K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

nhà em có lưỡi liềm

ko tích t nhai đầu m

ch xl t bấm nhầm câu dưới xl

6 tháng 1

Là không bt

6 tháng 1

Câu trả lời đúng là B. Gieo vần chân.

Trong đoạn thơ, vần xuất hiện ở cuối câu, như trong các từ "nhé" – "ngõ", "buông" – "hoa", "nhất" – "đó", "mưa" – "nhớ". Đây là đặc điểm của gieo vần chân, khi các từ cuối câu có âm tiết giống nhau hoặc tương tự.

bạn tìm hiểu trên google ý

6 tháng 1

Bài văn biểu cảm về ngày khai trường

Ngày khai trường luôn là một dịp đặc biệt đối với mỗi học sinh, đặc biệt là đối với những ai vừa trải qua kỳ nghỉ hè dài. Đó không chỉ là một ngày đầu tiên của năm học mới mà còn là dấu mốc quan trọng trong cuộc đời của mỗi học trò, mở ra những cơ hội, thử thách và niềm vui mới. Và với tôi, ngày khai trường luôn là một ngày đầy cảm xúc, không thể nào quên.

Sáng sớm ngày khai trường, khi mặt trời vừa nhô lên, một làn gió nhẹ mang theo hơi thở của mùa thu mát mẻ thổi qua. Không khí trong lành và tươi mới khiến cho mọi thứ xung quanh dường như trở nên rực rỡ hơn. Mỗi người đều mang trong mình những cảm xúc riêng, có người háo hức, vui mừng, có người lại cảm thấy lo lắng và hồi hộp. Dù là cảm giác gì đi chăng nữa, tất cả chúng ta đều mong chờ một năm học mới tràn đầy hy vọng.

Nhớ lại khoảnh khắc tôi cùng các bạn bước vào sân trường, hình ảnh đầu tiên là tiếng trống trường vang lên, giòn giã, báo hiệu một năm học mới bắt đầu. Trong tiếng trống ấy là niềm vui, là sự háo hức và cả những ước mơ, hoài bão của tuổi học trò. Sân trường, nơi thường ngày tĩnh lặng, hôm nay lại đông vui lạ thường. Các bạn học sinh mặc đồng phục chỉnh tề, những chiếc khăn quàng đỏ thắm trên cổ, tất cả đều tươi tắn, rạng rỡ. Mọi người vẫy tay, trao nhau những nụ cười, những lời chào hỏi thân thương. Tất cả như hòa vào một bức tranh đầy màu sắc của sự khởi đầu.

Tôi không thể quên được cảm giác vừa bước vào lớp học, nhìn thấy những khuôn mặt quen thuộc của bạn bè, thầy cô. Mỗi người đều mang theo một câu chuyện, một cảm xúc riêng. Thầy cô, những người luôn đồng hành và dìu dắt chúng tôi trong suốt năm học, cũng chính là những người đầu tiên gửi gắm những lời chúc tốt đẹp, hy vọng cho một năm học mới. Tôi cảm thấy lòng mình ấm áp, như được tiếp thêm động lực để bước vào hành trình học tập phía trước.

Ngày khai trường cũng là lúc chúng tôi nhìn lại những kỷ niệm của năm học cũ, với bao niềm vui, nỗi buồn, những lần mắc lỗi và học hỏi. Nhưng tất cả đều là những bài học quý giá, giúp chúng tôi trưởng thành hơn. Và khi bước vào năm học mới, tôi nhận thấy mình không chỉ là một học sinh đang chờ đợi những bài giảng mà còn là một người có trách nhiệm, có ước mơ và sẵn sàng đối mặt với thử thách.

Ngày khai trường đối với tôi không chỉ là sự kết thúc của một kỳ nghỉ hè mà còn là sự khởi đầu cho những cơ hội mới. Đó là cơ hội để tôi học hỏi, trưởng thành và đóng góp cho cộng đồng. Dù có những khó khăn, thử thách phía trước, nhưng tôi tin rằng với tình yêu thương của thầy cô, bạn bè và gia đình, tôi sẽ vượt qua tất cả.

