Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Một kỷ niệm khó quên về tình bạn của mình trong lớp 6 là khi tôi và nhóm bạn thân của mình cùng tham gia vào một cuộc thi thể thao trong trường.
Đó là một buổi chiều đẹp trời, khi trường tổ chức một cuộc thi chạy tiếp sức trong khuôn khổ các hoạt động thể dục thể thao. Lớp tôi có một nhóm bạn thân rất gắn bó, và chúng tôi quyết định tham gia thi đấu với tinh thần quyết tâm cao. Tôi và các bạn đã luyện tập rất chăm chỉ, từ những giờ ra chơi cho đến những buổi học buổi chiều.
Ngày thi đấu, mọi thứ đều rất căng thẳng nhưng cũng rất vui. Khi đến lượt mình, tôi cảm thấy vừa lo lắng vừa hồi hộp. Nhưng khi nhìn sang các bạn, những người luôn ủng hộ và cổ vũ, tôi cảm thấy tự tin hơn. Chạy hết sức mình, tôi về đích và trao cho bạn tiếp sức. Cả nhóm đã làm việc cùng nhau như một đội, không ai bỏ cuộc, dù có lúc một số bạn hơi mệt, nhưng chúng tôi đều động viên nhau.
Cuối cùng, chúng tôi đã giành chiến thắng và nhận được chiếc cúp vô địch. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất không phải là chiếc cúp, mà là khoảnh khắc tất cả chúng tôi cùng ôm nhau ăn mừng, vui vẻ vì đã vượt qua thử thách và đạt được mục tiêu chung. Tình bạn của chúng tôi càng trở nên khắng khít hơn, và tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì có những người bạn tuyệt vời bên cạnh.
Đó là một kỷ niệm không thể nào quên trong suốt thời gian học lớp 6, bởi nó không chỉ là một chiến thắng thể thao, mà còn là một bài học về tình bạn, sự đoàn kết và lòng kiên trì.

chim con dần vượt qua sự nhát yếu và rời mẹ để đi tìm ăn
Chim sẻ non, với bộ lông mềm mại và đôi cánh nhỏ xíu, vẫn đứng bên mép tổ, ánh mắt nó không rời mẹ. Mặc dù đã đến lúc phải bay ra thế giới rộng lớn, nhưng nó không thể nào rời xa người mẹ thân yêu, người đã chăm sóc nó từ khi nó chỉ là một quả trứng nhỏ bé.
Sẻ mẹ nhìn chim con, ánh mắt đầy yêu thương nhưng cũng chứa đựng sự kiên quyết. “Con yêu, đã đến lúc con phải bay. Mẹ không thể ở bên con mãi mãi, nhưng mẹ sẽ luôn ở gần, trong trái tim con.”
Chim sẻ non khẽ chớp đôi mắt ngấn lệ, đôi cánh run lên. “Mẹ ơi, con sợ lắm! Con sợ không thể bay vững, con sợ không biết làm sao để sống một mình. Mẹ sẽ còn ở đây, phải không?”
Sẻ mẹ mỉm cười, đôi mắt ấm áp và dịu dàng. “Con sẽ không bao giờ cô đơn, dù cho con bay đi đâu. Mẹ đã chuẩn bị cho con mọi thứ con cần. Con có đôi cánh, con có niềm tin vào bản thân, và quan trọng nhất, con có tình yêu của mẹ. Mẹ đã dạy con cách bay từ trong tổ, và bây giờ là lúc con tự bay đi, tìm ra bầu trời riêng của mình.”
Chim sẻ non nhìn mẹ, một chút lo lắng vẫn hiện rõ trên khuôn mặt, nhưng nó cũng cảm nhận được tình yêu vô điều kiện từ mẹ. Nó hít một hơi sâu, đôi cánh của nó bắt đầu vẫy nhẹ, rồi chậm rãi vươn ra ngoài tổ.
Sẻ mẹ dõi theo, trong lòng đầy ắp tự hào và hy vọng. “Con sẽ bay thật xa, thật cao. Và khi con cảm thấy mệt mỏi, khi con cần mẹ, chỉ cần nghĩ về tổ của chúng ta, và mẹ sẽ luôn ở đó, chờ đón con trở về.”
Chim sẻ non cảm nhận được sức mạnh trong lời nói của mẹ. Với một cú vỗ cánh nhẹ, nó rời khỏi tổ, bay lên bầu trời bao la. Mặc dù lo lắng, nhưng một cảm giác tự do kỳ lạ cũng dâng lên trong lòng nó. Mẹ đã dạy cho nó không chỉ cách bay, mà còn cách đối mặt với thế giới ngoài kia.
Cả hai mẹ con bay lên bầu trời, một người mẹ nhìn theo đứa con yêu quý, một con chim non bay vút lên, hòa mình vào không gian rộng lớn, đầy những cơ hội mới. Dù khoảng cách có xa, tình yêu và sự bảo vệ của mẹ vẫn luôn là điểm tựa vững chắc cho chim sẻ non, như một lời nhắc nhở rằng dù có ra đi đâu, tình thương yêu sẽ mãi là bến đỗ bình yên.

