mệnh của gươm đã hoàn thành, Lê Lợi trao trả thanh gươm. Rùa Vàng ngậm lấy gươm và lặn xuống hồ. Từ đó, hồ được gọi là hồ Hoàn Kiếm (hồ Trả Gươm).

20 tháng 2

Hình ảnh Bác Hồ trong năm khổ thơ đầu bài "Đêm nay Bác không ngủ" hiện lên thật gần gũi, giản dị nhưng cũng vô cùng cao đẹp. Giữa đêm rừng lạnh giá, khi mọi người đã say giấc, Bác vẫn thức canh cho bộ đội ngủ yên. Tấm lòng bao la, tình yêu thương sâu sắc của Bác dành cho chiến sĩ thể hiện qua từng hành động nhỏ: nhẹ nhàng đi dém chăn, lo lắng vì sương lạnh có thể làm họ cảm lạnh. Dù bản thân đã già yếu và cũng cần nghỉ ngơi, Bác vẫn quên mình vì đồng đội, vì cuộc kháng chiến. Qua đó, hình ảnh Bác hiện lên như một người cha già kính yêu, luôn dành trọn trái tim cho những người lính, làm nổi bật phẩm chất cao đẹp và tấm lòng nhân ái bao la của Người.

Bài thơ Đêm nay Bác không ngủ là một tác phẩm nổi tiếng của nhà thơ Minh Huệ. Bài thơ do ông sáng tác vào thời kì kháng chiến chống Pháp năm 1951 đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng nhân dân đất Việt. Hình ảnh Bác thức trắng suốt đêm không ngủ vì dân công đã để lại trong em sự cảm phục và kính mến dành cho Bác. Bác vì thương những người hoạt động cách mạng nước Việt mà đã bỏ đi giấc ngủ của mình. Còn về phần anh đội viên, anh hết mức nằng nặc Bác ngủ nhưng Bác lại không đi. Thay vào đó, Bác lại động viên anh đi ngủ để mai còn đánh giặc. Người đọc có thể thấy được tình cảm yêu nước thương dân, cống hiến vì cách mạng của Bác là vô bờ bến. Bác là một người cha vĩ đại của toàn thể nhân dân Việt Nam. Hình ảnh ân cần như một người cha của Bác được thể hiện rõ nét qua bài thơ này. Qua đó, em có thể cảm nhận được tình cảm sâu sắc, yêu thương đất nước, công dân, cách mạng của Bác Hồ. Bài thơ còn cho em hiểu thêm về sự biết ơn, trân trọng và cả vui sướng của nhân dân ta khi được làm việc cùng Bác.

20 tháng 2

Trải nghiệm sẽ đem đến cho chúng ta nhiều bài học quý giá. Bởi vậy, em luôn trân trọng những trải nghiệm mà mình có. Đặc biệt nhất là những trải nghiệm cùng với bạn bè.

Nghỉ hè, em và Minh Phương đã đăng kí tham gia câu lạc bộ Tiếng Anh của trường. Phương là người bạn cùng lớp mà em mới quen. Nhưng cả hai đã trở nên thân thiết như những người bạn thân. Chúng em đã có cùng nhau trải qua nhiều trải nghiệm thú vị. Trong đó, em nhớ nhất là buổi sinh hoạt đầu tiên của các thành viên trong câu lạc bộ.

Buổi sáng hôm đấy, em dậy thật sớm. Sau khi chuẩn bị xong, em sang rủ Minh Phương. Cả hai cùng đạp xe đến trường. Chúng em cất xe, rồi đến phòng học của câu lạc bộ.

Chào đón chúng em là cô Thu – chủ nhiệm của câu lạc bộ. Cô cũng là giáo viên dạy chúng em môn Tiếng Anh ở trường. Ngoài ra, một số anh chị khóa trên là thành viên của câu lạc bộ cũng đã có mặt. Em và Phương tìm chỗ ngồi.

Khoảng tám giờ, buổi sinh hoạt đầu tiên của câu lạc bộ bắt đầu. Đầu tiên, cô Thu đã giới thiệu đôi nét về bản thân, về câu lạc bộ. Sau đó, các anh chị khóa trên đã biểu diễn một tiết mục văn nghệ để chào mừng chúng em – những thành viên mới. Bài hát được biểu diễn là “ Trouble Is A Friend” – một bài hát tiếng Anh mà em rất thích.

Kết thúc phần chào hỏi, các thành viên trong câu lạc bộ đã có thời gian để làm quen với nhau. Mỗi thành viên sẽ tự giới thiệu đôi nét về bản thân bằng tiếng Anh. Tiếp đến, cô Thu đã tổ chức nhiều trò chơi thú vị. Em và Minh Phương đã xung phong tham gia trò chơi “Ai nhanh hơn”.

