K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 tháng 8

1. Biện pháp tu từ:
Câu thơ sử dụng biện pháp điệp ngữ với từ "Ước" được lặp lại ở đầu hai dòng thơ.


2. Tác dụng của điệp ngữ:

  • Nhấn mạnh ước muốn tha thiết của người con đối với mẹ:
    • Mong mẹ luôn trẻ trung, hạnh phúc như thuở ban đầu.
    • Mong bản thân được sống bên mẹ trọn đời.
  • Tạo nhịp điệu nhẹ nhàng, sâu lắng cho câu thơ, thể hiện tình cảm chân thành và cảm động.
  • Gợi cảm xúc yêu thương, gắn bó sâu sắc giữa mẹ và con.

Biện pháp tu từ: Điệp ngữ

Trong đoạn thơ:

Ước mẹ sống trẻ hoài như buổi mới gặp cha Ước con được sống suốt đời bên mẹ”

Từ “Ước” được lặp lại đầu hai câu thơ – đó chính là biện pháp tu từ điệp ngữ.

Phân tích tác dụng của điệp ngữ “Ước”:

  • Nhấn mạnh nỗi khao khát chân thành và tha thiết của người con: Một ước mong mẹ mãi trẻ trung, sống bình yên, hạnh phúc; một ước mong được bên mẹ mãi mãi.
  • Tăng tính cảm xúc: Điệp ngữ “Ước” làm nổi bật tâm trạng mong mỏi, da diết, khiến người đọc cảm nhận được tình yêu lớn lao và sâu sắc của con dành cho mẹ.
  • Tạo nhịp điệu và sự liên kết: Việc lặp từ ở đầu câu tạo nhịp thơ nhẹ nhàng, uyển chuyển và gắn kết cảm xúc giữa hai câu thơ. THAM KHẢO
Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp...
Đọc tiếp

Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.

Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp nó lại, nhét vào bao thư. Ông ngồi trầm ngâm một lúc, khẽ mỉm cười rồi đi về núi.

Về đến nhà, ông nói với mẹ tôi: “Con mình vừa gửi thư về”. Ông trao thư cho bà. Bà lại cẩn thận mở nó ra, khen: “Con mình viết chữ đẹp quá! Những chữ tròn, thật tròn, những cái móc thật bén. Chỉ tiếc rằng không biết nó viết gì. Sao ông không nhờ ai đó ở bưu điện đọc giùm?”. Ông nói:“Nó là con tôi, nó viết gì tôi đều biết cả”. Rồi ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng với những lá thư trước, những lá thư được bóc ra nhìn ngắm, chạm mặt rồi cất vào, không thiếu một lá, ngay cả những lá đầu tiên nét chữ còn non nớt…

Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường đại học. Một ngày khai trường đầu tiên không có bố. Bố tôi đã mất. Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời.

 (Theo Bô tôi, Nguyễn Ngọc Thuần, in trong “Bồi dưỡng học sinh vào lớp 6 môn Tiếng Việt” - Nxb Giáo dục Việt Nam, 2012)

II. Phần Viết (6,0 điểm)

Câu 1. (4,0 điểm)

Phân tích đặc điểm nhân vật người bố trong câu chuyện “Bố tôi” của tác giả Nguyễn Ngọc Thuần.

3
4 tháng 8

Trong câu chuyện “Bố tôi”, nhân vật người bố hiện lên với những đặc điểm tính cách và tình cảm sâu sắc, một hình ảnh người cha điển hình nhưng cũng rất riêng biệt. Nổi bật nhất là tình yêu thương con vô bờ bến, được thể hiện qua những hành động lặng lẽ nhưng đầy ý nghĩa. Dù sống ở chốn núi đồi xa xôi, hiểm trở, ông vẫn không quản ngại xuống núi vào cuối mỗi tuần, chỉ để mong ngóng và nhận những lá thư của con. Cách ông nâng niu, trân trọng từng bức thư, vuốt ve từng con chữ, rồi áp vào khuôn mặt đầy râu cho thấy một tình cảm mãnh liệt, một nỗi nhớ thương da diết không lời nào có thể diễn tả. Người bố cũng là một người đàn ông kiệm lời, sống nội tâm và có một thế giới riêng đầy yêu thương. Ông không cần biết con viết gì, vì đối với ông, sự tồn tại của những lá thư, nét chữ tròn trĩnh của con đã là tất cả. Câu nói "Nó là con tôi, nó viết gì tôi đều biết cả" không chỉ thể hiện sự thấu hiểu sâu sắc mà còn là niềm tin tuyệt đối, là tình phụ tử thiêng liêng vượt lên trên mọi khoảng cách. Cuối cùng, người bố còn là một điểm tựa vững chãi, một người dẫn đường thầm lặng, luôn đồng hành cùng con trên mọi nẻo đường của cuộc đời, ngay cả khi ông không còn hiện diện trên cõi đời này. Những đặc điểm ấy đã khắc họa nên một hình tượng người cha giản dị, mộc mạc nhưng vĩ đại và đầy ân tình.

