1.Dùng 2 chữ số La Mã : I và X , hãy viết tất cả các số La Mã đc ghi bằng cả 2 chữ I và X
2.Cho 2 chữ số V và X hãy tập hợp các số có cả hai chữ V và X
3. Viết các số sau bằng số La Mã
a, 1919
b,2626
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từ văn bản "Cổng trường mở ra" với câu nói "Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra" em hãy nêu suy nghĩ của mình về:
a) Tinh thần tự lập.
b) Thế giới kì diệu khi bước qua cánh cổng trường và làm nổi bật ý về vai trò của nhà trường đối với cuộc đời mỗi con người.
Bài làm
a)Câu văn của tác giả ( mình quên tên) đã phần nào phản ánh lên tinh thần tự lập của học sinh - một đức tính nên có.Tác giả đã viết ' đi đi con,thế giới này là của con'.Thật đúng vậy.Chúng ta khi sinh ra,sẽ chịu trách nhiệm sống và làm việc trong thế giới của con.Nhiều thế giới tạo thành xã hội.Người mẹ khuyên nhủ con đi,đi để tự lập,để học tập và tích lũy kiến thức,bổ sung để có thể chịu trách nhiệm với cuộc sống của chính mình.Thế giới này là của con,con sẽ sống,học tập dưới mái trường và giúp ích cho cuộc sống của con,hơn hết,là giúp ích cho những người ta mến thương và tổ quốc nơi ta sinh ra.Bước qua cánh cổng ấy,điều kì diệu sẽ mở ra.Cánh cổng của ngôi trường,ta đi qua bao nhiêu lần.Đôi khi ta cảm thấy nó thật diệu kỳ ! Tại sao ? Vì cánh cổng ấy dẫn ta đến một chân lý:học tập.Học tập luôn không bao giờ thừa thãi,nhưng nếu ta không chịu học tập,ta không hề tự lập mà luôn dựa dẫm vào người khác.Thế giới kỳ diệu ấy sẽ khép lại và chẳng bao giờ mở ra cho những kẻ lười biếng.Tự lập trên con đường ta đi,tự lập để học tập.Chưa bao giờ là đủ nếu ta biết tự lập.Nếu ta tự giác học tập,chẳng phải điểm sổ cũng sẽ lên theo sao.Nếu ta tự lập,học hành thì chẳng bao giờ phải đi nhòm ngó kết quả sự tự lập của người khác.Tự lập và học tập luôn có mối liên kết chặt chẽ với nhau.Đó là lí do người mẹ khuyên nhủ người con trong thầm lặng về thế giới kỳ diệu ấy,và cả cho tương lai của cậu học trò kia nữa.
b)Chúng ta luôn học tập mỗi ngày.Đúng vậy,nó đã trở thành một điều thiết yếu đối với mỗi cuộc sống hiện tại của mỗi học sinh đang cắp sách tới trường.Chúng ta đang trong thế giới của tri thức.Thế giới ấy chứa đựng đằng sau cánh cửa cổng trường.Có thể cổng trường là nơi các bạn ra về và đi đến để học tập,nhưng có lúc nào đó,bạn nghĩ rằng đằng sau cánh cửa này thật kì diệu không ? Là khi nào bạn thấy nó thật bổ ích,là khi nào bạn thấy nó thật đáng trân trọng ?Cánh cổng trường luôn chào đón bạn đến nhưng nó không ngần ngại tiễn những người không học tập.Chúng ta đang hằng ngày đến trường,học tập dưới mái trường.Có khi nào bỗng dưng cảm thấy được học thật sung sướng,có khi nào cảm thấy thật vô cùng cao cả không ?