Hey các tình yêu giúp mình làm bài này với
- Em hãy tưởng tượng và viết tiếp kết thúc câu chuyện " Sơn Tinh , Thủy Tinh "
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tác giả đã sử dụng hiện pháp nhân hóade su dung bai van them sinh dong và neu len các hình ảnh trc khi mưa
Bài thơ viết theo cách nói lối đồng dao, có 63 câu thơ rất ngắn, có 10 câu chỉ có 1 chữ, có 37 câu thơ 2 chữ. 6 câu thơ 3 chữ, 9 câu thơ 4 chữ, và chỉ có 1 câu thơ 5 chữ. Qua sự khảo sát ấy, ta thấy cách viết của Khoa rất tự nhiên, hồn nhiên, câu thơ nối tiếp xuất hiện theo cảm nhận và cảm xúc từ sắp mưa đến mưa rồi, và sau cùng là hình ảnh người bố của Khoa đi cày về trong cơn mưa dữ dội, tầm tã.
Mở đầu bài thơ như một tiếng reo của trẻ thơ cất lên: Sắp mưa / sắp mưa. Mẫn cảm nhất là loài mối bay ra để đón mưa. Tài thật, sao mà bé Khoa phân loại được, nhận diện được tuổi tác những con mối: Mối trẻ / Bay cao / Mối già / Bay thấp. Tiếp theo là bầy gà con Rối rít tìm nơi / ẩn nấp. Ông trời, cây mía, kiến, lá khô, cỏ gà, bụi tre, hàng bưởi, chớp, sấm, cây dừa, ngọn mùng tơi... được chú bé nói tới, nhắc tới. Tác giả sử dụng nhân hoá khá hay, tạo nên những liên tưởng thú vị, thể hiện sự tưởng tượng phong phú. Mây đen kéo phủ đầy trời, tưởng như Ông trời / mặc áo giáp đen / Ra trận. Lá mía dài, nhọn sắc. Gió thổi, lá mía xào xạc bay, khác nào Muôn nghìn cây mía / Múa gươm. Kiến chạy mưa, như vỡ tổ, nhà thơ tưởng như Kiến / Hành quân / Đầy đường. Không khí hùng tráng của lịch sử dân tộc thời chống Mĩ đã phản chiếu vào thơ Khoa. Từ ông trời đến nghìn cây mía, đàn kiến, tất cả đều ra trận, đều múa gươm đều hành quân, tất cả đều tham gia vào cuộc diễu binh hùng vĩ (thơ của Tố Hữu). Cả một không gian rộng lớn chuyển động vì sắp mưa: Lá khô / Gió cuốn Bụi bay / Cuồn cuộn, cỏ gà, bụi tre, hàng bưởi, cây dừa, ngọn mùng tơi - thế giới cây cỏ này được nhân hoá. Cách nhận xét của chú bé 9 tuổi khá tinh tế, hóm hỉnh, cỏ gà rung tai nghe. Bụi tre Tần ngần – Gỡ tóc. Hàng bưởi trĩu quả, trong gió, như một người hiền đang đu đưa - bế lũ con - Đầu tròn - trọc lốc. Gió thổi mỗi lúc một mạnh. Cây dừa Sải tay – Bế, ngọn mùng tơi nhảy múa. Một không gian nghệ thuật, một thế giới tạo vật cựa quậy, sống động, chuyển động khi trời sắp mưa. Tất cả đều có linh hồn, có cảm giác, có hành động... được thể hiện qua các hình ảnh nhân hoá rất ngộ nghĩnh, đáng yêu. Sắp mưa, sấm chớp rung chuyển, rạch xé trời đất. Chớp rạch trời ngang trời... Sấm như một tên hề Ghé xuống sân - Khanh khách - Cười. Đó là cảm nhận vũ trụ của tuổi thơ.
a, Đêm khuya đường phố rất lẳng lặng.
-> Sửa: thay bằng từ vắng lặng.
b, b/ Lĩnh vực kinh doanh béo bổ này đã thu hút được sự đầu tư của nhiều công ty lớn.