Đọc văn tự sự, bạn cần chú ý một số điểm sau để hiểu sâu sắc và cảm nhận trọn vẹn tác phẩm: Nội dung và chủ đề: Nắm bắt được câu chuyện chính, các nhân vật, và các sự kiện trong truyện. Tìm hiểu thông điệp mà tác giả muốn truyền tải. Cảm xúc và tâm trạng nhân vật: Chú ý đến cảm xúc của nhân vật, cách họ phản ứng với các tình huống, và sự phát triển tâm lý của họ qua từng giai đoạn của câu chuyện. Bối cảnh: Tìm hiểu về thời gian, không gian và môi trường diễn ra câu chuyện. Bối cảnh có thể ảnh hưởng lớn đến diễn biến và nhận thức của nhân vật. Nhân vật: Phân tích đặc điểm, tính cách, và mối quan hệ giữa các nhân vật với nhau. Nhân vật thường đại diện cho những khía cạnh khác nhau của cuộc sống hoặc tư tưởng của tác giả. Ngôi kể và phong cách viết: Xem xét góc nhìn của người kể chuyện và cách tác giả xây dựng ngôn ngữ và hình ảnh. Điều này ảnh hưởng nhiều đến cách câu chuyện được truyền tải. Mạch truyện và cấu trúc: Chú ý đến cách sắp xếp các sự kiện, cách mở đầu, phát triển và kết thúc của câu chuyện. Điều này giúp bạn thấy sự liên kết giữa các phần của tác phẩm.

* Hướng dẫn giải
Để viết đoạn văn tự sự, cần hình dung sự việc xảy ra như thế nào rồi lần lượt kể lại diễn biến của nó, cần chú ý sử dụng các phương tiện liên kết câu để đoạn văn được mạch lạc, chặt chẽ là kết luận đúng.
đọc văn tự sự cần chú ý bối cảnh , thời gian không gian

Mầm non kể lại cuộc đời mình:
Tôi là một mầm non mới chớm nở, một sinh linh nhỏ bé vừa bước ra từ lòng đất mẹ. Những ngày đầu tiên, tôi chỉ là một chiếc vỏ cây khô, trôi dạt theo gió, nằm im lìm giữa lòng đất mẹ, chờ đợi cơ hội để vươn mình ra ngoài. Nhưng rồi, tôi đã vươn mình lên, đón những tia nắng đầu tiên, nghe được tiếng gọi của cuộc sống xung quanh.
Ngày hôm đó, tôi vội vã vươn ra khỏi chiếc vỏ khô, cảm nhận được ánh sáng ấm áp từ bầu trời, ngọn gió nhẹ nhàng thổi qua. Tôi bắt đầu đứng dậy, khoác lên mình chiếc áo màu xanh biếc mượt mà, đón nhận những hơi thở đầu tiên của thế giới rộng lớn. Tôi cảm thấy thật sự tự hào khi mình có thể đứng vững dưới bầu trời bao la.
Nhưng rồi, một ngày, những đứa trẻ tinh nghịch đến gần tôi. Lúc đầu, chúng chỉ ngắm nghía tôi, thích thú nhìn tôi lớn lên từng ngày. Nhưng rồi, không hiểu sao, một đứa trong số chúng đã đặt chân lên tôi. Tôi cảm nhận được một lực mạnh đè lên mình, đau đớn. Tôi chỉ là một mầm non yếu ớt, không thể chống lại sức mạnh đó. Những bước chân ấy cứ liên tiếp giẫm lên tôi, tôi cảm thấy mình như bị đè nén, không thể thở nổi. Cảm giác đó thật đau đớn, tôi chỉ muốn kêu lên để xin dừng lại, nhưng tôi không thể.
Dù đau đớn, tôi không gục ngã. Tôi chỉ biết nhẫn nhịn, chịu đựng. Những bước chân ấy có thể làm tôi tổn thương, nhưng tôi hiểu rằng cuộc đời này không phải lúc nào cũng dễ dàng. Mặc dù bị dẫm đạp, tôi vẫn cố gắng bám rễ, vẫn hi vọng một ngày sẽ có thể vươn lên mạnh mẽ hơn, đứng vững giữa cuộc đời.
Tôi biết, sẽ có những khó khăn, thử thách nữa đến với tôi, nhưng tôi không bao giờ từ bỏ. Vì tôi là mầm non, là sự sống mới, và tôi sẽ mãi tiếp tục vươn lên, đón nhận ánh sáng dù có bao nhiêu cơn giông bão đi qua. Dù có bị giẫm đạp, tôi vẫn sẽ không ngừng vươn mình, mạnh mẽ hơn, để một ngày tôi có thể trở thành cây cổ thụ, bảo vệ tất cả những mầm non khác.
Qua câu chuyện của mầm non, ta có thể thấy được sự mạnh mẽ và kiên cường trong cuộc sống, dù có gặp khó khăn hay thử thách, chỉ cần ta không bỏ cuộc, ta vẫn có thể vươn lên và phát triển.

Trong câu văn "Trong lúc Chuột Cống hoảng hốt, Mèo con đã nhanh như cắt thò vuốt nhọn, móc thật mạnh vào cái bụng trắng hếu của Chuột Cống và vùng dậy", có sự sử dụng của biện pháp tu từ so sánh và nhân hóa.
1. Biện pháp tu từ So sánh:
- "nhanh như cắt": Đây là một ví dụ của biện pháp so sánh, trong đó tốc độ của Mèo con được so sánh với "cắt" để nhấn mạnh sự nhanh nhạy và chính xác của hành động.
2. Biện pháp tu từ Nhân hóa:
- "Mèo con" và "Chuột Cống" được miêu tả với những đặc điểm và hành động như con người, chẳng hạn như "hoảng hốt" (là một cảm xúc thường chỉ con người) và "vùng dậy" (hành động mạnh mẽ và đầy quyết tâm). Điều này là một hình thức nhân hóa, khi các động vật được miêu tả như thể có những cảm xúc và hành động giống con người.
Tóm lại: Biện pháp tu từ chủ yếu trong câu văn là so sánh (nhanh như cắt) và nhân hóa (Mèo con và Chuột Cống hành động như con người).

Nghĩa là tiếng hay âm thanh của sự vật. Câu là: Thác nước chảy ào ào.