K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 1

Đại từ giúp làm câu văn ngắn gọn, dễ hiểu và tránh lặp lại quá nhiều thông tin

11 tháng 1

Được

11 tháng 1

Đề 1:

Bóng đá – môn thể thao vua luôn nhận được sự quan tâm của rất nhiều người. Trong các trận bóng đá em đã từng xem trên truyền hình, có lẽ trận đấu bán kết giải bóng đá U23 châu Á giữa Việt Nam và Quatar vào ngày 23/01/2018 để lại trong em và cả trong lòng người dân Việt Nam những kỷ niệm và nhiều cảm xúc sâu sắc nhất. Trận bóng được diễn ra tại sân bóng Thường Châu, Trung Quốc. Sân bóng lớn hình chữ nhật có các đường kẻ trắng lớn ngang dọc phù hợp với luật chơi. Dưới sân là lớp cỏ xanh mướt giúp các cầu thủ khi chạy trên sân được an toàn hơn. Trên khán đống nghịt dù thời tiết có lạnh những vẫn vang tiếng hò hét, cổ vũ. Tiếng kèn khai mạc trận đấu vang lên, cầu thủ Việt Nam mặc áo trắng và cầu thủ Quatar mặc áo đỏ tiến vào sân. Tiếng reo hò lại vang thật to thật rõ khi các cầu thủ xuất hiện. Lần lượt hai đội chào cờ, các cầu thủ đặt tay lên ngực mình nhẩm theo bài quốc ca hùng tráng đang vang lên. Tiếng còi của trọng tài báo hiệu trận đấu bắt đầu. Người chuyền đường bóng đầu tiên chính là cầu thủ Xuân Trường – đội trưởng đội bóng U23 Việt Nam. Bóng được chuyền đi, 22 cầu thủ trên sân bắt đầu di chuyển theo chiến thuật của riêng đội mình giành bóng, kiến tạo những đường bóng để ghi bàn. Các cầu thủ U23 có quả đá phạt từ cự ly 11m nên nhanh chóng ghi bàn mở đầu tỷ số 1 – 0 nghiêng về Quatar. Nhưng rất nhanh chóng sau đó, cầu thủ Quang Hải của Việt Nam ghi bàn bằng một cú sút ấn tượng san bằng 1 đều. Không chỉ trên khán đài tại trận đấu tiếng hò reo cũng như cờ Việt Nam được tung bay, ngồi trước màn hình vô tuyến em và bố em cũng reo hò ầm ĩ cổ vũ cho đội tuyển Việt Nam. Chẳng bao lâu, các cầu thủ Quatar lại ghi thêm bàn thắng, nhưng cũng chỉ sau 2 phút, cầu thủ Quang Hải lại lập chiến công ghi bàn lần nữa. Kết thúc trận đấu với tỉ số hòa nên hai đội tuyển bước vào đấu hiệp phụ. Hai hiệp phụ trôi qua trong không khí đầy ganh đua và quyết liệt nhưng cũng không phân thắng bại nên bắt buộc phải đá luân lưu để tìm ra đội vào chung kết. Những lượt đá luân lưu vô cùng căng thẳng diễn ra. Không chỉ những người sút bóng, thủ môn mà thậm chí khán giả cũng hồi hộp, theo dõi từng phút giây. Và cuối cùng cầu thủ Vũ Văn Thanh đứng trước quả sút cuối cùng quyết định chiến thắng của Việt Nam. Cả đất nước như vỡ òa khi cầu thủ Văn Thanh đã hoàn thành tốt nhiệm vụ, Việt Nam tiến thẳng vào chung kết đầy oai phong. Đến bây giờ, em vẫn không thể quên sự kịch tích và thú vị của trận đấu ngày hôm đó. Em thật sự tự hào khi đội tuyển U23 Việt Nam đã giành chiến thắng trước đối thủ mạnh là đội tuyển U23 Quatar.Bóng đá – môn thể thao vua luôn nhận được sự quan tâm của rất nhiều người. Trong các trận bóng đá em đã từng xem trên truyền hình, có lẽ trận đấu bán kết giải bóng đá U23 châu Á giữa Việt Nam và Quatar vào ngày 23/01/2018 để lại trong em và cả trong lòng người dân Việt Nam những kỷ niệm và nhiều cảm xúc sâu sắc nhất. Trận bóng được diễn ra tại sân bóng Thường Châu, Trung Quốc. Sân bóng lớn hình chữ nhật có các đường kẻ trắng lớn ngang dọc phù hợp với luật chơi. Dưới sân là lớp cỏ xanh mướt giúp các cầu thủ khi chạy trên sân được an toàn hơn. Trên khán đống nghịt dù thời tiết có lạnh những vẫn vang tiếng hò hét, cổ vũ. Tiếng kèn khai mạc trận đấu vang lên, cầu thủ Việt Nam mặc áo trắng và cầu thủ Quatar mặc áo đỏ tiến vào sân. Tiếng reo hò lại vang thật to thật rõ khi các cầu thủ xuất hiện. Lần lượt hai đội chào cờ, các cầu thủ đặt tay lên ngực mình nhẩm theo bài quốc ca hùng tráng đang vang lên. Tiếng còi của trọng tài báo hiệu trận đấu bắt đầu. Người chuyền đường bóng đầu tiên chính là cầu thủ Xuân Trường – đội trưởng đội bóng U23 Việt Nam. Bóng được chuyền đi, 22 cầu thủ trên sân bắt đầu di chuyển theo chiến thuật của riêng đội mình giành bóng, kiến tạo những đường bóng để ghi bàn. Các cầu thủ U23 có quả đá phạt từ cự ly 11m nên nhanh chóng ghi bàn mở đầu tỷ số 1 – 0 nghiêng về Quatar. Nhưng rất nhanh chóng sau đó, cầu thủ Quang Hải của Việt Nam ghi bàn bằng một cú sút ấn tượng san bằng 1 đều. Không chỉ trên khán đài tại trận đấu tiếng hò reo cũng như cờ Việt Nam được tung bay, ngồi trước màn hình vô tuyến em và bố em cũng reo hò ầm ĩ cổ vũ cho đội tuyển Việt Nam. Chẳng bao lâu, các cầu thủ Quatar lại ghi thêm bàn thắng, nhưng cũng chỉ sau 2 phút, cầu thủ Quang Hải lại lập chiến công ghi bàn lần nữa. Kết thúc trận đấu với tỉ số hòa nên hai đội tuyển bước vào đấu hiệp phụ. Hai hiệp phụ trôi qua trong không khí đầy ganh đua và quyết liệt nhưng cũng không phân thắng bại nên bắt buộc phải đá luân lưu để tìm ra đội vào chung kết. Những lượt đá luân lưu vô cùng căng thẳng diễn ra. Không chỉ những người sút bóng, thủ môn mà thậm chí khán giả cũng hồi hộp, theo dõi từng phút giây. Và cuối cùng cầu thủ Vũ Văn Thanh đứng trước quả sút cuối cùng quyết định chiến thắng của Việt Nam. Cả đất nước như vỡ òa khi cầu thủ Văn Thanh đã hoàn thành tốt nhiệm vụ, Việt Nam tiến thẳng vào chung kết đầy oai phong. Đến bây giờ, em vẫn không thể quên sự kịch tích và thú vị của trận đấu ngày hôm đó. Em thật sự tự hào khi đội tuyển U23 Việt Nam đã giành chiến thắng trước đối thủ mạnh là đội tuyển U23 Quatar.

