Kể lại một trải nghiệm mà em ấn tượng nhất.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Tôi mơ thấy mình đang đứng trên một bãi biển trải dài bất tận. Cát trắng mịn màng như nhung, ấm áp dưới bàn chân trần. Mặt trời chiều nhuộm đỏ rực cả bầu trời, những tia nắng cuối ngày nhuộm vàng óng ánh lên những con sóng nhẹ nhàng vỗ về bờ cát. Không khí trong lành, mang theo vị mặn mòi của biển cả và hương thơm thoang thoảng của hoa dại ven bờ. Tôi không đơn độc. Bên cạnh tôi là một chú chó nhỏ, lông trắng muốt, đôi mắt đen láy long lanh. Nó vui vẻ chạy nhảy trên bãi biển, cái đuôi vẫy liên hồi. Chúng tôi cùng nhau đuổi theo những con sóng nhỏ, tiếng cười giòn tan của tôi hòa vào tiếng sủa vui vẻ của chú chó. Cảm giác nhẹ nhàng, thư thái bao trùm lấy tôi. Mọi lo âu, phiền muộn trong cuộc sống dường như tan biến hết. Bóng chiều dần buông xuống, bầu trời chuyển sang màu tím nhạt, điểm xuyết những vì sao lấp lánh. Chú chó nhỏ nằm ngoan ngoãn bên cạnh tôi, đầu tựa lên chân. Chúng tôi cùng nhau ngắm nhìn những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm, không gian tĩnh lặng chỉ còn lại tiếng sóng biển rì rào. Tôi cảm nhận được một sự bình yên sâu lắng chưa từng có. Trên bầu trời, một vầng trăng tròn vành vạnh tỏa sáng, ánh trăng dịu dàng phủ lên khắp bãi biển. Tôi thấy mình như đang bay lơ lửng trên mặt biển, ngắm nhìn cảnh sắc tuyệt đẹp dưới ánh trăng. Cảm giác nhẹ tênh, tự do, như thể tôi đang hòa mình vào thiên nhiên, trở thành một phần của biển cả mênh mông. Rồi, một giọng nói dịu dàng vang lên, gọi tên tôi. Tôi giật mình tỉnh dậy, ánh nắng ban mai chiếu vào phòng. Giấc mơ đẹp như một câu chuyện cổ tích đã kết thúc, nhưng dư vị ngọt ngào, sự bình yên và hạnh phúc vẫn còn đọng lại trong tâm trí tôi. Tôi biết, đó chỉ là một giấc mơ, nhưng nó đã cho tôi một liều thuốc tinh thần tuyệt vời, giúp tôi sẵn sàng bước vào một ngày mới với đầy năng lượng và hy vọng.
Mặt trời trong giấc mơ của tôi không phải màu cam rực rỡ, mà là màu hồng nhạt, dịu dàng như cánh hoa đào. Tôi đang đứng trên một bãi biển trải dài vô tận, cát trắng mịn màng như nhung. Biển không sóng dữ, chỉ là những gợn lăn tăn nhẹ nhàng vỗ vào bờ, tạo nên những âm thanh du dương, như tiếng thì thầm của gió biển.
Nước biển trong veo đến lạ thường, tôi có thể nhìn thấy từng đàn cá nhỏ lấp lánh bơi lội dưới đáy. Những con sao biển đủ màu sắc nằm rải rác trên bãi cát, trông như những viên ngọc quý. Tôi chạy chân trần trên cát, cảm nhận sự mềm mại, mát lạnh len lỏi vào từng kẽ chân. Gió biển mơn man làn da, mang theo mùi mặn mòi của đại dương và hương thơm ngọt ngào của những loài hoa lạ.
Xa xa, trên nền trời hồng nhạt, những chú chim hải âu trắng bay lượn tự do, tiếng kêu của chúng hòa cùng tiếng sóng biển tạo nên một bản nhạc thiên nhiên tuyệt vời. Tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, bình yên và nhẹ nhàng. Không có lo âu, không có muộn phiền, chỉ có sự thư thái tuyệt đối. Tôi muốn mãi ở lại nơi này, trong khung cảnh thần tiên, thơ mộng ấy.
