K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 2 2019

“Tuổi thơ tôi không được may mắn như bao đứa trẻ khác. Từ khi sinh ra tôi đã mồ côi cha. Một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn, mẹ là người cha, người mẹ tuyệt vời nhất trên đời này.

Nhưng khi tôi lên chín tuổi, thời gian quá ngắn giữa mẹ và tôi thế nhưng mẹ đã bỏ tôi một mình bơ vơ trên cõi đời này mà ra đi. Chỉ chín tuổi tôi còn quá nhỏ để hiểu được sâu sắc việc mãi mãi không có mẹ bên cạnh. Nhưng hình ảnh ngày nào của mẹ thì không bao giờ phai trong tôi, mỗi bước chân tôi đi như có bóng mẹ soi đường, chỉ tôi. Mẹ là người sống mãi mãi trong lòng tôi.

Mẹ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ, mẹ luôn sống vì tôi. Tuy cuộc sống vất vả và phải sống chung với căn bệnh hiểm nghèo nhưng mẹ sống rất lạc quan, yêu đời. Mẹ tôi cao, làn da xám đen vì nắng gió. Khuôn mặt phúc hậu, hiền từ. Mẹ luôn dạy bảo tôi những điều tốt nhất. Mẹ động viên tôi những khi tôi buồn, tôi thất bại. Mẹ luôn lo lắng, mang những điều tốt đẹp đến cho tôi còn tôi thì chỉ biết làm mẹ buồn, mẹ khóc.

Mẹ dạy tôi rất nhiều điều “Phải sống trung thực, ngay thẳng. Phải biết ơn nhưng không được nhớ oán. Phải biết tha thứ yêu thương người khác. Nhất định chị em phải đoàn kết với nhau mà sống, đừng để mọi người chê cười con không có dạy”. Đó là tất cả những gì mẹ để lại cho tôi trước lúc ra đi. Lúc đó, tôi chẳng hiểu gì cả, tôi sống vô tư có mẹ cũng như không có mẹ. Nhưng Mẹ ơi? Giờ con mới hiểu mồ cô mẹ là gì? Giờ con mới biết những lời nói đó là tài sản quý giá nhất mà mẹ đã dành cho con. Con nhớ me nhiều lắm, nhất định cn sẽ làm theo những gì mẹ dạy.

Mẹ tôi đã vượt qua khó khăn để sống và tôi cũng sẽ thế. Mẹ luôn là một vầng ánh sáng soi dẫn đường tôi. Những nụ cười của mẹ sao nó cứ hiện mãi trong đầu tôi cả lúc mẹ ra đi nữa. Giờ tôi muốn được nắm tay mẹ, muốn được ngồi vào mẹ nhưng tôi không thể! Mẹ tôi rất thương yêu tôi, mẹ đã hi sinh cuộc đời mình để tôi được sống tốt hơn. Ngày ấy, lúc mẹ đau đớn giữa đêm khuya, thấy mẹ đau tôi chẳng biết làm gì mà chỉ biết khóc. Mẹ nắm tay tôi và cười trong những giọt nước mắt “Mẹ không sao đâu con. Thế là tôi đã ngủ thiếp đi, sao tôi lại khờ dại đến ngu ngốc thế chứ? Tôi hiểu mẹ yêu tôi nhường nào và tôi cũng vậy. Tuy giờ không có mẹ bên cạnh nhưng mẹ vẫn sống trong tâm trí tôi. Tôi sẽ sống thật tốt để mẹ được vui lòng, giờ tôi chỉ có thể làm được thế thôi.

Mẹ tôi là người thế đó, tôi chỉ có thể nói là mẹ tôi rất tuyệt. Mẹ là người tôi yêu quý nhất trên đời và dù me đi xa nhưng mẹ vẫn như còn đó đứng bên cạnh tôi. Giá như, tôi được sống với mẹ dù chỉ là một ngày. tôi sẽ chăm sóc cho mẹ, việc mà tôi chưa từng làm, tôi sẽ làm mẹ vui, không làm mẹ phải khóc. Và điều tôi muốn nói với mẹ là “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi! Con rất muốn”.

Hỡi những ai còn mẹ thì đừng làm mẹ mình phải khóc, dù chỉ là một lần!”

Đề 1 :

“Tuổi thơ tôi không được may mắn như bao đứa trẻ khác. Từ khi sinh ra tôi đã mồ côi cha. Một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn, mẹ là người cha, người mẹ tuyệt vời nhất trên đời này.