Đề 2:

Ngày lạnh giá nhất vào mùa đông năm ngoái là ngày mà em không thể nào quên. Cũng nhờ vào ngày hôm đó mà em biết sống có ích, có ý nghĩa hơn. Em và Mai sống cùng một xóm từ ngày trước. Vì hay sang chơi nên em cũng biết nhà bạn ấy không được khá giả cho lắm. Mai là một cô bạn rất tốt bụng, bạn ấy đã giúp đỡ em rất nhiều trong học tập. Hai đứa lúc nào cũng bám nhau như sam, không bao giờ cãi vã gì cả. Em còn nhớ, mùa đông năm ngoái trời rất lạnh, chỉ cần bước ra ngoài sẽ cảm nhận được cái rét cắt da cắt thịt. Chúng em phải mặc thật nhiều áo ấm mới có thể đi tới trường. Đúng vào hôm trời rét nhất, em thấy Mai ngồi run cầm cập, môi nhợt nhạt, chân tay lạnh cóng lại. Khi nhìn lên người bạn em mới thấy bạn ấy chỉ mặc một chiếc áo mỏng bên trong và một chiếc áo len cũ bên ngoài. Thấy vậy, em thương bạn lắm, em đến bên nắm lấy bàn tay lạnh cóng của Mai và hỏi: - Cậu mặc ít áo thế này lạnh lắm phải không? Mai cười và đáp lại em: - Không sao đâu, tớ mặc thế này quen rồi, như thế là đủ ấm rồi! Trong đầu em lúc đó bỗng nảy ra ý định tặng lại cho Mai chiếc khăn len em đang quàng trên cổ. Chiếc khăn đó mẹ đã mất rất nhiều thời gian để đan tặng em đúng dịp sinh nhật vừa rồi. Em rất quý chiếc khăn đó nhưng vì thương bạn nên em không hề thấy tiếc chút nào. Ban đầu Mai cứ từ chối, em năn nỉ mãi bạn ấy mới chịu nhận lấy. Mai nói cảm ơn em rất nhiều lần. Khi bạn ấy quàng chiếc khăn vào em thấy mặt bạn như đỡ nhợt nhạt hơn, em cũng cảm thấy vui hơn vì đã giúp Mai bớt lạnh. Trên đường về nhà em lại hơi lo lắng. Em sợ mẹ buồn vì em đã cho bạn món quà sinh nhật mẹ tặng. Vừa về đến cổng đã thấy mẹ đứng đón em, em không biết phải nói với mẹ như thế nào. Thấy em không quàng khăn, mẹ vội hỏi: - Trời lạnh thế này sao con không quàng khăn vào, nhỡ bị ốm thì sao? Em ngại ngùng bước đến và nói một cách ấp úng: - Mẹ ơi, hôm nay con thấy Mai chỉ mặc hai chiếc áo mỏng nên ... con đã tặng lại bạn ... chiếc khăn của mẹ rồi ạ. Con xin lỗi vì không giữ quà mẹ tặng! Em cứ nghĩ mẹ sẽ mắng em vì không biết trân trọng quà mẹ tặng, không ngờ mẹ lại ôm em vào lòng và dịu dàng nói: - Con của mẹ ngoan quá, con lớn thật rồi, đã biết quan tâm đến người khác. Mẹ không trách con đâu. Lúc đó em thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc lắm. Ngày mùa đông giá rét cũng trở nên ấm áp hơn. Kể từ đó em luôn tự nhủ phải biết quan tâm đến bạn bè, đến mọi người xung quanh và làm thật nhiều việc tốt để mẹ vui lòng.

11 tháng 1

Đề 1: Tả lại một cảnh sinh hoạt mà em có dịp quan sát hoặc tham dự


Bài văn tham khảo:

Mỗi tuần, vào sáng thứ Hai, em đều tham gia vào buổi lễ chào cờ tại trường. Đây là một cảnh sinh hoạt không thể thiếu trong đời sống học sinh, nơi thể hiện tinh thần đoàn kết, lòng yêu nước và sự nghiêm túc trong học tập. Hôm nay, em xin kể lại một buổi lễ chào cờ mà em đã tham dự.

