A.C.E giúp cái
đoạn văn tả mùa hè mà dài vừa thôi nhé(ko chs chép trên mạng) >:)))
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trò chơi "12 con giáp đua tài" là một trò chơi dân gian thú vị và bổ ích. Trò chơi không chỉ mang tính giải trí cao mà còn giúp chúng ta hiểu thêm về văn hóa truyền thống của người Việt. Hình ảnh 12 con vật gần gũi, quen thuộc được tái hiện một cách sinh động, ngộ nghĩnh. Luật chơi đơn giản, dễ hiểu phù hợp với nhiều lứa tuổi. Trò chơi tạo cơ hội để mọi người giao lưu, kết nối và cùng nhau trải nghiệm những giây phút thư giãn thoải mái. "12 con giáp đua tài" không chỉ là trò chơi mà còn là dịp để chúng ta ôn lại những giá trị văn hóa tốt đẹp của dân tộc. Tôi rất yêu thích trò chơi này và mong rằng nó sẽ được lưu giữ và phát triển hơn nữa trong tương lai.
Năm 1941, giữa lúc đất nước ta đang chìm trong ách thống trị tàn bạo của thực dân Pháp và phát xít Nhật, Bác Hồ, với thân phận một người con yêu nước tha thiết, đã bí mật trở về Tổ quốc. Sau bao năm bôn ba tìm đường cứu nước ở nước ngoài, Người đã vượt qua biết bao gian khổ, hiểm nguy trên con đường đầy rẫy cạm bẫy của giặc để về với quê hương. Hình ảnh Bác Hồ, trong bộ quần áo giản dị, với đôi dép cao su, lội rừng, băng núi, vượt qua biên giới, là một minh chứng hùng hồn cho ý chí kiên cường, quyết tâm giải phóng dân tộc của Người. Chuyến đi đầy cam go ấy, tuy không được ghi lại chi tiết cụ thể, song đã trở thành một huyền thoại, một biểu tượng về tinh thần bất khuất, lòng yêu nước nồng nàn của vị lãnh tụ vĩ đại. Sự trở về bí mật của Bác Hồ đã đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong lịch sử đấu tranh giành độc lập tự do của dân tộc Việt Nam, mở ra một trang sử hào hùng mới. Chính từ hang Pác Bó, Người đã lãnh đạo cách mạng, thắp lên ngọn lửa hy vọng cho cả dân tộc, dẫn dắt nhân dân ta tiến tới thắng lợi vẻ vang trong cuộc kháng chiến trường kỳ và giành được độc lập, tự do cho Tổ quốc.
câu nói của Bác Hồ là một kim chỉ nam, một di sản quý báu về tư tưởng quân sự, thể hiện tầm nhìn chiến lược, tinh thần quyết tâm và ý chí quật cường của dân tộc Việt Nam trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Nó tiếp tục truyền cảm hứng và là động lực cho thế hệ hôm nay và mai sau.
Dân gian ta có câu tục ngữ “Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”. Tôi thấy câu tục ngữ này rất đúng với thực tế cuộc sống. Tuy nhiên, trong lớp tôi lại có một vài ý kiến cho rằng: “Gần mực chưa chắc đã đen, gần đèn chưa chắc đã rạng” nên tôi thấy cần phải viết bài này để tranh luận cùng các bạn đó.Trước hết tôi xin làm sáng tỏ ý kiến của câu tục ngữ này. Câu này có hai nghĩa. Nghĩa đen là nếu ta tiếp xúc với loại mực có màu đen dùng để viết chữ Hán ngày xưa, thì tay ta, quần áo của ta rất dễ bị giây vết mực đen; còn nếu ta gần một ngọn đèn đã được thắp sáng lên thì ta sẽ nhận được một phần ánh sáng của đèn. Nghĩa bóng của câu là: Trong cuộc sống, nêu ta luôn gần gũi, tiếp xúc với người xấu, ta luôn sống trong một môi trường xấu thì ta cũng rất dễ bị lây nhiễm những cái xấu; ngược lại nếu ta luôn gần gũi, quan hệ với người tốt, ta luôn được sống trong một môi trường tốt đẹp, lành mạnh thì ta cũng dễ dàng học tập được những điều tốt đẹp. Như vậy là ý nghĩa của câu tục ngữ đã được giải thích