cho mình một số bài văn :
kể về một lầm mắc lỗi khi em thay đổi bản thân.
giúp mình với ạ !!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
học sinh: là những thiếu niên hoặc thiếu nhi trong độ tuổi đi học ( từ 6-18 tuổi ) đang được học tại các trường tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông.
Giản dị : đơn sơ, không phiền phức, không xa hoa , đơn giản một cách tự nhiên, trong phong cách sống.
xe đạp : một loại phương tiện đơn hoặc đôi chạy bằng sức người hoặc gắn thêm động cơ trợ lực,điều khiển bằng bàn đạp, có hai bánh xe được gắn vào khung,một bánh trước dùng để điều hướng và một bánh sau để dẫn động.
Khiêm tốn : là một đức tính tốt đẹp của con người được thể hiện qua lời nói, của chỉ hành động
Bình minh là khoảnh khắc đẹp nhất trong một ngày đối với em. Vì vậy, em luôn thức dậy sớm để chiêm ngưỡng trọn vẹn cảnh đẹp này trên quê hương mình.
Vào mùa hè, khoảng 5 giờ sáng là trời đã bắt đầu chuyển cảnh. Ông mặt trời tích cực đến từ sớm, tưới đỏ rực cả khoảng trời, nhuộm sang cả vòm cây, con đường và nhà cửa. Nhưng tất cả chỉ thoáng qua mà thôi. Ngay khi những chú gà trống nhận ra ngày mới đã đến và cất tiếng gáy, thì sắc đỏ ấy cũng tàn phai nhanh chóng. Để lại nền trời xanh trong veo như mặt nước mùa thu. Không khí lúc này còn chút se lạnh và ẩm ướt của màn đêm, kết hợp với những làn gió dìu dịu khiến con người ta cảm thấy dễ chịu vô cùng. Cỏ cây, hoa lá sau một đêm say sưa với trăng thanh trở nên càng thêm tươi xanh. Chúng sung sướng vẫy những chiếc lá non, rung rinh những nụ hoa xinh để chào đón bầy ong, đàn bướm ghé chơi. Trên các cành cây, bầy chim non ríu ra ríu rít chuyền cành, náo nhiệt chẳng thua kém gì các bà các mẹ đi chợ sớm. Trên đường, dòng người ngày càng đông hơn. Đó là những người đi học, đi làm, là những người ra đồng, ra chợ. Ai ai cũng vui vẻ cười nói, tràn ngập niềm vui và sự phấn khởi cho một ngày mới bắt đầu.
Ngắm nhìn cảnh bình minh trên quê hương, em luôn cảm thấy tâm hồn mình được tiếp thêm những năng lượng tích cực. Và lại càng thêm yêu quý quê hương của mình.
Danh từ: trận bão, chân trời, bể, tấm kính, mây, bụi, mặt trời,lòng đỏ, trứng, thiên nhiên, quả trứng, mâm, chân, màu, ngọc trai, biển, mâm, chiến phẩm, bình minh, sự trường thọ, biển Đông
Động từ: nhú, đặt, ra, ngước
Tính từ: sạch, tròn trĩnh, phúc hậy, dầy đặn, hồng hào, sâu thẳm
Quan hệ từ: sau
Hôm nay olm.vn sẽ hướng dẫn các em phương pháp giải toán nâng cao. Cấu trúc đề thi hsg, thi chuyên, violympic. Dạng toán chuyển động ngược chiều, cùng thời điểm:
Kiến thức cần nhớ:
Thời gian hai xe gặp nhau bằng : Quãng đường chia tổng vận tốc.
Thời điểm gặp nhau bằng thời điểm xuất phát + thời gian gặp nhau
Vị trí gặp nhau cách A bằng thời gian gặp nhau nhân vận tốc xe A
Vị trí gặp nhau cách B bằng thời gian gặp nhau nhân vận tốc xe B
Giải
Thời gian hai xe gặp nhau là: 10 giờ - 6 giờ 30 phút = 3 giờ 30 phút
3 giờ 30 phút = 3,5 giờ
Tổng vận tốc hai xe là: 378 : 3,5 = 108 (km/h)
Ta có sơ đồ:
Theo sơ đồ ta có: Vận tốc xe con là: (108 + 22): 2 = 65 (km/h)
Vận tốc xe tải là : 108 - 65 = 43 (km/h)
Đs...