Đúng vậy,học tập chưa bao giờ cấm chúng ta tìm hiểu thêm về chúng.Học tập luôn luôn là cần thiết với mỗi người,đặc biệt là học sinh.Cuộc đời chúng ta gắn bó với ngôi trường như cách chúng ta gắn bó với việc học tập.Mai trường mầm non đón chúng ta khi còn thơ bé,rồi lớn hơn chúng ta bước lên mái trường tiểu học đầy thú vị và nghịch ngợm.Rồi một ngày đã lên cấp 2,chao ôi thật nhanh đến thế,rồi đã đến lúc học để ôn thi cấp 3.Bạn đã bao giờ nhớ đến quãng thời gian bỏ quên mất sự quan trọng của mái trường? Mái trường luôn chứa chấp những niềm vui,thương mến.Niềm vui khi học tập,niềm vui khi được điểm cao ( niềm vui khi được cao hơn đứa mình ghét :) bạn đừng cho vào đấy )Ai đó luôn luôn chào đón chúng ta,trao cho chúng ta những điều mới mẻ,ai đó luôn chờ chúng ta mỗi khi kiểm tra mà không đủ tiết ( ai đó luôn chờ chúng ta nộp tiền học ) Phải,thầy cô luôn chào đón chúng ta,trao đi mà không nhận lại.Chúng ta cứ bước lên bậc thềm của cấp cao hơn,nhưng thầy cổ vẫn ở đó luôn luôn chào đón chúng ta.Mái trường cũng vậy.Sừng sững hiên ngang ở đó,trao cho chúng ta kiến thức và niềm vui rồi vẫn thầm lặng ở đó.Có ai đã nỡ quên đi thầy cô và mái trường ?Thế giới kỳ diệu vẫn luôn ở đó,mái trường vẫn ở đó.Rồi khi ta nhớ về ,ta lại càng trân trọng mái trường ta đã học,đã để lại ký ức vui buồn ở đó...
Deep ghê hong :33 cậu đừng chép mấy cái dòng trong ngoặc á,tớ viết vô cho vui hoy :33
\(A=2x\left(x^2-4x\right)-x^2\left(3x-2\right)+2x^2+7\)
\(\Leftrightarrow A=2x^3-8x^2-3x^3+2x^2+2x^2+7\)
\(\Leftrightarrow A=-x^3-4x^2+7\)
\(B=3x^2\left(x^3-2x+5\right)-x^3\left(3x^2+6x-7\right)+6x^4-8x^3\)
\(\Leftrightarrow B=3x^5-6x^3+15x^2-3x^5-6x^4+7x^3+6x^4-8x^3\)
\(\Leftrightarrow B=-7x^3+15x^2\)
He watches English cartoons once a week
Linda always combing before her dressed (chỗ này mình nghĩ là bạn sai đầu bài cmnr,chỗ này thì nên là she)
What does his brother do after getting up ?
cartoons/he/once/watches/a week/English >> He watches English cartoons once a week
combing/ Linda/dressed/always/her/ before >> Linda always gets her dressed before combing .
brother/What/getting/after/up/does/his/do >> What does his brother do after getting up ?
Màu sắc bạn sơn các phòng trong nhà có thể khiến bạn thoải mái. Những màu sắc sau đây có thể giúp bạn ăn, ngủ, học tập và thư giãn trong chính ngôi nhà của mình.
Phòng ngủ
Màu sắc hoàn hảo cho phòng ngủ của bạn là màu xanh lam. Đây là một màu rất thư giãn và có thể khiến bạn cảm thấy vui vẻ và tích cực hơn khi thức dậy vào buổi sáng.
Phòng khách
Màu sắc hoàn hảo cho phòng khách của bạn là màu hồng. Không sử dụng các màu như đỏ, tím và đen vì chúng không giúp bạn thư giãn.
Phòng ăn
Màu cam có thể khiến bạn cảm thấy đói hơn vào bữa ăn. Nó cũng khuyến khích cuộc nói chuyện thú vị hơn giữa các thành viên trong gia đình.
Nghiên cứu
Màu vàng là một màu tốt cho căn phòng này: nó khiến bạn cảm thấy vui vẻ hơn và giúp bạn suy nghĩ. Nó cũng làm cho vết đen sáng hơn một chút.
"Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở; Khi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn". Ba năm Trung học phổ thông. Ba năm – một khoảng thời gian quá ngắn, song ba năm ấy là một đoạn đời đẹp nhất trong cuộc đời một con người. Bởi, cái hồn nhiên trong trẻo của thời áo trắng mới đẹp làm sao; "Lơ đễnh nhìn ai qua cửa lớp; Vô tư nhặt ép cánh hoa xinh"!
Ngoài kia phượng rơi chưa? Mà sao nắng nồng nàn trên lá; mà sao nụ cười vẫn tươi, nhưng sao mềm đến lạ? Hạ đến rồi ư?! Những năm tháng ấy chất chứa bao nhiêu kỉ niệm, những lúc không làm vừa ý thấy, cô để rồi bị rầy la; những lúc cùng nhau chụm đầu giải bài toán khó; những lúc nô đùa giành nhau cánh phượng rơi xuống sân trường. Thế rồi: ve, nắng, phượng, và thi,... nghĩa là hạ đến!
Hạ đến rồi ư?! Những sắc màu của hạ rạng rỡ, lung linh.
Hạ đỏ là hạ của chia xa: những cái bắt tay hẹn tương lai rạng rỡ. Hạ tím là hạ của bâng khuâng, cổng trường khép – những lời chưa kịp ngỏ. Hạ vàng là hạ của mùa gặt hái những thành công qua bao tháng ngày gian khó. Hạ xanh là hạ của những bước chân lên rừng xuống bể: tay đắp đất, tay dựng nhà, tay chắp bút cho em thơ từng con chữ — hạ của những sẻ chia, đồng cảm với mọi người. Nước da có thể đen thêm, nhưng đen đẹp, đen duyên. Bàn tay có thể chai thêm mà tự hào cứng cáp. Thử thách có thể cao thêm mà chẳng hề chùn bước. Cuộc đời có thể rộng thêm, nhưng ta đã trưởng thành.
Ba năm chắt chiu, gom góp hành trang được trao từ thầy cô, giờ chúng ta đã lên đường bước vào cuộc sống mới. Cái quy luật khắc nghiệt của cuộc sống là vậy, làm sao ta cưỡng lại được. Lá xa cành đâu phải vì cơn gió kia cuốn đi, cũng đâu phảỉ là lá chẳng cần cây, mà đơn giản chỉ là đến lúc lá phải bay đi – bay đi đến những nơi xa, với những điều mới lạ: với mộng tưởng nên thơ về tương lai phía trước. Giờ chia tay đã đến! Những buồn vui hiện lên trong ánh mắt trìu mến của thầy cô, những nụ cười của bạn bè sẽ đi vào kỉ niệm. Góc sân, ghế đá, chiếc bàn của thầy cô và cái bảng đen sao hôm nay dội vào mình ta những điều thật lạ: bâng khuâng, bùi ngùi, xao xác cả nỗi lòng! Chợt nhớ câu thơ của Pháp "Đi là chết trong lòng một ít". Chết! Bởi khi ta đi, ta đã gởi lại nơi ấy một phần hồn. Ve sầu gọi, nắng vàng rơi, phượng rơi, tiếng ai gọi rơi thầm trong tâm tưởng, cổng trường khép — những lời chưa kịp ngỏ. Ánh mắt ai xa vắng u buồn,... nghĩa là hạ đến' — nghĩa là xa thầy xa cô!
Hạ đến rồi ư! Chợt hiểu, đời là những chuyến đi dài trong vô tận. Không muốn thầy là người chèo đò lam lũ trong quạnh quẽ u buồn, cũ kĩ thầy phải là một dải phù sa. Bởi lẽ, phù sa âm thầm bồi đắp cho những bãi bờ, những châu thổ, bến sông ngày một tốt tươi, xanh cành trĩu quả. Phù sa tự ngàn đời vẫn lặng lẽ chảy trôi mà chẳng đợi được vinh danh. Nhưng, phù sa đã hoá thân vào những mùa màng bội thu, đã nhuận sắc cho biết bao ngọt ngào hoa trái...!