Nhưng khi tôi lên chín tuổi, thời gian quá ngắn giữa mẹ và tôi thế nhưng mẹ đã bỏ tôi một mình bơ vơ trên cõi đời này mà ra đi. Chỉ chín tuổi tôi còn quá nhỏ để hiểu được sâu sắc việc mãi mãi không có mẹ bên cạnh. Nhưng hình ảnh ngày nào của mẹ thì không bao giờ phai trong tôi, mỗi bước chân tôi đi như có bóng mẹ soi đường, chỉ tôi. Mẹ là người sống mãi mãi trong lòng tôi.

Mẹ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ, mẹ luôn sống vì tôi. Tuy cuộc sống vất vả và phải sống chung với căn bệnh hiểm nghèo nhưng mẹ sống rất lạc quan, yêu đời. Mẹ tôi cao, làn da xám đen vì nắng gió. Khuôn mặt phúc hậu, hiền từ. Mẹ luôn dạy bảo tôi những điều tốt nhất. Mẹ động viên tôi những khi tôi buồn, tôi thất bại. Mẹ luôn lo lắng, mang những điều tốt đẹp đến cho tôi còn tôi thì chỉ biết làm mẹ buồn, mẹ khóc.

Mẹ dạy tôi rất nhiều điều “Phải sống trung thực, ngay thẳng. Phải biết ơn nhưng không được nhớ oán. Phải biết tha thứ yêu thương người khác. Nhất định chị em phải đoàn kết với nhau mà sống, đừng để mọi người chê cười con không có dạy”. Đó là tất cả những gì mẹ để lại cho tôi trước lúc ra đi. Lúc đó, tôi chẳng hiểu gì cả, tôi sống vô tư có mẹ cũng như không có mẹ. Nhưng Mẹ ơi? Giờ con mới hiểu mồ cô mẹ là gì? Giờ con mới biết những lời nói đó là tài sản quý giá nhất mà mẹ đã dành cho con. Con nhớ me nhiều lắm, nhất định cn sẽ làm theo những gì mẹ dạy.

Mẹ tôi đã vượt qua khó khăn để sống và tôi cũng sẽ thế. Mẹ luôn là một vầng ánh sáng soi dẫn đường tôi. Những nụ cười của mẹ sao nó cứ hiện mãi trong đầu tôi cả lúc mẹ ra đi nữa. Giờ tôi muốn được nắm tay mẹ, muốn được ngồi vào mẹ nhưng tôi không thể! Mẹ tôi rất thương yêu tôi, mẹ đã hi sinh cuộc đời mình để tôi được sống tốt hơn. Ngày ấy, lúc mẹ đau đớn giữa đêm khuya, thấy mẹ đau tôi chẳng biết làm gì mà chỉ biết khóc. Mẹ nắm tay tôi và cười trong những giọt nước mắt “Mẹ không sao đâu con. Thế là tôi đã ngủ thiếp đi, sao tôi lại khờ dại đến ngu ngốc thế chứ? Tôi hiểu mẹ yêu tôi nhường nào và tôi cũng vậy. Tuy giờ không có mẹ bên cạnh nhưng mẹ vẫn sống trong tâm trí tôi. Tôi sẽ sống thật tốt để mẹ được vui lòng, giờ tôi chỉ có thể làm được thế thôi.

Mẹ tôi là người thế đó, tôi chỉ có thể nói là mẹ tôi rất tuyệt. Mẹ là người tôi yêu quý nhất trên đời và dù me đi xa nhưng mẹ vẫn như còn đó đứng bên cạnh tôi. Giá như, tôi được sống với mẹ dù chỉ là một ngày. tôi sẽ chăm sóc cho mẹ, việc mà tôi chưa từng làm, tôi sẽ làm mẹ vui, không làm mẹ phải khóc. Và điều tôi muốn nói với mẹ là “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi! Con rất muốn”.

Hỡi những ai còn mẹ thì đừng làm mẹ mình phải khóc, dù chỉ là một lần!”