4 tháng 8

tick cho mình nhé

4 tháng 8

a) Gầy gò và dài lêu nghêu như một gã nghiện thuốc phiện

b) Chi chít như mạng nhện

c) Tròn như cái đĩa

d) Trường Sơn (so sánh với) chí lớn ông cha

Cửu Long (so sánh với) lòng mẹ bao la sóng trào

e) Con người (bất khuất) như tre mọc thẳng

4 tháng 8

a) Gầy gò và dài lêu nghêu như một gã nghiện thuốc phiện

b) Chi chít như mạng nhện

c) Tròn như cái đĩa

d) Trường Sơn (so sánh với) chí lớn ông cha

Cửu Long (so sánh với) lòng mẹ bao la sóng trào

e) Con người (bất khuất) như tre mọc thẳng

3 tháng 8

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

2 tháng 8

SGK gì bạn


2 tháng 8

Em chịu

2 tháng 8

đây nha : Hiện tượng "ảo tưởng về bản thân" đang trở thành một vấn đề đáng báo động trong giới học sinh hiện nay. "Ảo tưởng về bản thân" là sự tự đánh giá quá cao năng lực, kiến thức của mình, dẫn đến thái độ tự mãn, kiêu ngạo và coi thường người khác. Biểu hiện thường thấy ở học sinh là sự tự mãn khi đạt được thành tích cao, không chịu lắng nghe ý kiến của bạn bè, thầy cô, thậm chí còn tỏ thái độ khinh thường những người kém hơn mình. Hậu quả của sự ảo tưởng này là rất lớn: học sinh sẽ không ngừng nỗ lực, không chịu học hỏi, dễ dàng thất bại khi đối mặt với thử thách lớn hơn. Bài học từ truyện ngụ ngôn "Ếch ngồi đáy giếng" chính là lời cảnh tỉnh sâu sắc cho những ai đang mắc phải căn bệnh "ảo tưởng" này. Con ếch vì sống trong môi trường hạn hẹp, không biết thế giới bên ngoài rộng lớn nên đã tự cho mình là vĩ đại, cuối cùng phải trả giá đắt. Để tránh được thói kiêu ngạo và sống khiêm tốn, mỗi học sinh cần biết lắng nghe, học hỏi từ mọi người, không ngừng trau dồi kiến thức và kỹ năng. Hãy luôn giữ thái độ cầu thị, tôn trọng người khác và nhận thức rõ ràng về vị trí của bản thân trong xã hội. Sống khiêm tốn không chỉ giúp chúng ta tiến bộ mà còn xây dựng được những mối quan hệ tốt đẹp và bền vững.

2 tháng 8

Trong cuộc sống hiện nay, hiện tượng “ảo tưởng về bản thân” ở học sinh khá phổ biến. Đây là khi một người đánh giá quá cao khả năng của mình, cho rằng mình giỏi hơn người khác mà không nhìn nhận đúng thực lực. Ở trường học, có những bạn học giỏi một chút thì tỏ ra kiêu căng, coi thường bạn bè, không chịu tiếp thu góp ý. Chính sự tự mãn đó khiến các bạn dễ chủ quan, không chịu cố gắng, lâu dần sẽ tụt lại phía sau. Câu chuyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng” là một bài học sâu sắc. Con ếch vì sống trong chiếc giếng nhỏ mà cứ tưởng mình là kẻ oai nhất, nên khi ra ngoài đã phải trả giá đắt. Điều đó giống như những người chỉ biết đến thế giới nhỏ của mình mà không chịu mở rộng hiểu biết. Để tránh thói kiêu ngạo, học sinh cần biết lắng nghe, học hỏi từ người khác và không ngừng rèn luyện bản thân. Sống khiêm tốn không có nghĩa là tự ti, mà là biết mình là ai và luôn cầu tiến. Khi có thái độ đúng đắn, mỗi học sinh sẽ trưởng thành và tiến bộ hơn từng ngày.