-> Có những khoảnh khắc trôi đi không trở lại, có những điều dù níu giữ lại cũng chỉ ở trong tim. Có những mùa hè xa rồi còn gặp lại nhau khi năm học mới đến. Nhưng có một mùa hè, mùa hè cuối cùng của thời áo trắng mãi mãi đứng đó, không trở lại. Mùa hè năm học lớp 12 khép lại, mỗi đứa mỗi nơi, một con đường đi mới, nhiều khó khăn và thử thách hơn. Nhưng mùa hè đó còn neo giữ lại bao nhiêu kỉ niệm bao nhiêu buồn vui lẫn lộn. Mùa hạ cuối, mùa hạ chia li và mùa hạ hội ngộ ở những chặng đường mới.
Chắc hẳn rằng tâm trạng của cô cậu học trò nào học lớp 12 cũng sẽ bồi hồi, xúc động khi nghĩ đến mùa hè năm nay. Đây là giai đoạn nước rút để chuẩn bị cho hai kì thi căng thẳng là tốt nghiệp và đại học. Mùa hạ vẫn cứ trôi qua, những tiếng cười, tiếng nói vẫn còn văng vẳng đâu đây nhưng cảm xúc trong mỗi người dừng như đang nghẹn lại.
Suốt 12 năm ngồi trên ghế nhà trường, vô tư, hồn nhiên, không phải lo lắng, băn khoăn hay nghĩ ngợi quá nhiều ngoài chuyện học tập. Nhưng sau mùa hè này, các bạn sẽ phải định hướng con đường đi trong tương lai cho mình. Con đường đi đó sẽ được quyết định ở năm 12 này một phần, sự nỗ lực và cố gắng sẽ được đền đáp xứng đáng.
Mỗi lần tiếng ve kêu lên râm ran trên những tán hoa phượng nở đỏ rực một góc sân, lũ học trò lại nhao nhao lên vì vui sướng. Có lẽ vui vì được nghỉ hè, được thư giãn, không phải bận rộn với sách vở, với trang viết, với phép tính. Nhưng mùa hè năm học lớp 12 có lẽ là mùa hè chưa bao giờ được mong đợi. Bởi rằng sau mùa hè này, mỗi một thành viên sẽ có một con đường đi riêng, có sự chia li, có nước mắt, có những lời hẹn áo trắng.
Mùa hè đang đến gần thì thời gian cho hai kì thi cũng không còn xa nữa. Lo âu, hồi hôp hiện hữu trên từng gương mặt. Không ai mong mình phải trải qua mùa hè của năm học lớp 12, bởi rằng đó là mùa hè cuối cùng của thời áo trắng mộng mơ.
Chúng ta ai rồi cũng sẽ trưởng thành, sẽ phải đối mặt với chia li, đối mặt với rất nhiều thử thách, đối mặt với không ít chông gai đang chờ phía trước.
Có những cô bạn trong buổi lễ tổng kết năm học ở lớp 12 đã ôm mặt khóc rưng rức vì nghĩ đến chặng đường 3 năm học cùng với nhau, chơi đùa cùng nhau, tâm sự cùng nhau. Ấy vậy mà sau mùa hè này, liệu rằng có được học chung dưới một mái trường nữa hay không? Câu hỏi ấy cứa vào trái tim mong manh và dễ vỡ, để rồi những tiếng nấc cứ thế, cứ thế vang lên nghe chua xót.
Vẫn biết rằng chia tay nhau, mai này mình còn gặp lại ở một con đường mới, môi trường mới nhưng kỉ niệm còn vương mùi thời gian, vừa mới xảy ra hôm qua sao nỡ bỏ.