Ngày khai trường luôn là một ngày đáng nhớ, là khởi đầu cho những ước mơ, là một dấu mốc quan trọng trong hành trình trưởng thành của mỗi học sinh. Và tôi, như bao bạn bè khác, luôn mong chờ một năm học đầy ý nghĩa và thành công.

6 tháng 1

Xuân về gió nhẹ đùa cành mai,

Hoa đào thắm nở rộn ràng say.

Trên cành én liệng chào năm mới,

Dưới đất trẻ con nhảy múa vui.

Mùi khói bếp thơm lan tỏa khắp,

Bánh chưng xanh ngát, vị ngọt đậm.

Gia đình sum họp, tiếng cười vang,

Quây quần bên nhau, ấm áp tình thương.

Câu chúc mừng Tết, lời hay ý đẹp,

Niềm vui tràn ngập, quên hết ưu phiền.

Năm mới an khang, thịnh vượng đầy,

Tài lộc dồi dào, vạn sự như ý.

6 tháng 1

Khoắng cây bút viết thơ tặng bạn
Chúc Tân Niên có vạn niềm vui
Bao nhiêu vất vả đẩy lùi
Thay vào là những ngọt bùi yêu thương

Hôm nay là Tết Nguyên Đán đó
Gửi lời chúc nhờ gió chuyển cho
Mong mọi người hết sầu lo
Bình an hạnh phúc chuyến đò nhân gian

Một... hai... ba, cùng san sẻ Tết
Ta nâng ly quên hết buồn đời
Chúc cho cuộc sống tuyệt vời
Tình bạn tri kỷ người ơi giữ gìn

Hãy đặt những niềm tin yêu quý
Sống chân thành, hoan hỷ mỗi ngày
Thế sự có lắm đổi thay
Tâm ta bất biến, thẳng ngay mà làm

Gửi chúc người Việt Nam yêu dấu
Năm Quý Mão phấn đấu mọi điều
Làm những công việc mình yêu
Để cho cuộc sống thêm nhiều bình yên.

5 tháng 1

Truyền thuyết Thánh Gióng nằm trong hệ thống các truyền thuyết thời kì Hùng Vương, nói về quá trình dựng nước và giữ nước của dân tộc. Trong truyền thuyết nổi bật lên là hình tượng người anh hùng Thánh Gióng với sức mạnh vô địch, kiên cường, anh dũng là đại diện tiêu biểu cho tinh thần đấu tranh quật khởi của dân tộc ta trước giặc ngoại xâm xâm lược.

   Là một người anh hùng với sức mạnh phi thường bởi vậy sự ra đời của Thánh Gióng cũng thật khác thường, không phải được mẹ mang thai chín tháng mười ngày mà Gióng được mẹ sinh sau một lần ướm thử vào vết chân lạ, mang thai đến mươi hai tháng sau mới hạ sinh Gióng. Không dừng lại ở đó, Gióng sinh ra khôi ngôi, tuấn tú nhưng đã lên ba mà vẫn đặt đâu ngồi đó, không biết nói cũng chẳng biết cười. Có lẽ đây chính là dấu hiệu của một con người phi thường. Tiếng nói đầu tiên của Gióng cho thấy ý thức và trách nhiệm của một công dân trước vận mệnh dân tộc ấy là tiếng nói đòi đi đánh giặc. Qua tiếng nói của Gióng các tác giả dân gian đồng thời gửi gắm tinh thần ý thức đánh giặc, cứu nước của dân tộc ta.

   Thánh Gióng ăn không biết no, quần áo vừa mặc xong đã chật, gia đình Gióng không còn đủ sức nuôi con, bởi vậy, bà con hàng xóm đã góp gạo cùng gia đình Gióng để nuôi lớn cậu bé. Gióng lớn lên bằng sức mạnh, bằng tình yêu thương và sự đoàn kết của dân làng. Đó cũng chính yếu tố làm nên sức mạnh phi thường của Gióng. Sức mạnh của Gióng là sự tổng hợp sức mạnh của dân tộc ta. Thế giặc ngày càng mạnh, khi giặc đến gần, Gióng vươn vai biến thành tráng sĩ oai phong, lẫm liệt, Gióng mặc áo giáp sắt, cầm roi sắt và nhảy lên mình ngựa phi đến chỗ giặc. Với sức mạnh phi thường của mình Gióng đã đánh dẹp hết lớp này đến lớp khác. Dù roi sắt gãy cũng không làm Gióng nản chí, Gióng nhổ ngay những bụi tre bên đường để đánh đuổi giặc. Trước sức mạnh Gióng, giặc hồn tan phách lạc, chẳng mấy chốc đã bị dẹp hết. Người anh hùng Thánh Gióng đã làm nên chiến công thần kì, đem lại tự do, hòa bình cho dân tộc. Nhưng người anh hùng đó còn sáng ngời về nhân cách, không tham lam danh vọng bổng lộc, sau khi dẹp giặc Gióng bay về trời. Đồng thời chi tiết này cũng thể hiện sự bất tử của Gióng trong lòng mọi người, Gióng về trời cũng là về cõi vô biên, bất tử mãi mãi trường tồn cùng đất nước, dân tộc.

