Viết một đoạn văn ngắn từ 5-7 câu về cảm nhận trò chơi lò cò
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" của Thanh Hải là một áng thơ ngắn nhưng hàm chứa một tình yêu cuộc sống, một khát vọng cống hiến mãnh liệt và một quan niệm sống đẹp đẽ. Cảm nhận của tôi về bài thơ này xoay quanh ba điểm chính:
**1. Tình yêu cuộc sống mãnh liệt và sự hòa quyện với thiên nhiên:** Bài thơ mở ra với hình ảnh mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Thanh Hải không chỉ miêu tả mùa xuân bằng những hình ảnh cụ thể như "cành mimosa," "chồi non," "mầm non" mà còn thể hiện sự hòa quyện sâu sắc giữa mình với thiên nhiên. Ông xem mình như một phần của mùa xuân, một tiếng chim, một cành hoa, một nốt nhạc hòa vào bản giao hưởng cuộc sống. Tình yêu ấy không chỉ dành cho thiên nhiên mà còn lan tỏa đến mọi người, mọi vật xung quanh. Sự hòa mình vào thiên nhiên thể hiện một tâm hồn thư thái, lạc quan và tràn đầy yêu thương.
**2. Khát vọng cống hiến thầm lặng và bền bỉ:** Mặc dù sức khỏe yếu, Thanh Hải vẫn khát khao được cống hiến cho cuộc đời. Ông không mong cầu những điều lớn lao, hào nhoáng mà chỉ muốn làm một "việc nhỏ" để góp phần vào mùa xuân chung của đất nước. Hình ảnh "mùa xuân nho nhỏ" trở thành biểu tượng cho sự cống hiến thầm lặng nhưng bền bỉ, ý nghĩa. Đó là sự đóng góp nhỏ bé nhưng vô cùng quý giá, như một bông hoa góp hương, một chiếc lá tạo nên màu xanh cho cả mùa xuân. Khát vọng ấy được thể hiện một cách tự nhiên, chân thành, không chút gượng ép, khiến người đọc cảm động.
**3. Quan niệm sống đẹp đẽ và tinh thần lạc quan:** Bài thơ thể hiện một quan niệm sống đẹp đẽ, khiêm nhường nhưng đầy ý nghĩa. Thanh Hải không lựa chọn sống ích kỷ mà hướng đến cống hiến, hòa mình vào dòng chảy của cuộc đời. Dù biết tuổi già sức yếu, ông vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, tin tưởng vào tương lai tươi sáng của đất nước. Câu thơ cuối cùng "ta làm con chim hót/ ta làm một cành hoa" không chỉ là khát vọng mà còn là lời khẳng định về lẽ sống cao đẹp, ý nghĩa của cuộc đời mỗi người. Bài thơ khép lại với sự nhẹ nhàng, thanh thản nhưng lại để lại trong lòng người đọc một dư âm sâu lắng, khơi dậy suy ngẫm về ý nghĩa cuộc sống và trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với cộng đồng.
Tóm lại, "Mùa xuân nho nhỏ" không chỉ là một bài thơ hay về mùa xuân, mà còn là một bài thơ về lẽ sống, về tình yêu cuộc sống, về khát vọng cống hiến, để lại cho người đọc nhiều xúc cảm và suy ngẫm. Nó là một lời nhắn nhủ nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về ý nghĩa của sự sống và trách nhiệm của mỗi con người.
## Dàn ý: Bàn về hiện tượng vô cảm trước cảnh bạn bè bị chế giễu, bắt nạt
**I. Mở bài:**
* Giới thiệu hiện tượng vô cảm trước cảnh bạn bè bị chế giễu, bắt nạt: Nêu lên thực trạng phổ biến hiện nay, dẫn chứng cụ thể (có thể là câu chuyện, bài báo, hình ảnh...). Nhấn mạnh sự nguy hại của hiện tượng này.
* Khái quát vấn đề cần bàn luận: Tại sao hiện tượng này lại phổ biến? Hậu quả của sự vô cảm là gì? Làm thế nào để khắc phục?
**II. Thân bài:**
* **1. Thực trạng hiện tượng vô cảm:**
* Thể hiện qua hành động: Im lặng, đứng nhìn, thậm chí quay phim, chụp ảnh đăng lên mạng xã hội để giải trí.
* Thể hiện qua tâm lý: Sợ hãi, e ngại, sợ bị liên lụy, cho rằng đó là chuyện không liên quan đến mình, thậm chí thấy vui sướng khi người khác bị bắt nạt.
* Nguyên nhân dẫn đến vô cảm:
* Sợ bị bắt nạt: bản thân yếu thế, e sợ bị trả thù.
* Lòng ích kỉ, chỉ quan tâm đến bản thân.
* Thiếu sự đồng cảm, thấu hiểu.
* Áp lực xã hội, môi trường học tập, gia đình thiếu sự giáo dục về tình người, lòng nhân ái.
* Sự phổ biến của bạo lực mạng, làm giảm sự nhạy cảm.
* Tính thờ ơ, xem nhẹ vấn đề.
* **2. Hậu quả của sự vô cảm:**
* Đối với nạn nhân: Tâm lý bị tổn thương nặng nề, ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần, dẫn đến trầm cảm, tự ti, thậm chí hành động tiêu cực (tự tử...).
* Đối với người chứng kiến: Giảm sút lòng nhân ái, mất đi khả năng thấu cảm, dễ trở nên lạnh lùng, vô tâm trong cuộc sống. Mất đi cơ hội rèn luyện tính cách tốt đẹp.
* Đối với xã hội: Làm suy giảm đạo đức xã hội, tạo ra môi trường sống bất an, thiếu lành mạnh.
* **3. Giải pháp khắc phục:**
* **Giáo dục:** Cần có sự giáo dục mạnh mẽ từ gia đình, nhà trường và xã hội về lòng nhân ái, sự đồng cảm, trách nhiệm xã hội. Tuyên truyền về tác hại của bạo lực học đường và sự vô cảm.
* **Tăng cường kỹ năng sống:** Trang bị cho học sinh, sinh viên kỹ năng xử lý tình huống, kỹ năng bảo vệ bản thân và giúp đỡ người khác.
* **Xây dựng môi trường lành mạnh:** Tạo môi trường học tập, làm việc thân thiện, tôn trọng lẫn nhau, loại bỏ bạo lực học đường. Khen thưởng những hành động tốt đẹp, lên án những hành động xấu.
* **Vai trò của pháp luật:** Cần có những chế tài xử lý nghiêm minh đối với hành vi bắt nạt và sự vô cảm trước hành vi bắt nạt.
* **Vai trò của cá nhân:** Mỗi người cần có ý thức trách nhiệm, chủ động can thiệp, giúp đỡ nạn nhân, báo cáo với người lớn khi chứng kiến hành vi bắt nạt.
**III. Kết bài:**
* Khẳng định lại vấn đề: Sự vô cảm trước cảnh bạn bè bị chế giễu, bắt nạt là một vấn đề đáng báo động.
* Nêu lời kêu gọi: Mỗi người cần có trách nhiệm đối với cộng đồng, tích cực hành động để xây dựng một môi trường sống tốt đẹp, văn minh. Cần có sự chung tay của gia đình, nhà trường và toàn xã hội để loại bỏ hiện tượng này.
* Mở rộng vấn đề (nếu cần): Liên hệ với các vấn đề xã hội khác liên quan đến sự vô cảm.
**Lưu ý:** Dàn ý trên chỉ mang tính chất tham khảo, bạn có thể điều chỉnh và bổ sung thêm các ý tưởng khác sao cho phù hợp với quan điểm và kiến thức của mình. Cần đưa ra các dẫn chứng cụ thể, sinh động để bài viết thêm thuyết phục.
Bài thơ "Lời ru của mẹ" của Xuân Quỳnh không sử dụng nhiều hình ảnh trực quan, sống động như một số bài thơ khác, mà thiên về hình ảnh gợi tả, ẩn dụ và trừu tượng hơn để thể hiện tình mẫu tử sâu sắc. Tuy nhiên, ta vẫn có thể tìm thấy một số hình ảnh tiêu biểu:
-
Hình ảnh thiên nhiên bình dị, gần gũi: Đây là những hình ảnh làm nền, tạo không gian cho lời ru và cũng là nguồn cảm hứng cho tình mẫu tử. Ví dụ như: "ánh trăng im lìm", "ngọn gió hiền lành", "đêm thầm thì", "cánh cò trắng bay". Những hình ảnh này gợi lên sự yên bình, êm dịu, an toàn – chính là cảm giác mà người mẹ muốn đem lại cho con.
-
Hình ảnh giấc ngủ của con: Hình ảnh giấc ngủ của đứa con được nhắc đến nhiều lần, tuy không trực tiếp miêu tả nhưng được gợi qua những từ ngữ như "ngủ ngoan", "ngủ say", "giấc ngủ bình yên". Giấc ngủ của con chính là tâm điểm, là điều người mẹ mong muốn và bảo vệ.
-
Hình ảnh "mái nhà", "ngôi sao", "ánh trăng": Đây là những hình ảnh tượng trưng cho sự che chở, an toàn, và niềm hy vọng. Mái nhà là nơi con được bảo vệ, ngôi sao và ánh trăng là những hình ảnh vĩnh cửu, tượng trưng cho tình yêu thương vô hạn của mẹ. Những hình ảnh này mang tính biểu tượng và hàm chứa ý nghĩa sâu xa hơn là chỉ là sự miêu tả.
Trò chơi lò cò, đơn giản mà đầy thử thách. Mỗi bước nhảy nhỏ nhẹ, khéo léo trên những ô đất hay vạch kẻ là cả sự tập trung và cân bằng. Cảm giác hồi hộp khi sắp đặt chân lên ô cuối cùng, rồi sung sướng khi hoàn thành cả chuỗi động tác. Lò cò không chỉ là trò chơi vận động, mà còn rèn luyện sự kiên trì và khéo léo. Những tiếng cười giòn tan, những lời cổ vũ náo nhiệt làm cho trò chơi thêm phần sôi nổi. Dù đơn giản, lò cò vẫn là ký ức tuổi thơ đẹp đẽ, in sâu trong tâm trí mỗi người.