13 tháng 2 2019

đố mak cx đăng nội quy đồ thần kình 

-_-

13 tháng 2 2019

ai kb ko

Các bạn xem bài mik viết thế này có hay ko nhé !!! Có gì cần sửa thì bảo mik nhé !!!!Đề bài : Nhân dịp Tết cổ truyền vừa qua , trường em có tổ chức Ngày hội gói bánh chưng xanh , em hãy tả lại cảnh đó :                                                                      Bài làm :  Có lẽ chiếc bánh chưng xanh vào mỗi dịp Tết cổ truyền đã quá quen thuộc đối với mỗi...
Đọc tiếp

Các bạn xem bài mik viết thế này có hay ko nhé !!! Có gì cần sửa thì bảo mik nhé !!!!

Đề bài : Nhân dịp Tết cổ truyền vừa qua , trường em có tổ chức Ngày hội gói bánh chưng xanh , em hãy tả lại cảnh đó :

                                                                      Bài làm :

  Có lẽ chiếc bánh chưng xanh vào mỗi dịp Tết cổ truyền đã quá quen thuộc đối với mỗi người dân Việt Nam . Chiếc bánh chưng được gọi lá dong kèm với gạo , đỗ và thịt là món ăn tượng trưng cho đất , mà khi ăn rồi muốn ăn thêm lần nữa . Nhân dịp muốn tổ chức cho chúng em một cái Tết ấm cúng và vui vẻ chúng em , nhà trường đã tổ chức ngày hội gói bánh chưng xanh . Tâm trạng của em rất là vui và hào hứng

  Rồi ngày hôm đó đến , không khí của ngôi trường nhộn nhịp và đầm ấm hẳn lên . Đúng bảy giờ , chúng em có mặt tại lớp rồi mang ghế ra ngoài sân xếp hàng . Đến bảy rưỡi , cô tổng phụ trách phổ biến qua về ý nghĩa của chiếc bánh chưng , sau đó , chúng em được thưởng thức những tiết mục văn nghệ rất đặc sắc . Trên trời , những chú chim hót líu lo như đang đến thăm chúng em . Xung quanh , các bạn nào cũng chăm chú nghe cô tổng phụ trách phát biểu . Cả trường lúc đó rất im lặng để nghe phổ biến những công việc hôm nay .

   Sau khi được phổ biến xong , mỗi lớp cử ra ba bạn để gói bánh chưng trên sân . Lúc đó , cảnh tượng rất là đông vui và sôi động hẳn lên . Lớp nào cũng cổ vũ mong lớp mình dành được chiếc bánh đẹp nhất . Gói bánh xong , em thấy mâm bánh của lớp mình đẹp hơn nhiều so với các lớp còn lại . Khi giám khảo đã chấm điểm xong , chúng em di chuyển vào trong lớp để gói bánh . Làm xong chiếc bánh chưng , có cái thì lòi đỗ , lòi thịt , có cái thì to quá , có cái thì nhỏ quá , nhưng ai cũng vui khi đã làm được một chiếc bánh chưng do chính tay mình làm .

   Đến tầm mười giờ , tất cả các lớp bắt đầu đi luộc bánh . Ngồi trông nồi bánh chưng , em thấy mùi hương của bánh chưng nghi ngút với mùi hương lá dong tạo nên một nồi bánh thật thơm và ngon . Đợi mãi đến tận năm tiếng sau , nồi bánh mới được vớt ra . Bánh vớt ra vẫn còn nóng bốc khói lên nhìn rất đẹp . Rồi từng mâm bánh một được mang vào lớp để chuẩn bị cho phần thi trưng bày bánh trước trường . Mâm bánh của lớp em gồm một lọ hoa đào , 3 đĩa bánh chưng , cà tím , cà pháo như bao lớp khác . Nhìn sang lớp 6A6 , em thấy lớp đó trình bày mâm bánh của mình rất đẹp . Nhưng em lại thấy ấn tương về mâm bánh của mình hơn , vì mâm bánh của lớp em là cả một công sức , tấm lòng mà mọi người bỏ ra để làm những chiếc bánh chưng đẹp đến vậy . Chiếc thì màu tím , chiếc thì màu xanh , còn có chiếc thì màu hơi đỏ trông rất bắt mắt . Sau đó , chúng em ngồi nghe giải , cuối cùng sau bao nhiêu thời gian làm bánh , thì lớp em đã được giải nhì . Lúc đó , em với cả lớp rất vui .

   Em rất thích ngày hội này . Nó không chỉ đơn thuần là ngày hội làm bánh chưng xanh , mà là một ngày hội để chúng em được gắn kết bên nhau nhiều hơn . Em muốn sau này các về sau , ngày hội này vẫn sẽ mãi được tổ chức ở trường em .