Rồi một cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo mùi hương quen thuộc của nhà mình. Tôi mở mắt, nhận ra đó chỉ là một giấc mơ. Nhưng dư âm của giấc mơ vẫn còn đọng lại trong lòng, một cảm giác ấm áp, ngọt ngào và đầy hy vọng. Tôi biết, dù cuộc sống có nhiều khó khăn, tôi vẫn luôn giữ trong tim mình một mảnh đất bình yên, một bãi biển hồng tuyệt đẹp như trong giấc mơ.
THAM KHẢO NHÉ

1.Người lãnh đạo kiệt xuất của dân tộc Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh, đã dẫn dắt đất nước giành được độc lập và tự do.
2Người thầy mẫu mực của cách mạng Việt Nam, Bác Hồ kính yêu, luôn quan tâm đến đời sống của nhân dân, đặc biệt là tầng lớp lao động.
Vị cha già dân tộc với tấm lòng yêu nước sâu sắc, Bác Hồ, đã trở thành biểu tượng của tinh thần đoàn kết và ý chí kiên cường của người Việt.


Bài làm
Trên đường đi học em nhận được một chiếc ví.
Xong gòi á vào fl tik tok t nha:@baoxinh_123

Gợi ý bài văn miêu tả cảnh sum họp của gia đình vào cuối tuần:
Mở bài:
Giới thiệu sơ lược về gia đình bạn.
Lý do và ý nghĩa của việc sum họp vào cuối tuần.
Thân bài:
Buổi sáng:
Mô tả cảnh gia đình dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng.
Hoạt động chung như cùng nhau đi chợ, dọn dẹp nhà cửa.
Buổi trưa:
Cả gia đình cùng nhau nấu ăn, chia sẻ những câu chuyện trong tuần.
Mô tả không khí bữa trưa: tiếng cười, sự thân thiết giữa các thành viên.
Buổi chiều:
Các hoạt động giải trí: đi công viên, xem phim, cùng nhau chơi game.
Sự gắn kết và tình cảm gia đình được thể hiện qua các hoạt động chung.
Buổi tối:
Cùng nhau chuẩn bị bữa tối, có thể là một bữa tiệc nhỏ.
Cả gia đình quây quần bên nhau, trò chuyện và tận hưởng thời gian bên nhau.
Kết bài:
Tình cảm gia đình và ý nghĩa của việc sum họp vào cuối tuần.
Những cảm xúc và suy nghĩ của bạn về gia đình mình.

Bài văn tả về cảnh sum họp gia đình em vào cuối tuần Cuối tuần là khoảng thời gian mà mọi thành viên trong gia đình em đều háo hức chờ đợi. Đó là lúc chúng em có thể tạm gác lại những bộn bề của công việc, học tập để trở về bên nhau, cùng chia sẻ những câu chuyện, những tiếng cười và những bữa ăn ấm cúng. Mỗi sáng thứ Bảy, ánh nắng vàng rực rỡ len lỏi qua khung cửa sổ, đánh thức em dậy. Em thường thấy mẹ đã dậy từ sớm, chuẩn bị bữa sáng với những món ăn mà cả nhà yêu thích. Mùi thơm của bánh mì nướng, trứng chiên và cà phê hòa quyện tạo nên một không khí ấm áp, thân thương. Em và em gái cùng nhau giúp mẹ dọn bàn, trong khi ba thì đang chăm sóc khu vườn nhỏ phía sau nhà. Những bông hoa rực rỡ nở rộ, như cũng muốn chào đón ngày sum họp. Sau bữa sáng, cả nhà thường cùng nhau đi dạo quanh công viên gần nhà. Tiếng cười nói rộn ràng, những câu chuyện vui vẻ được chia sẻ, khiến không khí trở nên thật sống động. Em thích nhất là những lúc cả nhà cùng ngồi lại, chơi trò chơi, hay đơn giản chỉ là ngắm nhìn những đứa trẻ khác vui đùa. Những khoảnh khắc ấy khiến em cảm thấy hạnh phúc và trân trọng hơn từng giây phút bên gia đình. Buổi chiều, khi ánh hoàng hôn buông xuống, cả nhà lại quây quần bên mâm cơm. Mẹ thường nấu những món ăn đặc biệt cho ngày cuối tuần, từ món canh chua cá lóc đến món thịt kho tàu. Mỗi món ăn đều mang trong mình hương vị của tình yêu thương và sự chăm sóc. Chúng em cùng nhau thưởng thức, vừa ăn vừa trò chuyện, kể cho nhau nghe những câu chuyện trong tuần qua. Tiếng cười vang lên, xen lẫn những câu hỏi, những lời động viên, khiến bữa cơm trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Kết thúc bữa tối, cả nhà thường cùng nhau xem một bộ phim hay, hoặc chơi một vài trò chơi thú vị. Những giây phút ấy không chỉ là thời gian giải trí, mà còn là dịp để gắn kết tình cảm giữa các thành viên. Em cảm thấy thật may mắn khi có một gia đình yêu thương và luôn bên cạnh nhau. Cuối tuần trôi qua thật nhanh, nhưng những kỷ niệm đẹp đẽ trong những ngày sum họp ấy sẽ mãi in đậm trong tâm trí em. Đó là những khoảnh khắc quý giá, là nguồn động lực để em tiếp tục phấn đấu trong cuộc sống. Em luôn mong rằng, những buổi sum họp như thế này sẽ mãi mãi không bao giờ phai nhạt.