   Nhân vật được xây dựng bằng sự kết hợp giữa yếu tố thần kì và yếu tố anh hùng ca. Yếu tố thần kì được thể hiện ngay từ cách thụ thai, sự ra đời của Gióng, không chỉ vậy Gióng còn có sức mạnh kì diệu, lớn nhanh như thổi, vươn vai thành tráng sĩ để đánh đuổi giặc xâm lược. Gióng còn là hình tượng mang đậm dấu ấn anh hùng với vẻ đẹp kì vĩ (sinh ra từ vết chân lớn, vươn mình thành tráng sĩ,…). Sự kết hợp hài hòa giữa các yếu tố đó đã khái quát hóa, lí tưởng hóa hình tượng Gióng để Thánh Gióng trở thành biểu tượng bất tử cho lòng yêu nước, sức mạnh của dân tộc ta trong cuộc đấu tranh chống giặc ngoại xâm.

   Thánh Gióng là một hình tượng đẹp đẽ của dân tộc ta. Qua hình tượng Thánh Gióng các tác giả dân gian đề cao truyền thống yêu nước bất khuất và sức mạnh của dân tộc trong cuộc đấu tranh bảo vệ Tổ quốc .

5 tháng 1

Trong truyện "Gió lạnh đầu mùa" người đọc sẽ rất ấn tượng với nhân vật Sơn. Chính cậu bé thân thiện, tốt bụng, giàu tình cảm và ấm áp này đã khiến tác phẩm trở nên cuốn hút hơn.

Sáng sớm ngủ dậy khi gió lạnh đầu mùa đã thổi về, trời trắng đục, gió vi vu, khóm lan trong chậu “rung động và hình như sắt lại vì rét”. Sơn cũng thấy lạnh, em kéo chăn lên đầu rồi cất tiếng gọi mẹ. Một chén nước nóng mẹ đưa cho em “ấp vào mặt, vào má cho ấm”, một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại phủ cái áo vải thâm, em mặc vào, đứng trên giường quay đi quay lại bốn lần để mẹ ngắm… Những chi tiết ấy cho biết Sơn còn bé nhỏ, ngây thơ, em rất được mẹ yêu. Không một tiếng khóc, một lời vòi vĩnh, Sơn đã cùng chị Lan đi chơi vì em biết lũ bạn con nhà nghèo xóm láng “đang đợi mình ở cuối chợ để đánh khăng, đánh đáo”. Gặp các bạn, khi chúng nó đến ngắm cái áo đẹp của Sơn, em cũng hồn nhiên ngây thơ như bất cứ đứa trẻ con nào, Sơn cũng “ưỡn ngực” khoe áo mới: “Mẹ tôi còn hẹn mua cho tôi một chiếc áo nhiều tiền hơn nữa kia’. Đúng là tâm lí đáng yêu: “Già được bát canh, trẻ được manh áo mới”. Sơn là một em bé rất giàu tình cảm. Anh em như thể chân tay… Sơn đối với em đầy tình thương. Ngủ dậy thấy lạnh, Sơn “kéo chăn lên đắp cho em” đang ngủ. Khi mẹ giơ cái áo bông cánh cũ của em Duyên – đã chết năm lên bốn tuổi – ‘Sơn nhớ em, cảm động và thương em quá’. Những cử chỉ ấy, những cảm xúc ấy cho thấy Sơn có một tâm hồn rất đẹp, rất trong sáng, còn bé nhỏ đã biết quan tâm săn sóc đến mọi người xung quanh. Em rất yêu mẹ, vâng lời mẹ, lễ phép với vú già, biết tôn trọng chị. Sơn là một đứa bé được mẹ chăm sóc và dạy bảo nên em rất ngoan. Sơn là một em bé sống với bạn bè rất có tình người.