-> Sửa: thay bằng từ béo bở.
Bài làm
Ta là thanh gươm thần trong trong truyện Sự tích Hồ Gươm, chắc các bạn rất
muốn biết rõ về ta. Vậy hôm nay nhân buổi rỗi rãi, đất nước thanh bình ta sẽ kể lại
câu chuyện này cho các bạn nghe.
Năm ấy, khi ta đang yên ổn nằm ở bên mình đức Long Quân để bảo vệ người
mỗi khi người gặp bất trắc. Thì bỗng một hôm, ta nhận được lệnh của đức Long
Quân:
- Ngươi hãy chuẩn bị lên trần gian cứu nhân dân khỏi lũ giặc cướp nước bạo
tàn.
Nghe thấy nhân dân đang gặp hoạn nạn, ta thấy cần phải ngay lập tức cứu giúp
dân lành. Bởi vậy, khi Đức Long Quân phán truyền ta liền tuân lệnh ngay, ngài
nói:
- Ngươi hãy lên đó trước và để lại cái chuôi nạm ngọc, ta sẽ có cách gửi lên
cho ngươi sau. Nhưng nhớ lên đó một cách thật khéo léo, đừng xuất hiện bất ngờ
khiến bà con hoảng sợ.
Tuân lệnh đức Long Quân, đêm đó ta chờ anh ngư dân Lê Thận đi đánh cá mới
vội hoá vào lưới của anh ta. Lần thứ nhất khi kéo lên thấy ta, anh ta tưởng ta chỉ là cục sắt bình thường nên vứt lại biển khơi, cho đến lần thứ hai cũng vậy, ta đâm ra lo quá. Nhưng may thay đến lần thứ ba, anh đã phát hiện ra ta là một thanh gươm nên đưa về nhà. Về nằm ở góc nhà Lê Thận rồi, ta lại lo lắng không biết làm cách nào để gặp được chủ tướng của nghĩa quân. Thật may, anh đã gia nhập nghĩa quân. Khi đó ta thì ta biết chắc chủ tướng Lê Lợi sẽ ghé qua nhà Lê Thận. Ta cứ ung dung ngồi chờ. Cho đến một hôm, Lê Lợi đến nhà Lê Thận chơi, ta liền phát sáng báo hiệu cho chủ tướng biết và ta còn cố tình làm nổi bật dòng chữ “Thuận thiên” để chủ tướng biết ta là một thanh gươm quý. Nhưng có lẽ Lê Lợi cũng không nhận ra điều đó nên thản nhiên đút ta vào bao gươm của ông. Cho đến một hôm, đức Long Quân gửi lên cho ta chiếc chuôi và người đã khéo léo để nó trên cây trước mắt của Lê Lợi. Người chủ tướng thông minh này đã nghĩ ngay đến lưỡi gươm ở nhà Lê Thận, do vậy trở về ông liền tra chuôi vào chiếc gươm, chúng ta vừa như in, thế là ông đã nhận ra ta là một thanh gươm quý, lúc đó ta nghe thấy ông ta reo lên rất to:
- Đây là ý trời phó thác cho minh công làm việc lớn.
