Mình nhờ các bạn chấm điểm cho mình bài văn này. Đây là bài văn mình viết, có tham gia trên góc Văn hay mỗi tuần ( Bài văn số 153 )Trong khi cả nước đang đồng lòng chống dịch, thì trách nhiệm và ý thức của mỗi người dân được đặt lên hàng đầu. Nhưng, hiện này, vẫn còn rất nhiều trường hợp F0, F1 khai báo sai sự thật, chưa đầy đủ, bất hợp tác, từ chối cách li ngay cả khi đã...
Đọc tiếp
Mình nhờ các bạn chấm điểm cho mình bài văn này. Đây là bài văn mình viết, có tham gia trên góc Văn hay mỗi tuần ( Bài văn số 153 )
Trong khi cả nước đang đồng lòng chống dịch, thì trách nhiệm và ý thức của mỗi người dân được đặt lên hàng đầu. Nhưng, hiện này, vẫn còn rất nhiều trường hợp F0, F1 khai báo sai sự thật, chưa đầy đủ, bất hợp tác, từ chối cách li ngay cả khi đã nhận được thông báo từ Bộ Y tế. Thực trạng đó còn tiếp diễn thì chúng ta còn đang phải chống chọi lại với dịch Covid-19.
Trong thời gian cận Tết, thì lại xuất hiện những ca mắc Covid-19 mới từ tâm dịch thành phố Chí Linh, Hải Dương và sau đó đã lan rộng ra 10 tỉnh thành phố khác. Các trường hợp được phát hiện ở các tỉnh khác đều liên quan đến ổ dịch ở Hải Dương khiến người dân vô cùng lo lắng.
Thời gian vừa qua, để đối phó với dịch bệnh Corona, thủ tướng chính phủ đã ra hàng loạt biện pháp, nhiều chỉ đạo và những quyết định mạnh mẽ để ngăn chặn sự lây lan của dịch bệnh trong cộng đồng cũng như để có thể dập dịch sớm nhất. Trong đó, những việc quan trọng như: sàng lọc y tế, cách ly người từ vùng dịch về hoặc là những ca nghi nhiễm là ưu tiên hàng đầu. Những khuyến cáo, tuyên truyền người dân thực hiện tốt Thông điệp 5K của chính phủ hay phải biết tự bảo vệ bản thân mình và xã hội được phát đi với hi vọng lan tỏa đến từng khu phố, từng nhà và từng người dân. Cùng với trách nhiệm của mỗi con người Việt Nam thì cả hệ thống chính trị cũng đã vào cuộc với quyết tâm "chống dịch như chống giặc" để bảo vệ sức khỏe người dân. Với phương án " đến từng ngõ, gõ từng nhà ", cả hệ thống chính trị từ Trung ương đến địa phương đã vào cuộc với quyết tâm rà soát các trường hợp đã tiếp xúc với người bệnh ( F0 ) để ngăn chặn sự lây lan ra cộng đồng. Nhiều cán bộ, chiến sĩ đã phải thức thâu đêm để khoanh vùng, dập dịch, quyết tâm không để người dân nhập cảnh trái phép, trốn cách ly.
Tuy nhiên, vẫn còn một bộ phận người dân thiếu ý thức, trách nhiệm, bất hợp tác, không chấp hành những khuyến cáo của Bộ Y tế như: khai gian trong hồ sơ khai báo y tế, trốn cách ly, tập trung đông người. Nhiều người còn lợi dụng tình hình dịch bệnh, thường xuyên đăng tải những thông tin sai lệch, bịa đặt về dịch bệnh gây hoang mang dư luận. Thậm chí, có những người đã đăng những hình ảnh, thông tin không đúng về người bệnh gây ra rất nhiều khó khăn cho công tác phòng, chống dịch bệnh Covid-19.
Những trường hợp không hợp tác chống dịch cần phải có chế tài xử lý thật thích đáng để là lời răn đe cũng như là lời cảnh báo cho những người có những hành vi như trên.
Công cuộc chống dịch Covid-19 vẫn còn rất gian nan, khốn khó, cần sự đồng lòng, chung sức của người dân. Đây là trách nhiệm của hệ thống chính trị và cũng là trách nhiệm của mỗi người dân. Mọi người cần phải chấp hành các quy định chống dịch của chính phủ vì chính bản thân mình và cộng đồng xung quanh trên đất nước Việt Nam.