Khi tiếng trống trường vang lên, tất cả học sinh nhanh chóng xếp hàng ngay ngắn, tạo thành những hàng thẳng tắp. Lúc đó, không khí trở nên trang trọng hơn bao giờ hết. Các bạn học sinh từ lớp lớn đến lớp nhỏ đều mặc đồng phục chỉnh tề, đứng thẳng người, mắt nhìn về phía lá cờ Tổ quốc đang bay phấp phới trong gió. Tất cả đều lặng lẽ, chờ đợi giây phút thiêng liêng nhất của buổi lễ.

Trên sân trường, các thầy cô giáo cũng có mặt, đứng ở khu vực lễ đài, theo dõi toàn bộ buổi lễ. Mỗi học sinh đều ý thức được tầm quan trọng của buổi lễ, bởi đây không chỉ là nghi thức đầu tuần mà còn là dịp để chúng em bày tỏ lòng biết ơn với Tổ quốc, với những thế hệ đi trước đã hy sinh cho độc lập, tự do của đất nước.

Khi các thầy cô và các em học sinh trong đội nghi thức tiến hành kéo lá cờ, từng bước chân đều chắc chắn, từng cử chỉ đều nghiêm túc. Khi lá cờ được kéo lên cao, mọi người cùng hát vang bài Quốc ca. Tiếng hát vang lên như một làn sóng mạnh mẽ, tràn đầy tự hào. Những lời ca ấy không chỉ là lời nhắc nhở về trách nhiệm mà còn là lời khẳng định tình yêu đối với đất nước. Đặc biệt, giây phút ấy, em cảm thấy vô cùng tự hào về đất nước mình, về những con người đã hy sinh để bảo vệ Tổ quốc.

Sau khi hát Quốc ca xong, thầy hiệu trưởng lên phát biểu. Thầy đã khen ngợi những thành tích mà trường đạt được trong tuần qua, đồng thời nhắc nhở chúng em về những nhiệm vụ trong tuần mới. Câu chuyện của thầy khiến em càng thêm yêu quý mái trường và tự nhủ rằng mình sẽ cố gắng học tập chăm chỉ hơn nữa. Sau lời phát biểu, buổi lễ chào cờ kết thúc, nhưng không khí trang nghiêm và những suy nghĩ về trách nhiệm của mỗi học sinh vẫn đọng lại trong lòng em suốt cả ngày hôm đó.

Buổi lễ chào cờ sáng thứ Hai đã kết thúc nhưng cảm giác tự hào và phấn khởi vẫn còn vang vọng trong em. Cảnh sinh hoạt này luôn nhắc nhở em về trách nhiệm và nghĩa vụ của mỗi công dân, mỗi học sinh trong việc học tập và rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội và đất nước.


Đề 2: Kể lại một trải nghiệm vui của em


Bài văn tham khảo:

Cuộc sống của mỗi người đều chứa đựng những trải nghiệm thú vị và đáng nhớ. Mỗi kỷ niệm đều mang lại cho chúng ta những bài học và cảm xúc riêng. Một trong những trải nghiệm vui mà em nhớ mãi là chuyến dã ngoại cùng lớp vào cuối năm học vừa qua. Đây là một chuyến đi không chỉ giúp chúng em thư giãn mà còn là dịp để gắn kết tình bạn và tạo nên những kỷ niệm khó quên.

Sáng hôm ấy, lớp em được thầy cô tổ chức một chuyến đi dã ngoại đến khu du lịch sinh thái gần thành phố. Cả lớp đều rất háo hức và mong chờ chuyến đi này, bởi chúng em không chỉ được thư giãn mà còn được tham gia vào nhiều hoạt động thú vị. Khi xe bus chở chúng em đến nơi, không khí trong lành, cảnh vật xung quanh tươi đẹp khiến ai cũng cảm thấy thích thú. Những dãy cây xanh mướt, những bông hoa rực rỡ sắc màu tạo thành một bức tranh thiên nhiên tuyệt vời.

Chúng em bắt đầu chuyến đi bằng việc tham gia các trò chơi tập thể như đua xe đạp đôi, chèo thuyền trên hồ và đặc biệt là trò chơi kéo co. Đối với trò kéo co, cả hai đội đều hết sức thi đấu. Các bạn trong lớp em hò hét cổ vũ nhiệt tình, ai cũng thể hiện sự quyết tâm để giành chiến thắng. Cảm giác kéo dây, lực kéo mạnh mẽ từ những bạn đồng đội khiến em cảm thấy phấn chấn vô cùng. Sau những phút giây căng thẳng, lớp em giành chiến thắng trong trò chơi này. Tiếng reo hò vang lên, cả lớp ôm nhau ăn mừng, dù có một chút mệt mỏi nhưng niềm vui trong lòng lại khiến tất cả quên đi mọi khó khăn.

Sau các trò chơi, chúng em cùng nhau ngồi dưới bóng cây lớn, thưởng thức những món ăn nhẹ mà thầy cô đã chuẩn bị sẵn. Những món bánh, trái cây, nước mía ngọt ngào khiến tất cả chúng em cảm thấy như được tiếp thêm năng lượng để tiếp tục vui chơi. Những câu chuyện cười, những tiếng cười vui vẻ của các bạn khiến không khí thêm phần sôi động. Đây thực sự là một ngày đáng nhớ, không chỉ bởi những trò chơi thú vị mà còn bởi những khoảnh khắc giao lưu, thân mật giữa các bạn trong lớp.