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

Đề 1:
Bóng đá – môn thể thao vua luôn nhận được sự quan tâm của rất nhiều người. Trong các trận bóng đá em đã từng xem trên truyền hình, có lẽ trận đấu bán kết giải bóng đá U23 châu Á giữa Việt Nam và Quatar vào ngày 23/01/2018 để lại trong em và cả trong lòng người dân Việt Nam những kỷ niệm và nhiều cảm xúc sâu sắc nhất. Trận bóng được diễn ra tại sân bóng Thường Châu, Trung Quốc. Sân bóng lớn hình chữ nhật có các đường kẻ trắng lớn ngang dọc phù hợp với luật chơi. Dưới sân là lớp cỏ xanh mướt giúp các cầu thủ khi chạy trên sân được an toàn hơn. Trên khán đống nghịt dù thời tiết có lạnh những vẫn vang tiếng hò hét, cổ vũ. Tiếng kèn khai mạc trận đấu vang lên, cầu thủ Việt Nam mặc áo trắng và cầu thủ Quatar mặc áo đỏ tiến vào sân. Tiếng reo hò lại vang thật to thật rõ khi các cầu thủ xuất hiện. Lần lượt hai đội chào cờ, các cầu thủ đặt tay lên ngực mình nhẩm theo bài quốc ca hùng tráng đang vang lên. Tiếng còi của trọng tài báo hiệu trận đấu bắt đầu. Người chuyền đường bóng đầu tiên chính là cầu thủ Xuân Trường – đội trưởng đội bóng U23 Việt Nam. Bóng được chuyền đi, 22 cầu thủ trên sân bắt đầu di chuyển theo chiến thuật của riêng đội mình giành bóng, kiến tạo những đường bóng để ghi bàn. Các cầu thủ U23 có quả đá phạt từ cự ly 11m nên nhanh chóng ghi bàn mở đầu tỷ số 1 – 0 nghiêng về Quatar. Nhưng rất nhanh chóng sau đó, cầu thủ Quang Hải của Việt Nam ghi bàn bằng một cú sút ấn tượng san bằng 1 đều. Không chỉ trên khán đài tại trận đấu tiếng hò reo cũng như cờ Việt Nam được tung bay, ngồi trước màn hình vô tuyến em và bố em cũng reo hò ầm ĩ cổ vũ cho đội tuyển Việt Nam. Chẳng bao lâu, các cầu thủ Quatar lại ghi thêm bàn thắng, nhưng cũng chỉ sau 2 phút, cầu thủ Quang Hải lại lập chiến công ghi bàn lần nữa. Kết thúc trận đấu với tỉ số hòa nên hai đội tuyển bước vào đấu hiệp phụ. Hai hiệp phụ trôi qua trong không khí đầy ganh đua và quyết liệt nhưng cũng không phân thắng bại nên bắt buộc phải đá luân lưu để tìm ra đội vào chung kết. Những lượt đá luân lưu vô cùng căng thẳng diễn ra. Không chỉ những người sút bóng, thủ môn mà thậm chí khán giả cũng hồi hộp, theo dõi từng phút giây. Và cuối cùng cầu thủ Vũ Văn Thanh đứng trước quả sút cuối cùng quyết định chiến thắng của Việt Nam. Cả đất nước như vỡ òa khi cầu thủ Văn Thanh đã hoàn thành tốt nhiệm vụ, Việt Nam tiến thẳng vào chung kết đầy oai phong. Đến bây giờ, em vẫn không thể quên sự kịch tích và thú vị của trận đấu ngày hôm đó. Em thật sự tự hào khi đội tuyển U23 Việt Nam đã giành chiến thắng trước đối thủ mạnh là đội tuyển U23 Quatar.Bóng đá – môn thể thao vua luôn nhận được sự quan tâm của rất nhiều người. Trong các trận bóng đá em đã từng xem trên truyền hình, có lẽ trận đấu bán kết giải bóng đá U23 châu Á giữa Việt Nam và Quatar vào ngày 23/01/2018 để lại trong em và cả trong lòng người dân Việt Nam những kỷ niệm và nhiều cảm xúc sâu sắc nhất. Trận bóng được diễn ra tại sân bóng Thường Châu, Trung Quốc. Sân bóng lớn hình chữ nhật có các đường kẻ trắng lớn ngang dọc phù hợp với luật chơi. Dưới sân là lớp cỏ xanh mướt giúp các cầu thủ khi chạy trên sân được an toàn hơn. Trên khán đống nghịt dù thời tiết có lạnh những vẫn vang tiếng hò hét, cổ vũ. Tiếng kèn khai mạc trận đấu vang lên, cầu thủ Việt Nam mặc áo trắng và cầu thủ Quatar mặc áo đỏ tiến vào sân. Tiếng reo hò lại vang thật to thật rõ khi các cầu thủ xuất hiện. Lần lượt hai đội chào cờ, các cầu thủ đặt tay lên ngực mình nhẩm theo bài quốc ca hùng tráng đang vang lên. Tiếng còi của trọng tài báo hiệu trận đấu bắt đầu. Người chuyền đường bóng đầu tiên chính là cầu thủ Xuân Trường – đội trưởng đội bóng U23 Việt Nam. Bóng được chuyền đi, 22 cầu thủ trên sân bắt đầu di chuyển theo chiến thuật của riêng đội mình giành bóng, kiến tạo những đường bóng để ghi bàn. Các cầu thủ U23 có quả đá phạt từ cự ly 11m nên nhanh chóng ghi bàn mở đầu tỷ số 1 – 0 nghiêng về Quatar. Nhưng rất nhanh chóng sau đó, cầu thủ Quang Hải của Việt Nam ghi bàn bằng một cú sút ấn tượng san bằng 1 đều. Không chỉ trên khán đài tại trận đấu tiếng hò reo cũng như cờ Việt Nam được tung bay, ngồi trước màn hình vô tuyến em và bố em cũng reo hò ầm ĩ cổ vũ cho đội tuyển Việt Nam. Chẳng bao lâu, các cầu thủ Quatar lại ghi thêm bàn thắng, nhưng cũng chỉ sau 2 phút, cầu thủ Quang Hải lại lập chiến công ghi bàn lần nữa. Kết thúc trận đấu với tỉ số hòa nên hai đội tuyển bước vào đấu hiệp phụ. Hai hiệp phụ trôi qua trong không khí đầy ganh đua và quyết liệt nhưng cũng không phân thắng bại nên bắt buộc phải đá luân lưu để tìm ra đội vào chung kết. Những lượt đá luân lưu vô cùng căng thẳng diễn ra. Không chỉ những người sút bóng, thủ môn mà thậm chí khán giả cũng hồi hộp, theo dõi từng phút giây. Và cuối cùng cầu thủ Vũ Văn Thanh đứng trước quả sút cuối cùng quyết định chiến thắng của Việt Nam. Cả đất nước như vỡ òa khi cầu thủ Văn Thanh đã hoàn thành tốt nhiệm vụ, Việt Nam tiến thẳng vào chung kết đầy oai phong. Đến bây giờ, em vẫn không thể quên sự kịch tích và thú vị của trận đấu ngày hôm đó. Em thật sự tự hào khi đội tuyển U23 Việt Nam đã giành chiến thắng trước đối thủ mạnh là đội tuyển U23 Quatar.