Trong lúc mấy đứa em họ của Sơn thì “kiêu kì và khinh khỉnh” với các bạn, trái lại Sơn và chị Lan rất chan hòa với chúng. Vì thế mới thấy chị em Sơn đến, chúng nó “lộ vẻ vui mừng”. Gặp bạn, buổi sớm trong gió lạnh đầu mùa, cái nhìn của Sơn đối với bạn nhỏ, những thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc,… là cái nhìn yêu thương, cám thông với cảnh nghèo của bạn. Trời lạnh mà chúng nó vẫn ‘ăn mặc không khác ngày thường, vần những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ’, và “môi chúng nó tím lại…”, chỗ áo quần rách “da thịt thâm đi”. Mỗi lần làn gió lạnh thổi qua, các bạn nhỏ của Sơn “lại run lên” và “hai hàm răng đập vào nhau”. Biết quan tâm tới đồng loại, biết san sẻ, cảm thông với bạn bè chỉ có ở những trái tim nhân ái, những tấm lòng nhân hậu. Sơn đã chơi, đã sống với bạn bằng trái tim nhân ái, bằng tấm lòng nhân hậu như thế!

Tình thương và sự quan tâm của Sơn đối với bạn còn được thể hiện bằng những cử chỉ, hành động cụ thể. Thấy cái Hiên, đứa con gái bên hàng xóm, bạn chơi với Lan và Duyên “co ro dứng bên cột quán”, chỉ mặc có ‘manh áo rách tả tơi hở cả lưng và tay’, chị Lan gọi, “nó cũng không đến… Nghe cái Hiên ? “bịu xịu” nói với chị Lan là ‘hết áo rồi, chỉ còn cái áo này’, bấy giờ Sơn mới chợt nhớ ra ‘mẹ cái Hiên rất nghèo, chỉ có nghề mò cua bắt ốc thì lấy đâu ra tiền mà sắm áo cho con nữa”. Sơn đã “động lòng thương” bạn và một “ý nghĩ tốt thoảng qua”… Sơn đã nói thầm với chị Lan về lấy chiếc áo bông cũ của em Duyên đem cho cái Hiên mặc khi gió lạnh đầu mùa đã thổi về. Sơn thấy lòng mình “ấm áp vui vui” khi đứng lặng yên chờ chị Lan chạy về lấy áo. Sao không “ấm áp vui vui” được vì một miếng khi đói bằng một gói khi no.Đâu phải là một sự bố thí ban ơn! Đó là một nghĩa cử san sẻ tình thương đồng loại “lá lành đùm lá rách”.Tấm lòng của Sơn đối với bạn nhỏ rất chân thành. Tinh cảm nhường cơm sẻ áo cho bạn rất mãnh liệt! Mặc dù đó là chiếc áo bông của em Duyên, kỉ vật thiêng liêng của mẹ, mặc dù sau đó mẹ cái Hiên đã đem áo đến trả cho mẹ Sơn, nhưng nhờ thế mà mẹ em đã biết cảnh ngộ mẹ cái Hiên, cho mẹ cái Hiên vay năm hào đem về mua áo cho con.

Sơn và chị Lan đã “cúi đầu lặng im” nhận lỗi. Mẹ đã ôm hai em vào lòng, âu yếm nhẹ trách: “dám tự do lấy áo đem cho người ta không sợ mẹ mắng ư?”. Hai chị em Lan và Sơn đã được dạy bảo, được sống trong lòng mẹ, được mẹ yêu thương nên Sơn và chị mới biết thương bạn, mới biết “thương người như thể thương thân” vậy.

Sơn là một trong những gương mặt tuổi thơ trong truyện Thạch Lam rất đáng yêu, đáng mến. Thạch Lam đôn hậu, tinh tế nên văn ông mới đậm đà và cho ta nhiều nhã thú. Trong gió lạnh đầu mùa mà lòng Sơn ấm áp biết bao!