Tôi là một chú rùa chậm chạp. Nhưng vào một ngày nọ, tôi đã thắng trong cuộc thi chạy cùng với người chạy nhanh nhất trong khu rừng chình là thỏ. Câu chuyện diễn ra như sau:
Vào một ngày nọ, chú thỏ kiêu ngạo nói với mọi người rằng :"Tôi là người chạy nhanh nhất trong khu vườn này. Có ai muốn chạy thi với tôi để chứng minh lời nói của tôi rất đúng không." Đúng lúc đó tôi đi ngang qua, nghe được những lời hống hách của thỏ tôi bực mình và nói tôi muốn thi với chú. Thỏ cười ngạo tôi và nói: " Ấy ấy tôi không muốn thi với bác đâu. Sợ bác thua, bác buồn, mọi người lại nói tôi thế này thế nọ". Có gì đâu chứ. Chúng ta cứ thi thử xem ai thắng ai bại. Tôi biết tôi sẽ thua nhưng tôi không chịu được sự kiêu ngạo của thỏ. Rồi cuộc thi bắt đầu. tôi chỉ có chạy được mấy bước mà thỏ đã chạy được nửa quãng đường. Thỏ chạy một lúc, rồi chú thấy một cái cây to. Chú nghĩ: "Mình cứ ngồi nghỉ ở đây một lúc rồi chạy tiếp. Có khi đến lúc đó rùa mới chạy chưa được nửa quãng đường". Vì mệt quá, thỏ vừa nằm xuống gốc cây đã ngủ thiếp đi luôn. Cho đến khi tôi dã chạy gần đến đích thì thỏ mới thức dậy. Thỏ giật mình khi thấy tôi đã về gần đến đích. Chú đứng dậy và cố gắng chạy thật nhanh để đuổi kịp tôi. Nhưng không, cuối cùng tôi đã về đến đích. Tôi đã thắng cuộc rồi, tôi rất vui vẻ. Mọi người tung hô tôi và đồng thanh nói: Rùa vô địch! Rùa vô địch!
Nhờ sự kiên trì của mình mà tôi đã thắng thỏ. Còn thỏ thì đã nhận được một bài học nhớ đời. thỏ đã hiểu rằng cái gì cũng phải cần sự kiên trì mới thành công. nếu chủ quan bạn sẽ không thể thành công được.
- Rùa đấy ư? Đồ chậm như sên. Mày mà cũng tập chạy à?
- Rùa đỏ bừng cả mặt nhưng cũng giữ được vẻ thản nhiên và đáp rằng:
- Anh đừng giễu tôi! Anh với tôi thử chạy thi xem ai hơn. Tôi vểnh tai lên tự đắc:
- Được, được ! Mày dám chạy thi với ta sao? Ta chấp mày một nửa đường đó!
Rùa không nói gì cả. Biết mình chậm chạp nên nó cố sức chạy thật nhanh. Thấy rùa đang ì ạch chạy, tôi thầm nghĩ: mặc kệ, cứ để nó chạy gần tới đích, ta phóng cũng vừa. Với ý nghĩ điên rồ ấy, tôi nhìn Rùa mỉm cười đắc chí. Thế rồi, tôi thảnh thơi ngắm nghía trời mây, thưởng thức cỏ non, hái hoa, đuổi bướm. Sau đó tôi nằm dưới góc cây đánh một giấc ngon lành. Tôi mơ thấy mình đã tới đích trước Rùa,- được nhiều người tặng hoa và thán phục. Lúc đó, tôi thấy mình thật oai phong và hãnh diện. Chợt tôi tỉnh giấc, nghĩ đến cuộc thi, ngẩng đầu lên thì thấy Rùa chạy gần tới đích. Tôi cắm cổ chạy nhưng không kịp nữa rồi. Rùa đã tới đích trước. Lúc này, tôi cảm thấy hổ thẹn vô cùng.
Qua câu chuyện trên, tôi thật hối hận với cái tính tự kiêu, tự đắc và hợm hĩnh của mình. Tôi nghĩ, nếu mình không ỷ lại, xem thường người khác thì đâu đến nỗi có kết cục như thế. Các bạn ơi ! Đừng có chủ quan, ỷ lại và kiêu căng như tôi đấy nhé.