Buổi chiều, chúng em cùng nhau tham gia một buổi dã ngoại nho nhỏ, đi bộ tham quan các khu vực trong khu du lịch. Cảnh sắc thiên nhiên tuyệt vời, không khí trong lành và những hoạt động vui nhộn đã khiến chuyến đi trở nên thật sự đáng nhớ. Chuyến đi dã ngoại này không chỉ giúp em có những phút giây thư giãn mà còn giúp em hiểu hơn về giá trị của tình bạn và tình đồng đội.

Khi trở về, ai nấy đều cảm thấy tiếc nuối vì chuyến đi kết thúc quá nhanh. Nhưng trong lòng mỗi người, những kỷ niệm tuyệt vời và những tiếng cười vẫn còn vẹn nguyên. Đây là một trải nghiệm vô giá mà em sẽ mãi nhớ trong suốt quãng thời gian sau này. Chuyến dã ngoại ấy không chỉ là một dịp thư giãn mà còn là một cơ hội để chúng em gắn kết với nhau, cùng nhau chia sẻ niềm vui và xây dựng những kỷ niệm đẹp trong hành trình học tập của mình.

11 tháng 1

Hàng tuần vào chiều thứ sáu, lớp tôi sẽ tổ chức một buổi sinh hoạt tổng kết thi đua. Buổi sinh hoạt này diễn ra trong tiết học cuối cùng và được cô giáo chủ nhiệm giám sát.

Cô giáo yêu cầu lớp trưởng tổng kết lại kết quả thi đua của các tổ, và bạn Hòa lớp trưởng đã đại diện cho cả lớp đề ra mục tiêu thi đua của tháng tới. Sau khi phát biểu xong, cô giáo yêu cầu Hòa lấy ý kiến của các bạn trong lớp. Một câu hỏi của Hòa đưa ra đã khiến cả lớp im lặng. Một vài phút sau, Lan Anh - tổ trưởng của tổ ba - đã đưa ra ý kiến của mình về bạn Tùng, một học sinh mới trong lớp. Lan Anh cho rằng Tùng là một cậu bạn nghịch ngợm, thường xuyên bị thầy cô nhắc nhở và ảnh hưởng đến thành tích của lớp. Lan Anh đề nghị cần có những biện pháp kiểm điểm đối với Tùng.

Sau ý kiến phát biểu thẳng thắn của Lan Anh, cả lớp bắt đầu tranh luận. Có bạn đưa ra ý kiến tán thành, có bạn lại phản đối. Trong ấn tương của riêng tôi, dù Tùng có tính cách khá nghịch ngợm, nhưng cậu bạn lại rất tốt bụng và hay giúp đỡ mọi người. Đúng lúc này, lớp trưởng đề xuất việc giải quyết vấn đề này:

- "Thưa các bạn cùng cô giáo, trước khi bàn luận tiếp về vấn đề này, tôi xin ghi nhận ý kiến của bạn Lan Anh, và đồng ý với một số quan điểm của bạn. Tùng là một học sinh mới chuyển đến lớp chúng ta không lâu. Quả thật bạn Tùng có tính cách nghịch ngợm, nhưng cậu ấy lại là một người bạn rất tốt. Trong học tập, Tùng có thành tích khá nổi trội và thường xung phong trả lời những câu hỏi, bài tập khó của giáo viên. Đối với bạn bè, Tùng cũng luôn nhiệt tình giúp đỡ như giảng bài cho các bạn học kém, giúp một số bạn đến muộn trực nhật... Nên tôi nghĩ bên cạnh những khuyết điểm, Tùng cũng có rất nhiều ưu điểm cần được ghi nhận và chúng ta nên cho bạn một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm."

Nhờ những dẫn chứng vô cùng thuyết phục của lớp trưởng Hòa, cả lớp bắt đầu tranh luận sôi nổi và những ý kiến tán thành dường như ngày càng nhiều hơn. Tuy nhiên, Tùng đã tự mình đứng lên kiểm điểm và hứa sẽ cải thiện tình hình.

Cuối cùng, giáo viên chủ nhiệm yêu cầu cả lớp bỏ phiếu để đưa ra quyết định. Tất cả thành viên trong lớp đều đồng ý cho Tùng một cơ hội sửa chữa. Lan Anh cũng đã thay đổi quan điểm của mình.

Để kết thúc buổi sinh hoạt, Hòa đã trình bày các mục tiêu của tuần mới và buổi sinh hoạt đã kết thúc một cách tốt đẹp.