Tham khảo

2 tháng 8

Người anh sau khi thấy em mình trở nên giàu có, biết hối hận và đến xin lỗi. Người em không trách móc mà còn chia cho anh một phần tài sản để làm lại cuộc sống. Từ đó, hai anh em sống hòa thuận, yêu thương nhau như xưa. Chim thần cảm động trước lòng vị tha của người em nên tiếp tục giúp đỡ cả hai. Câu chuyện cho thấy rằng, nếu biết hối lỗi, sửa sai và sống chan hòa, con người sẽ nhận được sự tha thứ và hạnh phúc.

Tham khảo

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
2 tháng 8

Sau khi người anh tham lam chất đầy vàng bạc khiến thuyền chìm giữa biển khơi, vợ người anh ở nhà không thấy chồng quay về, ngày đêm mong ngóng rồi hóa điên dại. Người em, dù đau lòng trước bi kịch của anh trai, vẫn giữ trọn đạo hiếu, chăm sóc chị dâu và đứa cháu nhỏ mồ côi. Từ đó, vợ chồng người em mở lòng đón nhận những người nghèo khó, chia sẻ của cải mà chim thần ban cho, biến ngôi nhà thành nơi ấm no cho biết bao mảnh đời bất hạnh. Họ sống cuộc đời an yên, hạnh phúc, tiếng lành đồn xa về tấm lòng nhân ái, và cây khế năm xưa vẫn mãi xanh tươi, đơm hoa kết trái, như một lời nhắc nhở về lẽ sống thiện lương trên đời.

cre: me

2 tháng 8

Người anh lấy đc vàng về và chuẩn bị gọi con chim để đi về.Nhưng bỗng nhiên,1 đám mây đen ùn ùn kéo tới,dấu hiệu của 1 trận bõa sắp xảy ra.Người anh thấy vậy liền ngay lập thức chay đi bảo con chim.Vậy mà khi ra đến nơi lại chả thấy con chim đâuvì nó đã chạy trc.Người anh cay đắng nhận ra viif mình qua s tham lam nên đã ko để ý thời tiết.Người anh ngồi gục xuống,nước mắt chảy ròng rã.Chỉ vì sự tham lam và ích kỉ này của mình mã anh ấy đã mất chết honnnf đảo này

2 tháng 8

Người anh sau khi lấy cây khế, được chim thần chở ra đảo vàng. Vì tham lam, anh định mang thật nhiều nhưng chẳng may bị rơi xuống biển. May mắn thay, anh chỉ bị sóng đánh trôi dạt vào bờ. Nhận ra sự tham lam suýt khiến mình mất mạng, anh hối hận quay về xin lỗi em trai. Người em tha thứ, hai anh em đoàn tụ, sống hiền lành, chia sẻ của cải, yêu thương nhau như xưa. Từ đó, họ sống yên vui và được mọi người quý trọng.
-------------------------------------------------------
Sau khi biết chim thần trả vàng cho em, người anh liền đòi đổi cây khế. Khi được chim thần chở ra đảo, anh mang bao rất to và nhồi đầy đá, định lừa lấy thêm vàng. Nhưng chim thần chỉ để anh lấy đúng phần công bằng như người em, rồi bay về. Người anh xấu hổ vì lòng tham bị phát hiện, tự thấy nhục nhã, quyết định quay về làm lại cuộc đời bằng chính sức lao động. Câu chuyện trở thành bài học lớn: sống tham lam sẽ chẳng được gì thêm, còn lao động chân chính mới mang lại quả ngọt.

2 cái kết ấy chắc chưa được hay lắm, mong bạn tick cho mình với ạ