đề bài : hãy viết 1BÀI VĂN kể kỉ niệm ngày cuối cùng ở trg tiểu hc ( yêu cầu viết dài 2 mặt )
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Châu Âu tiếp giáp châu Á, Đại Tây Dương, Bắc Băng Dương
1. Phía Bắc
Giáp Bắc Băng Dương: Phía bắc châu Âu tiếp giáp với Bắc Băng Dương, tạo nên bờ biển lạnh giá với nhiều vịnh và bán đảo, bao gồm khu vực Bắc Cực của Nga và bán đảo Scandinavia.
2. Phía Nam
Giáp Địa Trung Hải: Phía nam châu Âu tiếp giáp với Địa Trung Hải, ngăn cách châu Âu với châu Phi. Biển này cũng liên kết châu Âu với các vùng ven biển Bắc Phi và Trung Đông.
Giáp Biển Đen và Biển Caspi: Các biển này nằm ở phía đông nam châu Âu, phân chia ranh giới tự nhiên với khu vực Tây Á.
3. Phía Đông
Tiếp giáp châu Á: Châu Âu và châu Á không có ranh giới tự nhiên rõ rệt, nhưng thường được phân chia bởi:
Dãy núi Ural ở Nga.
Sông Ural chảy qua miền nam Nga.
Biển Caspi, một vùng biển kín giữa hai châu lục.
Dãy núi Caucasus và vùng eo đất ở Biển Đen.
4. Phía Tây
Giáp Đại Tây Dương: Phía tây châu Âu tiếp giáp với Đại Tây Dương, nơi có các quốc gia ven biển như Pháp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, và quần đảo Anh. Đại Tây Dương mở ra con đường giao thương quan trọng giữa châu Âu và châu Mỹ.
Ngành công nghiệp khai khoáng Việt Nam phát triển dựa trên tài nguyên phong phú: dầu khí (thềm lục địa phía Nam), than đá (Quảng Ninh), quặng kim loại (sắt ở Thái Nguyên, đồng ở Lào Cai) và khoáng sản phi kim (apatit ở Lào Cai, đá vôi ở Thanh Hóa). Phân bố tập trung theo từng loại khoáng sản nhưng cần khai thác bền vững, bảo vệ môi trường.
hoặc bn chọn
Sự phát triển và phân bố ngành công nghiệp khai khoáng ở Việt Nam:
Phát triển:
Phân bố:
Tuy nhiên, khai thác khoáng sản cũng gây ra nhiều vấn đề về môi trường, cần quản lý và sử dụng hiệu quả, bền vững.
1) Where do many people in urban areas go to stay fit?
2)What does Anna eat every morning with her breakfast?
-What did Anna love eating?
-Why does Anna grow home-grown vegetables in her back yard?
1 Where do many people join gyms to stay fit?
2 What does Anna eat every morning with her breakfast?
3 What did Anna love eating?
4 Why does Anna grow some vegetables in her back yard?
\(\sqrt{x-2}\) = \(\dfrac{2}{3}\) (đk \(x-2\) ≥ 0; \(x\ge\) 2)
\(x-2\) =(\(\dfrac{2}{3}\))2
\(x-2\) = \(\dfrac{4}{9}\)
\(x=\dfrac{4}{9}\) + 2
\(x=\dfrac{22}{9}\)
Vậy \(x=\dfrac{22}{9}\)
ĐKXĐ: \(x\ge2\)
\(\sqrt{x-2}=\dfrac{2}{3}\)
\(x-2=\dfrac{4}{9}\)
\(x=\dfrac{4}{9}+2\)
\(x=\dfrac{22}{9}\) (nhận)
Vậy \(x=\dfrac{22}{9}\)
\(\sqrt{x-2}\) + \(\dfrac{1}{3}\) = 1 (đk \(x\ge\) 2)
\(\sqrt{x-2}\) + \(\dfrac{1}{3}\) = 1
\(\sqrt{x-2}\) = 1 - \(\dfrac{1}{3}\)
\(\sqrt{x-2}\) = \(\dfrac{2}{3}\)
\(x-2\) = (\(\dfrac{2}{3}\))2
\(x-2\) = \(\dfrac{4}{9}\)
\(x=\dfrac{4}{9}\) + 2
\(x=\dfrac{22}{9}\)
Vậy \(x=\dfrac{22}{9}\)
|\(x\)| - 2,2 = 1,3
|\(x\)| = 1,3 + 2,2
|\(x\)| = 3,5
\(\left[{}\begin{matrix}x=-3,5\\x=3,5\end{matrix}\right.\)
Vậy \(x\in\) {-3,5; 3,5}
\(\left|x\right|-2,2=1,3\)
\(\left|x\right|=1,3+2,2\)
\(\left|x\right|=3,5\)
\(x=-3,5\); \(x=3,5\)
So với ý thức về quốc gia dân tộc trong bài thơ Sông núi nước Nam, thì ở Nước Đại Việt ta vừa có sự kế thừa lại vừa có sự phát huy và hoàn thiện. Ở văn bản này Nguyễn Trãi vẫn tiếp tục kế thừa những căn cứ trên hai phương diện: lãnh thổ và chủ quyền để khẳng định độc lập chủ quyền của dân tộc (Núi sông bờ cõi đã chia / Từ Triệu, Đinh, Lí, Trần bao đời xây nền độc lập - Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên, mỗi bên xưng đế một phương).