Câu 1: Đoạn kể theo ngôi thứ nhất
Câu 2: Phương thức biểu đạt: Tự sự kết hợp với miêu tả
Câu 3: Qua đoạn trích trên có thể thấy nhân vật "tôi" mang một vẻ đẹp khỏe khoắn của tuổi trẻ nhưng khá cao ngạo, tự kiêu với chính vẻ ngoài của mình. Hắn ta có những chiếc vuốt sắc nhọn, đôi càng mỗi khi vũ lên phành phạch giòn giã, cái răng đen nhánh như lưỡi liềm làm việc. Chính những chi tiết này đã họa nên một bức tranh về Dế Mèn thật sống động và tinh tế. Và thông qua đó ta có thể tưởng tượng Dế Mèn giống như một chàng trai đôi mươi khỏe khoắn mà cũng đầy kiêu ngạo. Đó là những ấn tượng đầu tiên khiến người đọc càng tò mò về nhân vật này hơn.
Câu 1: Đoạn kể theo ngôi thứ nhất.
Câu 2: Phương thức biểu đạt: Miêu tả
Câu 3:
Nếu theo như thường lệ thì sẽ miêu tả về con người, nhưng trong đoạn văn, "tôi" là một con vật, dế mèn. Anh chàng dế mèn miêu tả mình thật oai phong, lực lưỡng. Cậu ta kể về đôi chân, đôi càng , cái đầu, ... Tất cả đã tạo nên một anh dế mèn cường tráng, khỏe mạnh. Qua đó, có thể thấy được ngòi bút tài tình của nhà văn Tô Hoài trong việc miêu tả con vật.
em dự định sẽ giúp đỡ những người gặp khó khăn, góp tiền ủng hộ
Dàn ý:
Mở bài:
- Dẫn dắt:
+ Gia đình là nơi mà em luôn cảm thấy yên bình và ấm áp nhất. Trong gia đình em có những thành viên đặc biệt quan trọng mà em muốn giới thiệu.
Thân bài:
- Về bố:
+ Tên, tuổi, nghề nghiệp.
-> Bố luôn tâm huyết vào việc ....
+ Ngoại hình: cao to, cân đối..
+ Làn da xám nắng vì thường làm việc vất vả ngoài đường.
+ Tóc bố có vài cọng đã bạc vì phải suy nghĩ nhiều cho gia đình.
+ Mắt bố nâu và hơi nhỏ..
+ Nụ cười của bố: phúc hậu, thường như thế khi em đạt được thành tích tốt nào đó ở trường học.
+ Thói quen của bố hàng ngày là gì?
+ Cách bố đối xử với mọi người trong gia đình và hàng xóm, mọi người xung quanh như thế nào?
-> người đàn ông mạnh mẽ và kiên nhẫn, luôn điềm đạm, sẵn lòng lắng nghe, giúp đỡ mọi người trong gia đình.
-> có gì bố luôn chia sẻ với hàng xóm,...
+ Tình cảm em dành cho bố: yêu thương, cố gắng không để bố phải lo nghĩ nhiều về bản thân mình.
- Về mẹ:
+ Tuổi của mẹ: mẹ em năm nay vừa .... tuổi thế nhưng vẫn rất đẹp vì mẹ là người biết chăm sóc bản thân mình.
+ Nghề nghiệp: Để nuôi sống gia đình, mẹ làm giáo viên/bán tạp hóa/.... mỗi ngày.
-> Với nghề, mẹ luôn có:
--> sự tâm huyết, trách nhiệm, siêng năng chăm chỉ.
--> lúc nào cũng cười hiền hậu, đoan trang.
-->....
+ Ngoại hình của mẹ:
-> dáng người mẹ như thế nào?
+ Làn da mẹ:
-> mịn màng và luôn thơm mùi hương nhẹ nhàng.
+ Tóc mẹ: ngắn hay dài đến đâu, xoăn hay thẳng?
-> óng ả, mượt mà vì mẹ thường chăm tóc mình.
--> mái tóc ấy luôn cho em cảm giác được yêu thương, ấm áp. Mỗi lần nhìn vào nó em lại cảm thấy như được ôm chặt vào lòng mẹ.
-> tóc mẹ có mùi hương dịu nhẹ, như hoa nhài trên sân vườn nhà, mỗi khi mẹ cười thì nó lại càng lung linh, đẹp đẽ hơn bao giờ hết.
