trong lời ru của mẹ dành cho trẻ , những hình ảnh nào gợi ra?
HELP mình với
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài thơ ngày của cha muốn gửi gắm đến cho ta thông điệp: Hãy yêu thương cha, người đã nuôi nấng dạy dỗ ta nên người. Chúng ta hiểu thêm phần nào sự vất vả, hy sinh của người cha.
Bài thơ ngày của cha muốn gửi gắm đến cho ta thông điệp: Hãy yêu thương cha, người đã nuôi nấng dạy dỗ ta nên người. Chúng ta hiểu thêm phần nào sự vất vả, hy sinh của người cha
Đêm trăng đẹp, bầu trời trong xanh như một tấm gương khổng lồ phản chiếu ánh trăng bạc. Trăng con gái, với ánh sáng êm ái, đang nhẹ nhàng rọi xuống mặt đất. Trong đêm trăng này, có một cô gái trẻ tên là Linh. Cô sống trong một ngôi làng nhỏ bên bờ sông. Linh yêu thích đêm trăng và thường đi dạo bên sông vào những đêm như thế này. Khi cô đi dạo, ánh trăng chiếu xuống mặt nước, tạo ra những gợn sóng ánh sáng đẹp mắt. Linh cảm thấy như mình đang đi trên một con đường bằng bạc, dẫn đến một thế giới huyền bí. Đột nhiên, cô nghe thấy tiếng hát mềm mại từ xa. Tiếng hát đó giống như tiếng chim hót, nhưng lại mang một nét gì đó quen thuộc. Linh cố gắng tìm kiếm nguồn gốc của tiếng hát, và cuối cùng, cô thấy một bóng người đang đứng trên một hòn đảo nhỏ giữa sông. Bóng người đó là một cô gái xinh đẹp, với mái tóc dài đen óng ả và đôi mắt sáng như sao. Cô gái đó là Trăng Con Gái, đang hát một bài hát về tình yêu và hạnh phúc. Linh cảm thấy như mình đang được mời vào một thế giới khác, một thế giới nơi tình yêu và hạnh phúc là những điều duy nhất tồn tại. Cô quyết định đi đến hòn đảo và tham gia vào bài hát của Trăng Con Gái. Khi Linh và Trăng Con Gái hát cùng nhau, ánh trăng chiếu xuống mặt nước càng trở nên sáng hơn. Những gợn sóng ánh sáng đẹp mắt trở nên rõ ràng hơn, và không khí trở nên trong lành và tươi đẹp hơn. Đêm trăng đẹp, với sự hiện diện của Trăng Con Gái, đã trở thành một đêm không thể quên đối với Linh. Cô cảm thấy như mình đã tìm thấy một phần của bản thân trong bài hát của Trăng Con Gái, và cô biết rằng mình sẽ luôn nhớ đến đêm trăng đẹp này.
Đoạn trích trên nằm ở phần kết của truyện “Thạch Sanh”, khi mà sau những trận đánh oanh liệt, các hoàng tử, tướng lĩnh – quân sĩ của mười tám nước buộc phải khuất phục, buộc phải cởi giáp ra hàng vì thua kém trước sức mạnh và đức nhân của Thạch Sanh.
Tóm tắt ngắn gọn các sự việc xảy ra trước đó:
Qua cảnh bữa cơm “nhỏ xíu” nhưng đầy phép màu (nồi cơm cứ hết lại đầy), tác giả khắc họa được đức nhân, tài đức của Thạch Sanh, vừa giản dị lại vừa phi thường trong hành động và tấm lòng.