Đất nước
Tôi đi như bốc lên trên bụi đường số Một
Qua gạch vụn hai bên, người đang tới dựng nhà,
Nhịp cầu mới vươn tay kéo nhịp cầu đã sập
Cây nham nhở tàn tro vừa kịp nhú nhành hoa...
Tôi gặp khắp nơi những bàn tay vun quén
Tôi thuộc đến như in những vóc dáng cần cù
Đất nước dám hy sinh tất cả dành Kháng chiến
Ngày thắng giặc hôm nay, sẽ đủ sức làm bù.
Mỗi em bé phút này tung tăng vào lớp Một
Đều sinh trong thời có triệu tấn bom rơi,
Mỗi cô gái thu này bắt đầu may áo cưới
Đều đã đứng lên từ công sự bom vùi!
Đâu tiếng ru à ơi qua nghìn làng sơ tán?
Đêm thức trắng không đèn, chuyến phà chật mùa mưa?
Kỷ niệm vẫn theo ta, diết da và loé sáng,
Truyền sức sống hôm qua vào sức sống bây giờ!
Những thế hệ chiến tranh sẽ còn nguyên âm hưởng
Trong thế hệ hoà bình nối tiếp lớn theo nhau...
Gió lại thổi vào thu... Qua tất thảy
khổ đau và vui sướng,
Vị ngọt vẫn theo ta, từ Tháng Tám ban đầu!
(Trích Đất nước, Bằng Việt, Đất sau mưa, NXB Tác phẩm mới, 1977, tr.8)
Câu 1: Chỉ ra dấu hiệu để xác định thể thơ của đoạn trích.
Câu 2: Đoạn thơ trên thể hiện cảm xúc gì của nhân vật trữ tình?
Câu 3: Phân tích ý nghĩa của một biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ sau:
Mỗi em bé phút này tung tăng vào lớp Một
Đều sinh trong thời có triệu tấn bom rơi,
Mỗi cô gái thu này bắt đầu may áo cưới
Đều đã đứng lên từ công sự bom vùi!
Câu 4: Theo em, “vị ngọt” trong câu thơ cuối của đoạn trích là vị của điều gì? Vị ngọt đó có được từ đâu?
Câu 5: Từ nội dung của đoạn trích, anh/chị hãy bày tỏ suy nghĩ của mình về ý nghĩ của lòng yêu nước.
Cuốn nhật ký "Mãi tuổi hai mươi" của liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc là một tác phẩm đặc biệt, không chỉ ghi lại những suy nghĩ, cảm xúc của một người lính trẻ trong kháng chiến chống Mỹ mà còn là tiếng nói của một thế hệ đầy lý tưởng và khát khao cống hiến. Tác phẩm để lại cho người đọc những cảm nhận sâu sắc về tình yêu quê hương, lý tưởng sống cao đẹp, và sự hy sinh lớn lao của thế hệ trẻ Việt Nam.
Trước hết, qua từng trang nhật ký, ta cảm nhận được tấm lòng yêu nước cháy bỏng của Nguyễn Văn Thạc. Với anh, đất nước không chỉ là nơi chôn rau cắt rốn mà còn là lý tưởng để sống và chiến đấu. Anh hiểu rõ giá trị của hòa bình, và chính điều đó thúc đẩy anh dấn thân vào cuộc chiến đầy gian khổ. Những dòng tâm sự chân thành của anh, viết trong những khoảnh khắc ngắn ngủi giữa chiến trường, thể hiện một tinh thần trách nhiệm lớn lao với dân tộc, luôn đặt lợi ích của đất nước lên trên hết.
Bên cạnh tình yêu nước, "Mãi tuổi hai mươi" còn khắc họa rõ nét những khát vọng rất đỗi đời thường nhưng sâu sắc của một chàng trai trẻ. Anh yêu cuộc sống, yêu gia đình, trân trọng những điều giản dị nhất. Nguyễn Văn Thạc luôn giữ niềm tin mãnh liệt vào tương lai, vào ngày mai hòa bình dù anh biết rằng con đường phía trước đầy rẫy hiểm nguy. Những tâm tư ấy không chỉ là nỗi lòng của riêng anh mà còn là tâm trạng chung của cả thế hệ trẻ thời bấy giờ – những con người mang trong mình khát vọng sống đẹp, sống có ý nghĩa.
Điều đáng trân trọng hơn cả là sự hy sinh cao cả của Nguyễn Văn Thạc. Anh bước vào cuộc chiến với tâm thế sẵn sàng đối mặt với cái chết, nhưng trong anh không hề có sự bi lụy hay tiếc nuối. Thay vào đó, anh tin rằng sự hy sinh của mình sẽ góp phần mang lại độc lập, tự do cho dân tộc. Chính sự hy sinh ấy đã làm nên vẻ đẹp bất tử cho anh – một tuổi hai mươi mãi mãi dừng lại để đất nước trường tồn.
Tóm lại, cảm nhận của tác giả trong "Mãi tuổi hai mươi" là sự kết hợp của tình yêu, lý tưởng và sự hy sinh cao đẹp. Cuốn nhật ký không chỉ là câu chuyện của một người mà còn là tiếng nói của cả một thế hệ anh hùng. Đọc tác phẩm, mỗi chúng ta không chỉ cảm phục mà còn cảm thấy trách nhiệm gìn giữ hòa bình và tiếp tục những lý tưởng cao đẹp mà thế hệ đi trước đã gửi gắm.