Từ đó, ta luôn bên cạnh Lê Lợi và cũng từ đó tình thế thay đổi hẳn, nghĩa quân đã liên tục dành được những chiến công mới khiến bọn giặc bắt đầu lo sợ. Nghĩa quân của ta chiến đấu khí thế hơn trước nhiều. Thế ta ngày càng mạnh, thế địch ngày càng yếu. Nghĩa quân đi đến đâu quân giặc chết như ngả rạ đến đó. Vậy là chẳng bao lâu sau trên đất nước chẳng còn một bóng quân thù nào cả. Ta rất vui mừng khi thấy nhân dân reo hò, hạnh phúc trước thắng lợi của Lê Lợi. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ được một năm thì ta nhận được lệnh của đức Long Quân đòi ta trở về dưới kia với rùa Kim Quy. Ta cảm thấy rất buồn vì phải xa những con người anh hùng dũng cảm, những người dân hiền lành, chất phác. Ta nhớ hôm đó trời quang, mây tạnh, vua Lê cùng các quan trong triều đang dạo thuyền trên hồ thì anh bạn rùa ngàn tuổi xuất hiện. Trong lúc mọi người đang kinh ngạc, ta liền động đậy báo hiệu cho vua Lê Lợi biết. Hiểu ý của ta, vua Lê tháo ngay gươm đưa trả cho rùa vàng. Thấm thoát đã bao năm, ta trở về chốn Thuỷ cung, ấy vậy mà trong lòng ta vẫn không nguôi nhớ về trần gian, do vậy thỉnh thoảng ta lại nhờ thần Kim Quy nổi lên mặt nước xem tình hình dân chúng dạo này ra sao. Thấy đất nước ta ngày một giàu đẹp là ta vui lắm rồi.
Thôi đã muộn rồi, ta phải trở về thuỷ cung không Long Quân lại trách phạt. Hẹn
các cháu một dịp khác nhau nhé.
# Chúc bạn học tốt #
Tôi là một thanh gươm báu của đức Long Vương dưới thủy cung. Thời khởi thủy tôi đã cùng với Long Vương chinh chiến trên các chiến trường ác liệt để có thể thống nhất được Long cung thành một thể như ngày nay. Xét theo một khía cạnh nào đó tôi còn có thể được coi là bậc “khai quốc công thần”, có công lao to lớn, mang trong mình sức mạnh phi thường mà những thanh kiếm thông thường không thể có được. Long Vương cũng rất coi trọng tôi, nhưng năm ấy trên hạ thế xảy ra nhiều biến loạn, đức Long Vương đau lòng trước thực trạng lầm tham của dân chúng mà quyết định cử tôi lên trần gian một chuyến để giúp người đứng đầu nghĩa quân chính nghĩa mang tên Lam Sơn giành chiến thắng trước bọn phản tặc nhẫn tâm.
Tôi không chỉ là một thanh gươm vô tri vô giác mà có linh khí như một vị thần linh thực sự. Vì vậy mà sau khi nhận nhiệm vụ mà Long Vương giao, tôi không hề nề hà, than thở mà ngay lập tức xuất phát đi làm nhiệm vụ. Trước hết để thực hiện trọng trách mà Long Vương giao, tôi phải tự tìm cho mình vị chủ nhân xứng đáng, có đủ sức mạnh, bản lĩnh và tấm lòng nhân hậu để có thể cùng tôi đánh bại quân giặc. Tôi xuất hiện không hề toàn vẹn, không phải một thanh gươm hoàn chỉnh mà tôi phân thân thành hai bộ phận, lưỡi kiếm và chuôi kiếm. Và chỉ khi người đứng đầu nghĩa quân kia có thể tìm thấy cả hai bộ phận ấy thì tôi mới phát huy sức mạnh một cách toàn vẹn.
Đây cũng chính là thử thách mà tôi đặt ra, buộc người chủ tướng ấy phải hoàn thành. Trước hết, phần lưỡi kiếm tôi để mắc vào lưỡi kiếm của một người ngư dân. Tại sao tôi không để Lê Lợi trực tiếp tìm ra mà lại để người ngư dân này tìm thấy ư? Tất cả đều có lí do, bởi người ngư dân tên Lê Thận này là một con người có tấm lòng yêu nước, có tài, đặc biệt là hết sức trung thành với chủ tướng của mình, một lòng phò tá chủ tướng để giành chiến thắng cuối cùng. Tôi lựa chọn Lê Thận, và phần lưỡi kiếm này của tôi chính là sợi dây gắn kết giữa vị chủ tướng với bậc hiền quân.