tham khảo

tick nha

11 tháng 1

**Tả cảnh sinh hoạt trong một buổi lễ chào cờ sáng thứ hai tại trường** Mỗi sáng thứ Hai, buổi lễ chào cờ là một hoạt động quan trọng không thể thiếu đối với tất cả các học sinh trong trường em. Đây không chỉ là dịp để chúng em thể hiện lòng yêu nước, mà còn là cơ hội để nhìn lại những thành tích đã đạt được trong tuần qua và tiếp thêm động lực cho tuần học mới. Em luôn cảm thấy háo hức và tự hào mỗi khi tham gia buổi lễ này. Khi tiếng trống trường vang lên, tất cả học sinh xếp hàng ngay ngắn trên sân trường. Mỗi lớp đều có một hàng đứng thẳng tắp, đồng đều và chỉnh chu. Các bạn học sinh, dù là lớp lớn hay lớp nhỏ, đều mặc đồng phục chỉnh tề. Mọi người đều đứng trang nghiêm, mắt nhìn lên lá cờ Tổ quốc đang phấp phới bay trong gió, tạo nên một không khí vô cùng trang trọng. Đặc biệt, trong giây phút đó, em cảm thấy như mình là một phần của đất nước, được hòa chung vào niềm tự hào của cả dân tộc. Khi thầy hiệu trưởng bước lên bục phát biểu, mọi người lặng im lắng nghe. Thầy gửi đến chúng em những lời động viên đầy ý nghĩa về những thành tích mà trường đã đạt được trong tuần qua. Thầy cũng nhắc nhở chúng em về tinh thần học tập, rèn luyện và yêu thương, đoàn kết trong môi trường học đường. Những lời phát biểu ấy như những ngọn lửa thắp sáng niềm tin và nhiệt huyết trong lòng mỗi học sinh. Em cảm thấy vô cùng tự hào khi là học sinh của trường và tự nhủ sẽ cố gắng hơn nữa trong tuần học tiếp theo. Tiếp theo là phần hát Quốc ca, một khoảnh khắc mà em luôn cảm thấy rất thiêng liêng. Mọi người đồng thanh cất lên lời hát, tiếng hát của các bạn học sinh vang vọng khắp sân trường. Những lời hát vang lên mạnh mẽ, đầy niềm tự hào và kính trọng. Chúng em hát với tất cả tâm huyết, bởi mỗi lời ca như một lời nhắc nhở về lịch sử hào hùng của dân tộc, về những người đã hy sinh để chúng em có được cuộc sống tự do, hòa bình ngày hôm nay. Kết thúc buổi lễ, không khí trang nghiêm dần qua đi, nhưng cảm giác tự hào và phấn chấn vẫn đọng lại trong mỗi người. Các bạn học sinh trở lại lớp học, nhưng trong lòng ai cũng cảm thấy một nguồn năng lượng mới, sẵn sàng đối mặt với những thử thách trong tuần học sắp tới. Buổi lễ chào cờ sáng thứ Hai đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống học sinh của em, mang lại cho chúng em không chỉ là niềm tự hào mà còn là sự nhắc nhở về trách nhiệm của mỗi người đối với đất nước và cộng đồng. Em luôn trân trọng những giây phút ấy, bởi đó không chỉ là một buổi sinh hoạt đơn giản mà là dịp để chúng em cùng nhau khẳng định tình yêu với Tổ quốc, với mái trường thân yêu, và với những hoài bão lớn lao trong tương lai.

11 tháng 1

Trong khổ thơ thứ ba bài "Mẹ vắng nhà ngày bão," tình cảm của mẹ dành cho ba bố con được miêu tả là một tình yêu sâu sắc và sự lo lắng chu đáo. Mẹ không chỉ quan tâm đến những công việc hàng ngày mà mẹ còn lo lắng cho cả sự an toàn và hạnh phúc của các con trong những ngày khó khăn. Dù mẹ vắng nhà, tình thương của mẹ vẫn luôn hiện hữu qua những hành động và suy nghĩ của mẹ đối với gia đình.

11 tháng 1

@Vo Thanh Ha bạn hãy nhập câu hỏi vào phần hỏi bài nhé

11 tháng 1

Khi giặc Ân kéo quân đến chân núi Trâu, tình thế nguy cấp, Gióng từ một đứa trẻ ba tuổi không nói không cười bỗng vươn vai biến thành một tráng sĩ oai phong lẫm liệt. Hình ảnh này tượng trưng cho sự trưởng thành vượt bậc, sức mạnh tiềm tàng của dân tộc khi đất nước lâm nguy.

Gióng mặc áo giáp sắt, cưỡi ngựa sắt, tay cầm roi sắt xông thẳng ra trận tiền. Ngựa sắt của Gióng không chỉ là một con vật mà là một chiến mã phi thường, phun ra lửa, hỗ trợ đắc lực cho Gióng trong chiến đấu. Gióng dùng roi sắt đánh tan tác quân giặc, quân giặc chết như rạ. Hình ảnh roi sắt và ngựa sắt phun lửa thể hiện sức mạnh phi thường, vũ khí thần kỳ mà nhân dân ta ước mơ có được để đánh giặc.

Trong quá trình chiến đấu, roi sắt của Gióng bị gãy. Thay vì nao núng, Gióng đã nhổ những cụm tre bên đường để làm vũ khí tiếp tục chiến đấu. Chi tiết này vô cùng ý nghĩa, thể hiện tinh thần dũng cảm, kiên cường, không chịu khuất phục trước kẻ thù. Đồng thời, nó cũng cho thấy sự ứng biến linh hoạt, sáng tạo của người Việt trong chiến đấu, biết tận dụng mọi vật liệu có sẵn để chống giặc.

Cuối cùng, với sức mạnh phi thường và tinh thần chiến đấu quả cảm, Gióng đã đánh tan quân giặc Ân, bảo vệ bờ cõi đất nước. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Gióng cưỡi ngựa lên đỉnh núi Sóc Sơn, cởi áo giáp sắt bỏ lại rồi cả người lẫn ngựa bay về trời. Chi tiết Gióng bay về trời mang ý nghĩa thiêng liêng hóa người anh hùng, đồng thời thể hiện sự bất tử của Gióng trong lòng nhân dân. Gióng không màng danh lợi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ đã trở về với cõi vĩnh hằng, sống mãi trong tâm trí người dân Việt Nam.

10 tháng 1

Giúp các học sinh tỏ lòng biết ơn với các thầy cô giáo vào ngày nhà giáo Việt Nam

10 tháng 1

Gửi gắm lòng biết ơn với thầy cô giáo

10 tháng 1

Để hạn chế ánh nắng gay gắt chiếu vào ngôi nhà hướng Tây của mình, bố em đã trồng một số cây xanh trước cửa nhà. Trong số đó em thích nhất là cây bưởi bố trồng mấy năm trước, từ lúc cây còn nhỏ xíu, non nớt. Sau nhiều ngày chăm bón, năm nay cây đã cho lứa quả đầu tiên.

