K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 12 2024

bạn cứ lên mạng search 1 bát cơm

28 tháng 12 2024

Trong một lần đi công tác về miền Trung, tôi đã chứng kiến một câu chuyện khiến tôi không thể nào quên. Vào một buổi chiều nắng gắt, tôi đang đi dạo trên con đường nhỏ dẫn tới làng chài thì bắt gặp một cụ già đang lom khom nhặt từng mảnh rác trên bãi biển. Bà cụ gầy gò, làn da sạm đen vì nắng gió, nhưng đôi mắt lại sáng lên đầy tình thương và sự nhiệt huyết.

Tò mò, tôi tiến lại gần và trò chuyện với bà cụ. Bà cụ kể rằng, bà tên là Mai, đã 70 tuổi. Mỗi ngày, dù nắng hay mưa, bà vẫn ra bãi biển nhặt rác để giúp môi trường sạch đẹp hơn. Bà kể rằng, có lần bà nhặt được một túi rác lớn, trong đó có rất nhiều chai nhựa và bao nilon. Nhìn cảnh rác thải ngổn ngang, bà cụ thấy xót xa và quyết định sẽ góp một phần nhỏ bé của mình để bảo vệ môi trường.

Tuy nhiên, điều khiến tôi xúc động nhất là khi bà cụ kể về một lần gặp một em bé khoảng 10 tuổi. Em bé đó, có tên là Hưng, mồ côi cha mẹ từ nhỏ và sống với bà nội. Hàng ngày, Hưng thường ra biển để kiếm sống bằng việc nhặt vỏ sò, vỏ ốc để bán. Biết hoàn cảnh của Hưng, bà Mai đã giúp đỡ em bằng cách tặng em những chai nhựa và bao nilon bà nhặt được để em bán lấy tiền. Hưng rất biết ơn bà Mai và luôn coi bà như người thân.

Một lần, Hưng bị sốt nặng và không thể ra biển. Bà Mai đã lo lắng và chăm sóc em như con cháu trong gia đình. Bà cụ đã dậy sớm nấu cháo, mang thuốc đến cho em và chăm sóc em suốt những ngày em bị bệnh. Nhờ tình thương và sự chăm sóc của bà Mai, Hưng đã nhanh chóng khỏi bệnh và tiếp tục cuộc sống mưu sinh.

 

Câu chuyện của bà Mai và em Hưng là một minh chứng sống động về tình người giữa đời thường. Bà cụ tuy già yếu nhưng vẫn dành tình thương và sự quan tâm cho em bé nghèo khổ. Chính tình người, sự sẻ chia và lòng nhân ái đã làm nên những điều kỳ diệu trong cuộc sống, giúp chúng ta hiểu rằng, dù hoàn cảnh có khó khăn đến đâu, chỉ cần có tình thương, mọi thứ đều trở nên tốt đẹp hơn.

28 tháng 12 2024

Sáng sớm, khi mặt trời còn chưa kịp vươn những tia nắng vàng rực rỡ lên, làng quê em ở Nghệ An đã thức giấc.

Không khí trong lành, mát mẻ, mang theo vị mặn mòi đặc trưng của biển cả gần đó, xen lẫn mùi hương của lúa chín thơm nồng và mùi hoa cỏ dại ven đường. Tiếng gà gáy râm ran gọi bình minh, hòa cùng tiếng sóng biển rì rào xa xa. Những người nông dân bắt đầu một ngày lao động mới của họ. Họ cần mẫn ra đồng, tiếng chân người, tiếng bước chân trâu bò vang lên nhè nhẹ hòa cùng tiếng chim hót líu lo trên những cành cây phượng vĩ đỏ rực. Trên cánh đồng, những người nông dân đang gặt lúa, tiếng cười nói rộn rã, xen lẫn tiếng gọi nhau í ới. Những đứa trẻ con tung tăng chạy nhảy trên con đường làng đất đỏ, tiếng cười đùa giòn tan. Cảnh vật thanh bình, yên ả, chỉ có tiếng gió biển thổi nhẹ nhàng. Buổi trưa, nắng vàng rực rỡ, mọi người nghỉ ngơi, ăn cơm trưa. Không khí tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gió thổi xào xạc trên những cây phi lao ven biển. Buổi chiều, khi mặt trời bắt đầu xuống núi, những tia nắng nhuộm vàng cả biển cả, mọi người lại bắt đầu công việc của mình. Trên những con đường làng, những người phụ nữ đang trò chuyện rôm rả, tiếng cười nói vang lên. Buổi tối, khi màn đêm buông xuống, mọi người quây quần bên nhau, ăn cơm tối, trò chuyện. Không khí gia đình ấm áp, tình cảm. Ánh đèn dầu leo lét chiếu sáng khắp xóm làng. Tiếng côn trùng kêu rả rích hòa cùng tiếng sóng biển vỗ nhẹ vào bờ tạo nên một bản nhạc đồng quê du dương, riêng biệt của vùng đất Nghệ An.

Đó là một ngày sinh hoạt bình dị, nhưng đầy ắp tình người ở quê em, một vùng quê trù phú, giàu bản sắc văn hóa của xứ Nghệ.