3
15 tháng 2 2019

hay lắm

10 tháng 11 2020

BẠN VIẾT HAY HƠN MÌNH ĐẤY

Bài làm

                                             " Hôm qua còn lấm tấm   
                                               Chen lẫn màu lá xanh  
                                               Sáng nay bừng lửa thẫm  
                                               Rừng rực cháy trên cành. "

Nhà thơ Lê Huy Hòa đã viết một bài văn như thế. Có người học trò nào lại không thương, không nhớ sắc màu đỏ rực của những cánh phượng hồng và âm thanh râm ran của những tiếng ve gọi hè da diết? Và như quy luật của tạo hóa muôn đời này, tuổi học trò, phượng vĩ và tiếng ve lạ kì luôn gắn với mùa thi, mùa hạ.

Trong sân bất cứ ngôi trường nào trên đất nước Việt Nam yêu dấu bạn cũng có thể tìm được một cấy phượng, phượng là loài hoa gắn bó nhiều nhất với tuổi học trò. Và tuổi thơ của tôi và các bạn cùng trường cũng gắn bó với một cây phượng như thế.

Cây đã được trồng từ lâu nên cao và to lắm. Nhìn từ xa, trông cây phượng như một người khổng lồ với mái tóc xanh mướt. Dáng phượng nghiêng nghiêng duyên dáng. Rễ cây ngoằn ngoèo bò trên mặt đất như một con bạch tuộc khổng lồ bám chặt vào nền dất. Gốc cây phượng xù xì mốc thếch. Cây phượng đã già, thân cây to hơn cả một vòng tay ôm của một cô học trò lớp 6 như tôi. Thân cây to, vỏ màu nâu xỉn – màu của quê hương đất mẹ. Chạm vào thân cây, tôi thấy sần sùi, nham nhám, nó chai sần như bàn tay của bác nông dân lao động cần cù. Người mẹ thiên nhiên đã đã khoác cho thân chiếc áo giáp cứng cáp khiến mỗi thân cây như một chàng hiệp sĩ. Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Tán nó xòe rộng cả một khoảng sân. Từ thân chẽ thành nhiều nhánh nhánh giống như cái chạc. Cành vươn ra tứ phía, uyển chuyển la đà.

Mùa xuân, cây phượng ra lá. Lá phượng xanh non, mát rượi, ngon lành như lá me. Lá ban đầu xếp lại như còn e ngại điều gì. Nhưng khi được tắm nắng xuân, lá lại xòe ra cho gió đưa đây, rồi lá ánh lên một màu xanh nhũn nhãn, đậm đà. Theo dòng thời gian, lá mỗi ngày một sẫm hơn, dày hơn, cứng cáp hơn giống lá me, màu xanh thẫm mọc song song hai bên cuống trông xa như đuôi con chim phượng, chắc vì thế mà cây có tên là phượng.

Xuân qua, hè tới, phượng bắt đầu nở hoa. Phượng nở đồng loạt, kết thành từng chùm đỏ rực trông như những mặt trời bé con tinh nghịch trên những vòm lá xanh tươi. Hoa phượng có năm cánh, bốn cánh đỏ tươi và một cánh có đốm trắng. Trên những cành cây, những cánh phượng tươi thắm như những nàng công chúa bướm xinh đẹp đang khoác lên mình chiếc váy màu lửa. Phượng có mùi hương hoa chẳng giống loài hoa nào, một mùi hương mà chỉ đám học trò chúng tôi mới hiểu. Lúc này, những tán cây rợp mát, kết lại với nhau thành một cái cổng vòm mang sắc đỏ rực rỡ như một chiếc cổng diệu kì dẫn tới một cung điện nguy nga trong những câu chuyện cổ tích thần tiên. Vào những ngày hè oi bức, còn gì thú vị hơn khi được vui đùa cùng đám bạn dưới cái cổng vòm mát rượi này cơ chứ! Chúng     tôi    thường kể cho  nhau  nghe  những câu chuyện tuổi học trò. Mấy bạn nam nghịch ngợm thì lấy nhị phượng chơi chọi gà,những bạn nữ thì lại tách những cánh phượng làm thành chú bướm xinh ép vào trang vở.  khi mà tiếng gọi thân thương của mùa hè như vang lên trên từng cành cây, từng bụi cỏ là lúc phượng nở nhiều nhất. Một màu đỏ nồng nàn trên cây. Màu hoa phượng đỏ thắm như máu, như màu máu của biết bao đồng bào dân tộc đã hy sinh vì Tổ quốc mến yêu. Màu máu đó như đã hòa quyện với màu phượng, để nhắc nhở chúng tôi phải nhớ đến những chiến sĩ, những đồng bào của dân tộc mà cố gắng học thật giỏi để mai sau xây dựng Tổ quốc giàu đẹp. Lúc ấy, phượng già trẻ lại, bừng bừng sức sống.Và chúng tôi đã vào hẳn trong mùa phượng. Tôi lại nhớ đến câu chuyện kể của bà:

- Ngày xưa, khi mặt đất còn lãnh lẽo, Ngọc Hoàng đã đưa các con mình xuống trần gian để đem hơi ấm cho muôn loài. Nhưng các con ngài bị kẻ ác hãm hại, Ngọc Hoàng đã chọn cây phượng để treo Mặt Trời.

Ôi ! Phượng có một quá khứ tuyệt vời. Một quá khứ vinh quang, hào hùng và đáng yêu đến thế! Và đáng yêu hơn khi thực tại phượng luôn làm đẹp cho đời.

Mỗi lần nhắc đến mùa hè, đến cây phượng đỏ rực thì mọi người lại không thể không nhắc đến sinh vật tuyệt diệu của tạo hóa, của thiên nhiên: loài ve mùa hạ. Hàng trăm chú ve nhỏ náu mình trong những cành cây phượng và mải miết hòa tấu cho dàn đồng ca.  Tiếng ve không hay như tiếng hót của chị Sơn Ca, chị Họa Mi mà đơn giản tiếng ve chính là lời ca của mùa hè. Tiếng ve vang lên khắp nơi: ở góc trường, ở trong từng lùm cây, từng bụi cỏ, và cả ở những cái cửa sổ của lớp học. Tiếng ve như mang một ý nghĩa sâu kín mà người lớn không thể nào hiểu được, chỉ có đám học trò này mới có thể hiểu được vì tiếng ve có biệt danh rất dễ thương là “lời ca học trò” mà. Đã là lời ca của học trò thì phải rất gắn bó với học trò chứ. Vậy cho nên từ trước đến nay tiếng ve như một người bạn thân của các cô, cậu học trò. Tiếng ve cũng thúc dục đám học trò chúng tôi một mùa thi cuối cũng của năm học, chuẩn bị nghỉ hè với bao dự định đầy ắp niềm vui. Nhưng điều quan trọng nhất là tiếng ve báo hiệu đã đến lúc xa trường, xa bạn bè, xa thầy cô. Nhưng dù có xa cách mấy, nó vẫn luôn ở trong tim, trong tâm trí của mỗi học trò.

 Qua hè, hoa phượng tàn dần, Mỗi làn gió thổi, cánh phượng rơi lả tả trên sân giống như xác pháo. Sân trường đẹp lắm, giống cái thảm hoa. Chúng tôi quét sân nhưng luyến tiếc muốn giữ lại cánh phượng thân yêu. Hết hoa, phượng lại để trái non dài, mỏng, xanh, đung đưa nhè nhẹ trên cành.

Sang đông, cây phượng cũng ào ạt thay lá, cành cây trở nên khẳng khiu. Dáng cây trầm ngâm nhìn vẻ héo tàn của mùa đông giá rét. Lúc này, cây phượng trông như không còn sức sống, nhưng tôi có ngờ đâu dòng nhựa trong cây vẫn tràn trề tuôn chảy, những lộc non đang giấu mình, chờ ngày vươn lên, sinh sôi nảy nở và hẹn ngày đơm bông, làm đẹp cho sân trường.

Cứ mỗi lần nhìn thấy cây phượng, nghe tiếng ve kêu thì lòng học trò sao nao nức quá. Chính vì vậy mà cây phượng và tiếng ve luôn là kí ức tươi đẹp mà học trò còn giữ lại. Ôi, hoa phượng đỏ rực và cả tiếng ve rộn ràng, tất cả đã tạo nên một mùa hè tuyệt vời, một mùa hè mà sẽ mãi khắc ghi trong tim tôi như một hồi ức tuyệt đẹp của tuổi thơ.

# Chúc bạn học tốt #

13 tháng 2 2019

bạn có tra mạng ko

13 tháng 2 2019

Lên viẹtjack nha bn soạn đầy đủ luôn!