rõ ràng. Tôi cho rằng mấy bạn còn nghi ngờ tính chân thực của câu đó là các bạn chưa suy xét vấn đề thật thấu đáo. Chắc các bạn đã nghĩ: mình cứ gần gũi kẻ xấu nhưng mình nhất quyết không làm theo chúng thì làm sao mà “đen” được; mình tiếp xúc với người tốt nhưng chẳng thích học theo anh ta thì sao “rạng” lên đây?Tôi thấy đó là một cách nghi hết sức chủ quan. Trong thực tế hiện nay, một số thanh niên chơi bời giao du với bọn trộm cắp, bọn xì ke ma túy và chỉ một thời gian ngắn sau đó họ cũng trở thành dân trộm cắp, họ cũng thành “tù binh” của ma túy xì ke. Một số cô gái ở quê ra thành phố thích giao lưu với những kẻ ăn chơi đàng điếm có vẻ như rất giàu sang, lắm tiền nhiều bạc thì cũng dễ trở thành gái nhảy, gái “bán hoa”, một cái nghề bị gia đình và xã hội phản đối, lên án. Đọc truyện Chí Phèo của Nam Cao, tôi thấy anh Chí vốn là một nông dân rất hiền lành nhưng rồi anh bị ném vào tù; luôn tiếp xúc với bọn lưu manh trong một môi trường thù hận và kết quả là anh trở thành con quỹ dữ của làng Vũ Đại, làm hại cả những gia đình lương thiện trong làng khiến bao cơ nghiệp tan nát, bao nhiêu nước mắt và máu phải đổ xuống. Đọc báo chí ngày nay ta cũng biết có bao nhiêu thanh niên nghiện ngập đi cai nghiện đã cai thành công trở về nhưng rồi lại lân la đến chỗ bạn bè nghiện cũ thế là “ngựa quen đường cũ”, lại trở về con đường hút hít.Các bạn nói khi gần kẻ xấu nhưng quyết không học theo cái xấu của bọn chúng. Xin hỏi rằng các bạn có thật sự có được bản lĩnh vững vàng ấy chưa? Nhiều người gần bọn xấu, cũng thấy điều xấu là không nên làm nhưng rồi bị bọn họ ép buộc, đe dọa, lừa vào bẫy và cuối cùng trở thành một phần tử xấu. Còn gần “đèn” mà không trực tiếp nhận một chút ánh sáng nào ư? Đó là do các bạn hoặc do kiêu căng, tự ái, hoặc do thiếu ý thức, thiếu nghị lực nên đã không học theo cái tốt.Tóm lại, tôi thấy câu tục ngữ “Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng" là hoàn toàn đúng, chỉ có mấy bạn phản bác lại nó là sai thôi.Câu tục ngữ này đúng là một lời răn dạy hết sức đúng đắn và hay. Chúng ta cần suy nghĩ về nó để tìm một môi trường tốt đẹp mà sống và quyết xa lánh môi trường xấu
Câu tục ngữ "Nói người, chẳng nghĩ đến ta/ Thử sờ lên gáy, xem xa hay gần" chứa đựng một bài học sâu sắc về cách ứng xử và tự nhận thức. Nó khuyên nhủ chúng ta rằng, trước khi vội vàng phán xét, chê bai người khác, hãy dành thời gian nhìn nhận lại bản thân mình. Việc "nói người" - tức là nhận xét, đánh giá người khác - rất dễ dàng, nhưng đôi khi chúng ta lại quên mất việc "nghĩ đến ta" - tức là xem xét lại chính mình. Câu tục ngữ sử dụng hình ảnh "sờ lên gáy" - một hành động tượng trưng cho việc tự kiểm điểm, bởi gáy là phần khuất, khó nhìn thấy trực tiếp, giống như những lỗi lầm, thiếu sót mà bản thân ta khó nhận ra. "Xem xa hay gần" ý chỉ việc so sánh, đối chiếu những lỗi lầm của người khác (xa) với những lỗi lầm của chính mình (gần). Câu tục ngữ nhắc nhở chúng ta rằng, mỗi người đều có những điểm mạnh, điểm yếu, không ai là hoàn hảo. Thay vì chỉ chăm chăm vào việc "nói người", hãy dành thời gian "sờ lên gáy", tự nhìn nhận, đánh giá bản thân một cách khách quan, công bằng. Từ đó, ta sẽ có cái nhìn bao dung hơn đối với người khác, đồng thời có động lực để không ngừng hoàn thiện bản thân mình.