Hôm ấy Lê Thận mang lưới ra bờ sông đánh cá, tôi đã cố tình không để cho anh ta kéo được bất cứ con cá nào, đến tận gần trưa tôi mới để lưỡi kiếm mắc vào lưới. Khi kéo lưới lên, thấy lưới nặng anh ta rất vui vẻ, hành động cũng khẩn trương lạ thường, khác hẳn với cái vẻ uể oải lúc trước. Nhưng khi kéo lên thấy chỉ có thanh sắt bị bùn đất bám dính không nhìn ra hình dáng thì anh ta lại thất vọng mà ném lưỡi kiếm xuống sông. Lần hai kéo lên thấy vẫn là thanh sắt nọ,anh ta một lần nữa bực mìn mà ném xuống sông. Nhưng lần thứ ba kéo được, anh ta lấy làm kì lạ lắm, mang thanh sắt ra bờ sông rửa sạch, thấy vẻ sáng bóng, sắc bén của lưỡi kiếm thì anh ta rất ngạc nhiên, sau đó không nói gì mà mang lưỡi gươm về để trong nhà.
Trong một lần bị quân Minh phục kích giữa rừng, Lê Lơi và một số người trên đường chạy trốn, tôi đã cố tình dẫn mọi người đến ngôi nhà nhỏ của Lê Thận, và cũng phát sáng để thu hút sự chú ý của họ. Lúc ấy Lê Lợi đã rất bất ngờ, đặc biệt khi nhìn thấy dòng chữ Thuận Thiên trên lưỡi kiếm thì càng đăm chiêu. Biết được lai lịch của người trong nhà của mình, Lê Thận đã rất xúc động mà xin đi theo phò tá cho Lê Lợi. Quả nhiên Lê Lợi là một người biết trọng dụng hiền tài, nhận thấy vẻ chân thành của Lê Thận thì lập tức đồng ý cho Lê Thận gia nhập vào nghĩa quân, cũng từ đó mà họ vào sinh ra tử cùng nhau.
Sau cuộc gặp gỡ với lưỡi kiếm trong nhà Lê Thận, một lần nữa tôi dẫn dắt Lê Lợi đến khu rừng khi đang ẩn nấp quân giặc, thấy ánh sáng phát ra từ một ngọn cây, Lê Lợi đã lại gần và nhặt được chuôi kiếm. Lúc ấy đôi mắt của người chủ tướng này sáng rực như tìm ra một chân lí nào đó. Sau đó mang chuôi kiếm về nhà của Lê Thận và lắp chúng lại với nhau. Và khi ấy tôi đã hoàn chỉnh, sức mạnh được quy tụ và phát huy một cách tối đa nhất. Trong những trận chiến sau đó tôi đã đồng hành cùng Lê Lợi đánh đuổi giặc Minh, nghĩa quân liên tiếp thắng lợi, quân Minh đại bại mà rút về nước.
Sau khi nghĩa quân đại thắng, Lê Lợi lên ngôi vua, lúc ấy tôi vẫn đồng hành một thời gian để xem người này có phải một vị vua mẫu mực hay không. Quả nhiên, đây là một con người dũng mãnh khi chiến đấu nhưng lại là một vị minh quaann hiền từ. Trong một lần cùng dạo thuyền với nhà vua trên hồ tả vọng, sứ giả Rùa Vàng của đức Long Vương hiện lên, tôi biết thời gian quay về của mình đã đến nên chủ động chuyển động lại gần sứ giả. Vua Lê Lợi sau khi biết Long Vương đòi lại gươm thần thì rất kính cẩn dâng tôi cho Rùa vàng, sau đó tôi cùng Rùa Vàng trở về Long Cung. Cũng sau ngày hôm đó hồ Tả Vọng này được đổi lại tên, gọi là Hồ Hoàn Kiếm hay Hồ Gươm, như để ghi nhớ sự kiện trả gươm này.
Bài làm
Câu 1:
* Các quốc gia cổ đại phương Đông là:
+ Ai Cập
+ Lưỡng Hà
+ Ấn Độ
+ Trung Quốc.