Đề 2:
Ngày lạnh giá nhất vào mùa đông năm ngoái là ngày mà em không thể nào quên. Cũng nhờ vào ngày hôm đó mà em biết sống có ích, có ý nghĩa hơn. Em và Mai sống cùng một xóm từ ngày trước. Vì hay sang chơi nên em cũng biết nhà bạn ấy không được khá giả cho lắm. Mai là một cô bạn rất tốt bụng, bạn ấy đã giúp đỡ em rất nhiều trong học tập. Hai đứa lúc nào cũng bám nhau như sam, không bao giờ cãi vã gì cả. Em còn nhớ, mùa đông năm ngoái trời rất lạnh, chỉ cần bước ra ngoài sẽ cảm nhận được cái rét cắt da cắt thịt. Chúng em phải mặc thật nhiều áo ấm mới có thể đi tới trường. Đúng vào hôm trời rét nhất, em thấy Mai ngồi run cầm cập, môi nhợt nhạt, chân tay lạnh cóng lại. Khi nhìn lên người bạn em mới thấy bạn ấy chỉ mặc một chiếc áo mỏng bên trong và một chiếc áo len cũ bên ngoài. Thấy vậy, em thương bạn lắm, em đến bên nắm lấy bàn tay lạnh cóng của Mai và hỏi: - Cậu mặc ít áo thế này lạnh lắm phải không? Mai cười và đáp lại em: - Không sao đâu, tớ mặc thế này quen rồi, như thế là đủ ấm rồi! Trong đầu em lúc đó bỗng nảy ra ý định tặng lại cho Mai chiếc khăn len em đang quàng trên cổ. Chiếc khăn đó mẹ đã mất rất nhiều thời gian để đan tặng em đúng dịp sinh nhật vừa rồi. Em rất quý chiếc khăn đó nhưng vì thương bạn nên em không hề thấy tiếc chút nào. Ban đầu Mai cứ từ chối, em năn nỉ mãi bạn ấy mới chịu nhận lấy. Mai nói cảm ơn em rất nhiều lần. Khi bạn ấy quàng chiếc khăn vào em thấy mặt bạn như đỡ nhợt nhạt hơn, em cũng cảm thấy vui hơn vì đã giúp Mai bớt lạnh. Trên đường về nhà em lại hơi lo lắng. Em sợ mẹ buồn vì em đã cho bạn món quà sinh nhật mẹ tặng. Vừa về đến cổng đã thấy mẹ đứng đón em, em không biết phải nói với mẹ như thế nào. Thấy em không quàng khăn, mẹ vội hỏi: - Trời lạnh thế này sao con không quàng khăn vào, nhỡ bị ốm thì sao? Em ngại ngùng bước đến và nói một cách ấp úng: - Mẹ ơi, hôm nay con thấy Mai chỉ mặc hai chiếc áo mỏng nên ... con đã tặng lại bạn ... chiếc khăn của mẹ rồi ạ. Con xin lỗi vì không giữ quà mẹ tặng! Em cứ nghĩ mẹ sẽ mắng em vì không biết trân trọng quà mẹ tặng, không ngờ mẹ lại ôm em vào lòng và dịu dàng nói: - Con của mẹ ngoan quá, con lớn thật rồi, đã biết quan tâm đến người khác. Mẹ không trách con đâu. Lúc đó em thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc lắm. Ngày mùa đông giá rét cũng trở nên ấm áp hơn. Kể từ đó em luôn tự nhủ phải biết quan tâm đến bạn bè, đến mọi người xung quanh và làm thật nhiều việc tốt để mẹ vui lòng.
Đề 1: Tả lại một cảnh sinh hoạt mà em có dịp quan sát hoặc tham dự
Bài văn tham khảo:
Mỗi tuần, vào sáng thứ Hai, em đều tham gia vào buổi lễ chào cờ tại trường. Đây là một cảnh sinh hoạt không thể thiếu trong đời sống học sinh, nơi thể hiện tinh thần đoàn kết, lòng yêu nước và sự nghiêm túc trong học tập. Hôm nay, em xin kể lại một buổi lễ chào cờ mà em đã tham dự.