Mùa hè đến như một làn sóng nhiệt khổng lồ cuốn trôi mọi thứ, khiến không gian trở nên ngập tràn sự oi ả. Những tia nắng vàng rực rỡ của buổi sớm mai chiếu xuống mặt đất, làm mọi vật như bừng tỉnh, nhưng cũng nhanh chóng tạo ra một cảm giác nóng nực, oi ả. Không khí như đặc quánh lại trong cái nắng cháy da, khiến ai cũng phải tìm đến bóng râm hoặc những nguồn nước mát lạnh để giải nhiệt. Những hàng cây xanh bạt ngàn bên đường cũng không tránh khỏi cái sức nóng của mùa hè, cành lá khẽ rung rinh trong làn gió nóng, như thể đang cố gắng vươn lên đón từng luồng không khí mát mẻ hiếm hoi.
Tiếng ve kêu râm ran suốt ngày đêm, như một bản nhạc đặc trưng của mùa hè, vang vọng khắp các ngóc ngách. Đặc biệt vào những buổi chiều, khi ánh sáng mặt trời bắt đầu yếu dần, tiếng ve lại trở nên rộn ràng hơn, như đua nhau khoe sắc màu của âm thanh trong không gian rộng lớn. Còn khi trời tối, đêm hè đến với không khí mát mẻ hơn, nhưng đôi khi vẫn mang theo hơi nóng dư thừa của cả ngày dài. Một số đêm, không gian trở nên tĩnh lặng, như thể mọi thứ đều đang nghỉ ngơi sau một ngày dài. Nhưng cũng có những đêm hè oi ả, gió mát không đủ xua tan cái nóng vẫn còn đọng lại trên mặt đất, khiến người ta khó lòng tìm được giấc ngủ ngon.
Mùa hè cũng là mùa của những buổi sáng tinh mơ, khi những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, mang theo mùi thơm của đất và cây cỏ. Cảnh vật dường như tĩnh lặng hơn trong ánh sáng đầu ngày, nhưng chỉ vài giờ sau đó, ánh nắng gay gắt sẽ nhanh chóng lấp đầy không gian, khiến cho không khí trở nên nặng nề. Cùng với đó, những người dân nơi đây cũng bắt đầu một ngày làm việc vất vả, đi chợ, làm ruộng, hay đơn giản là đi dạo dưới bóng râm của những cây cổ thụ, tạm quên đi cái nóng cháy da. Những bước chân lặng lẽ, cùng tiếng nói cười rộn ràng, làm cho không khí trở nên sinh động hơn.
Mùa hè không thể thiếu những buổi chiều tắm biển hay đắm mình trong làn nước mát lành, nơi những con sóng vỗ nhẹ vào bờ, mang theo niềm vui và sự thư giãn. Tiếng sóng vỗ dạt dào như những lời thì thầm của thiên nhiên, đưa con người vào một trạng thái bình yên, tạm quên đi sự căng thẳng của cuộc sống. Những buổi chiều hè, khi trời lắng xuống, ánh hoàng hôn dần dần lan tỏa khắp bầu trời, nhuộm đỏ cả biển cả mênh mông. Cảnh vật lúc ấy thật huyền bí, như một bức tranh sống động mà thiên nhiên ban tặng.
Vào những buổi tối, khi trời đã tắt nắng, bầu không khí trở nên mát mẻ hơn, và các gia đình thường tụ tập bên nhau, quây quần trò chuyện, ăn uống. Những bữa cơm đơn giản nhưng đầm ấm trở thành những kỷ niệm khó quên trong lòng mỗi người. Hương vị của những món ăn mùa hè như canh chua, cá nướng, trái cây mát lạnh được thưởng thức dưới ánh đèn lung linh của những ngôi nhà, tạo ra một không gian ấm cúng, gần gũi. Những câu chuyện vui vẻ, tiếng cười rổn rảng khiến mùa hè thêm phần ý nghĩa.
Dù cho cái nóng có oi bức đến đâu, mùa hè vẫn luôn có một sức hút đặc biệt. Đó là mùa của những chuyến du lịch, những cuộc vui chơi thỏa thích, và những khoảnh khắc đầy ắp niềm vui. Mùa hè mang đến cho con người những trải nghiệm tươi mới, giúp tinh thần thêm phấn chấn và tràn đầy năng lượng, dù có chút mệt mỏi từ cái nắng oi ả. Đây cũng là lúc những mối quan hệ thêm bền chặt, những tình bạn, tình yêu được xây dựng và vun đắp qua những chuyến đi, những buổi gặp gỡ. Mùa hè, với sự sống động và năng lượng dồi dào của mình, khiến cho trái tim mỗi người như được thắp lên một ngọn lửa ấm áp, mãi mãi không tắt.
Đây nha