+ Khuôn mặt mẹ:
-> tròn, bầu bĩnh, phúc hậu hay hơi thon gọn hình trái xoan,..v...v..
--> đó là hình ảnh vô cùng quen thuộc với em, một hình ảnh yêu thương hơn bất kì điều gì.
+ Nụ cười mẹ: đôi mắt mẹ long lanh khi cười và ánh mắt của mẹ tỏa ra niềm vui, sự hạnh phúc không thể giấu khi em đạt được việc tốt nào đó.
--> Nụ cười mẹ luôn như tia nắng ấm áp, tươi tắn động viên em học hành làm việc cẩn thận, giỏi giang hơn.
- Tính cách của mẹ:
+ Luôn rộng lượng, nhân hậu, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh: khi có người bị mắc mưa đứng ngay trước nhà, mẹ kéo ghế mời họ vào nhà trú mưa.
+ Mẹ là người rất yêu thương và quan tâm đến gia đình. Không ngại ngần lắng nghe và chia sẻ những khó khăn, niềm vui của mọi người trong gia đình.
=> Với em mẹ luôn là nguồn động lực, tấm gương đã em noi theo và là niềm cảm hứng cho em.
- Thói quen của mẹ:
+ Luôn chăm sóc cái ăn uống cho mọi người trong nhà đầy đủ, tình yêu thương vô bờ bến dành cho gia đình luôn nằm trong lòng mẹ.
+ Mẹ luôn thích tiết kiệm nhưng với con cái mẹ không tiếc điều gì để con học hành tốt hơn, sống tốt hơn.
-> Hơn nữa, mẹ cũng chẳng tiếc sự mệt mỏi để nhắc nhở rầy la những thói xấu của em, dạy em những điều tốt đẹp để em nên người.
Kết bài:
- Khẳng định lại sự trân trọng của em dành cho các thành viên trong gia đình mình.
Dàn bài cho bạn nhé.
MB:
- Tạo tình huống, hoàn cảnh xảy ra sự việc cho câu chuyện.
ví dụ như: em nói về thời gian, lí do dẫn đến việc em mắc khuyết điểm đó. (khuyết điểm lười học chẳng hạn ha, hay không thuộc bài gì đó,..)
TB:
- Lúc đó lớp kiểm tra, vì tối qua em mải chơi như thế nào đó mà khi đến lớp em đã không làm được bài nào trong giấy thi cả.
- Cảm xúc của em khi em không làm được bài?
+ sự ái ngại, vẻ mặt bất ngờ của thầy/ cô giáo khi thấy em nộp giấy trắng.
+ ...
- Khi về nhà, cảm xúc em bối rối như thế nào?
+ em không dám nhìn thẳng mặt cha mẹ như thể mình vừa lừa dối cha mẹ chuyện động trời gì đó.
+ bữa đó em không nói chuyện thoải mái với cha mẹ như mọi hôm.
+ ....
- Khi cô phát bài kiểm tra về, cô đã nói những lời gì với em?
+ tả vẻ mặt, giọng nói rầu rầu của cô khi thất vọng về em.
- Về nhà cha mẹ biết điểm kiểm tra của em như thế thì hành động, lời nói của cha mẹ ra sao?
+ cảm xúc của em khi đó như thế nào?
- Sau đó, em xin lỗi cha mẹ thầy cô ra sao?
- Dặn lòng mình phải như thế nào sau này trong việc học hành?
+ chăm chỉ, cố gắng hơn,...
KB:
- Tổng kết lại vấn đề: ví dụ như đó là lần khiến em nhớ mãi và bây giờ em không dám lơ là việc học hành nữa.
a. Mở bài
b. Thân bài
c. Kết bài
a. Mở bài:
b. Thân bài:
- Diễn biến sự việc.
c. Kết bài:
Tuổi thơ bồng bột nông nổi đã để lại cho chúng ta nhiều kỷ niệm và cũng là những lần phạm lỗi rất ngây thơ và đáng nhớ, bởi chúng ta luôn nghĩ người lớn không biết nhưng thực tế chỉ cần liếc sơ họ đã biết chúng ta làm sai rồi. Bản thân tôi cũng đã từng như thế, tôi đã từng phạm phải một lỗi mà đến giờ nghĩ lại thấy bản thân sao ấu trĩ và trẻ con thế.