 
28 tháng 12 2024

tham khảo ạ nhưng tớ thấy hơi lạc đề ạ,có j cho tớ sorry ạ:

Tuổi thơ tôi gắn liền với những cánh đồng lúa bát ngát, trải dài đến tận chân trời. Mùi hương lúa chín thơm nồng, quyện với gió nhẹ thổi về, luôn là một phần không thể thiếu trong kí ức của tôi. Trong những kí ức ấy, có một trải nghiệm đã trở thành kỉ niệm sâu sắc nhất, đó là lần đầu tiên tôi được cùng bố mẹ gặt lúa.

 

Hè năm ấy, tôi vừa tròn tám tuổi. Cánh đồng lúa quê tôi đang vào độ chín rộ, từng bông lúa nặng trĩu, uốn cong thân mình dưới sức nặng của hạt vàng óng. Bố mẹ tôi tất bật chuẩn bị mọi thứ cho mùa gặt. Tôi háo hức được tham gia cùng bố mẹ, được trải nghiệm công việc mà tôi chỉ từng được nhìn thấy từ xa.

 

Sáng sớm tinh mơ, cả gia đình tôi ra đồng. Không khí trong lành, mát rượi. Những giọt sương sớm còn đọng trên lá lúa, long lanh như những viên ngọc nhỏ xíu. Bố mẹ tôi hướng dẫn tôi cách cầm liềm, cách gặt sao cho đúng kỹ thuật để không làm đổ ngã lúa. Ban đầu, tay tôi còn vụng về, liềm cứ đâm lung tung, lúa gặt được ít mà lại làm đổ nhiều. Bố mẹ nhẹ nhàng hướng dẫn, động viên tôi.

 

Dần dần, tôi cũng quen tay hơn. Cảm giác được dùng đôi tay nhỏ bé của mình thu hoạch những bông lúa vàng óng ả, cảm giác thật tuyệt vời. Mồ hôi nhễ nhại trên trán, nhưng tôi không hề thấy mệt mỏi. Tôi say sưa với công việc, quên cả thời gian.

 

Cả buổi sáng trôi qua thật nhanh. Cánh đồng lúa trước mắt tôi dần dần thu nhỏ lại, thay vào đó là những đống lúa vàng chất đầy. Tôi cảm thấy vô cùng tự hào về bản thân mình.

 

Buổi chiều, cả gia đình cùng nhau quây quần bên mâm cơm giản dị nhưng ấm áp. Món ăn chính là cơm mới được nấu từ chính những hạt lúa mà tôi cùng bố mẹ gặt hái. Vị ngọt của hạt gạo, vị ngon của bữa cơm, tất cả đều trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết.

 

Kỉ niệm lần đầu tiên được gặt lúa cùng bố mẹ đã trở thành một phần không thể thiếu trong kí ức tuổi thơ của tôi. Đó không chỉ là một trải nghiệm lao động, mà còn là bài học quý giá về sự cần cù, chịu khó, về tình yêu thương gia đình và sự trân trọng những thành quả lao động. Kỉ niệm ấy sẽ mãi mãi được tôi lưu giữ trong trái tim.

 
28 tháng 12 2024

dàn ý là ko cần gấp

 

28 tháng 12 2024

cô bảo mình lập dàn ý mai mới viết văn bạn ơi

28 tháng 12 2024

Cuối năm là thời điểm mà ai ai cũng háo hức đón chờ giây phút sum vầy bên gia đình. Đối với tôi, bữa ăn tất niên là khoảng thời gian đặc biệt nhất, khi mọi thành viên quây quần bên nhau, cùng nhìn lại một năm đã qua và chia sẻ những ước vọng cho năm mới.

Từ sáng sớm, cả nhà đã tất bật chuẩn bị. Mẹ tỉ mỉ lựa chọn những nguyên liệu tươi ngon nhất từ chợ. Bố lau dọn bàn ghế, trang trí thêm những cành mai vàng để không khí Tết thêm rộn ràng. Tôi và em trai phụ mẹ lặt rau, vo gạo và chuẩn bị các món ăn truyền thống. Năm nay, mẹ quyết định làm bánh chưng, thịt kho tàu và một đĩa gỏi tôm thịt thật hấp dẫn.

Khi mâm cơm được dọn ra, cả nhà ngồi lại bên nhau, ánh mắt ai cũng ánh lên niềm vui và hạnh phúc. Mâm cơm tuy giản dị nhưng đầy đủ hương vị: vị béo ngậy của thịt kho, vị bùi của bánh chưng, cùng với chén nước chấm chua ngọt làm tròn vị. Chúng tôi cùng nâng ly, chúc mừng một năm cũ đã qua và cầu mong cho năm mới thật nhiều sức khỏe, thành công và hạnh phúc.

Bữa ăn kết thúc trong tiếng cười đùa và những câu chuyện kể mãi không dứt. Đối với tôi, đây không chỉ là một bữa ăn, mà còn là khoảnh khắc thiêng liêng, khi tình cảm gia đình được gắn kết chặt chẽ hơn bao giờ hết.

Bữa ăn tất niên không chỉ đơn thuần là phong tục, mà còn là sợi dây vô hình gắn kết các thế hệ trong gia đình. Tôi yêu những phút giây này và hy vọng sẽ luôn giữ được truyền thống đẹp đẽ ấy.

28 tháng 12 2024

ai làm cho tui với

 

28 tháng 12 2024

Có cần ghi đủ 3 phần không?