Nhưng ngoài hai phương diện này, ý thức dân tộc trong Nước Đại Việt ta đã phát triển cao, sâu sắc và toàn diện hơn khi khẳng định độc lập chủ quyền của dân tộc trên 3 phương diện mới: Nền văn hiến lâu đời (vốn xưng nền văn hiến đã lâu), phong tục tập quán riêng (phong tục Bắc Nam cũng khác), truyền thống lịch sử anh hùng (Cửa Hàm Tử hắt sống Toa Đô - Sông Bạch Đằng giết tươi Ô Mã). Có thể nói, quan niệm của Nguyễn Trãi về chủ quyền độc lập dân tộc đã toàn diện và sâu sắc hơn.
Thông qua đoạn văn về cốm, tác giả muốn gửi đến chúng ta thông điệp về sự trân trọng những giá trị tinh thần, những vẻ đẹp giản dị của cuộc sống. Cốm không chỉ là một thức quà ngon miệng mà còn là biểu tượng của sự tinh tế, của cái đẹp thuần khiết. Tác giả muốn nhắc nhở chúng ta hãy biết nâng niu, trân trọng những gì mà thiên nhiên và con người đã tạo ra. Đồng thời, qua việc thưởng thức cốm, chúng ta cũng nên có thái độ sống chậm lại, biết tận hưởng những khoảnh khắc bình yên trong cuộc sống.
Tóm lại: Đoạn văn "Một thức quà của lúa non: Cốm" không chỉ là một bài viết miêu tả về một loại thực phẩm mà còn là một bài ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên, của con người và của cuộc sống.
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã đến ngày tôi phải chia tay mái trường tiểu học thân yêu. Ngày hôm ấy, trời trong xanh, những tia nắng nhẹ nhàng xuyên qua từng kẽ lá, như muốn lưu giữ những khoảnh khắc cuối cùng của chúng tôi dưới mái trường này.
Hôm đó là buổi lễ tổng kết cuối năm. Cả lớp chúng tôi háo hức mặc đồng phục gọn gàng, trên ngực đeo chiếc khăn quàng đỏ thắm. Ai cũng có chút bồi hồi và luyến tiếc khi nghĩ đến việc sẽ phải tạm biệt ngôi trường thân quen. Sân trường sáng nay đông vui hơn hẳn, tiếng nói cười hòa cùng tiếng chim hót líu lo trên những cành phượng.
Buổi lễ bắt đầu với bài phát biểu của cô hiệu trưởng. Giọng nói dịu dàng của cô vang lên, nhắc lại những kỷ niệm đẹp mà chúng tôi đã cùng nhau trải qua. Nghe cô nhắc đến những giờ ra chơi, những lần cả lớp cùng nhau làm bài kiểm tra hay tham gia các hoạt động ngoại khóa, lòng tôi bỗng dâng lên một cảm giác khó tả. Tôi nhìn xung quanh, thấy ánh mắt bạn bè cũng ngấn nước, nhưng tất cả đều mỉm cười vì đã có những năm tháng thật đẹp bên nhau.
Sau buổi lễ, lớp tôi tổ chức một bữa tiệc nhỏ để chia tay. Cô giáo chủ nhiệm mang đến cho chúng tôi một chiếc bánh lớn, trên đó ghi dòng chữ “Tạm biệt lớp 5e yêu thương”. Cô nói rằng, dù chúng tôi sắp bước sang một hành trình mới, nhưng những kỷ niệm tại ngôi trường này sẽ mãi là hành trang quý giá theo chúng tôi suốt đời.
Tôi vẫn nhớ như in giây phút cả lớp cùng nhau hát bài “Tạm biệt mái trường”, giọng ai cũng nghẹn ngào. Nhìn cô giáo và các bạn, tôi thầm nghĩ rằng đây không chỉ là một ngày chia tay, mà còn là một dấu mốc đánh dấu sự trưởng thành của chúng tôi. Dưới bóng cây phượng vĩ, chúng tôi trao cho nhau những lời chúc tốt đẹp nhất, cùng lời hứa sẽ mãi nhớ về nhau, nhớ về cô, về lớp, và về mái trường tiểu học.
Buổi chiều hôm ấy, trước khi rời trường, tôi lặng lẽ đi dạo quanh sân trường lần cuối. Tôi chạm tay lên cánh cửa lớp học, nhìn ngắm bảng đen, bàn ghế và mọi góc nhỏ thân thuộc. Những kỷ niệm ngày nào ùa về như một thước phim quay chậm: lúc bị cô phê bình vì quên làm bài, khi vui mừng vì được điểm 10, hay những lần cả lớp phá lên cười vì một câu chuyện hài hước nào đó.
Tạm biệt mái trường tiểu học, nơi đã chắp cánh cho những ước mơ đầu đời của tôi. Dù thời gian có trôi đi, những kỷ niệm nơi đây sẽ mãi là một phần quan trọng trong trái tim tôi, nhắc nhở tôi về một tuổi thơ trong sáng và đầy ắp yêu thương.