Mới ngày nào chỉ là một cây con nhỏ xíu, được bàn tay bố chăm sóc, tưới tắm, giờ đây cây bưởi đã cao quá đầu người. Thân cây to bằng cổ tay và vô cùng chắc khỏe, từ thân ấy tủa ra vô số những cành nhỏ khác nhau. Rễ cây ăn sâu xuống lòng đất để hút chất dinh dưỡng nuôi cây. Lá cây to bằng bàn tay và thắt lại ở giữa trông như cái nậm rượu. Vào mùa xuân, từng chùm hoa trắng muốt, hương thơm thoang thoảng theo gió, lấp ló trong những tán lá xanh mơn mởn. Hoa bưởi có màu trắng tinh khôi, tuy không mang sắc đỏ rực rỡ như hoa hồng nhưng lại chẳng kém phần thu hút. Ở giữa năm cánh hoa là nhụy hoa vàng tươi. Những nụ hoa chúm chím xinh xinh như những chiếc cúc áo. Khi hoa bưởi nở, hương thơm dịu nhẹ và ngọt ngào lan tỏa khắp không gian, tạo cảm giác rất dễ chịu, dịu dàng mà thanh khiết. Bố thường nói vì mẹ thích hương hoa bưởi nên bố đã chọn cây bưởi để trồng. Cuối mùa xuân, hoa kết thành những quả bưởi con. Quả bưởi lớn nhanh như thổi. Lúc đầu, chúng bé bằng hòn bi, sau đó, to bằng quả chanh, rồi bằng nắm tay người lớn, và bằng quả bóng lúc nào không hay. Quả bưởi tròn và nhẵn, lúc còn non thì có màu xanh. Cái nắng chói chang của mùa hạ nhuộm vàng cho vỏ bưởi, làm cho hoa thêm thơm, trái thêm ngọt. Những múi bưởi thơm ngon căng mọng nước không chỉ tốt cho sức khỏe mà còn gắn liền với tuổi thơ của biết bao thế hệ. Vào những ngày rằm trung thu, làm sao thiếu được một quả bưởi trong mâm phá cỗ. Bưởi còn là một loại quả quan trọng xuất hiện trong mâm ngũ quả ngày Tết của người miền Bắc, thể hiện mong muốn có một năm mới an khang thịnh vượng. Vỏ bưởi còn được sấy khô làm chè bưởi, đây là một món ăn quen thuộc mỗi khi hè tới. Các bà, các mẹ thì lấy lá bưởi, vỏ bưởi đun nước để gội đầu, mùi hương thoang thoảng theo gió bay xa. Ông ướp chè với hoa bưởi, hương bưởi hòa quyện với làn khói nghi ngút bốc lên từ ấm trà tạo cảm giác thư thái, nhẹ nhõm lạ kì.

Em rất yêu quý cây bưởi này, nó là tâm huyết và công sức vun trồng nhiều năm của bố. Em sẽ ngày ngày chăm sóc nó cùng bố để năm sau và nhiều năm sau nữa nó sẽ ra nhiều trái ngọt hơn.

10 tháng 1

Chắc chắn rồi, mình sẽ giúp bạn viết bài về một loại cây bóng mát. Đây là một mẫu văn bản, bạn có thể tham khảo và chỉnh sửa bổ sung cho phù hợp

Cây Bàng - Người Bạn Bóng Mát Của Quê Hương

Trong những ngày hè ôi ảnh, khi cái nóng bừng bừng của mặt trời tạo cho mọi người cảm thấy mệt mỏi, thì mỗi khi bước vào dưới bóng cây bàng, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và thư thái hơn bao giờ hết. Cây bàn, với tán lá và mát xa, là một trong những loại cây bóng mát thân thuộc đối với tôi từ đó

Cây bàng không phải là loài cây cao lớn như cây đa, cây si, nhưng lại có vẻ đẹp đặc biệt và rất dễ nhận ra. Thân cây bàng thường cao phải, vỏ cây có màu nâu xám, thô ráp, nhưng rất cứng và cứng vàng. Lá cây bàng to, dày, có hình trái tim hoặc hình elip, mặt lá lướt bóng, sơn xanh. Vào mùa hè, hãy lan tỏa lá bàng xòe rộng rãi như một chiếc ô nhỏ, che mát cho mọi người dưới cái nắng gay gắt. Đứng dưới cây, tôi cảm thấy như được ôm trong một không gian mát lạnh, dễ chịu. Cái mát mẻ không chỉ đến từ bóng lông mà còn từ chính hơi thở của thiên nhiên, tạo cho mọi lo toan

Cây bàn không có bóng mát nhưng vẫn có sức sống dẻo dai. Mỗi khi gió thổi, những chiếc lá bàng lại xao động, tạo nên một âm thanh như những tiếng thì thầm của thiên nhiên. Tôi thích ngồi dưới gốc cây bàng, sơn mắt lại và nghe tiếng lá xào xạc, cảm nhận được sự yên bình trong tâm hồn. Đôi khi, những đứa trẻ ở xóm lại chạy đến, tụ tập dưới gốc cây bàng, chơi đùa và nô đùa. Tiếng cười nói vui vẻ, tiếng chân chạy dãn làm cho cây bàng như được tiếp thêm sức sống. Cây bàng luôn là nơi tụ tập của chúng tôi mỗi khi trời nóng, là nơi che mát, là nơi chúng tôi trốn nắng để cùng nhau trò chuyện, chia sẻ những ước mơ, những câu chuyện không b

Ngoài công dụng làm bóng mát, cây bàng còn mang một ý nghĩa sâu sắc trong cuộc sống đời sống của người dân nơi tôi sinh sống. Những cây bàng cổ thụ thường được trồng ở các trường học, công viên hay ven đường lớn. Chúng tôi không chỉ mang lại sự mát mẻ, dễ chịu trong những ngày hè oi ảnh mà còn gắn bó với ký ức tuổi thơ của mỗi người. Đối với tôi, cây bàng là người bạn thân thiết, là nơi tôi thường tìm đến để tránh cái nóng bức của mùa hè. Tôi vẫn nhớ những buổi chiều, khi tiếng kêu Bướm chạy, tôi và lũ bạn thường tụ tập dưới gốc cây bàng, chơi đùa, trò chuyện, chia sẻ những câu chuyện vui buồn. Cây bàn không chỉ che mát, mà còn giúp tôi cảm thấy gần gũi với thiên nhiên hơn, và mỗi lần ngồi dưới bóng cây, tôi lại cảm thấy Yên bình kỳ lạ.