Mỗi đội thi đấu sẽ bốc thăm để nhận được một chủ đề, chúng em sẽ phải tìm các từ vựng tiếng Anh có liên quan đến chủ đề đó. Thời gian thi đấu sẽ là năm phút. Đội của em đã bốc thăm được chủ đề hoa quả. Em và Minh Phương đã nghĩ và viết được khá nhiều từ vựng. Kết quả chung cuộc, chúng em đã về nhì.

Buổi sinh hoạt kết thúc rất vui vẻ. Em và Minh Phương cũng đã có thêm trải nghiệm thú vị. Cả hai thống nhất sẽ tiếp tục tham gia câu lạc bộ. Chúng em cũng trở nên gắn bó hơn, hiểu nhau hơn.

Quả là một trải nghiệm đáng nhớ và ý nghĩa. Nhờ vậy, em đã hiểu thêm về người bạn của mình. Em cũng tự hứa với bản thân sẽ trân trọng tình bạn này.

20 tháng 2

đoạn văn ngắn nào 150-200 câu vậy bạn

20 tháng 2

Chắc hẳn trong cuộc sống, đã không ít lần bạn nghe được câu nói: "Hạnh phúc không đến từ việc nhận lại mà là sự cho đi." Vậy bạn đã bao giờ tự hỏi, liệu sự cho đi có thật sự mang lại hạnh phúc, hay đó chỉ là những lời nói suông?

Từ xa xưa, đạo lý "lá lành đùm lá rách" đã thấm nhuần trong tâm thức người Việt. Đó là truyền thống quý báu, là sợi dây kết nối cộng đồng, là sức mạnh giúp chúng ta vượt qua những khó khăn, thử thách của cuộc đời. Sự cho đi không chỉ là hành động giúp đỡ người khác về vật chất, mà còn là sự sẻ chia về tinh thần, là trao đi yêu thương, sự cảm thông và thấu hiểu.

Trong cuộc sống hiện đại, khi mà nhịp sống ngày càng nhanh, áp lực ngày càng lớn, đôi khi chúng ta quên mất giá trị của sự cho đi. Chúng ta mải mê chạy theo những mục tiêu cá nhân, mà quên mất rằng, hạnh phúc đích thực nằm ở sự kết nối với những người xung quanh.

Hãy nhìn những người xung quanh, có biết bao hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn. Có những em nhỏ không có đủ cơm ăn, áo mặc, không được đến trường. Có những cụ già neo đơn, không nơi nương tựa. Có những người bệnh tật, đau khổ, cần sự giúp đỡ. Chỉ cần một hành động nhỏ, một lời nói động viên, một cái nắm tay ấm áp, chúng ta đã có thể mang lại niềm vui, hy vọng cho họ.

Tôi xin kể bạn nghe một câu chuyện. Vào năm 2013, khi cơn bão Haiyan tàn phá Philippines, hàng triệu người dân đã lâm vào cảnh màn trời chiếu đất. Trong hoàn cảnh đó, một nhóm các bạn trẻ Việt Nam đã cùng nhau quyên góp tiền bạc, quần áo, thuốc men để gửi tặng người dân vùng lũ. Họ còn trực tiếp sang Philippines để giúp đỡ người dân khắc phục hậu quả thiên tai. Hành động của họ đã khiến nhiều người cảm động.

Sự cho đi không chỉ mang lại hạnh phúc cho người nhận, mà còn cho chính người cho. Khi chúng ta cho đi, chúng ta cảm thấy mình có ý nghĩa hơn, cuộc sống của mình đáng sống hơn. Chúng ta cảm thấy mình là một phần của cộng đồng, và có trách nhiệm với những người xung quanh.

Tuy nhiên, cũng có những người lợi dụng lòng tốt của người khác để trục lợi. Họ biến sự cho đi thành một công cụ để đánh bóng tên tuổi, để kiếm tiền, hoặc để đạt được những mục đích cá nhân. Những hành động như vậy không những không mang lại hạnh phúc, mà còn gây tổn thương cho người khác.

Sự cho đi đích thực phải xuất phát từ tấm lòng chân thành, không vụ lợi. Chúng ta cho đi không phải để nhận lại, mà là để chia sẻ, để giúp đỡ, để làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn.

Vậy bạn còn chần chừ gì nữa? Hãy bắt đầu cho đi ngay từ hôm nay. Hãy cho đi bằng tất cả tấm lòng của mình. Bạn sẽ thấy, cuộc sống của bạn sẽ trở nên ý nghĩa hơn rất nhiều.

Bạn có thể bắt đầu bằng những hành động nhỏ nhặt nhất. Hãy giúp đỡ một cụ già qua đường, hãy tặng một nụ cười cho người lạ, hãy chia sẻ một chút thức ăn cho người nghèo. Hoặc bạn có thể tham gia vào các hoạt động từ thiện, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn.