Ngày ấy, tôi đang học lớp 4 tuy gia đình chưa được coi là khá giả nhưng tôi cũng được mẹ cho đi học thêm ở nhà cô. Tôi đi học được vài tháng đầu tiên, ngày nào tôi cũng đến lớp đầy đủ, tuần ba buổi, mỗi buổi hai tiếng. Tôi vốn có tiếng là đứa chăm chỉ, ngoan và học giỏi, nên rất được thầy cô bạn bè yêu quý, kể cả cô giáo dạy thêm cũng quý tôi lắm, thế nên mẹ lại càng tin tưởng tôi hơn, tôi biết mẹ tự hào vì tôi nhiều lắm. Thế nhưng tôi lại có lỗi với cả mẹ và cô, tôi đã phụ sự tin tưởng của họ dành cho tôi.
Nhà tôi nghèo thế nên tôi không có được những thú vui như chúng bạn, tôi không bao giờ có tiền tiêu vặt, những lúc tôi ở lại trường để học cả ngày mẹ sắm cho tôi chiếc cặp lồng để mang cơm ở nhà đi theo. Nhìn những đứa bạn trưa trưa được đi ra quán ăn vặt, mua này mua nọ, đôi lúc tôi thấy tủi thân lắm, tôi càng thu mình lại hơn. Đỉnh điểm là việc tôi rất thích đọc truyện, những cuốn truyện tranh Đô-rê-mon mà mấy đứa trẻ chúng tôi ham vô cùng, một đứa có là chuyền tay nhau đọc đến cũ mèm. Và vì quá thích, tôi đã lén lấy tiền đóng học thêm mẹ cho tôi, khi ấy là 150 ngàn đồng, để đi mua những cuốn truyện mà tôi hằng ao ước, tôi muốn một lần được hãnh diện với bè bạn. Thế nhưng khi cầm những cuốn sách mới coóng trên tay, và số tiền lẻ còn thừa tôi thấy hối hận vô cùng, và cũng sợ hãi nữa, rồi tiền đâu để đóng học, rồi lỡ mẹ biết thì phải làm sao,… Bao nhiêu câu hỏi hiện lên trong đầu khiến tôi vô cùng hoang mang và mệt mỏi.
Sự thay đổi thái độ của tôi đã khiến mẹ tôi nghi ngờ, bởi mẹ tôi vô cùng nhạy cảm, một buổi tối tôi đang ngồi học bài mẹ nhẹ nhàng bước đến rồi đặt cuốn truyện mà tôi mua lên bàn. Tôi giật nảy mình, nghĩ rằng đợt này kiểu gì cũng ăn một trận đòn nên thân, tôi chỉ biết cúi gằm mặt xuống bàn. Nhưng mẹ tôi không quát tháo, cũng không nói gì, tôi chỉ thấy mắt mẹ đỏ lên và hình như có những giọt nước mắt mẹ đang chảy trên đôi gò má đã sạm đi vì nắng gió, rớt trên đôi tay thô sần vì quanh năm làm lụng vất vả. Tôi biết tôi sai thật rồi, tôi có lỗi với mẹ nhiều lắm, tôi bật khóc hu hu vì tủi thân vì thương mẹ, nghĩ ghét cái sự ngu xuẩn của mình, khiến mẹ đau lòng. Những đồng tiền ấy không phải để tôi phung phí, không phải để tôi làm mẹ tôi buồn như vậy, miệng tôi lí nhí xin lỗi mẹ trong tiếng sụt sùi. Mẹ nhìn tôi, rồi nói một câu mà tôi nhớ mãi: “Mẹ vẫn luôn tin tưởng con như vậy, mẹ chỉ mong con học thật tốt mà chưa nghĩ đến việc con cũng có những thú vui và sở thích, nhưng gia đình mình…”, rồi mẹ không nói tiếp.
Chuyện đã qua thật lâu nhưng tôi vẫn nhớ mãi, nó là một bài học vô cùng sâu sắc khiến tôi nhớ mãi không quên, vì vậy tôi càng cố gắng học tập để bù đắp lại những lỗi lầm mà mình đã gây ra. Tôi luôn nghĩ rằng lỗi lầm là để khiến chúng ta trưởng thành chứ không phải là để khiến chúng ta phải sống trong tội lỗi, tương lai còn ở phía trước mong rằng các bạn đã từng phạm lỗi hãy sống tốt hơn, đừng bao giờ để cha mẹ phải khóc vì bạn nhé, vì học đã quá cực khổ rồi.