Cây bàng vẫn có vẻ đẹp rất riêng vào những mùa thay lá. Vào mùa thu, khi lá bàng bắt đầu chuyển sang màu vàng rồi đỏ, cả cây như che chắn mình một bộ áo mới, rực rỡ và ấm áp. Những chiếc lá vàng rơi lả tả dưới gốc cây, tạo thành một lớp thảm lá mềm, thơm mát. Mùa thay lá cây bàng luôn khiến tôi cảm thấy một chút xao xuyến, như một mùa mới lại đến, một chu kỳ sống lại bắt đầu. Thật tuyệt vời khi được chứng minh sự thay đổi của cây bàng qua từng mùa, nó giúp tôi hiểu rõ hơn về sự thay đổi và phát triển trong cuộc sống.

Không chỉ như vậy, cây bàng còn có ý nghĩa biểu tượng cho sự mạnh mẽ và bền bỉ. Những cây bàng dù trải qua bao mùa mưa nắng, gió bão, vẫn đứng vững, tán lá vẫn xòe rộng, mang đến bóng mát cho mọi người. Chính sự vững vàng của cây bàng đã trở thành hình ảnh biểu tượng cho sức sống khao khát của thiên nhiên và con người. Dù có khó khăn, gian khổ, chúng tôi vẫn phải vững chắc, tiếp tục cống hiến và phát triển, như cây bàng trong những n

Cây bàng vẫn có một vai trò quan trọng trong công việc bảo vệ môi trường. Những tán lá xanh mướt của cây không chỉ che mát cho người mà còn giúp lọc không khí, giảm nhiễm trùng tế bào và tạo ra không gian sống trong lành. Đặc biệt, vào mùa mưa, cây bàng cũng giúp giữ đất, hạn chế mòn mòn và bảo vệ hệ sinh thái xung quanh. Có thể nói, cây bàng không chỉ đẹp mắt mà còn là một phần không thể thiếu trong công việc duy trì cân bằng

Bóng mát của cây bàng không chỉ làm dịu mát những ngày hè oi ảnh mà còn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày của mỗi người. Cây bàng đã trở thành biểu tượng của sự gắn kết, sự nhẹ nhàng và tình yêu thương đối với thiên nhiên. Mỗi lần đứng dưới tán cây, tôi luôn cảm thấy mình được bảo vệ, được che chở, như chính những gì cây bàng đã làm

Tóm lại, cây bàng không chỉ là một loại cây bóng mát đơn giản mà nó còn mang trong mình vẻ đẹp tự nhiên và ý nghĩa sâu sắc đối với mỗi người. Cây bàng là người bạn thân thiết của mỗi người, là một phần của ký ức tuổi thơ, là hình ảnh biểu tượng của sự mạnh mẽ và bền bỉ. Dù trong những ngày hè oi ảnh hay trong những thay mùa lá, cây bàng luôn mang lại cho chúng ta sự mát mẻ, bình yên và cảm giác giác gắn bó với thiên nhiên. Cây bàn không chỉ là một phần của thiên nhiên mà còn là một phần không thể thiếu trong số lượng

Hy vọng bài văn này sẽ giúp bạn có thêm ý tưởng để hoàn thành bài thi của mình. Chúc bạn thi tốt