Ai dù mạnh mẽ nhưng cũng sẽ có lúc yếu lòng. Có không ít cậu con trai đã đứng sau gốc cây phượng thân quen, nhìn lần lượt từng chỗ ngồi từng đến, những đứa bạn từng cốc đầu nhau mỗi giờ ra chơi cũng bật khóc ngon lành. Bởi ai cũng biết rằng mùa hè không trở lại, thời gian không trở lại để chúng ta có thể vô tư như thế này nữa. Chúng ta ai rồi cũng sẽ phải lớn, phải trưởng thành...
Có lẽ những kỉ niệm suốt 3 năm học trên ghế trung học phổ thông sẽ là những điều tươi đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi người về sau. Vì đó là bước ngoặc, là những suy nghĩ của một người sắp phải lớn.
Lớp học, thầy cô và bạn bè là tất cả những gì mà chúng ta có được, còn lưu giữ cho đến khi không còn học ở đây nữa. Dù buồn, dù nuối tiếc nhưng cuộc đời là vậy. Trân trọng những gì đã qua, để đón nhận những điều chắc sẽ tốt đẹp ở phía trước. Những gì mà bản thân có được khi còn ngồi trên ghế nhà trường phổ thông sẽ là hành trang đáng quý nhất trong cuộc đời về sau.
Những lần không học bài cũ bị cô giáo phạt, những lần trốn học đi chơi, những lần nói dối cô vì đến muộn và rất nhiều lần khác nữa... Tất cả, tất cả là một miền kí ức tươi đẹp nhất ở tháng năm tươi đẹp nhất.
Mùa hạ năm 12 đến rồi, chúng ta sẽ trân trọng những điều đã qua. Để mỗi khi nhớ về mỉm cười hạnh phúc vì những điều đã có với nhau.
Thế ày được chưa zậy???
Tui làm ko hay cho lém
Ta có : \(\frac{3}{2x+1}+\frac{10}{4x+2}-\frac{6}{6x+3}=\frac{12}{26}\)
\(\Rightarrow\frac{3}{2x+1}+\frac{5.2}{2\left(2x+1\right)}-\frac{3.2}{3\left(2x+1\right)}=\frac{6}{13}\)
=> \(\frac{3}{2x+1}+\frac{5}{2x+1}-\frac{2}{2x+1}=\frac{6}{13}\)
=> \(\frac{3+5-2}{2x+1}=\frac{6}{13}\)
=> \(\frac{6}{2x+1}=\frac{6}{13}\)
=> 2x + 1 = 13
=> 2x = 12
=> x = 6
Vậy x = 6
\(\frac{3}{2x+1}+\frac{10}{2\left(2x+1\right)}-\frac{6}{3\left(2x+1\right)}=\frac{6}{13}\)
\(\frac{3}{2x+1}+\frac{5}{2x+1}-\frac{2}{2x+1}=\frac{6}{13}\)
\(\frac{6}{2x+1}=\frac{6}{13}\)
\(\Rightarrow2x+1=13\left(6=6\right)\)
\(2x=12\)
\(x=6\)
1 giờ vòi chảy dc:
1:10=1/10(bể)
7 giờ chảy dc:
7:10=7/10(bể)
8 giờ chảy dc:
8:10=8/10(bể)
đáp số:............
tự ghi nha bạn
1 giờ vòi nước chảy được số phần bể là
\(1\div10=\frac{1}{10}\) bể
7 giờ vòi nước chảy được số phần bể là
\(7\div10=\frac{7}{10}\) bể
8 giờ vòi nước chảy được số phần bể là
\(8\div10=\frac{8}{10}\) bể
Hok tốt !!!!!!!!!!!!
1, IX;XI;I;X
2, XV
3,
a,1919=MCMXIX
b mik ko biết
Hok tốt !!!!!!!!!!\(1.A=\left\{IX,XI,XII,XIII,XXI,XXII,XXIII,XXXI,XXXII,XXXIII,XXXXI,XXXXII,XXXXIII\right\}\)
\(2.B=\left\{XV,XXV,XXXV,XXXXV\right\}\)
\(3.1919=MCMXIX\)
\(2626=MMDCXXIV\)