Khi tiếng trống trường vang lên, tất cả học sinh nhanh chóng xếp hàng ngay ngắn, tạo thành những hàng thẳng tắp. Lúc đó, không khí trở nên trang trọng hơn bao giờ hết. Các bạn học sinh từ lớp lớn đến lớp nhỏ đều mặc đồng phục chỉnh tề, đứng thẳng người, mắt nhìn về phía lá cờ Tổ quốc đang bay phấp phới trong gió. Tất cả đều lặng lẽ, chờ đợi giây phút thiêng liêng nhất của buổi lễ.
Trên sân trường, các thầy cô giáo cũng có mặt, đứng ở khu vực lễ đài, theo dõi toàn bộ buổi lễ. Mỗi học sinh đều ý thức được tầm quan trọng của buổi lễ, bởi đây không chỉ là nghi thức đầu tuần mà còn là dịp để chúng em bày tỏ lòng biết ơn với Tổ quốc, với những thế hệ đi trước đã hy sinh cho độc lập, tự do của đất nước.
Khi các thầy cô và các em học sinh trong đội nghi thức tiến hành kéo lá cờ, từng bước chân đều chắc chắn, từng cử chỉ đều nghiêm túc. Khi lá cờ được kéo lên cao, mọi người cùng hát vang bài Quốc ca. Tiếng hát vang lên như một làn sóng mạnh mẽ, tràn đầy tự hào. Những lời ca ấy không chỉ là lời nhắc nhở về trách nhiệm mà còn là lời khẳng định tình yêu đối với đất nước. Đặc biệt, giây phút ấy, em cảm thấy vô cùng tự hào về đất nước mình, về những con người đã hy sinh để bảo vệ Tổ quốc.
Sau khi hát Quốc ca xong, thầy hiệu trưởng lên phát biểu. Thầy đã khen ngợi những thành tích mà trường đạt được trong tuần qua, đồng thời nhắc nhở chúng em về những nhiệm vụ trong tuần mới. Câu chuyện của thầy khiến em càng thêm yêu quý mái trường và tự nhủ rằng mình sẽ cố gắng học tập chăm chỉ hơn nữa. Sau lời phát biểu, buổi lễ chào cờ kết thúc, nhưng không khí trang nghiêm và những suy nghĩ về trách nhiệm của mỗi học sinh vẫn đọng lại trong lòng em suốt cả ngày hôm đó.
Buổi lễ chào cờ sáng thứ Hai đã kết thúc nhưng cảm giác tự hào và phấn khởi vẫn còn vang vọng trong em. Cảnh sinh hoạt này luôn nhắc nhở em về trách nhiệm và nghĩa vụ của mỗi công dân, mỗi học sinh trong việc học tập và rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội và đất nước.
Đề 2: Kể lại một trải nghiệm vui của em
Bài văn tham khảo:
Cuộc sống của mỗi người đều chứa đựng những trải nghiệm thú vị và đáng nhớ. Mỗi kỷ niệm đều mang lại cho chúng ta những bài học và cảm xúc riêng. Một trong những trải nghiệm vui mà em nhớ mãi là chuyến dã ngoại cùng lớp vào cuối năm học vừa qua. Đây là một chuyến đi không chỉ giúp chúng em thư giãn mà còn là dịp để gắn kết tình bạn và tạo nên những kỷ niệm khó quên.
Sáng hôm ấy, lớp em được thầy cô tổ chức một chuyến đi dã ngoại đến khu du lịch sinh thái gần thành phố. Cả lớp đều rất háo hức và mong chờ chuyến đi này, bởi chúng em không chỉ được thư giãn mà còn được tham gia vào nhiều hoạt động thú vị. Khi xe bus chở chúng em đến nơi, không khí trong lành, cảnh vật xung quanh tươi đẹp khiến ai cũng cảm thấy thích thú. Những dãy cây xanh mướt, những bông hoa rực rỡ sắc màu tạo thành một bức tranh thiên nhiên tuyệt vời.