10 tháng 1

Ai cũng có những người bạn thân, cùng nhau chia sẻ những kỷ niệm vui buồn. Với em, Trung là người bạn thân duy nhất và những kỷ niệm về tình bạn này đều in sâu trong tâm trí em, đặc biệt là lần hai đứa bị bố mẹ phạt vì tội rủ nhau vào quán chơi điện tử. Trung là cậu bạn tốt bụng, ngoan hiền nhưng hơi trầm tính, ít nói. Trung gần nhà, học cùng em từ những năm học mầm non và có nhiều sở thích chung giống nhau và khá hiểu nhau. Trung hay nhường nhịn em. Những lúc có chuyện gì buồn, cậu ấy đều lắng nghe em giãi bày. Tình bạn của chúng em cứ thế phát triển và có lẽ sẽ còn tiếp tục mãi mãi. Chuyện xảy ra cũng đã hai năm nhưng em vẫn còn nhớ mãi. Hôm đó là một buổi chiều thứ 6 mùa hè, trên đường đi học về như mọi ngày, chúng em vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên em chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo, em rủ Trung đi vòng qua quán điện tử sau trường Mầm Non với ý định vào đó chơi trò chơi. Đó cũng là lần đầu tiên vào quán của hai đứa. Ban đầu, khi nghe em rủ, Trung đã rất sợ hãi, không dám đi cùng. Cậu còn khuyên em không nên vào đó. Em vì tò mò, hiếu động, vẫn muốn thử một lần cho biết trò chơi ấy như thế nào mà thấy mấy anh cấp hai vẫn hay rỉ tai nhau vào đó sau mỗi chiều tan học. Em thuyết phục Trung, đồng thời hứa sẽ chỉ vào đó một lần này thôi. Trung sau một phút phân vân đã đồng ý đi cùng, vậy là mấy phút sau chúng em đã có mặt ở quán. Những màn hình máy tính với những trò chơi điện tử hấp dẫn đã nhanh chóng cuốn hút chúng em. Mải say mê với các trò chơi, đã hai tiếng đồng hồ trôi qua mà chúng em không hề hay biết. Đến khi báo hết tiền để chơi tiếp, nhìn ra ngoài trời đã nhá nhem tối, chúng em mới giật mình sợ hãi. Trung lo lắng lắm, chúng em chưa bao giờ đi học về muộn như thế này. Chắc chắn là bố mẹ hai đứa cũng đang lo lắng và đi tìm. Chúng em nhanh chóng về nhà, vừa đi vừa bàn nhau sẽ nói thế nào với bố mẹ. Em an ủi Trung là sẽ nhận lỗi vì đã rủ cậu ấy đi cùng. Vừa về đến đầu đường, đón chúng em là ánh mắt lo lắng và giận dữ của bố Trung. Em đang định nhận lỗi thì Trung đã nhanh chóng nhận hết lỗi về mình. Em không quá bất ngờ vì tính cậu ấy vẫn vậy, luôn nhường nhịn em. Em xin lỗi bố cậu ấy, kể lại toàn bộ sự việc và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Bố Trung bớt giận, căn dặn chúng em một hồi rồi đưa chúng em về. Bố mẹ hai đứa biết chuyện cũng rất buồn và thất vọng. Em thấy hối hận vô cùng, chỉ vì tò mò hiếu động, đã không làm chủ được mà rủ cả bạn cùng mắc sai lầm. Đó có lẽ là kỷ niệm buồn đáng nhớ nhất của chúng em. Chúng em đã hứa sẽ không tái diễn những hành động bồng bột như vậy nữa. Nếu một trong hai chúng em có ý định không tốt, người còn lại phải khuyên bảo, nhắc nhở hoặc ngăn cản. Tình bạn của chúng em đã trưởng thành và ngày càng lớn lên như vậy.

10 tháng 1

Ai cũng có những người bạn thân, cùng nhau chia sẻ những kỷ niệm vui buồn. Với em, Trung là người bạn thân duy nhất và những kỷ niệm về tình bạn này đều in sâu trong tâm trí em, đặc biệt là lần hai đứa bị bố mẹ phạt vì tội rủ nhau vào quán chơi điện tử.

Trung là cậu bạn tốt bụng, ngoan hiền nhưng hơi trầm tính, ít nói. Trung gần nhà, học cùng em từ những năm học mầm non và có nhiều sở thích chung giống nhau và khá hiểu nhau. Trung hay nhường nhịn em. Những lúc có chuyện gì buồn, cậu ấy đều lắng nghe em giãi bày. Tình bạn của chúng em cứ thế phát triển và có lẽ sẽ còn tiếp tục mãi mãi.

Chuyện xảy ra cũng đã hai năm nhưng em vẫn còn nhớ mãi. Hôm đó là một buổi chiều thứ 6 mùa hè, trên đường đi học về như mọi ngày, chúng em vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên em chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo, em rủ Trung đi vòng qua quán điện tử sau trường Mầm Non với ý định vào đó chơi trò chơi. Đó cũng là lần đầu tiên vào quán của hai đứa. Ban đầu, khi nghe em rủ, Trung đã rất sợ hãi, không dám đi cùng. Cậu còn khuyên em không nên vào đó. Em vì tò mò, hiếu động, vẫn muốn thử một lần cho biết trò chơi ấy như thế nào mà thấy mấy anh cấp hai vẫn hay rỉ tai nhau vào đó sau mỗi chiều tan học. Em thuyết phục Trung, đồng thời hứa sẽ chỉ vào đó một lần này thôi. Trung sau một phút phân vân đã đồng ý đi cùng, vậy là mấy phút sau chúng em đã có mặt ở quán. Những màn hình máy tính với những trò chơi điện tử hấp dẫn đã nhanh chóng cuốn hút chúng em. Mải say mê với các trò chơi, đã hai tiếng đồng hồ trôi qua mà chúng em không hề hay biết. Đến khi báo hết tiền để chơi tiếp, nhìn ra ngoài trời đã nhá nhem tối, chúng em mới giật mình sợ hãi. Trung lo lắng lắm, chúng em chưa bao giờ đi học về muộn như thế này. Chắc chắn là bố mẹ hai đứa cũng đang lo lắng và đi tìm. Chúng em nhanh chóng về nhà, vừa đi vừa bàn nhau sẽ nói thế nào với bố mẹ. Em an ủi Trung là sẽ nhận lỗi vì đã rủ cậu ấy đi cùng. Vừa về đến đầu đường, đón chúng em là ánh mắt lo lắng và giận dữ của bố Trung. Em đang định nhận lỗi thì Trung đã nhanh chóng nhận hết lỗi về mình. Em không quá bất ngờ vì tính cậu ấy vẫn vậy, luôn nhường nhịn em. Em xin lỗi bố cậu ấy, kể lại toàn bộ sự việc và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Bố Trung bớt giận, căn dặn chúng em một hồi rồi đưa chúng em về. Bố mẹ hai đứa biết chuyện cũng rất buồn và thất vọng. Em thấy hối hận vô cùng, chỉ vì tò mò hiếu động, đã không làm chủ được mà rủ cả bạn cùng mắc sai lầm. Đó có lẽ là kỷ niệm buồn đáng nhớ nhất của chúng em.

Chúng em đã hứa sẽ không tái diễn những hành động bồng bột như vậy nữa. Nếu một trong hai chúng em có ý định không tốt, người còn lại phải khuyên bảo, nhắc nhở hoặc ngăn cản. Tình bạn của chúng em đã trưởng thành và ngày càng lớn lên như vậy.

-----CHÚC BẠN HỌC TỐT-----