K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 12 2024

Rất nghiêm khắc

Nêu cảm nghĩ về câu chuyện Tiếng vọng rừng sâu:  Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ, giận mẹ nhưng không thể xúc phạm một cách trực tiếp, cậu chạy đến một thung lũng cạnh một khu rừng rậm. Cậu lấy hết sức mình và thét lên: “Tôi ghét người”. Cậu ngạc nhiên vô cùng vì từ khu rừng có tiếng vọng lại: “Tôi ghét người”. Cậu hoảng hốt quay về...
Đọc tiếp

Nêu cảm nghĩ về câu chuyện Tiếng vọng rừng sâu:

 Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ, giận mẹ nhưng không thể xúc phạm một cách trực tiếp, cậu chạy đến một thung lũng cạnh một khu rừng rậm. Cậu lấy hết sức mình và thét lên: “Tôi ghét người”. Cậu ngạc nhiên vô cùng vì từ khu rừng có tiếng vọng lại: “Tôi ghét người”. Cậu hoảng hốt quay về với mẹ và khóc nức nở. Cậu không thể hiểu được từ trong rừng đã có người thù ghét cậu.
Người mẹ nắm tay đưa cậu trở lại khu rừng và bảo cậu hãy hét lên: “Tôi yêu người”. Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng thì cũng có người nói vọng lại: “Tôi yêu người”. Lúc đó người mẹ mới giải thích cho cậu như sau: “Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì, con sẽ nhận điều đó. Ai gieo gió thì người đó gặt bão. Nếu con thù ghét người, thì người cũng sẽ thù ghét con. Nếu con yêu thương người, thì người cũng sẽ yêu thương con”.
Hận thù lúc nào cũng kéo theo hận thù, bạo động lúc nào cũng sinh ra bạo động. Chỉ có tình yêu mới làm phát sinh tình yêu. Bạo động và hận thù không thể là phương thế để cải tạo xã hội. Chỉ có tình yêu đích thực mới cải đổi được lòng người. Bạn hãy sống cao thượng. Bạn hãy lấy tình yêu để đáp trả lại hận thù. Tiếng vọng cao đẹp nhất của một nghĩa cử yêu thương lúc nào cũng là tiếng vọng của bình an tự trong đáy tâm hồn chúng ta.
    (Tiếng vọng rừng sâu - Nguồn Internet)

 

 

0
14 tháng 12 2024

BPTT: ẨN DỤ

 

12 tháng 12 2024

Mỗi thứ 2, em đều tràn ngập hứng khởi khi bước vào trường cho buổi lễ chào cờ. Đó là khoảnh khắc thiêng liêng, tạo nên cảm giác khó diễn đạt bằng lời. 

Thói quen hàng tuần, em sớm có mặt để sẵn sàng cho buổi lễ. Sáng nay trời đẹp, xanh ngắt với vài đám mây trắng nhẹ nhàng. Ánh nắng ấm áp của mặt trời làm cho mọi thứ trở nên sống động, tươi mới. Không khí trong lành, gió nhẹ thoảng qua làm cho cành cây nhẹ nhàng rung động, tạo nên bức tranh sống động. 

Lá cờ đỏ sao vàng tung bay trong gió, tạo nên bức tranh trắng đỏ quen thuộc. Sân trường trắng bóng áo học sinh, khắp nơi là hình ảnh rất đẹp. Khi tiếng trống vang lên, mọi hoạt động trên sân trường dừng lại. Em nhìn lên phía thầy cô giáo. 

Khi mọi thứ đã yên bình, bạn tổng phụ trách hô lên: “Nghiêm! Chào cờ! Chào!”. Học sinh và thầy cô đồng lòng giơ tay lên trán nhìn lá cờ. Bầu không khí trang nghiêm lan tỏa khắp ngôi trường. Hát Quốc ca, mỗi người học sinh hết mình hát, tưởng nhớ về quá khứ hào hùng của dân tộc. 

Bài hát Đội ca tiếp theo, với giai điệu vui tươi, làm cho tinh thần trở nên phấn khởi. Cuối cùng, bạn tổng phụ trách nhận xét về tình hình học tập và thực hiện nhiệm vụ của trường. Dù buổi lễ đã kết thúc, nhưng ấn tượng của nó mãi mãi in sâu trong tâm trí em.