Và bạn hãy nhớ rằng, hạnh phúc không đến từ việc nhận lại, mà là sự cho đi.

20 tháng 2

Trường học giống như ngôi nhà thứ hai của học sinh. Và kỉ niệm mà tôi còn nhớ mãi là về ngày đầu tiên đi học. Tối hôm trước, tôi được mẹ chuẩn bị đầy đủ cho đồ dùng học tập. Sáng hôm sau, tôi thức dậy từ lúc sáu giờ. Tôi đánh răng rửa mặt, ăn sáng và mặc bộ đồng phục mới. Vì bố mẹ bận đi làm sớm nên ông nội sẽ đưa tôi đến trường. Đúng bảy giờ, ông đưa tôi đến trường bằng chiếc xe đạp quen thuộc. Trên đường đi, tôi cảm thầy vừa hân hoan, vừa lo lắng. Hôm nay, ngôi trường Tiểu học thật đẹp đẽ. Từ phía ngoài đường nhìn vào đã thấy chiếc cổng trường rất to, phía trên cao là bảng tên trường. Trường gồm ba dãy được xây dựng theo kiểu hình chữ U quen thuộc. Mỗi dãy nhà đều có ba tầng. Từ cổng trường đi thẳng vào là dãy nhà hiệu bộ, phía hai bên là các phòng học của chúng tôi. Các dãy nhà đều được sơn màu vàng và có mái tôn đỏ. Tôi được ông nội dắt tay đưa vào lớp học. Theo sau ông, tôi cảm thấy háo hức lại lo lắng. Lớp học của tôi nằm ở tầng một, gần cầu thang. Cô giáo chủ nhiệm đã đứng ở cửa lớp để đón chúng tôi. Đến nơi, tôi nép sau lưng ông mà không dám bước vào. Nhờ có sự động viên của ông mà tôi đã dũng cảm hơn. Buổi học diễn ra vui vẻ, thú vị làm sao! Buổi chiều, ông nội đến đón tôi về. Tôi háo hức kể cho ông nghe về ngày đầu đi học. Kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học đã trở thành một kí ức đẹp đẽ đối với tôi. Tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, vui vẻ khi nhớ về kỉ niệm này.

Chúc bạn học tốt

20 tháng 2

Trường học giống như ngôi nhà thứ hai của học sinh. Và kỉ niệm mà tôi còn nhớ mãi là về ngày đầu tiên đi học. Tối hôm trước, tôi được mẹ chuẩn bị đầy đủ cho đồ dùng học tập. Sáng hôm sau, tôi thức dậy từ lúc sáu giờ. Tôi đánh răng rửa mặt, ăn sáng và mặc bộ đồng phục mới. Vì bố mẹ bận đi làm sớm nên ông nội sẽ đưa tôi đến trường. Đúng bảy giờ, ông đưa tôi đến trường bằng chiếc xe đạp quen thuộc. Trên đường đi, tôi cảm thầy vừa hân hoan, vừa lo lắng. Hôm nay, ngôi trường Tiểu học thật đẹp đẽ. Từ phía ngoài đường nhìn vào đã thấy chiếc cổng trường rất to, phía trên cao là bảng tên trường. Trường gồm ba dãy được xây dựng theo kiểu hình chữ U quen thuộc. Mỗi dãy nhà đều có ba tầng. Từ cổng trường đi thẳng vào là dãy nhà hiệu bộ, phía hai bên là các phòng học của chúng tôi. Các dãy nhà đều được sơn màu vàng và có mái tôn đỏ. Tôi được ông nội dắt tay đưa vào lớp học. Theo sau ông, tôi cảm thấy háo hức lại lo lắng. Lớp học của tôi nằm ở tầng một, gần cầu thang. Cô giáo chủ nhiệm đã đứng ở cửa lớp để đón chúng tôi. Đến nơi, tôi nép sau lưng ông mà không dám bước vào. Nhờ có sự động viên của ông mà tôi đã dũng cảm hơn. Buổi học diễn ra vui vẻ, thú vị làm sao! Buổi chiều, ông nội đến đón tôi về. Tôi háo hức kể cho ông nghe về ngày đầu đi học. Kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học đã trở thành một kí ức đẹp đẽ đối với tôi. Tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, vui vẻ khi nhớ về kỉ niệm này.

20 tháng 2

câu chuyện nào vậy ạ

20 tháng 2

câu chuyện nói về những con người ích kỉ, chỉ khư khư nghĩ cho mình. câu chuyện cũng nêu lên bài học rằng: cần cống hiến, hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình để mình trở nên có ích và tỏa sáng