* Các quốc gia cổ đại phương Tây là:
+ Hy Lạp
+ Rô-ma
Câu 2: Thành tựu văn hóa cổ đại phương Đông
-Toán học
+Tìm ra số pi=3.16
+Tìm ra diện tích hình tròn, hình tam giác, thể tích hình cầu
+Làm các phép toán cộng trừ nhân chia... từ 1triệu
- Kiến trúc
+Xây dựng kim tự tháp ở Ai Cập, Khu đền tháp ở Ấn Độ, thành Ba-bi-lon ở Lưỡng Hà
+ Sáng tạo ra lịch
- Chữ viết(chữ tượng hình)
* Thành tựu văn hóa cổ đại phương Tây
+Sáng tạo ra lịch(dương lịch)
+Chữ viết: sáng tạo ra hệ chữ cái a,b,c
đạt nhiều thành tựu về toán học, sử học, văn học, vật lí, triết học. Xuất hiện nhiều nhà khoa học nổi tiếng(Pi-ta-go)
- kiến trúc:
+Đền Pác -tê-nông ở (Hi Lạp), thần vệ nữ Mi-lô...
# Chúc bạn học tốt #
thời gian | địa điểm | kinh tế | |
các quốc gia cổ đại phương Đông | cuối thiên niên kỉ thứ IV đầu thiên niên kỉ thứ III TCN | lưu vực những dòng sông lớn | nông nghiệp |
các quốc gia cổ đại phương Tây | đầu thiên niên kỉ I TCN | trên hai bán đảo Ban-căng và I-ta-li-a | thủ công nghiệp và thương nghiệp |
Sơn Tinh đang dự cuộc họp báo nghe báo cáo về những hậu quả cũng như thiệt hại do cơn lũ gây ra thì có tin cấp báo: "Báo cáo Sơn Thần, một phần của đoạn đê xung yếu ngăn nước tràn vào thành phố đã bị vỡ, đề nghị ngài về ngay ạ". Thế là cơn lũ lại tràn về, dòng nước của Thuỷ Tinh. Sự quyết tâm gây lũ lụt của Thuỷ Tinh và ý chí quyết không để lũ lụt gây thiệt hại cho nhân dân của Sơn Tinh lại tạo nên trận chiến. Qua mấy ngàn năm phát triển, ngày nay họ đọ sức với nhau bằng máy xúc, máy ủi, xi măng cốt thép, máy bay trực thăng, điện thoại di động...
Sơn Tinh nghe tin vội điều máy bay trực thăng về nơi xảy ra sự cố. Ngồi trên máy bay nhìn đoạn đê xung yếu bị vỡ, mọi vật cứ nổi lềnh bềnh trên nước khiến ngài đau lòng. Và giữa dòng nước kia Thuỷ Tinh đang chỉ huy dâng nưosc lên phá vỡ hoàn toàn đoạn đê, Sơn Tinh cho máy bay hạ xuống. Sơn Tinh dùng điện thoại di động gọi cho chỉ huy hạm đội phụ trách việc cứu trợ đồng bào. Sơn Tinh nói:
- Hạm đội một nghe rõ trả lời, anh đã cứu hết được nhân dân ở những nơi cơn lũ đang đi qua chưa?
Vị chỉ huy trưởng lúng túng:
- Dạ thưa, cơn lũ mạnh quá xuồng của chúng em không tiếp cận được, chúng em đang cố hết sức có thể.