13 tháng 2 2019

dung day

15 tháng 2 2019

 Càng đổ dần về hướng mũi Cà Mau thì sông ngòi, kênh rạch càng bủa giăng chi chít như mạng nhện.

- Dòng sông Năm Căn mênh mông, nước ầm ầm đổ ra biển ngày đêm như thác, cá nước bơi hàng đàn đen trũi nhô lên hụp xuống như người bơi ếch giữa những đầu sóng trắng.

- Thuyền xuôi giữa dòng con sông rộng hơn ngàn thước, trông hai bên bờ, rừng đước dựng lên cao ngất như hai dãy trường thành vô tận.

- Vẫn là cái quang cảnh quen thuộc của một xóm chợ vùng rừng cận biển thuộc tỉnh Bạc Liêu, với những túp lều lá thô sơ cổ xưa nằm bên cạnh những ngôi nhà gạch văn minh hai tầng, những đống gỗ cao như núi chất dựa bờ, những cột đáy, thuyền chài, thuyền lưới, thuyền buôn dập dềnh trên sông...

13 tháng 2 2019

phải biết quan sát .Sau dó thì nhận xét , liên tưởng , tưởng tượng , so sánh,......để làm cho sự diễn đạt gợi cảm hơn .

                             CHÚC BẠN HỌC TỐT

13 tháng 2 2019

Trả lời................

Khi làm văn tả cảnh ta cần phải biết quan sát sau đó thì nhận xét  , tưởng tuongj , so sánh , liên tưởng ,...để làm cho bài văn gợi cảm hơn

....................học tốt........................

13 tháng 2 2019

Thiên nhiên tạo hóa có bốn mùa, mỗi mùa là một bước chuyển biến của thời gian: xuân, hạ, thu, đông. Từng mùa đến rồi lại đi, ta đều nhận thấy được những biểu hiện thay đổi rất rõ ràng thông qua thời tiết, sinh vật và môi trường. Nhưng có lẽ, hai hàng cây bên đường chính là nhân chứng thấu đáng nhất để ta chiêm nghiệm về sự khác biệt giữa bốn mùa. Chắc có lẽ, mùa xuân là mùa nhộn nhịp, vui tươi nhất của hai hàng cây bên đường. Tất cả đều tràn ngập sức sống như vừa được hồi sinh sau một trời đông lạnh lẽo. Chúng khoác lên mình một bộ áo mới, màu xanh của sự sống, màu xanh của sự trong lành. Chúng đùa vui, tung hứng cho các loài chim bay về tụ hội mà nhảy, mà hót líu lo vang lừng. Rồi khi xuân qua, hè tới... mang theo cái nóng bức, cái oi nồng đặc trưng riêng của nó. Tuy nhiên, mùa hè lại là mùa của cây cối, là mùa của trái ngon, là mùa của quả ngọt. Hai hàng cây bên đường như chung vui, chúng cũng dang rộng cánh tay, như những người khủng lồ xanh mà rợp mát khắp cả đường đi. Tràn trề hết cả mùa xuân và mùa hạ, mùa thu là mùa mà hai hàng cây bên đường phải cởi bỏ lớp lá của mình. Những chiếc lá bắt đầu chuyển sang vàng rồi cũng lìa cành mà chung vui với đất. Lúc này, đi trên đường cứ tưởng đi đến vùng đất mới, lá vàng trải khắp nơi, vương lên cả những bụi rậm ven đường. Để rồi đông, hai hàng cây trơ trụi cả, cứ như những người đàn ông chẳng mặc đồ, đang thử sức mình trước cái rét, cái lạnh của gió đông. Lúc này là lúc tất cả sức sống của nó dần được tích tụ nhiều hơn để chuẩn bị cho xuân về, chuẩn bị cho những chồi non, những chiếc lá mới. Hai hàng cây trọi trơ, cũng chẳng còn những chú chim lui về hay những bông hoa nào chớm nở. Có lẽ nói đây là mùa làm không những các cây bên đường mà toàn bộ cây cối đều cảm thấy đơm buồn. Tóm lại, xuân, hạ, thu, đông cứ như một vòng tuần hoàn vậy, cứ bắt đầu, kết thúc rồi lại bắt đầu.... cứ thế mang đến sự sống, mang đến một nét đặc trưng quen thuộc đến khó tả cho tất cả mọi người chúng ta.

(In nghiêng: nhân hóa; In đậm: so sánh)

13 tháng 2 2019

<a href='#'>ttttt</a>