Chúng em bắt đầu chuyến đi bằng việc tham gia các trò chơi tập thể như đua xe đạp đôi, chèo thuyền trên hồ và đặc biệt là trò chơi kéo co. Đối với trò kéo co, cả hai đội đều hết sức thi đấu. Các bạn trong lớp em hò hét cổ vũ nhiệt tình, ai cũng thể hiện sự quyết tâm để giành chiến thắng. Cảm giác kéo dây, lực kéo mạnh mẽ từ những bạn đồng đội khiến em cảm thấy phấn chấn vô cùng. Sau những phút giây căng thẳng, lớp em giành chiến thắng trong trò chơi này. Tiếng reo hò vang lên, cả lớp ôm nhau ăn mừng, dù có một chút mệt mỏi nhưng niềm vui trong lòng lại khiến tất cả quên đi mọi khó khăn.
Sau các trò chơi, chúng em cùng nhau ngồi dưới bóng cây lớn, thưởng thức những món ăn nhẹ mà thầy cô đã chuẩn bị sẵn. Những món bánh, trái cây, nước mía ngọt ngào khiến tất cả chúng em cảm thấy như được tiếp thêm năng lượng để tiếp tục vui chơi. Những câu chuyện cười, những tiếng cười vui vẻ của các bạn khiến không khí thêm phần sôi động. Đây thực sự là một ngày đáng nhớ, không chỉ bởi những trò chơi thú vị mà còn bởi những khoảnh khắc giao lưu, thân mật giữa các bạn trong lớp.
Buổi chiều, chúng em cùng nhau tham gia một buổi dã ngoại nho nhỏ, đi bộ tham quan các khu vực trong khu du lịch. Cảnh sắc thiên nhiên tuyệt vời, không khí trong lành và những hoạt động vui nhộn đã khiến chuyến đi trở nên thật sự đáng nhớ. Chuyến đi dã ngoại này không chỉ giúp em có những phút giây thư giãn mà còn giúp em hiểu hơn về giá trị của tình bạn và tình đồng đội.
Khi trở về, ai nấy đều cảm thấy tiếc nuối vì chuyến đi kết thúc quá nhanh. Nhưng trong lòng mỗi người, những kỷ niệm tuyệt vời và những tiếng cười vẫn còn vẹn nguyên. Đây là một trải nghiệm vô giá mà em sẽ mãi nhớ trong suốt quãng thời gian sau này. Chuyến dã ngoại ấy không chỉ là một dịp thư giãn mà còn là một cơ hội để chúng em gắn kết với nhau, cùng nhau chia sẻ niềm vui và xây dựng những kỷ niệm đẹp trong hành trình học tập của mình.
Lên mạng là biết.
bạn phải trả lời chứ.
Trả lời : Đây là một câu chuyện về một chuyến đi dã ngoại đầy ấn tượng: Một lần, nhóm bạn của tôi quyết định đi cắm trại vào một dịp cuối tuần. Chúng tôi chọn một khu rừng hoang sơ ở gần thành phố, nơi có không khí trong lành và phong cảnh tuyệt đẹp. Mọi thứ đều diễn ra khá suôn sẻ trong ngày đầu tiên: chúng tôi dựng lều, đốt lửa trại và chia sẻ những câu chuyện vui. Tuy nhiên, đến đêm, một sự cố bất ngờ xảy ra. Cơn mưa lớn ập đến, khiến mọi người phải chạy vội vào lều. Tiếng mưa rơi xuống mái lều và gió thổi qua khe hở tạo thành những âm thanh kỳ lạ. Lúc này, một trong những người trong nhóm, có vẻ hơi lo lắng, bắt đầu kể những câu chuyện ma quái, khiến bầu không khí trở nên căng thẳng. Tuy nhiên, thay vì sợ hãi, tất cả chúng tôi đã quyết định tìm cách làm dịu đi bầu không khí. Chúng tôi cùng nhau hát những bài hát vui nhộn, kể những câu chuyện hài hước và trêu đùa nhau. Dần dần, tiếng mưa và gió không còn làm chúng tôi cảm thấy lo lắng nữa. Sáng hôm sau, trời quang mây tạnh, chúng tôi thức dậy, ngắm bình minh và tận hưởng vẻ đẹp tuyệt vời của thiên nhiên. Chuyến đi đã mang đến cho chúng tôi không chỉ những kỷ niệm đáng nhớ mà còn giúp thắt chặt tình bạn. Cảm giác khi vượt qua thử thách cùng nhau, dù chỉ là một đêm mưa, khiến tôi nhận ra giá trị của sự đoàn kết và lạc quan trong mọi tình huống.