Vẻ mặt lo âu trên khuôn mặt Sơn Tinh lộ rõ. Thuỷ Tinh đang đứng trên xe lội nước để ra giữa lũ chiến đấu với Sơn Tinh. Đứng giữa dòng lũ, Thuỷ Tinh tự đắc nói:
- Sơn Tinh kia, lần này thì ngươi sẽ phải nhận lấy thất bại. Với đội quân hùng hậu của ta, ta sẽ làm cho tất cả
Lời nói của Thuỷ Tinh không làm giảm đi ý chí của Sơn Tinh. Sơn Tinh cho điều các máy xúc, máy ủi tới đem theo những bao tải cát để ngăn chặn dòng lũ. Hàng nghìn bao tải cát được đem tới. Hàng ngàn người đang xếp từng bao tải cát để hàn lại đoạn đê bị vỡ. Nhưng không ngờ, tưởng rằng dòng lũ đã được ngăn chặn lại bị Thuỷ Tinh dồn hết nội lực tấn công vào đoạn đê xung yếu nhất. Có lẽ những bao tải cát kia chưa phải là một trở ngại quá khó khăn đối với Thuỷ Tinh; đoạn đê lại bị vỡ. Những tiếng cười đắc chí vang lên từ phía quân của Thuỷ Tinh cùng với tiếng nước ồ ồ đổ vào vùng dân cư ở phía trong đê. Đồ đạc, những thứ dụng cụ gia đình đang nỏi lềnh bềnh trên mặt nước. Máy xác gà, có trôi xuôi. Trời đã quá trưa nhưng Sơn Tinh vẫn không nuốt nổi một hạt cơm. Sự khổ cực khốn đốn của nhân dân và nét mặt ngạo nghễ của Thần Nước như từng lưỡi dao đâm vào tim gan chàng. Có điện báo từ nơi cứu hộ đồng bào:
- Thưa ngài, chúng em đã dùng xuồng, ca nô cứu được nhiều người nhưng vẫn còn có người bị mắc kẹt trên nóc nhà, họ đang bị đói.
Nghe thấy vậy, Sơn Tinh liền điều một máy bay phản lực đem lương thực, thuốc men tới để cứu đói và cũng ngăn chặn nguồn bệnh phát sinh.
Nước lũ mỗi ngày một dâng cao. Gió ào ào, mưa tầm tã, cây cối ngả nghiêng, có nhiều cây cổ thụ đã bị đổ, các tuyến đường giao thông chìm trong biển nước, nhiều vùng dân cư bị cô lập. Một ngày trôi qua mà vẫn không có kết quả gì chuyển biến. Sơn Tinh đã thức suốt đêm để mỗi khi cơn lũ lên cao kịp đối phó. Sáng sớm hôm sau, cùng Sơn Tinh đối phó với dòng lũ còn có những quan chức tối cao của Chính phủ, ai cũng đau đáu một điều mong dòng lũ rút sớm để cuộc sống của nhân dân được bình yên. Sơn Tinh điều thêm máy xúc hút nước từ đoạn đê vỡ bơm ra sông Hồng, sông Nhuệ. Xe chở xi măng cốt thép được điều tới. Lợi dụng cơ hội Thuỷ Tinh đang đắc ý mở tiệc ăn mừng, Sơn Tinh cho quân đổ xi măng hàn khẩn quãng đê vỡ. Vì mừng quá sớm, tửơng rằng Sơn Tinh đã chịu thua, Thuỷ Tinh thả sức ăn uống đến nỗi say mềm không còn biết điều gì. Khi Thuỷ Tinh tỉnh dậy ra xem thì đoạn đê mới đã chặn dòng lũ, nhiều trạm bơm hoạt động suốt ngày đêm trên nhiều tuyến sông, cuộc sống của nhân dân đã gần trở lại bình thường. Mọi sự tức giận của Thuỷ Tinh được dồn hết vào sự tấn công đoạn đê mới vỡ nhưng không được. Một lần nữa Thuỷ Tinh quay cuồng trong thất vọng. Đây chắc là lần thua đau đớn nhất của Thuỷ Tinh, tưởng mình đã nắm chắc phần thắng mà lại chịu thất bại. Mọi người vui mừng ôm lấy Sơn Tinh, dù ngày xưa hay ngày nay với những công cụ hiện đại thì người thua vẫn là Thuỷ Tinh.
Vậy là mùa bão lụt của năm nay đã qua, nhân dân lại được sống yên bình. Với những máy móc khoa học kĩ thuật, Sơn Tinh lại một lần nữa chiến thắng. Em mong rằng năm sau, nhiều năm nữa Thuỷ Tinh sẽ không dâng nước đánh
tớ chép
Các bạn nhanh lên nhé Phan cảm ơn :)